Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 24

Dẫn theo nhiều người hành trình như vậy vẫn an toàn rất nhiều, không thể nói là không có tác dụng gì. Đối với Miêu Nghị là không có hại gì, dù sao hắn cũng không có kinh nghiệm đi xa.

Vân Hoa tông đang ở phía trước, từ xa nhìn lại quả nhiên khí phái kia không phải là Lam Ngọc môn có thể so sánh, không hổ là đệ nhất đại môn phái ở Tý lộ.

Lão Tam tu hành ở nơi này sao? Không biết lão Tam bây giờ dung mạo thế nào, thấy mình có thể nhận ra hay không…

Nhớ tới nha đầu năm xưa không chỗ nương tựa bị hắn cứng rắn đưa đi, Miêu Nghị không nhịn được ngửa mặt nhìn bầu trời, cảm giác mình có lỗi với linh hồn dưỡng phụ mẫu trên trời, không làm hết trách nhiệm chăm sóc cho chúng.

Cũng không biết lão Tam sống ở chỗ này thế nào, nếu sống không tốt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải dẫn nó đi.

Lão Tam! Đại ca tới rồi, Đại ca thật có lỗi với muội, lâu như vậy mới chạy tới tìm muội. Cũng là vì trước đây Đại ca tự vệ cũng thật khó khăn, mãi tới hôm nay mới có được chút năng lực.

Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn trời tâm trạng có hơi kích động, mắt ửng đỏ. Hắn đã quyết định nếu như lần này đem lão Tam về, trước hết an trí ở Lam Ngọc môn, đợi sau khi diệt Hùng Khiếu trừ hậu hoạn sẽ mang lão Tam về với mình, không để cho nó chịu khổ thêm nữa.

Dọc trên đường đi vô cùng nôn nóng vội vội vàng vàng chạy tới, có thể thấy được tâm trạng hắn.

La Song Phi bên cạnh ngồi trên long câu hết nhìn Đông tới nhìn Tây, trong lúc vô tình thấy trong mắt Miêu Nghị ngân ngấn lệ không khỏi sửng sốt, kẻ lòng dạ độc ác này cũng chảy nước mắt sao?

Y nghi hoặc hỏi:

– Động chủ, ngươi làm sao vậy?

– Không có gì, đi!

Miêu Nghị vung tay lên, dẫn đầu lao xuống đồi.

La Song Phi vuốt lông trên nốt ruồi đen, đuổi theo mọi người trong nghi hoặc.

Đại môn phái chính là đại môn phái, nhiều người như vậy không trải qua thông báo vừa đến trước sơn môn, đã thấy bên trong có không ít bóng người chớp động, thoạt ẩn thoạt hiện đề phòng.

– Là ai tới?

Hai tên thủ vệ quát hỏi.

Miêu Nghị phất tay, mọi người dừng lại, hắn ném ra một miếng ngọc điệp về phía hai tên thủ vệ.

Thủ vệ nhận ngọc điệp thay phiên xem qua, hai người ngơ ngác nhìn nhau. Không ngờ là một động chủ từ Thìn lộ tới, cỡi long câu chạy không ngừng cũng phải mất một hai tháng.

Một người trong đó chắp tay nói:

– Không biết Miêu động chủ tới Vân Hoa tông có chuyện gì?

Miêu Nghị từ trên lưng Hắc Thán nhảy xuống, tiến lên chắp tay nói:

– Tới hỏi thăm một người.

Đối phương hỏi:

– Không biết hỏi thăm người nào?

– Lục Tuyết Hinh!

Miêu Nghị khách sáo trả lời.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt La Song Phi chợt lóe, hừ lạnh một tiếng, khẽ lẩm bẩm với Điền Thanh Phong bên cạnh:

– Tên này vừa nghe cũng biết là tên của nữ nhân, còn tưởng hắn là chính nhân quân tử thế nào, thì ra từ xa chạy tới chỉ là vì đi tìm nữ nhân, thật sự là có tiền đồ!

Điền Thanh Phong quay đầu nhìn lại, không hiểu y nói lảm nhảm chuyện gì.

Lục Tuyết Hinh ư? Hai tên đệ tử giữ cửa ngơ ngác nhìn nhau, một người trong đó hỏi:

– Sư đệ, ngươi nghe nói qua người này chưa?

Tên còn lại suy nghĩ lắc đầu một cái nói:

– Chưa nghe nói qua.

Miêu Nghị nghe tim mình như chìm xuống, chỉ thấy người trước chắp tay nói:

– Đệ tử bản môn đông đúc, ta sẽ đi ngay mời Chấp Sự bộ đường chấp chưởng danh sách đệ tử bản môn, làm phiền Miêu động chủ chờ một chút.

Ai ngờ La Song Phi không suy nghĩ thốt ra một câu:

– Thật là lớn lối, cũng không biết mời chúng ta đi vào nghỉ ngơi, bảo chưởng môn các ngươi cút ra nói chuyện!

Lời nói này thật sự vô cùng phách lối, dám bảo chưởng môn Vân Hoa tông tu vi đã đạt cảnh giới Tử Liên cút ra.

Tóm lại lời này vừa nói ra, đệ tử giữ cửa sắc mặt đại biến, đây là tới gây sự ư… Hai bên rừng núi chợt thấy thấp thoáng bóng người lố nhố muốn động.

Miêu Nghị khẽ cau mày, cũng không biết đầu óc tên La Song Phi này có vấn đề gì không, cho dù là mình tới Lam Ngọc môn cũng không dám nói lời như vậy. Huống chi đến nơi này là đại môn phái lớn hơn Lam Ngọc môn không biết bao nhiêu lần, dám bảo chưởng môn người ta cút ra, thật sự là vô cùng phách lối.

– Câm miệng cho ta!

Miêu Nghị quay đầu lại quát, sau đó chắp tay khách sáo nói với đệ tử giữ cửa:

– Xin hai vị đừng chấp nhất y, tên này bệnh nặng mới khỏi, đầu óc không được tỉnh táo.

La Song Phi bĩu môi, không nói gì nữa, có lẽ cũng ý thức được mình đã nói sai.

Đám người Điền Thanh Phong lại trợn mắt há mồm nhìn y, giống như nhìn quái vật.

La Song Phi trợn mắt với Điền Thanh Phong nói:

– Nhìn ta như vậy làm gì, có miệng không cho nói chuyện sao?

– Chờ chút!

Tên đệ tử giữ cửa kia phất tay áo rời đi, cũng bởi vì một câu nói của La Song Phi, thái độ rõ ràng kém hơn mấy phần.

Cần phải biết người ta là nể thân phận quan phương Miêu Nghị nên mới khách sáo, nếu thật sự muốn vô cớ gây chuyện, người ta cũng không sợ một tên động chủ nho nhỏ chút nào. Ở cảnh nội Tý lộ, môn hạ Vân Hoa tông có không ít động chủ, sơn chủ, phủ chủ, thậm chí ngay cả điện chủ cũng có một tên.

Không bao lâu sau một lão nhân áo vải ung dung đi ra, đệ tử giữ cửa đi theo chỉ chỉ Miêu Nghị, lại tiến tới trả ngọc điệp lại cho hắn, quay đầu lại giới thiệu:

– Đây là tiền bối bản môn bộ đường Lưu Chấp Sự.

Miêu Nghị tiến lên chắp tay nói:

– Miêu Nghị ra mắt Lưu Chấp Sự.

Lưu Chấp Sự nhìn nhân mã phía sau hắn một chút, cũng chắp tay nói:

– Ra mắt Miêu động chủ, nghe nói Miêu động chủ là tới hỏi thăm người ư?

– Đúng vậy!

Miêu Nghị lại báo tên Lục Tuyết Hinh ra.

Lục Tuyết Hinh ư? Lưu Chấp Sự hơi trầm ngâm, lắc đầu nói:

– Bản môn không có người này.

Miêu Nghị có vẻ gấp gáp nói:

– Lưu Chấp Sự, ta thấy tận mắt nàng gia nhập quý phái, vì sao lại không có?

Lưu Chấp Sự chỉ chỉ đầu mình cười nói:

– Toàn bộ trên dưới hơn vạn đệ tử tên bản môn ở trong đầu của lão hủ, họ Lục chỉ có mười lăm người, vả lại không có một nữ nhân nào, tuyệt đối không lầm, có phải Miêu động chủ nhìn lầm rồi không?

Miêu Nghị tha thiết nhờ lão nhớ kỹ lại, nhưng đối phương vẫn nói không có, nhất thời khiến cho hắn thất vọng tràn trề.

Hắn không dám nói tỉ mỉ tình huống Lục Tuyết Hinh, bởi vì hắn nghe thấy có một số môn phái hành hạ các đệ tử không có chỗ dựa tới chết, không khỏi bận tâm lo lắng. Nếu quả thật là như vậy, vì không muốn việc xấu trong nhà truyền ra bên ngoài chỉ sợ chưa chắc sẽ báo cho mình biết tình huống của tên kia, lúc này thử thăm dò hỏi:

– Không biết Yến Bắc Hồng có ở quý phái hay không?

Yến Bắc Hồng ư? Lưu Chấp Sự sửng sốt, chợt gật đầu nói:

– Chính là đệ tử kiệt xuất của bản phái.

Đệ tử kiệt xuất? Miêu Nghị nghe vậy hết sức vui mừng, xem ra Yến Bắc Hồng ở Vân Hoa tông không tệ, lúc trước hẳn là Yến Bắc Hồng đi theo lão Tam tới Vân Hoa tông, mình còn từng phó thác y chăm sóc giúp cho lão Tam, hẳn là y biết rất rõ ràng tình huống lão Tam.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 28
Phần 24 Khi cột sáng màu lục đụng vào người thì trên móng uvốt phải của Lục Thiếu Du, bão vòi rồng khổng lồ xoay tròn kèm thep mép khe nứt không gian đen ngòm nối liền thiên địa cuốn Bắc Cung Hùng vào. Lực lượng mạnh mẽ, thân cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du lại rớt xuống đất. Bắc Cung Hùng cũng không tốt hơn, bão vòi rồng lớn đụng không gian vỡ từng tấc, mảnh nhỏi không gian như bột phấn bắn tung tóe thật nhanh. Bắc Cung Hùng bị đụng rớt xuống quảng trường. Bùm bùm! Hai người rơi xuống đất, nguyên quảng trường hỗn độn. Nhìn hai người đụng độ, rất nhiều cặp mắt hút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 2
Phần 24 Làm thế nào? Ánh mắt Miêu Nghị sáng lên, đối phương có thể nói như vậy, chắc hẳn là có biện pháp. Chắc hẳn đại tiên đã lấy nội đan của Ngũ Hoa phu nhân, chỉ cần để nội đan ở trên người, thi pháp khẽ thúc giục nội đan tản mát ra một chút yêu khí là được. Bọn họ cố kỵ thân phận Bích Du thủy phủ của đại tiên, nhất định có thể giúp cho đại tiên thuận lợi vượt qua kiểm tra! Bì Quân Tử cười nói. Miêu Nghị cười gật đầu nói: Tốt! Cứ làm như vậy đi, nếu như thật sự có thể thành công, ta tha cho ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 5
Phần 24 Đang lúc Dương Thần hơi thở trở nên càng ngày càng nặng nề, cũng là lúc sắp giống như mãnh thú phát cuồng đến triệt để thì một tiếng còi chói tai đột nhiên vang lên toàn bộ nhà khách du lịch. Chíp... chíp... chíp... chíp. Âm thanh như muốn làm thủng màng nhĩ nhưng lại như lần đầu tiên nói với Dương Thần và Lâm Nhược Khê đang ở trên giường: Cảnh báo cháy? Dương Thần gần như là theo bản năng nhảy xuống giường, mặc áo khoác vào, đồng thời ném toàn bộ áo khoác và quần của Lâm Nhược Khê lên giường, bảo Lâm Nhược Khê đang ở trong trạng thái ngây người ra nhanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng