Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 57

Thình lình Tần Vi Vi đứng lên, cắn chặt môi nhìn chằm chằm Miêu Nghị, có thể nói giận đến sắc mặt trắng bệch. Đời này chưa từng chịu uất ức như thế, thế nhưng nàng cũng không có cách nào giải thích rõ chuyện này.

Miêu Nghị cũng nhanh chóng đứng lên, đề phòng bị đánh lén.

Thấy Miêu Nghị tỏ ra đề phòng mình như vậy, Tần Vi Vi trở nên hòa hoãn lại, biết chuyện này cũng không có thể hoàn toàn trách Miêu Nghị được, mà phần lớn nguyên nhân cũng là do mình. Nhớ tới trước đây có thể nói là nhiều lần nàng nhắm vào hắn, khoan nói nhiều lần muốn cách chức động chủ của hắn, thậm chí còn muốn đưa hắn vào chỗ chết. Lần đầu tiên gặp mặt đã đánh hắn trọng thương, đổi lại là nàng đứng vào vị trí của hắn cũng phải đề phòng vài phần, nếu ở giới tu hành là hết sức bình thường.

Trên thực tế có thể coi là như vậy, hắn đối với nàng vẫn là lấy đức báo oán, đổi lại là người bình thường, lúc ấy nàng bị vây, có lẽ sẽ hy vọng kẻ thù là nàng chết sớm cho rồi, nhưng hắn vẫn liều mạng cứu nàng khỏi vòng vây.

Mà toàn bộ Nam Tuyên phủ từ trên xuống dưới ai ai cũng cho rằng Tần Vi Vi và Công Tôn Vũ là một đôi. Khoan nói từ trước tới nay nàng chưa từng đứng ra giải thích, nhớ lúc trước ở Nam Tuyên phủ, nàng càng không nể mặt Miêu Nghị chút nào, công khai làm nhục hắn ngay trước mặt mọi người, tát vào mặt hắn trắng trợn trước mặt mọi người. Chẳng những tát vào mặt hắn mà còn nâng đỡ Công Tôn Vũ, làm như vậy muốn không để cho hắn hiểu lầm cũng khó khăn.

Trong lòng Tần Vi Vi cũng có thể tưởng tượng được, một nam nhân bị nữ nhân làm nhục trước mặt mọi người như vậy, e rằng lúc ấy rất có thể sinh lòng muốn giết chết nàng. Tối thiểu cũng ôm lòng oán hận thật sâu, dưới tình huống như vậy muốn đột ngột thay đổi thành kiến của hắn đối với nàng, quả thật là ép hắn quá mức, nói không chừng sẽ còn làm cho hắn cảm thấy nàng manh tâm khó lường.

Nghĩ đến những hành vi khắc nghiệt lúc trước của mình đối với hắn, Tần Vi Vi cũng cảm thấy chán ghét bản thân mình. Nàng thầm thở dài, tâm tình cũng nhanh chóng khôi phục lại, chỉ chỉ ghế:

– Ngồi xuống từ từ nói.

Nói xong nàng ngồi xuống trước, lại châm đầy chén trà cho Miêu Nghị.

Miêu Nghị vô cùng cẩn thận ngồi xuống, cười bồi nói:

– Sơn chủ, ngài là Đại nhân không chấp lỗi của tiểu nhân, nếu ta có nói sai chuyện gì, xin ngài đừng để trong lòng, ta xin lỗi ngài là được.

Hắn đang ở dưới mái hiên nhà người khác, không thể nào không cúi đầu.

– Không quan trọng, ta cũng có trách nhiệm trong chuyện này, không thể trách ngươi.

Tần Vi Vi lắc đầu một cái, tâm bình khí hòa nói:

– Ta biết, người hai phủ từ trên xuống dưới đều cho rằng giữa ta và Công Tôn Vũ tồn tại tình yêu nam nữ, ta cũng không phủ nhận đúng là Công Tôn Vũ vẫn đang theo đuổi ta. Bất quá ta không có cảm giác nào đối với y, chẳng qua chỉ xem y như một thủ hạ đắc lực đáng tin cậy mà thôi. Sở dĩ giữa ta với y nổi lên lời đồn bốn phía cũng không phải lỗi của Công Tôn Vũ, là vì ta cho rằng có một số việc không cần thiết giải thích, ta cũng không thèm giải thích.

– Ta cho rằng mình là cây ngay không sợ chết đứng, cũng không sợ người khác hiểu lầm, có chính là có, không có chính là không có. Nhớ năm xưa ta bị vây ở Đông Lai động, y liều mình tới cứu ta, cũng chứng minh y là một thủ hạ trung thành cảnh cảnh đáng tin cậy. Ta cần gì phải giải thích với mọi người làm y khó chịu?

– Rất hiển nhiên ngươi cũng đã nghe được quá nhiều lời đồn có liên quan giữa ta với y, chúng khẩu đồng từ, cho nên ngươi cũng tin là thật. Miêu Nghị, hôm nay ta trịnh trọng nói cho ngươi biết, nếu như Tần Vi Vi ta và Công Tôn Vũ có tư tình nam nữ, ta sẽ thoải mái thừa nhận, cũng không cần thiết giấu giếm không nói giống như làm chuyện gì sai trái. Ta còn có thể đường đường chính chính nói cho ngươi biết, Tần Vi Vi ta từ trước tới nay chưa từng có tư tình nam nữ với bất cứ nam nhân nào, Tần Vi Vi ta là trong sạch!

Ặc… Miêu Nghị ngạc nhiên ngay tại chỗ, từng câu từng chữ của nàng hết sức thành khẩn, khiến cho hiện tại hắn có hơi tin rằng mình đã hiểu lầm.

Hắn suy nghĩ một chút cảm thấy cũng phải. Đúng vậy, nếu như giữa nàng và Công Tôn Vũ có quan hệ gì, có gì phải sợ mà không dám thừa nhận, vì sao phải giấu giếm?

Thật ra thì Tần Vi Vi đã sớm nên nói cho rõ ràng chuyện này từ trước. Đương nhiên gặp phải loại người có thành kiến sâu nặng như Miêu Nghị, cũng khó lòng có biện pháp giải thích rõ ràng.

Bất quá Miêu Nghị vẫn có hơi kỳ quái, quan hệ của ta và nàng không ra gì, có cần giải thích rõ ràng như vậy không, không nhịn được hỏi:

– Nếu nàng không thèm giải thích, vậy vì sao hôm nay lại muốn giải thích với ta?

Tần Vi Vi trịnh trọng cho hay:

– Tần Vi Vi ta xem Miêu Nghị ngươi là bằng hữu, thật lòng xem ngươi là bằng hữu, cho nên hy vọng ngươi không nghĩ oan cho ta giống như những người khác.

Bằng hữu? Miêu Nghị hơi lộ vẻ nghi hoặc, nghĩ thầm nàng muốn đùa bỡn ta chứ gì, lúc thu thập ta không khách sáo chút nào, vừa quay đầu lại liền nói là bằng hữu, cho ta là kẻ ngốc sao?

Tần Vi Vi lại không phải người ngu, từ giọng điệu này lập tức nghe được, rất hiển nhiên lần trước tên này không hề coi chuyện làm bằng hữu với nàng là thật, trong lòng có thể nói vừa bực mình vừa buồn cười. Bất quá nàng cũng có thể hiểu được, bèn hỏi ngược lại:

– Ngươi không tin ư?

– Ta tin ta tin, có thể làm bằng hữu với sơn chủ là vinh hạnh của ta.

Miêu Nghị cười ha hả, thật ra vẫn còn chưa tin, hắn cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, người ta nói Đông chính là Đông, nói Tây chính là Tây có thể tùy tiện lừa dối.

– Thật ra thì ngươi còn chưa tin.

Tần Vi Vi nói thẳng vạch trần.

Nếu đã vạch trần, vậy Miêu Nghị không thể không nói đạo lý nữa, giả vờ hồ đồ như vậy, phải nơm nớp lo lắng đề phòng mãi, hắn cảm thấy không chịu nổi:

– Vì sao sơn chủ muốn làm bằng hữu với ta?

Tần Vi Vi giải thích:

– Thật ra thì trước kia ấn tượng của ta đối với ngươi thật sự rất kém.

– Ha ha, cái này sơn chủ không nói ta cũng biết.

– Nhưng sau lần trước ngươi cứu ta, ấn tượng của ta đối với ngươi đã hoàn toàn thay đổi.

– Chỉ vì vậy thôi sao?

Miêu Nghị thử hỏi:

– Dường như lúc ấy không chỉ có mình ta liều mình cứu nàng, Công Tôn Vũ và những người khác cũng có, chẳng lẽ nàng cũng xem họ là bằng hữu sao?

Có vẻ bị chọc trúng tâm tư, ánh mắt Tần Vi Vi chợt lóe lên:

– Ta chỉ xem bọn họ như thủ hạ tâm phúc đáng tin cậy, ngươi khác với bọn họ.

– Cũng cùng là liều mình cứu nàng, có gì khác chứ, chẳng lẽ chuyện này còn phân ra sao?

Tần Vi Vi suy nghĩ ra một lý do:

– Ta đắc tội với ngươi như vậy, ngươi còn có thể liều mình cứu ta, làm cho ta rất cảm động.

Miêu Nghị rất muốn nói cho nàng biết, nếu không phải Dương Khánh đối đãi ta không tệ, có ơn tri ngộ đối với ta, ta đã không thèm cứu nàng, hy vọng nàng chết quách cho xong…

Đương nhiên lời như vậy không thể nào nói ra trước mặt nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 27
Phần 57 Ngày nay tính mạng ngọc đồng của thiếu gia vỡ ra, mặc kệ nàng tiếp không hay không tiếp thụ, cũng đã vô lực cải biến cái gì! Lăng Tiếu chết thì tim của nàng cũng nát, nhưng mà ý chí báo thù giúp nàng tiến lên. Nữ nhân ở đây lòng đau như cắt, đôi mắt dễ thương hiện ra thần sắc đỏ tươi, oán khí trùng thiên, lúc này bất cứ linh thú nào trong Vũ Trạch sơn mạch đều kinh sợ bất an! Sâu trong Vũ Trạch sơn mạch, nơi đó có một phương tiểu thế giới được khai mở ra, ở trong đó chính là tất cả thân bằng hảo hữu của Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 18
Phần 57 Vân Tri Thu nói: Tuy ta đã xuất giá nhưng Vân gia dù sao vẫn là nhà mẹ đẻ của ta, người là gia gia của ta, ta còn phải suy nghĩ cho Vân gia. Ta nương việc đồng ý hắn, khi hắn không nỡ từ chối thì xin hắn một việc khác, đến đại thế giới rồi ta có thể đưa địa tự bộ của Đại Ma Vô Song quyết cho gia gia. Câu này giả dối, Vân Tri Thu hoàn toàn có quyền giữ địa tự bộ Đại Ma Vô Song quyết, trước khi Miêu Nghị nạp thiếp từ lâu là nàng đã được hắn đồng ý. Đúng, Vân Tri Thu cũng lo cho bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 33
Phần 57 Hít. Mọi người thấp giọng nghị luận. Thân thể cự hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du hít sâu một hơi sau đó thở ra một ngụm trọc khí, xuyên thủng không gian trước người. Gợn sóng trong không gian bị ngụm trọc khí này đánh nát. Tiếp đo Lục Thiếu Du thu hồi Thanh Linh Khải Giáp và hình thái Hổ biến, thân thể khôi phục lại bình thường. Quanh thân có khí tức khủng bố dị thường lan tràn, bao phủ toàn bộ không gian chung quanh, cuối cùng cỗ khí tức này mới dần dần biến mất. Khí tức thật mạnh. Thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại chỉ sợ trong những người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng