Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 79

Hùng Khiếu lộ vẻ buồn bã thở dài, y biết câu trả lời của mình có thể làm cho đối phương hài lòng hay không sẽ quyết định số phận của mình sau này, nên lộ vẻ bất đắc dĩ lắc đầu giải thích:

– Thuộc hạ cũng không muốn phản bội Dương Khánh, thuộc hạ phản bội Dương Khánh không liên quan gì với chuyện y đối xử tốt với thuộc hạ, cũng không liên quan tới chuyện y bắt thuộc hạ đi Tinh Tú Hải. Cho dù là Dương Khánh đối xử với thuộc hạ tệ hơn nữa, thuộc hạ cũng không tới nỗi phản bội y, thật sự là Dương Khánh lòng dạ hẹp hòi không dung được Hùng Khiếu, hao tâm tổn huyết muốn đẩy Hùng Khiếu vào chỗ chết. Bất kể thuộc hạ làm gì, cho dù là nhảy vào dầu sôi lửa bỏng vì y, y cũng muốn hại thuộc hạ, thuộc hạ cần gì bán mạng cho người như vậy, thật sự là lâm vào tuyệt lộ nên mới phản bội y.

Ô Mộng Lan à một tiếng:

– Tuyệt lộ ư, theo như ngươi nói, nếu ta cũng để cho ngươi tham gia lần Tinh Tú Hải Kham Loạn hội này, ngươi không có ý kiến gì chứ?

Trong lòng Hùng Khiếu khẽ run lên, bất quá xoay chuyển ý nghĩ, nếu như thu mình chỉ là vì giết chết mình, vậy đối phương cũng không cần phải đích thân tiếp kiến mình, bèn đáp liều:

– Phàm điện chủ có lệnh, thuộc hạ muôn thác khôn từ.

Ô Mộng Lan hài lòng gật đầu một cái, bất kể Hùng Khiếu là thật tâm hay là giả ý, ít nhất đã thông qua thử thách của nàng, làm cho nàng rất là hài lòng.

– Đi Vạn Hưng phủ đi.

Ô Mộng Lan đột nhiên ném ra một câu làm Hùng Khiếu ngạc nhiên.

Vốn là y đầu hàng phủ chủ Ba Lan phủ Triệu Mục, bây giờ Ô Mộng Lan lại cho y đi Vạn Hưng phủ. Vốn y có thù oán với phủ chủ Vạn Hưng phủ Lưu Cảnh Thiên, đây không phải là muốn chơi khăm y sao?!

Chỉ thấy Ô Mộng Lan tự tay viết một ngọc điệp bổ nhiệm ném tới, Hùng Khiếu nhận vào tay xem qua, suýt chút nữa rơi cằm xuống đất. Nội dung trong ngọc điệp là bổ nhiệm y nhận chức phủ chủ Vạn Hưng phủ.

Y còn cho là mình nhìn lầm rồi, xem đi xem lại vài lần mới xác nhận không sai.

– Sao hả, phủ chủ Vạn Hưng phủ vẫn không làm cho ngươi hài lòng sao, chẳng lẽ muốn ta nhường ghế điện chủ này cho ngươi nữa sao?!

Ô Mộng Lan lạnh lùng chất vấn một tiếng.

Hùng Khiếu đột nhiên phục hồi tinh thần lại, kích động vạn phần chắp tay nói:

– Thuộc hạ không dám, thuộc hạ thề ra sức vì điện chủ!

Ô Mộng Lan quay đầu sang nói với thị nữ Phi Vân bên cạnh:

– Ngươi hãy đi với Hùng Khiếu tới Vạn Hưng phủ nhậm chức. Lưu Cảnh Thiên đã nhiều lần thiệt thòi dưới tay Dương Khánh, vị trí đó đã không còn thích hợp với y nữa, để cho y tới Trấn Bính điện đi.

– Dạ!

Phi Vân đáp ứng.

Mắt Hùng Khiếu chớp chớp liên hồi, trong lời nói của đối phương thố lộ tin tức quá nhiều, chẳng lẽ là cố ý dọn đài cho mình để ganh đua cao thấp với Dương Khánh sao?

Ô Mộng Lan không có hứng thú tiếp tục nghe Hùng Khiếu nịnh bợ, sau khi viết một ngọc điệp đầu hàng làm bằng chứng, liền phất tay cho y lui xuống.

Nàng lại đích thân viết một ngọc điệp khác, sau đó giao cho thị nữ Phi Vụ cùng với ngọc điệp đầu hàng của Hùng Khiếu:

– Đưa cho Liêu Hành Tẩu, bảo lão chạy tới Trấn Ất điện một chuyến, đưa những thứ này cho Hoắc Lăng Tiêu, để cho Hoắc Lăng Tiêu biết Hùng Khiếu đã hàng ta.

– Dạ!

Phi Vụ vâng lệnh rời đi.

Lúc này khóe miệng Ô Mộng Lan mới khẽ nhếch một nụ cười, không biết sau khi Hoắc Lăng Tiêu thấy những thứ này sẽ có cảm giác thế nào.

Ra khỏi cửa cung Hùng Khiếu thấy hai tên thị nữ thiếp thân mình đang nơm nớp lo sợ chờ đợi, có thể nói là mừng như điên, thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.

Kết quả này thật sự là làm cho y hết sức bất ngờ, vốn y tưởng rằng lần này đầu hàng là một tổn thất, ở dưới tay Triệu Mục không thể nào kiêm được hai sơn như trước. Ai ngờ thế sự đổi dời, y lại trở thành phủ chủ Vạn Hưng phủ, nháy mắt đã trở thành nhân vật cùng cấp với Dương Khánh, trở thành phủ chủ mà y mơ ước đã từ lâu. Lần này đầu hàng gặp phải niềm vui bất ngờ rất lớn ra ngoài dự liệu của y, quả thật là kỳ ngộ từ trên trời rơi xuống, nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Mặc dù từ trong lời nói Ô Mộng Lan đã nghe được dụng ý nàng đặt mình ở vị trí phủ chủ Vạn Hưng phủ, nhưng y không ngại. Có tài nguyên một phủ nơi tay, sau lưng có Trấn Bính điện làm chỗ dựa, tại sao phải sợ Dương Khánh làm chi?!

Xung quanh Trấn Hải sơn tụ tập một đám nhân mã, làm Hồng Miên giữ nhà ăn ngủ không yên, cuối cùng mang theo nhân mã trông chừng Trấn Hải sơn cùng đi ra sơn, chất vấn ngay mặt:

– Phải chăng là các ngươi muốn tấn công Trấn Hải sơn?

Đám người Đồ Tam Lượng ngơ ngác nhìn nhau, không ai đáp lời, mắt thấy Miêu Nghị cùng La Song Phi chạy trốn từ Đông Lai động đang ở bên cạnh Hồng Miên, nhưng bây giờ còn ai dám động thủ?!

Quan trọng nhất là có động thủ cũng không tìm được người lãnh thưởng, khắp nơi không tìm thấy bóng dáng của Hùng Khiếu đâu, hiện tại bọn họ rơi vào tình cảnh đi cũng không được, không đi cũng không được, gần như muốn khóc. Bọn họ không hiểu sơn chủ Hùng Khiếu rốt cuộc đang giở trò quỷ gì, chuyện lớn như vậy không thể đùa giỡn!

– Đại cô cô cho thuộc hạ đi qua đó hỏi thử.

Một tên đệ tử Kiếm Ly cung đang ở Trấn Hải sơn xin chỉ thị với Hồng Miên.

Sau khi được Hồng Miên gật đầu, người nọ lập tức giục long câu chạy tới trước mặt của Đồ Tam Lượng, cau mày nói:

– Đồ sư huynh, chẳng lẽ các ngươi điên rồi sao, chẳng lẽ không biết người trấn giữ Trấn Hải sơn là ai, dám gây chuyện ở chỗ này?

Đồ Tam Lượng dở khóc dở cười, nói cho y biết chỗ khó xử của mình.

Không thấy Hùng Khiếu đâu… Người nọ nghe cũng có vẻ kỳ quái, bất quá vẫn khuyên nhủ:

– Có gì đâu mà khó xử, đương nhiên là từ nơi nào đến cứ trở về nơi đó, các ngươi không trở về Thiếu Thái sơn chờ Hùng Khiếu, ngược lại chờ Hùng Khiếu ở Trấn Hải sơn là đạo lý gì? Chẳng lẽ muốn kinh động nhân mã hai phủ tới đây bao vây tiêu diệt sao?

Đồ Tam Lượng suy nghĩ một chút cũng phải, sau khi thương nghị với bọn Lam Diệp bèn tạm thời không để ý tới mệnh lệnh của Hùng Khiếu, tự tiện mang theo nhân mã hai sơn lui về Thiếu Thái sơn.

– Không thấy Hùng Khiếu ư?

Sau khi được hồi báo Hồng Miên lộ vẻ nghi ngờ.

Ngay cả Miêu Nghị bên cạnh nghe vậy cũng cảm thấy kỳ quái, không biết Hùng Khiếu đang chơi trò gì.

Gần nửa ngày sau, Tần Vi Vi cũng dẫn theo mấy người từ Nam Tuyên phủ chạy về, thấy Miêu Nghị không việc gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Lúc Hồng Miên báo tin cho Nam Tuyên phủ, Tần Vi Vi đang trên đường chạy tới đây nên cũng không biết được.

Nàng lập tức gọi Miêu Nghị hỏi han tình huống, đồng thời cũng báo cho Miêu Nghị, phủ chủ đã khôi phục vị trí động chủ Đông Lai động cho hắn.

– Vậy Diêm Tu thì sao?

Miêu Nghị ngạc nhiên hỏi.

Tần Vi Vi trầm giọng nói:

– Đông Lai động tổn thất nhân mã như vậy, ngươi còn muốn ta thưởng cho lão sao?

Diêm Tu đi theo Miêu Nghị nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, trung thành cảnh cảnh đối với Miêu Nghị. Nhất là những năm qua nhận chức động chủ đã gánh trách nhiệm giúp cho hắn rất nhiều, hiện tại nói bãi chức động chủ của lão như vậy không khỏi khó coi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 16
Phần 79 Bất quá Giang Nam cùng Thiếu Hư hai người là tồn tại bực nào, một cái luyện thành Nguyên Thủy đại đạo, một cái là bất thế tiên thể, người trẻ tuổi xuất sắc nhất hai đại vũ trụ không có ai hơn hai người bọn họ, huống chi bọn hắn cũng đã tu thành thần tính cường đại giống như Thần Đế, đối với Phật âm có thể độ hóa Thần tôn là vào tai này ra tai kia. Giang Nam cười ha ha, một kiếm đâm hướng hậu tâm Thiếu Hư, lắc đầu nói: Vị Phật tổ này, lời này của ngươi liền nói sai rồi, trong tay của ta không phải đồ đao, mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa đẹp, yên tĩnh và kín đáo. Vân, Thu, Thảo ngồi chờ sẵn trong phòng máy lạnh. Sau đó tôi gọi một ly trà sữa trân châu đơn giản, còn 3 cô gái kia gọi đồ uống gì đó tôi không nhớ rõ. Trong căn phòng máy lạnh này, ngoài bàn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu hút một chút máu. Sau này vợ chồng Đăng sinh ra một đứa con gái đặt tên là Hân, không ngờ cô bé cũng là ma cà rồng. Hân càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, năm nay đã 17 tuổi, và cô bé cũng thèm hút máu của ba mình. Gia...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng