Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 36

Đôi phu thê đứng ở cửa thấy Lâm Bình Bình dẫn đến một hơi hơn hai mươi khách nhân, hơn nữa nhìn qua cũng biết không phải là người bình thường, lập tức thay đổi thái độ, theo nhau gật đầu cúi người, nhường đường nhiệt tình chào mời.

Giống như nam nhân kia nói, dường như chuyện làm ăn của tửu điếm không tốt, không thấy một khách nhân nào, dường như hai phu thê này chính là lão bản của tửu điếm.

Tửu điếm này có hai tầng, tầng dưới trừ quầy cùng phòng bếp các loại, chỉ có ba cái bàn.

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn, phát hiện vị phụ nhân được gọi là Hồng Hồng kia có dung mạo hao hao giống Lâm Bình Bình, tuổi cũng không sai biệt lắm, không khỏi hỏi:

– Các ngươi là lão bản ư?

Nam nhân kia vội đáp:

– Dạ, là tửu điếm của phu thê bọn tiểu nhân.

– Đại nhân, phía trên rộng rãi, mời lên trên ngồi.

Lâm Bình Bình vội vàng nói chen vào, tựa hồ sợ Miêu Nghị hỏi nhiều.

Miêu Nghị liếc nàng một cái không nói gì, chỉ gật đầu dẫn mọi người đi theo thang gỗ lên lầu.

Rõ ràng trên lầu rộng rãi hơn nhiều, có sáu bảy cái bàn, đủ cho đám người Miêu Nghị ngồi.

Bọn Miêu Nghị ngồi xuống bàn kề cửa sổ, những người khác cũng lục tục ngồi xuống.

– Chư vị khách quý, ăn gì vậy?

Lão bản gật đầu cúi người hỏi.

Miêu Nghị nhìn về phía Lâm Bình Bình bên cạnh:

– Ngươi quen thuộc nơi này, chọn giúp chúng ta đi.

Lâm Bình Bình lập tức nói với hai vợ chồng:

– Đem hết tất cả thức ngon trong quán ra đây.

– Được được, xin quý khách chờ cho.

Lão bản kêu một tiếng nhanh chóng đi xuống.

Lão bản nương vội vàng châm trà rót nước cho chư vị khách nhân, Lâm Bình Bình đứng dậy đi tới, nói:

– Ngươi đi xuống làm việc đi, để ta tiếp khách giúp cho.

Sau đó nàng nhanh chóng châm trà cho từng bàn khách.

Đến khi Lâm Bình Bình quay lại ngồi bên cạnh Miêu Nghị, hắn bèn hỏi:

– Xem ra ngươi quen biết với lão bản tiệm này ư?

– Dạ!

Lâm Bình Bình ấp úng.

Ai ngờ lúc này lầu dưới truyền tới thanh âm hai vợ chồng nói chuyện với nhau, khiến cho sắc mặt Lâm Bình Bình trở nên đỏ ửng, lộ ra vẻ vô cùng lúng túng.

– Vì sao mẹ nàng lại tới đây?

Là thanh âm của lão bản kia.

Lão bản nương càu nhàu:

– Không phải là dẫn tới cho chúng ta nhiều khách như vậy sao?

– Nàng còn không hiểu mẹ mình sao, tuy rằng bà ta dẫn khách tới cho chúng ta, nhưng bắt chúng ta phải chia tiền. Nếu cứ chia như vậy, coi như chúng ta buôn bán không công rồi còn gì?

– Một lần cuối cùng đi.

– Đây là nàng nói, lát nữa hãy chính miệng nói với bà ấy. Hồng Hồng, ta không có ý tứ gì khác, chúng ta làm ăn cũng không tốt, cuộc sống bản thân cũng không khá gì, lão Đại cũng đã đến tuổi lấy vợ. Bao nhiêu năm qua chúng ta vẫn cung cấp cho bà, nhưng nàng cũng phải suy nghĩ vì chúng ta một chút…

Hai vợ chồng bên dưới tranh cãi với nhau, tự cho là mình đã hạ thấp giọng. Nhưng họ không nghĩ tới những người trên lầu là nhân vật thế nào, lầu trên lầu dưới có khoảng cách gần như vậy, ai ai cũng nghe được rõ ràng.

Ánh mắt của mọi người trên lầu đều nhìn về phía Lâm Bình Bình, chỉ thấy ngay cả cổ nàng cũng đỏ, cắn môi cúi thấp đầu, có vẻ xấu hổ muốn chui xuống đất.

Miêu Nghị cau mày hỏi:

– Phải chăng dưới lầu là con gái ngươi?

Người phía dưới đã nói ra như vậy, Lâm Bình Bình cũng biết không thể nào giấu được nữa, xấu hổ gật đầu nói:

– Bẩm Đại nhân, là con gái và con rể của ta.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, hai mẹ con này thoạt nhìn tuổi không chênh lệch mấy, thậm chí phụ nhân kia là con còn lộ vẻ già hơn, không ngờ rằng lại là con gái Lâm Bình Bình.

Bất quá ở giới tu hành, điều này cũng không có gì kỳ quái, dù sao tốc độ tu sĩ già yếu chậm hơn người bình thường rất nhiều, có thể hiểu được.

– Ta nói vừa vào cửa nhìn trong tiệm này không có khách nhân nào, suy đoán đồ ăn cũng không ngon lành gì, trước đó lại có người nói biết một tiểu điếm rượu và thức ăn rất đặc sắc, cố ý dẫn chúng ta tới đây.

La Song Phi thấy có cơ hội quyết chẳng buông tha, lập tức lên tiếng mỉa mai chế giễu:

– Thì ra là người một nhà, đại gia mắt lửa ngươi vàng, đã sớm nhìn ra ngươi không phải là hạng tốt lành gì, lần này coi như đã lộ bộ mặt thật rồi phải không?

Y quay đầu lại nhìn về phía Miêu Nghị:

– Đại nhân, lần này ngươi thấy rõ ràng rồi chứ… Không phải là ta coi thường nàng ta, ngay cả con gái và con rể cũng coi thường…

Nói xong đứng lên, nhìn vòng quanh mọi người, xăn ống tay áo lên để lộ hai cánh tay trắng nõn:

– Ta thấy cũng chẳng có gì ngon để ăn, chi bằng chúng ta cứ đập bằng tiệm này.

Bọn Điền Thanh Phong á khẩu nghẹn lời, tu sĩ dám đập tửu điếm của tín đồ tại đô thành, đây chắc chắn là chán sống rồi.

Lâm Bình Bình đã lãnh giáo qua tính phóng túng càn rỡ của La Song Phi, đây chính là người dám động thủ với nàng trong đại sảnh thương hội Tiên Quốc, ngay cả thương hội Tiên Quốc y cũng không xem ra gì, há có thể coi trọng một tiểu điếm nho nhỏ.

Nàng vội vàng đứng lên cầu xin tha thứ với La Song Phi:

– La tiên sinh, cầu xin ngài giơ cao đánh khẽ, phu thê chúng chỉ dựa vào tiểu điếm này mưu kế sinh nhai, ta chỉ là muốn giúp nữ nhi trong điếm kiếm chút tiền sinh sống, tuyệt không có ác ý gì khác.

Nàng quay về phía Miêu Nghị định quỳ xuống:

– Đại nhân đây là lỗi của tiểu phụ nhân, cầu xin ngài đại phát từ bi, không nên làm khó phu thê bọn chúng.

Miêu Nghị đưa tay đỡ cánh tay của nàng:

– Giúp tửu điếm nữ nhi mình làm ăn không phải là lỗi lầm gì, đây là lẽ thường tình, ngươi không có tội.

– Này, nói chuyện bằng miệng, táy máy tay chân với người ta làm gì?

La Song Phi nhanh chóng lướt tới đẩy Lâm Bình Bình ra, gỡ cánh tay Miêu Nghị ra khỏi tay Lâm Bình Bình, sau đó nhìn chằm chằm Miêu Nghị chất vấn:

– Chuyện tới nước này rồi ngươi vẫn còn che chở cho nàng, ngươi hãy thành thật khai báo, phải chăng là đã nhìn trúng nàng ta? Ta đã sớm phát hiện ngươi có ý với nàng, bây giờ lại dám nhân cơ hội lợi dụng, nước cạn lòi đá rồi phải không?!

Tin tức này quá nóng, bọn Điền Thanh Phong kinh ngạc nhìn về phía Miêu Nghị, nghĩ thầm vì sao chúng ta không nhìn ra… Chẳng lẽ là trước khi xuống núi bị La Song Phi phát hiện cái gì?

Sắc mặt Lâm Bình Bình trở nên thờ thẫn, cũng kinh ngạc nhìn Miêu Nghị, chẳng lẽ hắn thật sự nhìn trúng mình?!

Miêu Nghị nổi giận, vỗ bàn:

– Cút, thủ hạ như ngươi ta không chịu nổi!

– Vì nàng ta mà ngươi bảo ta cút ư?!

La Song Phi trợn to hai mắt, chỉ chỉ Lâm Bình Bình, lại chỉ chỉ mình, cũng đã nổi giận, đưa tay ra nói:

– Ta cũng không muốn đi theo ngươi nữa, trả Tử nhi cho ta, ta sẽ đi ngay!

Lửa giận Miêu Nghị đã bốc lên đầu, lập tức lấy túi linh thú bên dưới y phục ném vào tay La Song Phi, sau đó chỉ thẳng ra cửa:

– Cút!

Hắn đã chịu đủ những trò vô lý của tên này, loại thủ hạ không chịu nghe lời của mình như vậy, không cần cũng được, dù sao hắn cũng không thao túng được con chồn kia, trả thì trả.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán như thần. Ông nói Hà đừng quá lo lắng vì thời gian sắp tới Hà sẽ có người yêu và anh chàng đó cũng là tình yêu của cô từ kiếp trước. Ông thầy bói kể rằng: ở kiếp trước Hà là người Hàn Quốc, anh chàng kia là người Trung Quốc. Vào năm...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 21
Phần 36 Yến Việt chính là Dong Binh Chi Vương, hắn trải qua các lần sinh tử chiến đếm không hết. Kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú ra sao thì có thể nghĩ. Hơn nữa hắn còn có bí thuật, nên muốn đối mặt hai cỗ Khôi Lỗi cấp Bán Thủy Thần này thì vẫn còn gượng gạo ứng phó được. Tất nhiên Khôi Lỗi chính là Khôi Lỗi, nên không có khả nãng thật sự có được năng lực đích thực của Bán Thủy Thần. Hai người vừa mới thu thập xong chiến trường, đang muốn đi lên lấy thần vật vào tay, chính là từ bên ngoài lại đột nhiên xông vào không ít người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Phần 26 Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang sảy thóc quèn quẹt ở góc sân, vừa thấy con trai về lên ngừng tay quay lại. Rõ ràng là bà đang rất sốt ruột chờ Tùng. Bà nói giận dỗi, đó là cách phản ứng của bà từ khi Tùng đã đủ tư cách làm chủ gia đình: Cả làng người ta đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng