Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 3

Miêu Nghị cũng là nam nhân bình thường, Tần Vi Vi có nhan sắc xinh đẹp, thỉnh thoảng hắn đưa mắt liếc trộm, chưa chắc đã không tơ tưởng trong lòng.

Nhưng theo hắn nhận biết, nếu một người đã tới mức xem thường mình, sẽ không thể nào thật sự thích mình.

Huống chi chuyện ngày hôm nay hoàn toàn là quay ngoắt một trăm tám mươi độ, có vẻ không thể tưởng tượng được, nếu như điều này cũng có thể cho là người ta thích mình, như vậy rõ ràng là tự tác đa tình.

Cho nên ý niệm này cũng chỉ là thoáng qua trong đầu Miêu Nghị một cái, sau đó lập tức gạt sang bên. Hắn đã quen như vậy, không quen mơ tưởng viễn vông.

– Chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn, ta cùng Miêu Nghị uống một chén.

Tần Vi Vi không biết hắn đang suy nghĩ gì, quay đầu lại căn dặn hai tên thị nữ sau lưng.

– Không cần, động chủ căn dặn một chuyện bảo thuộc hạ đi làm…

Miêu Nghị vội vàng tìm lý do từ chối, trước mắt không hiểu nổi tình huống, sợ ở lại sẽ rơi vào bẫy rập gì, hôm nay nữ nhân này không thể suy đoán làm cho hắn cảm thấy có vẻ sợ.

Diêm Tu có thể căn dặn hắn làm gì, tự nhiên Tần Vi Vi biết là hắn từ chối, nhưng nàng cũng không làm được chuyện mặt dày mày dạn, cho nên cuối cùng vẫn không thể giữ Miêu Nghị lại uống một chén, để cho hắn rời đi.

Vừa ra đại điện Trấn Hải sơn, Miêu Nghị vung tay lên:

– Đi!

Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm chờ ở bên ngoài nhanh chóng theo hắn phóng người lên long câu, ba kỵ sĩ chạy đi nhanh như điện chớp.

Bây giờ Miêu Nghị hơi do dự không biết có nên đi xa hay không, có nên về Đông Lai động hay không. Nữ nhân kia không hiểu nổi, nói không chừng sẽ đâm sau lưng mình…

Tần Vi Vi đứng ở trước cửa sổ lầu các, gió nhẹ ngoài cửa sổ nhẹ nhàng thổi phất quần thường tuyết trắng dán sát người, làm nổi bật đường cong xinh đẹp của thân thể.

Ở chỗ này, tầm nhìn bị nóc đại điện che khuất, không thấy được quảng trường ngoài điện, bất quá có thể thấy vị trí sơn môn.

Thấy Miêu Nghị dẫn người nhanh chóng lao ra sơn môn, Tần Vi Vi nhìn theo bóng hắn thật lâu, sắc mặt trở nên hết sức dịu dàng, lộ ra vẻ khao khát ái tình đầu tiên.

Hồng Miên Lục Liễu bên cạnh thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với nhau, thông qua hôm nay rốt cục hai người đã xác định được ý trung nhân của Tần Vi Vi, nếu không phải, Tần Vi Vi tuyệt sẽ không làm như vậy.

Chẳng qua là có một điểm không nghĩ ra, không ngờ Tần Vi Vi lại nghĩ ra chiêu kết bằng hữu này để dũng cảm tiến tới một bước, trước đó nàng cũng không hề nói trước với hai người.

Hai nàng trao đổi ánh mắt với nhau cười thầm, phát hiện trong tay nắm quyền theo đuổi nam nhân thật là thuận tiện, hai người cho rằng Tần Vi Vi nên làm như vậy từ sớm, có quyền không nên lãng phí mới phải.

Bất quá hai người hiểu rất rõ Tần Vi Vi, biết với tính cách nàng có thể làm được bước này đã là chuyện động trời, đi được bước này đã phải lấy hết tất cả can đảm mới có thể làm được.

Suy đoán cũng chỉ có ngụy trang làm bằng hữu có điều che giấu mới có thể lấy hết can đảm nói ra, nếu không với tính kiêu ngạo của nàng thật sự khó lòng mở miệng cầu xin bất cứ chuyện gì.

Hai người sẽ làm gì vậy không thể nhìn ra, dưới tình huống Miêu Nghị vẫn chưa có điều bày tỏ, hai người ngàn vạn lần không thể vạch trần. Nếu không lòng tự ái Tần Vi Vi không phải là đùa giỡn, chắc chắn phải lùi lại.

Chuyện khiến cho Hồng Miên Lục Liễu thắc mắc là, Miêu Nghị có thể có điều bày tỏ đối với Tần Vi Vi hay không. Người ngoài cuộc sáng suốt hơn, hai nàng vẫn có thể nhìn ra Miêu Nghị vẫn duy trì khoảng cách với Tần Vi Vi, hoặc nói là còn duy trì cảnh giác, không biết tên này tương lai có trở thành nam chủ nhân mà hai nàng phải phục vụ hay không…

Ba người Miêu Nghị chạy một mạch không ngừng vó ra khỏi cảnh nội Nam Tuyên phủ, với cước lực cường hãn của long câu, chạy ước chừng hai ngày rốt cục chui vào một tòa thâm sơn hoang vắng không có người ở.

Vượt núi băng đèo, nhảy qua sông chui qua cốc, chỉ thấy dãy núi phía trước có một mảnh kiến trúc bố trí quy tắc chập chùng chiếm cứ.

Vật cỡi ba người dừng lại thở hồng hộc, Nguyên Phương phất tay chỉ:

– Mời Đại nhân xem, đó chính là Lam Ngọc môn ta.

Sau khi Miêu Nghị nhìn qua bèn quay đầu nhìn tả hữu cười nói:

– Mạo muội quấy rầy quý môn, sẽ không đường đột chứ?

Lại Vũ Hàm đáp:

– Đại nhân chớ lo, chúng ta đã báo trước cho sư tôn.

Miêu Nghị gật đầu một cái:

– Đã lâu không gặp Hồng trưởng lão, cũng cảm thấy mong đợi.

– Đại nhân, hai sư huynh đệ ta có một chuyện muốn kính xin Đại nhân tương trợ!

Nguyên Phương đột nhiên cùng Lại Vũ Hàm song song nhảy xuống long câu, đối mặt Miêu Nghị chắp tay cầu xin.

Hai người tỏ ra khác lạ như vậy khiến cho Miêu Nghị ngây người:

– Chuyện gì vậy?

Hai người nhìn nhau, rốt cục Nguyên Phương ôm quyền nói:

– Đại nhân, năm xưa phủ chủ đánh một trận với Chương Đức Thành, Lam Ngọc môn ta không thể xuất thủ tương trợ. Trong đó thật ra thì có phần là do sư tôn tự tiện chủ trương, rốt cục làm hư chuyện Lam Ngọc môn, chọc cho chưởng môn tức giận, đồng môn cũng có nhiều câu oán hận đối với sư tôn. Hôm nay sư tôn ở trong môn vô cùng chật vật, sư huynh đệ ta trở lại, tự nhiên phải chia sẻ gánh nặng với sư tôn…

– Thì ra là như vậy, ta vẫn không hiểu lúc trước Lam Ngọc môn đã xảy ra chuyện gì.

Miêu Nghị chợt hiểu ra, kỳ quái nói:

– Ta có thể giúp được gì?

– Đại nhân, bởi vì bọn sư huynh đệ ta ra sức dưới quyền Đại nhân, đây cũng là chuyện mà sư tôn chúng ta làm tốt nhất cho Lam Ngọc môn cho tới hôm nay, những quyền lợi khác cơ hồ bị tước đoạt hầu như không còn. Mặc dù như thế, sư tôn ở Lam Ngọc môn cũng hết sức ủng hộ Đại nhân, bằng không lúc trước sư tôn đã không để cho hai mươi tên đệ tử tinh anh ra sức dưới quyền một động phủ nho nhỏ như Đông Lai động.

Nói tới chỗ này, Nguyên Phương có vẻ do dự, tựa hồ không biết có nên nói tiếp hay không.

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Hai người các ngươi từng theo ta vào sinh ra tử, có lời gì cứ nói đừng ngại, cần gì ấp a ấp úng!

– Dạ!

Nguyên Phương ôm quyền nói:

– Đại nhân tới Lam Ngọc môn lần này, sợ là có người sẽ nhân cơ hội tước đoạt chút quyền lợi cuối cùng của sư tôn. Một khi sư tôn hoàn toàn mất đi quyền lực ở Lam Ngọc môn, sau này bọn sư huynh đệ ta cũng khó tránh khỏi dính líu. Sau này nếu còn muốn đạt được công pháp tu luyện tiếp theo, nhất định sẽ có người cản trở, chỉ có thể phản bội sư phó cầu xin người khác, danh tiếng đại nghịch bất đạo như vậy, bọn ta không gánh vác nổi!

Miêu Nghị sửng sốt, nghi ngờ hỏi lại:

– Phải chăng là muốn ta không để ý tới những người khác, chỉ liên lạc với sư phó của các ngươi thôi?

– Đại nhân minh giám, chính là ý này!

Nguyên Phương gật đầu.

Thật ra thì đây không phải ý của riêng lão, mà là sau khi biết được Miêu Nghị muốn tới Lam Ngọc môn, lão lập tức đưa tin cho Hồng Trường Hải, vì vậy mới nhận được mệnh lệnh của Hồng Trường Hải.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 13
Phần 3 Cơ hồ cùng lúc đó, phía trên đỉnh Ngọc xa chợt lóe lên một đạo thanh sắc hồ quang, Hàn Lập liền quỷ dị hiện ra, không nói hai lời, tay áo liền vung lên, hơn mười khẫu kim sắc tiểu kiếm ngự không bay ra, hoá thành từng đạo kim mang, như mưa bắn xuống, đem toàn bộ ngọc xa bao phủ vào bên trong. “Phá!!!” Trung niên đạo sĩ sắc mặt đại biến, lập tức hét to một tiếng, ngón tay liền điểm nhanh lên chiếc Kính Bát Quái ở trên đỉnh đầu, thúc giục bảo vật này. Nhất thời một cái quang trụ hắc bạch lưỡng sắc từ trong mặt kính phun ra, nhoáng lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 18
Phần 3 Ba tiếng kêu đau đớn truyền đến, tám cảnh bị oanh toái, nhưng nửa khuyết tiên đạo lại đem hai bàn tay lớn này bức lui, thân hình Lan Lăng Thần Hoàng có chút lắc lư, quay người liền đi, cười nói: Hai người các ngươi liên thủ, hoàn toàn chính xác có tiền vốn địch ta. Bất quá, chiến tranh không phải đánh như vậy. Hắn hàng lâm đến bên trong A Tỳ ma triều, cười nói: Thiếu Hư đạo hữu, triển khai đại trận a. Thiếu Hư khom người, Luyện Thiên đại trận triển khai, chỗ đại trận xoáy lên, vô số Địa Ngục Ma Thần bị cuốn vào trong đại trận, từng người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 18
Phần 3 Ha ha, tú hoa này là của ta rồi! Thiên Cốc Khai đắc ý cười to một tiếng, muốn xoay người hướng về phía tú hoa lướt đi. Nhưng mà một đạo kình phong không ngờ tự nhiên đánh đến, đem hắn trực tiếp đánh bay ra ngoài, cũng đồng dạng đem không ít hoa đăng phá hủy. Thiên Cốc Khai định trụ lại thân ảnh giận trừng mắt nhìn Như Ngọc hét lớn: Ngươi làm gì, lại công khai phá hoại quy củ! Như Ngọc lắc nhẹ bạch chỉ phiến cười nói: Mời vừa rồi kia chỉ bất quá là một cái phân thân của ta, cũng không phải là bản thân ta, đây cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng