Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 40

Đến cấp bậc Quân Sứ, tự nhiên không thể nào tạo ra một thành thuộc quyền cai quản trực tiếp có mười ngàn vạn tín đồ, một thành không thể nào dung chứa được mười ngàn vạn dân số. Một ngàn vạn dân số đã đạt tới cực hạn của một thành, vì vậy cắt ra thành mười thành thuộc quyền cai quản trực tiếp, mỗi thành có một ngàn vạn tín đồ.

Mà phủ chủ Đô Đốc phủ Lan Hầu chính là người duy trì quản lý mười thành thuộc quyền cai quản trực tiếp này cho Quân Sứ, có thể nói là thân tín của Quân Sứ.

Bằng vào thân phận Lan Hầu, tìm việc làm cho Hình gia ở Đô Đốc phủ, giải quyết vấn đề thân phận bất quá chỉ cần nói một tiếng, không phải là chuyện lớn lao gì.

Bất quá nghe được Hình gia lại có quan hệ với phủ chủ Đô Đốc phủ Lan Hầu, chuyện này khiến cho bọn Miêu Nghị thất kinh. Đúng là không nghĩ tới một tu sĩ Bạch Liên tứ phẩm lại có thể có quan hệ với nhân vật lớn như Lan Hầu, vốn bọn họ cho rằng lão chỉ là một tiểu lâu la bình thường.

Nhưng đã giết chết lão rồi, có sợ cũng vô ích.

Lâm Bình Bình có vẻ khóc không ra nước mắt, nàng còn không biết thân phận chân thật mọi người, cho nên không ngờ vị Đại nhân này thật sự là gan lớn bằng trời, dám dính vào loại chuyện như vậy. Chỉ một lời không hợp đã hạ lệnh giết chết người của Đô Đốc phủ, một hơi giết chết tới ba người. Ta đã có thể nhịn nhục, vì sao các ngươi không nhịn một chút, nếu để chuyện này bại lộ tới tai Đô Đốc phủ, ắt hẳn hậu quả không thể nào chịu nổi.

Nhưng nàng cũng biết, chuyện này cũng vì bọn họ muốn đứng ra trút giận thay nàng.

– Đại nhân, chúng ta trở về đi thôi, không thể ở đô thành lâu…

Điền Thanh Phong có vẻ sợ sệt đề nghị.

La Song Phi bĩu môi nói:

– Đúng là nhát gan, cũng không ai biết chúng ta làm, ta giết người còn không sợ, lão sợ bóng sợ gió gì chứ?

Điền Thanh Phong á khẩu nghẹn lời không biết nói gì, nghĩ thầm dĩ nhiên ngươi không sợ, con bà ngươi vốn chính là xách theo đầu liều mạng xông pha, giết người phóng hỏa đánh cướp là nghề chuyên môn của ngươi, chúng ta có thể so sánh với ngươi sao?

Ai ngờ Miêu Nghị cũng trầm ngâm nói:

– Nếu như chuyện thật sự nghiêm trọng, ngược lại chúng ta không thể đi bây giờ.

Điền Thanh Phong hỏi:

– Tại sao?

Miêu Nghị lắc đầu nói:

– Chúng ta ở tại Ngọc Đô phong là có ghi danh, nếu chúng ta lập tức rời đi sau khi người của Đô Đốc phủ biến mất, nhất định sẽ khiến cho người ta nghi ngờ, dựa vào bảng ghi danh hẳn sẽ tìm được chúng ta rất dễ dàng. Chớ suy nghĩ nhiều, không cần phải làm chuyện có tật giật mình như vậy, bất quá giết mấy tên tiểu tốt mà thôi, cũng không gây ra sóng gió lớn lao gì, chỉ cần qua ngày Tết ung dung rời đi một cách bình thường là được.

Tuy là nói như vậy, nhưng sau khi cả bọn trở lại biệt viện Ngọc Đô phong vẫn có vẻ lòng vẫn còn sợ hãi, dù sao không phải là chuyện nhỏ, chuẩn bị mấy ngày nay sẽ ngoan ngoãn sống ở biệt viện xem thử động tĩnh rồi hãy tính.

La Song Phi ngược lại không coi ra gì, đuổi đám người làm trong biệt viện đi, sau đó lấy ra ba cỗ thi thể, lại lấy ra một cái bình ngọc nhỏ đổ ra một ít bột màu trắng rắc vào miệng vết thương thi thể, bột màu trắng lập tức thấy máu bốc khói.

Thi thể từ bắt đầu miệng vết thương, nhanh chóng sủi bọt tan ra, tản mát một mùi thơm quỷ dị. Chỉ trong thoáng chốc, bóng dáng ba cỗ thi thể hoàn toàn biến mất, hóa thành chất lỏng, trở thành phân bón.

Lâm Bình Bình có hơi rợn tóc gáy, bọn Miêu Nghị nhìn về phía La Song Phi thầm nghĩ quả nhiên là xuất thân giặc cướp, làm chuyện hủy thi diệt tích này hết sức thành thạo.

Bên trong vườn, Miêu Nghị quay đầu lại kêu Điền Thanh Phong đi theo, truyền âm nói:

– Chuyện này tuy lớn mà nhỏ, ta sợ Lâm Bình Bình nhát gan sợ chuyện, bảo người của lão theo dõi nàng cẩn thận một chút. Nếu nàng có dị động gì, ta không muốn nhìn thấy có người báo tin, hiểu ý của ta không?

Chuyện này là bởi vì Lâm Bình Bình mà ra, là ra mặt vì nàng, nếu như nữ nhân này không biết điều, còn muốn đi tố cáo, vậy Miêu Nghị cũng sẽ bất kể nàng có phải người đáng thương hay không.

Điền Thanh Phong gật đầu nói:

– Hiểu rồi, thuộc hạ sẽ an bài thỏa đáng.

Mấy ngày kế tiếp, mọi người đều sống ở bên trong biệt viện tập trung tu luyện không đi ra ngoài.

Lâm Bình Bình ít nhiều gì cũng có chút bất an, bởi vì bọn Miêu Nghị có thể rời đi, nàng còn phải tiếp tục ở lại đô thành, bất quá thật may là không làm ra chuyện gì ngu xuẩn…

Khí hậu đô thành mát mẻ, khắp nơi phồn hoa như gấm, nhưng Nam Tuyên phủ lại là tuyết phủ trắng xóa, gió rét se sắt.

Trấn Hải sơn, Diêm Tu dẫn người bất chấp gió tuyết chạy tới, để thuộc hạ lại bên ngoài, nhảy xuống long câu chạy thẳng tới đại điện.

Bên trong lầu các sơn chủ xử lý công vụ, đã có mấy tên động chủ chạy tới trước một bước, đang gặp mặt nói chuyện với Tần Vi Vi.

Sau khi Diêm Tu bái kiến sơn chủ, bắt đầu tiến hành bàn giao cho Hồng Miên Lục Liễu.

Công Tôn Vũ rõ ràng phát hiện Tần Vi Vi có vẻ không yên lòng, lúc nói chuyện thỉnh thoảng nàng liếc nhìn về phía Diêm Tu.

Sau khi Diêm Tu giao nộp xong bèn tiến lên xin phép Tần Vi Vi, bày tỏ nếu như không có gì chỉ thị, lão phải cáo từ.

Diêm Tu vẫn tự biết mình, chỉ là tay sai thay cho Miêu Nghị, đừng nghĩ rằng sơn chủ coi trọng mình, không có chuyện gì ngoan ngoãn trở về là hơn.

– Lão ở lại đây một chút…

Tần Vi Vi lên tiếng giữ lại, lại nhìn những người khác phất tay một cái nói:

– Các ngươi lui ra.

– Dạ!

Đám người Công Tôn Vũ hành lễ cáo lui.

Những người khác chẳng qua là thầm nhủ trong lòng không biết Tần Vi Vi giữ Diêm Tu lại là muốn làm gì, Công Tôn Vũ mím chặt môi.

Đợi đến khi mọi người rời đi, Tần Vi Vi đưa tay bảo Diêm Tu ngồi xuống nói chuyện.

Diêm Tu cảm tạ ngồi xuống, Tần Vi Vi hỏi:

– Đông Lai động không có chuyện gì chứ?

– Hết thảy đều tốt.

Diêm Tu cung kính trả lời, trong lòng có thể nói là cười khổ, suy đoán sơn chủ muốn hỏi chuyện kia. Trước khi lão tới đây Tần Vi Vi đã truyền tin tức đến Đông Lai động, lệnh cho Miêu Nghị cùng đi, nói là tìm Miêu Nghị có chuyện.

Quả nhiên Tần Vi Vi gật đầu tỏ vẻ khen ngợi, sau đó lại hỏi:

– Miêu Nghị có tới không?

Diêm Tu lộ vẻ lúng túng, tiếp tục nói dối che đậy giúp Miêu Nghị:

– Lần trước thuộc hạ lệnh cho Miêu Nghị ra ngoài làm việc, nghĩ là còn chưa làm xong nên không thể chạy về kịp, nếu hắn trở về, thuộc hạ lập tức lệnh cho hắn tới gặp động chủ.

Tần Vi Vi nhàn nhạt liếc nhìn lão một cái, có một số việc chẳng qua là mọi người không vạch trần mà thôi. Lão có thể lệnh cho Miêu Nghị làm việc mới lạ, ta đây thừa biết là ai ra lệnh cho ai.

– Lần trước sau khi hắn rời khỏi chỗ ta không bao lâu, ta đưa tin tới Đông Lai động, lão nói hắn đã đi làm việc, dường như tới nay vẫn chưa hề trở về Đông Lai động. Gần nửa năm trôi qua, bằng vào một Đông Lai động nho nhỏ của lão, làm chuyện gì cần thời gian lâu như vậy?

Tần Vi Vi lại hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 9
Phần 40: Ta Chỉ Muốn Tính Mạng Của Các Ngươi! Thi độc có thể ảnh hưởng đến cả thân thể và linh hồn, một khi thân thể bị trúng có thể phát huy thực lực được tám thành đã là không tệ rồi. Tuy nhiên việc tinh chế thi độc vô cùng khó khăn, hơn nữa đưa thi độc dung nhập vào bên trong Ma khí lại càng cần tài nghệ cao siêu. Cốt thứ của Tiểu Khô Lâu đã có thể phóng ra thi độc đủ để chứng minh hắn thực sự có đôi chút tâm đắc với việc luyện khí. Thi độc theo dị quang xanh thẫm âm thầm chạy vào trong cơ thể tên Hắc Ám Thượng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 38
Phần 40 Bên kia là hang ổ Ngưu Hữu Đức, nếu Ngưu Hữu Đức kịp thời tháo chạy, sợ là rất khó bắt lại, nhưng nếu Ngưu õ Hữu Đức muốn tháo chạy khẳng định phải phái nhân mã tương ứng chặn đánh truy binh, không khả năng để truy binh có cơ hội cắn đuôi, đó chính là cơ hội đánh tàn toàn bộ nhân mã Ngưu Hữu Đức. Chỉ cần tiêu diệt ban bộ nhân mã Ngưu Hữu Đức, cho dù để Ngưu Hữu Đức chạy đến tinh vực chưa biết, chỉ cần bên này phong kín lối vào, liền có thể buông tay đối phó nhân mã mặt ngoài của Ngưu Hữu Đức, cộng thêm tin Ngưu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng