Miêu Nghị - Quyển 4

Phần 90

Y bèn vỗ tay vịn ghế, cười lạnh nói:

– Xem ra chuyện cũ năm xưa cũng nên kết liễu dưới tay bản tọa, Lưu Đồng, lập tức tập họp nhân mã bản bộ…

Trước sơn môn, tu sĩ truyền lời nhanh chóng chạy về, đưa tay nói với bọn Miêu Nghị:

– Mời đi theo ta.

Miêu Nghị ngắm nhìn bốn phía một vòng, cỡi long câu từ từ đi vào, có thể nói là lấy thân làm mồi.

Vào bên trong, tu sĩ dẫn đường chợt quay đầu lại nói:

– Người ngoài tiến vào bên trong phủ không được cỡi long câu, kính xin mấy vị xuống đi bộ!

Xuống ư? Mất đi cước lực của long câu chẳng phải là tìm chết? Miêu Nghị lười để ý đến y lạnh nhạt nói:

– Không tới phiên tên tiểu tốt như ngươi nói nhảm, dẫn đường cho ta!

Tu sĩ kia không dám làm hỏng chuyện của phủ chủ, chỉ có thể nhịn chuyện này, tiếp tục dẫn bọn Miêu Nghị tiến vào.

Trong lúc mấy người từ từ đi tới giữa quảng trường bên ngoài đại điện chợt nghe một trận tiếng vó long câu ầm ầm, bọn Miêu Nghị giật mình kinh hãi, nhanh chóng ngắm nhìn chung quanh.

Chỉ chốc lát sau, hai bên xông ra thật nhiều người, rất nhanh đã bao vây bọn Miêu Nghị thành nhiều vòng.

Miêu Nghị dang rộng hai tay, bên trong nhẫn trữ vật toát ra từng luồng sương mù bạc chụp vào thân, cả người lẫn Hắc Thán trong nháy mắt khoác giáp, Nghịch Lân thương nắm trong tay.

Bốn người sau lưng cũng nhanh chóng cầm vũ khí trong tay.

Miêu Nghị vung thương chỉ bốn phía, tức giận nói:

– Ta là người của Trấn Ất điện, các ngươi muốn làm gì?

– Đã biết ngươi là người của Trấn Ất điện.

Một người hài hước đáp lại.

Người này tên là Lưu Đồng, có tu vi Thanh Liên nhất phẩm, là người trong đám nhân mã bản bộ Vạn Hưng phủ đầu dựa vào Hùng Khiếu sớm nhất. Lúc Hùng Khiếu lấy thủ đoạn lôi đình nhanh chóng xử lý mấy tên chống đối, người này xuất lực không ít, rất được Hùng Khiếu nể trọng. Hùng Khiếu đã hứa hẹn, đợi đến sau khi hoàn toàn nắm Vạn Hưng phủ trong tay, trong mười lộ sơn chủ sẽ có một chỗ cho y.

Y vừa mở miệng, không ít người cũng cất tiếng cười chế giễu, dường như đang muốn cho Miêu Nghị biết, theo ngươi chúng ta muốn làm gì, đây không phải là rõ ràng sao?!

Miêu Nghị giơ thương chỉ Lưu Đồng:

– Chẳng lẽ các ngươi muốn khơi mào tranh đấu giữa hai điện?

– Tiểu tặc Miêu Nghị, đã lâu không gặp, không nghĩ tới hôm nay có thể gặp mặt ở chỗ này, Hùng mỗ quá mức vui mừng, thật sự là trời cao có mắt!

Một tiếng cười to thình lình từ phía sau truyền tới.

Lại có một tràng tiếng vó long câu ầm ầm vang lên, đám người đang bao vây nhanh chóng tránh đường. Chỉ thấy Hùng Khiếu cỡi long câu chạy tới, uy phong lẫm lẫm, sau lưng mười lộ sơn chủ xếp thành một hàng, sau lưng các sơn chủ lại có mấy người chạy theo, bịt kín vòng vây lại như trước.

– Hùng… Hùng Khiếu, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Miêu Nghị lộ ra vẻ hốt hoảng khiếp sợ.

La Song Phi bên cạnh còn khoa trương hơn, y chưa từng gặp qua Hùng Khiếu, lại giật mình thiếu chút nữa nhét tay vào trong miệng.

Ba sư huynh đệ đi theo Điền Thanh Phong ai nấy lộ vẻ nghiêm trọng, không diễn kịch như La Song Phi, suýt chút nữa lộ sơ hở.

Thật ra Miêu Nghị có phần giật mình thật sự, không phải là ngạc nhiên vì Hùng Khiếu có mặt ở chỗ này, hắn đã sớm biết điểm này, mà là giật mình vì mười lộ sơn chủ Vạn Hưng phủ có mặt đầy đủ ở đây.

Lúc Dương Khánh cùng Lưu Cảnh Thiên liên thủ tiêu diệt Chương Đức Thành, Miêu Nghị cũng từng có duyên gặp mặt đám sơn chủ này.

Hôm nay nhân mã vây quanh bọn Miêu Nghị đã vượt qua trăm người, mười lộ sơn chủ cũng toàn là là tu sĩ cấp Thanh Liên. Trong nhân mã bản bộ Vạn Hưng phủ cũng có mấy tên tu sĩ Thanh Liên, thật may là Hùng Khiếu vì ổn định quyền lợi, mấy ngày nay đã tự tay giết chết mấy tên.

Mặc dù như thế cũng vẫn làm cho trong lòng Miêu Nghị thầm nói hỏng bét, mình mang tới hai mươi tên tu sĩ Thanh Liên sợ là không đủ.

Lam Ngọc Môn chẳng qua là một môn phái nhỏ, không phải là động không đáy. Toàn bộ Lam Ngọc Môn cũng chỉ có hai tên tu sĩ Hồng Liên, những tu sĩ Thanh Liên khác làm việc ở Nam Tuyên phủ nhiều lần đã hao tổn gần hết. Mà Đông Lai động của Miêu Nghị hở ra là chết sạch đã làm cho Lam Ngọc môn khiếp sợ. Mấu chốt là chỗ Miêu Nghị chết người nhiều lại không thu được chút lợi ích nào, cho nên lúc hắn mở miệng cần người, Đồng Nhân Mỹ mới tỏ ra do dự như vậy.

Hôm nay biết được Miêu Nghị đã vinh thăng lên sơn chủ, cộng thêm được Miêu Nghị hứa hẹn lợi ích không nhỏ, ngoại trừ mấy tu sĩ Thanh Liên đứng đầu trấn thủ môn phái, vì tìm đủ hai mười người cho Miêu Nghị, cơ hồ Lam Ngọc môn đã vét hết tu sĩ Thanh Liên trong môn phái mình ra.

Nếu như lần này làm cho người của Lam Ngọc môn chết sạch nữa, e rằng sau này Miêu Nghị đừng hòng mượn được người nào của Lam Ngọc môn.

Vì sao mình lại xui xẻo như vậy, chẳng lẽ lần này Hùng Khiếu còn có thể tránh được một kiếp sao!? Miêu Nghị cười khổ trong lòng, thật đúng là người định không bằng trời định.

Thấy Miêu Nghị giật mình như vậy, lúc này Hùng Khiếu ngửa mặt lên trời cười như điên, cười vô cùng sảng khoái. Thì ra tên này thật sự không biết mình đã thành phủ chủ Vạn Hưng phủ, không trách chỉ có bốn năm người cũng dám xông đến Vạn Hưng phủ, thật đúng là đưa dê vào miệng cọp.

Hùng Khiếu cười dứt, lớn tiếng tuyên cáo:

– Mỗ là tân phủ chủ Vạn Hưng phủ!

Miêu Nghị lộ vẻ khiếp sợ lần nữa, giơ thương chỉ Hùng Khiếu:

– Ngươi là phủ chủ Vạn Hưng phủ?

– Chính thị!

Hùng Khiếu quả quyết quát to, đầu mày cuối mắt ẩn hiện sát cơ.

Miêu Nghị giơ thương chỉ thẳng gầm lên:

– Cẩu tặc Hùng Khiếu, không ngờ rằng ngươi dám phản bội phủ chủ!

– Lời ấy sai rồi, chim khôn chọn cành mà đậu, Dương Khánh không dung chứa được ta, tự nhiên mỗ phải đầu minh chủ khác.

Hùng Khiếu không cho là nhục, ngược lại cười tủm tỉm nói:

– Dương Khánh là phủ chủ, hôm nay Hùng mỗ cũng là phủ chủ, mọi người đều là phủ chủ, tại sao lại nói là phản bội phủ chủ?

– Phủ chủ tất sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Miêu Nghị nghĩa chính từ nghiêm nói.

– Vậy cũng không cần ngươi quan tâm, hay là quan tâm chính ngươi đi.

Hùng Khiếu hài hước nói:

– Miêu Nghị, nếu ngươi bằng lòng hàng ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.

Đây là nói dối, y muốn ép Miêu Nghị viết ngọc điệp đầu hàng, sau đó sẽ phái người đưa đến Nam Tuyên phủ chọc tức Dương Khánh, muốn chơi Dương Khánh một vố. Ô Mộng Lan để cho y ở chỗ này chính là muốn nhìn thấy chuyện này, chỉ cần có thể làm cho Ô Mộng Lan vui lòng, Hùng Khiếu không ngại tạm thời bỏ qua cho Miêu Nghị.

Bất quá một khi Miêu Nghị viết ngọc điệp đầu hàng, y vẫn sẽ giết chết Miêu Nghị không tha. Thù hận bao nhiêu năm giữa hai người há là đầu hàng có thể giải quyết, nếu không Miêu Nghị cũng sẽ không từ thật xa chạy tới nơi này.

Bất quá nói đi thì nói lại, Hùng Khiếu dựa vào tu vi trước mắt có thể trở thành phủ chủ nhanh như vậy, Miêu Nghị cũng có một phần công lao thúc đẩy, số phận cả hai ảnh hưởng lẫn nhau trong cuộc tranh đấu sinh tử này.

– Phủ chủ đối xử ta rất tốt, Miêu mỗ thà chết không hàng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 1
Phần 90 Thầy trò hai người Bắc Hàn Liệt rời đi, đám đệ tử ở bên chiến đài giữa hai bờ Nam Bắc, giờ phút này đều trợn mắt há mồm, trong đầu từng người đều ù ù, không biết nên nói cái gì, trong đầu đều là một màn hình ảnh cái con Đại Cẩu kia bò lên trên người Bắc Hàn Liệt... Không chỉ có bọn hắn lúc này đang bối rối, mà ngay cả chưởng môn cùng với chưởng tọa của tất cả các ngọn núi ở trên đài cao, và cả những trưởng lão kia, từng người lúc này đều giống như choáng váng, ngơ ngác nhìn xuống Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt vô tội đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 3
Phần 90 Ô Mộng Lan nhất thời không cười được nữa, phát hiện bị đùa giỡn, trừng mắt quát: Cút! Cần gì bất cận nhân tình như thế. Hoắc Lăng Tiêu lắc đầu nói: Ngay cả bí mật như vậy ta cũng nói cho nàng biết, chẳng lẽ nàng không hiểu tâm ý của ta chút nào sao? Ô Mộng Lan hừ một tiếng, đưa tay nói: Muốn cho ta hiểu tâm ý của ngươi rất đơn giản, giao toàn bộ tài sản của ngươi cho ta rồi hãy nói! Quá đáng thật! Hoắc Lăng Tiêu ngẩng đầu nhìn trời, cố làm ra vẻ không hiểu nói lảng sang chuyện khác: Nàng ở nơi này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 5
Phần 90 Đường Tam xuyên qua cánh cửa làm bằng ngọn lửa màu xích kim, do Ba Đấu Tây hiến tế tạo thành, đi đến bên ngoài Hải Thần Thần điện, bị màn hào quang bảo vệ bên ngoài Thần điện ngăn cản. Hắn liền nghĩ đến phương pháp trực tiếp nhất, phá vỡ nó mà vào. Đã không có Hải Thần Chi Tâm, đây là phương pháp duy nhất mà hắn nghĩ đến. Ngay khi Đường Tam đem năng lượng bản thân ngưng tụ, chuẩn bị công kích, âm thanh lạnh như băng lúc trước lại vang lên: “Phá hư vòng bảo hộ của Hải Thần Thần điện, sẽ làm cho Hải Thần Thần điện bị nước biển ép...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng