Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 71

– Ta là động chủ Đông Lai động, theo ta giết!

Diêm Tu toàn thân đẫm máu rống to một tiếng rung trời, tựa hồ muốn chứng minh gì đó trước khi chết, nghiến răng nghiến lợi múa đôi đại phủ dẫn đầu xông ra vòng vây.

Ba người bọn Lại Vũ Hàm cũng quay lưng lại, theo sau Diêm Tu xông tới.

Ùng ùng!

Đột nhiên một trận đất rung núi chuyển, đám người Đồ Tam Lượng đang muốn tiến công, ai ngờ cả vùng đất dưới chân nứt ra thành một con hào lớn. Mặt đất rung chuyển khiến cho cả đám suýt chút nữa ngã lăn ra, lảo đảo một hồi mới miễn cưỡng ổn định lại được.

Tình cảnh như vậy đã tạo ra cơ hội cho bọn Diêm Tu, bốn người lập tức liên tiếp bay vọt lên không, nhảy ra bên ngoài vòng vây.

Đồ Tam Lượng ngồi trên long câu tức giận quát:

– Không cho một tên nào chạy thoát!

Lão nhảy lên long câu đuổi theo ngay tức khắc, mấy chục kỵ sĩ vội vàng bay lên không theo sau, phi kiếm của đệ tử Kiếm Ly cung bay ra ào ạt như mưa bấc.

Người trên không trung, diện tích bị công kích trong nháy mắt mở rộng không ít, bốn người Diêm Tu phóng ngựa nhảy lên khẩn cấp uốn người múa may vũ khí ngăn cản.

Giữa tiếng leng keng liên hồi, bốn người có thể liều mạng bảo vệ được cho bản thân, nhưng không cách nào giúp long câu mình tránh khỏi mưa phi kiếm bắn trúng thân thể.

Một tràng tiếng phập phập vang lên, dưới bụng bốn thớt long câu tuôn ra vô số vòi máu.

Long câu rên rỉ, bốn người lập tức nhảy lên, chân đạp trên lưng long câu một cước, phi thân lên, nhảy lên cây đại thụ bỏ chạy thục mạng.

Diêm Tu Mới vừa chui lên một cây đại thụ chợt phát hiện một bàn tay đen thò ra, một cỗ pháp lực hùng mạnh kiềm chế khiến cho lão không có cách nào nhúc nhích. Một bóng người toàn thân bao vải đen cắp lấy lão nhanh chóng ẩn vào trong tàng cây đại thụ.

Bọn Lại Vũ Hàm không có long câu làm cước lực, làm sao có thể chạy thoát. Mưa kiếm bay loạn xạ giữa không trung lập tức đánh ngã ba người.

Hai người vừa rơi xuống đất, trong nháy mắt mấy thanh phi kiếm bắn tới đóng chết trên mặt đất.

Một bên đùi bị phi kiếm bắn thủng, bụng cũng bị phi kiếm xuyên thủng ra một lỗ máu, Lại Vũ Hàm nhảy lò cò một chân, tóc tai rối bời, toàn thân đầy máu, điên cuồng múa may trường thương liều mạng ngăn cản mưa kiếm bắn tới.

Vù, một thanh trường tiên chín khúc xé không quất tới, quấn vào trường thương trong tay Lại Vũ Hàm.

Lam Diệp ngồi trên long câu đích thân xuất thủ, tay cầm roi chín khúc giữ chặt lấy mũi thương của Lại Vũ Hàm.

Dưới tình thế cấp bách như vậy, hậu quả có thể tưởng tượng được, mười mấy thanh phi kiếm bắn nhanh tới. Trong tiếng phập phập liên hồi, thân thể Lại Vũ Hàm trúng đòn liên tục, toàn thân tuôn ra máu tươi ướt đẫm. Thương trong tay lão đã bị giật văng ra xa, phi kiếm cắm trên người tua tủa như lông nhím.

Mười mấy thanh phi kiếm lại từ trên người lão lăng không rút ra, bay trở về trong tay của chủ nhân.

Lại Vũ Hàm trợn trừng đôi mắt, lảo đảo mấy bước, cố gắng chống đỡ không để thân thể mình ngã xuống.

Không ai để ý tới lão nữa, Đồ Tam Lượng nhìn bốn phía gầm lên:

– Còn một người nữa đi đâu mất? Không có long câu không thể chạy xa, lục soát cho ta, sơn chủ có lệnh, không cho phép một tên nào chạy thoát!

Long câu lập tức chạy đi tứ tán bắt đầu tìm tòi, một con long câu chạy như bay tới, húc mạnh vào ngực Lại Vũ Hàm.

Lại Vũ Hàm lại phun ra một ngụm máu tươi, tiếng xương gãy vang lên răng rắc, thân thể lão bay ra xa mười mấy thước, va vào một cây đại thụ khiến cho thân cây rung động, lá khô rơi xuống rào rào. Toàn thân lão theo thân cây tuột xuống đất, khoanh chân ngồi dưới gốc cây, hai mắt trợn trừng, đầu ngoẹo sang bên, hoàn toàn không có động tĩnh.

Không ai thương tiếc sống chết của lão, chỉ có mấy chiếc lá cây rơi trên người lão bị máu tươi lão nhuộm đỏ, khóe miệng lão vẫn còn máu tươi tràn ra…

Không bao lâu sau, Hùng Khiếu dẫn dắt nhân mã ầm ầm chạy tới, gặp Đồ Tam Lượng đang sai người tìm tòi chung quanh, Hùng Khiếu vừa gặp mặt câu đầu tiên chính là hỏi:

– Có nhìn thấy tiểu tặc Miêu Nghị không?

Đồ Tam Lượng ôm quyền nói:

– Cũng không thấy tiểu tặc kia, phần lớn người phá vòng vây đã bị bọn ta giết chết. Chẳng qua là mới vừa rồi đột nhiên xuất hiện đất rung núi chuyển dị thường, giúp cho động chủ Đông Lai động Diêm Tu thoát thân. Bất quá lão đã mất đi vật cỡi, hẳn là không thể chạy xa, bọn ta đang lục soát.

Sắc mặt Hùng Khiếu có vẻ hơi cuồng bạo, xem ra thật đúng như những người đó đã nói, tiểu tặc có khả năng đã đi Trấn Hải sơn.

Y thật sự rất muốn đánh tới Trấn Hải sơn, giết chết cả Miêu Nghị lẫn Tần Vi Vi. Nhưng bên này đã động thủ, chờ bọn y chạy tới Trấn Hải sơn, sợ là đối phương sớm có chuẩn bị. Ngoài ra đám thủ hạ của y cũng không có can đảm tấn công Trấn Hải sơn, dù sao Tần Vi Vi cũng là con gái của phủ chủ Dương Khánh.

Hết sức không cam lòng, Hùng Khiếu ngửa mặt lên trời rống giận.

Nơi xa giữa dãy núi, một bóng đen ôm lấy Diêm Tu bay tới, vừa đáp xuống đất, bóng đen bèn đẩy Diêm Tu toàn thân đẫm máu ra.

Bóng đen bỏ vải đen che mặt ra, lộ ra dung mạo, chính là Yêu Nhược Tiên.

Thiên nhi và Tuyết nhi trốn trong núi nhanh chân chạy ra đỡ lấy Diêm Tu:

– Diêm sư phó, lão không sao chứ?

Ánh mắt Diêm Tu bi thương quét qua ba người, thấy Yêu Nhược Tiên cũng không có tâm trạng suy nghĩ gì nhiều, chẳng qua chỉ nhìn chằm chằm hai nàng ra sức lắc lắc đầu, lệ rơi đầy mặt nghẹn ngào nói:

– Diêm Tu kém cỏi bất tài, đáng chết hàng ngàn hàng vạn lần, đã phụ ký thác của Đại nhân…

Lão cũng vô cùng xui xẻo, hai lần Miêu Nghị không có ở đây, kết quả hai lần Đông Lai động bị huyết tẩy dưới tay lão, quả thật là tai tinh, bản thân lão nghĩ tới chuyện này cũng không có mặt mũi nào gặp lại Miêu Nghị.

Thiên nhi gấp giọng hỏi:

– Diêm sư phó, những người khác đâu?

Yêu Nhược Tiên nhìn chằm chằm Diêm Tu lắc đầu nói tiếp:

– Nghe động tĩnh, sợ là hết thảy xong rồi.

Tuyết nhi cũng gấp giọng nói:

– Sư phó, người cứu Diêm sư phó, tại sao không nhân tiện cứu những người khác? Bằng tu vi của người có thể cứu được bọn họ kia mà?

Yêu Nhược Tiên trợn mắt nói:

– Nha đầu, đừng nói lời không có lương tâm như vậy, nếu không phải là các ngươi khóc kêu nói lão có ân truyền nghề cho các ngươi, ép ta đi cứu lão, ta đã không thèm quản tới lão. Các ngươi không biết vừa rồi nguy hiểm tới mức nào, suýt chút nữa ta đã bại lộ. Nếu là như vậy, một khi tin tức này truyền ra, Trấn Ất điện và Nguyệt hành cung lập tức sẽ phái cao thủ tới đuổi giết ta, đến lúc đó ta sẽ phải bỏ chạy thục mạng khắp chân trời góc bể. Các ngươi nghĩ cho bọn họ, vì sao không nghĩ cho thân ta một chút?! Ta và bọn họ không quen không biết, vì sao các ngươi không nghĩ cho chỗ khó xử của ta?

Quay đầu lại nhìn Diêm Tu, nhớ tới cảnh tượng bi tráng cuối cùng trước đó nhìn thấy, bọn Diêm Tu cũng làm cho Yêu Nhược Tiên có chút động lòng, không nhịn được than thở:

– Dẫu có chết không hàng, cũng là hảo hán, mất mạng thật sự là đáng tiếc. Bất quá giới tu hành không phải là địa phương dành cho hảo hán, hảo hán thường là đã chết hết từ sớm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 14
Phần 71 Ta định ngày mai lên đường trở về Linh Thiên môn, con có muốn đi cùng không? Lữ Chính Cường hỏi Lục Thiếu Du. Nhạc phụ đi trước đi. Tiểu tế còn một số chuyện cần làm. Lục Thiếu Du nói. Vậy con phải chú ý một chút. Lữ Chính Cường nói xong cũng không nói thêm gì nữa. Hai người lập tức nói một chút chuyện nhà rồi mới rời khỏi nội đường. Trò chuyện cùng Khâu Mỹ Vi một lát, đám người Linh Thiên môn mới rời đi. Lục Thiếu Du cũng đưa mọi người ra tới bên ngoài. Lữ Tiểu Linh ở lại Phi Linh môn, Lữ Chính Cường cùng Khâu Mỹ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 5
Phần 71 Thiên Yêu Thánh Nữ lòng có nhận thấy, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy quanh thân quái nhân ba chân kia có vô số đạo văn chi chít xông ra, hóa thành đủ loại Đạo cùng Ý kỳ diệu, cùng Đạo văn của mình biến thành Thái Dương Chân Hỏa đan vào, bổ toàn bộ phiến diện thiếu hụt của nàng. Hai loại thần thức va chạm, thần hồn đụng vào, cho nàng một loại cảm giác kỳ diệu, phảng phất bị tình nhân ôm ấp, tim đập nhanh và động tâm. Thần thức, thần hồn dung hòa. Thần hồn đụng vào, thần thức trao đổi, tư tưởng của hai người vào giờ khắc này phảng phất hoàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 6
Phần 71 Những dong binh kia nhìn Huyền tinh phát sáng cũng trở nên hoa mắt lên. Oa, thật là Thật là huyền tinh, đây vị thiếu gia này để cho ta nói đi, ta biết được nhiều chuyện nhất. Một gã hán tử gầy thấp hai mắt hiện lên ánh sáng kêu lên. Ngươi nằm mơ đi, ngươi này toan hầu tử, nói chuyện cũng không lưu loát, vẫn là để ta tới nói đi. Một tên nam tử khác ở bên cạnh hán tử gầy nói. Lăn con mẹ ngươi đi, Huyền tinh này là của ta, ai dám giành giật với ta, ta phế đi con mẹ nó. Một gã hán tử cao lớn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng