Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 31

Bên trong biệt viện đình đài thủy tạ có đầy đủ cả, người phục vụ vừa gọi lập tức có mặt, ở nơi này mặc dù đắt thật, nhưng đúng là tiền nào của nấy.

Không cần người làm bên trong biệt viện dẫn dắt, Lâm Bình Bình đã từng làm ở chỗ này bồi tiếp Miêu Nghị đi thăm biệt viện thuyết minh hết sức rõ ràng. Chỗ nào có mấy gian phòng, có thể ở được mấy người đều nói ra nhất nhất, Miêu Nghị nghe vậy cho bọn Điền Thanh Phong chia ra đi tìm phòng ở.

Mặc dù Lâm Bình Bình đã từng đã làm việc ở chỗ này, nhưng vẫn là lần đầu tiên lấy thân phận khách nhân ở địa phương sang quý như thế, tâm trạng vẫn cảm thấy có điều khác lạ.

Có một số tán tu làm ở chỗ này biết Lâm Bình Bình, thấy nàng làm hướng đạo cho khách quý, còn có thể ở lại nơi này lập tức lộ vẻ vô cùng hâm mộ, nhưng cũng không dám chủ động tiến lên chào hỏi. Nơi này có quy củ, khách nhân chính là khách nhân, người làm chính là người làm, dám chọc cho khách nhân mất hứng vậy cũng không cần làm nữa, bên ngoài đang có vô số người chờ.

Miêu Nghị vòng quanh biệt viện một lúc bèn tìm bọn Điền Thanh Phong, căn dặn bọn họ ngủ lại, hắn và Lâm Bình Bình đi ra ngoài một chuyến.

La Song Phi bên cạnh lập tức nói:

– Ta cũng đi.

– Ngươi đi làm gì, nghỉ ngơi đi.

Miêu Nghị khoát tay áo một cái, hắn có chuyện riêng, không muốn dẫn người theo.

– Không được, thân là thủ hạ của ngươi, ta phải bảo vệ ngươi đề phòng có người mưu đồ bất chính.

La Song Phi liếc mắt Lâm Bình Bình nói.

Bỏ ra số tiền lớn ở nơi này rất an toàn, còn an toàn hơn ở Đông Lai động, không có mấy người dám gây chuyện ở dưới mắt Quân Sứ, không cần La Song Phi bảo vệ làm gì nữa.

Miêu Nghị có chút dở khóc dở cười, trước đó hắn vẫn lo lắng tên này bỏ chạy, thậm chí bất đắc dĩ bồi y đi thanh lâu một chuyến. Bây giờ ngược lại, y đeo dính Miêu Nghị như sam, đuổi cũng không chịu đi.

– Không cần.

Miêu Nghị khoát tay chặn lại, dẫn Lâm Bình Bình đi ra ngoài.

Hắn nói không cũng vô dụng, La Song Phi có chân, tự mình đi theo, nhìn chằm chằm Lâm Bình Bình như hổ rình mồi.

Bọn Điền Thanh Phong thấy vậy á khẩu nghẹn lời, cần loại thủ hạ không chịu nghe lời như vậy để làm gì?!

Đi bộ xuống núi hít sâu một hơi không khí đô thành bao la bát ngát, khiến cho người mới tới tâm thần sảng khoái, Lâm Bình Bình vừa đi vừa chỉ điểm giới thiệu các khu vực của đô thành, Miêu Nghị không ngừng vuốt cằm gật đầu. Chẳng qua là phía sau không ngừng có đá bay xuống, đổi lại là người bình thường nói không chừng có nguy hiểm tính mạng.

La Song Phi theo sau hai người xa xa miệng huýt sáo, thỉnh thoảng nhàm chán đá một hòn đá ven đường bay tới. Cho đến khi đá trúng một hòn đá khá lớn ầm ầm lăn xuống, kinh động người thương hội chạy tới mời y đi đứng cho cẩn thận. Y lại thóa mạ người ta một trận, bất quá dưới ánh mắt Miêu Nghị quay đầu lại lạnh lùng nhìn, La Song Phi quay đầu sang bên, cuối cùng thu liễm…

Thương hội Tiên Quốc mới là mục đích chủ yếu mà Miêu Nghị tới đây lần này. Lâm Bình Bình xe nhẹ đường quen dẫn hắn tới nơi, sau khi tiến vào thương hội nhắc nhở một số sự vụ cần chú ý, lại chủ động giúp hắn lấy thẻ bài.

Rất nhanh bên trong thương hội có người dẫn Miêu Nghị đơn độc rời đi, tiến vào một phòng nhỏ mật đàm. Cánh cửa thật dày bằng đồng đóng lại, người bình thường muốn dùng pháp lực điều tra cũng khó khăn.

La Song Phi rảnh rỗi bên trong đại sảnh thương hội, khoanh tay trước ngực nhìn chung quanh một hồi, đi tới trước mặt Lâm Bình Bình, nhìn ra ngoài cửa chép miệng:

– Lâm Bình Bình, đi ra ngoài hàn huyên một chút.

Lâm Bình Bình nhất thời sợ hết hồn hết vía, dĩ nhiên nàng biết vị này không có thiện cảm gì với mình, mới vừa rồi từ phía sau lưng bay xuống mấy hòn đá lớn chính là nhắm ngay vào gáy nàng, nguyên nhân cũng rất rõ ràng, chính là trước đó nàng không nên cố ý để lộ ngực ra.

Nhưng thật ra thì nàng cũng không có ý bán thân, chẳng qua là biết bây giờ mình không có ưu thế gì, mới đạt tới tu vi nhị phẩm, cộng thêm tuổi Xuân đã qua, dung nhan tươi trẻ đã không còn nữa. Cách duy nhất ra tay hấp dẫn người chú ý cũng chỉ có phong vận dư âm và hai ngọn núi nhỏ của mình.

Không lấy ra thứ gì đó thu hút sự chú ý của người khác, còn ai chịu để ý tới nàng. Nếu có cách nào khác, ai lại bằng lòng đi làm chuyện không biết xấu hổ bị người xem thường như vậy.

Dựa theo kinh nghiệm của dĩ vãng, gặp gỡ nhiều nam nhân như vậy, cho dù là không để ý tới nàng cũng không tới nỗi đặc biệt xấu tính như La Song Phi, cứ mãi làm khó dễ.

– La tiên sinh, có lời gì cứ thảo luận ở nơi này đi.

Lâm Bình Bình không dám đi ra, cảm thấy ở bên trong thương hội an toàn hơn.

Trước đó nàng đã bị La Song Phi thể hiện hoa sen trắng nở chín cánh trên Mi Tâm hù dọa. Tu vi giữa nàng và đối phương chênh lệch lớn như vậy, nếu như đối phương muốn lặng lẽ giết chết nàng là chuyện quá dễ dàng.

La Song Phi bất kể nơi này là thương hội gì, trợn trừng đôi mắt, đôi mày rậm nhướng cao:

– Ta nể mặt mà ngươi không chịu ư?!

Y lập tức giơ tay ra câu vào cổ Lâm Bình Bình, kéo nàng ra bên ngoài.

Lâm Bình Bình không nghĩ tới người này phách lối như thế, phân hội đô thành Thìn lộ là một trong mười hai đại phân hội thuộc thương hội Tiên Quốc, có cao thủ trấn giữ. Không ngờ rằng La Song Phi lại dám động thủ với nàng ở chỗ này, nàng bị dọa sợ đến không dám lên tiếng cầu cứu, để mặc cho đối phương kéo ra ngoài.

Sau khi đi ra bên ngoài, La Song Phi đẩy sát nàng vào tường, trợn mắt nói:

– Đại gia cảnh cáo ngươi, chớ cho là mình ngực to thì ngon. Đại gia từng thấy qua ngực to, nhưng chưa từng thấy qua ai lớn lối như vậy, người khác không lộ ra không có nghĩa là người khác không to bằng ngươi, chỉ là vì người khác biết xấu hổ, có hiểu chưa?

Lâm Bình Bình gật đầu liên tục nói:

– La tiên sinh, ta không có ý tứ gì khác.

– Còn dám nói không có ý tứ gì khác? Đại nhân không nhìn ra, ngươi cho rằng ta không có kinh nghiệm không nhìn ra sao? Rõ ràng là ngươi cố ý để hở cổ áo, chính là cố ý câu dẫn Đại nhân.

La Song Phi chỉ về phía nàng ngực hung tợn nói:

– Sau này còn dám để lộ ngực trước mặt Đại nhân, coi chừng ta cắt mất, lúc ấy xem ngươi còn lộ thứ gì nữa, có hiểu chưa?

Lâm Bình Bình gật đầu nói:

– Tiểu phụ nhân hiểu rồi.

La Song Phi thò đầu quan sát bên trong thương hội, thấy Miêu Nghị vẫn chưa đi ra bèn quay đầu trở lại cảnh cáo tiếp:

– Nể mặt Đại nhân, lần này ta không tính toán với ngươi. Bất quá Lâm Bình Bình, ta cảnh cáo ngươi, Đại nhân đã có phu nhân, trước khi đi người đã lệnh cho ta, đôi tay của Đại nhân đã sờ qua phu nhân nên không cho phép sờ người khác nữa, tránh cho trở về làm dơ bẩn thân thể phu nhân. Nếu ai mưu đồ bất chính, lệnh cho ta làm thịt kẻ đó!

Lâm Bình Bình dở khóc dở cười, tại sao có thể có phu nhân như vậy, không trách vị này cứ mãi làm khó dễ mình, chẳng lẽ là trong nhà Đại nhân có cọp cái trấn thủ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 5
Phần 31 Trầm ngâm một chút, Hàn Lập trong ánh mắt chờ đợi của Văn Tường, chậm rãi nói: “Văn huynh cũng là người Diệu Âm Môn, hẳn là biết rõ ta chỉ là Trưởng lão trên danh nghĩa mà thôi, chưa bao giờ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì. Bất quá, việc này nếu thật như Văn huynh nói, Tư Nguyệt đạo hữu bị ủy khuất rất lớn, ta khi gặp Tử Linh đạo hữu thuận tiện sẽ đề cập qua. Bất quá Tử Linh đạo hữu có thể nghe hay không thì cũng khó nói trước”. Văn Tường nghe thấy Hàn Lập không có quản việc này, trong lòng hơi có chút thất vọng. Nhưng là biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 5
Phần 31 Ba người đứng ở cửa sắc mặt không giống nhau. Vú Vương giật mình, hiển nhiên là vì một người rất mẫu mực như Dương Thần không ngờ ra ngoài lại gặp người phụ nữ như vậy. Trinh Tú dù sao cũng chỉ mới là một cô gái mười chín tuổi, hôn nhân là gì, phản bội là gì, rồi tình nhân cô đều rất xa lạ. Chỉ xem trên phim, đột nhiên thấy trước mặt, cô chỉ che miệng, không thể mình hét lên kinh ngạc. Sắc mặt Quách Tuyết Hoa thay đổi trong nháy mắt, cuối cùng ánh mắt phức tạp nhìn Sắc Vi đang không dám ngẩng đầu, lại nhìn vẻ mặt ung dung bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít, và những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Cô mua được chiếc xe hơi, thuê tài xế riêng. Mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cuối cùng cũng về được đến quê. Căn nhà này năm xưa bèo lắm, nhờ Thảo làm ca sĩ gửi tiền về cho mẹ sửa nhà nên nhà mới...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng