Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 10

– Xin hỏi sơn chủ, đãi ngộ của những người khác làm thế nào bây giờ?

Chu Hoàn còn muốn tranh thủ một chút lợi ích giúp người đồng môn bị miễn chức.

Thật đúng là được voi đòi tiên! Miêu Nghị chân mày cau lại:

– Ngươi cho là ta nhiều tiền không có chỗ tiêu sao?

Mấy người không nói gì, chuyện này tố cáo đến phủ chủ bọn họ cũng không chiếm lý, muốn gây sự ở nơi này vậy cũng phải xem có thắng được hay không. Bọn họ chỉ có ba Thanh Liên nhất phẩm, đối diện lại là mười người tu vi thấp nhất Thanh Liên nhị phẩm.

Ba môn phái lớn mặc dù thế lớn, nhưng không dám nhúng tay vào chuyện của quan phương, quay về báo chuyện này lên sư môn, không chừng lại bị sư môn mắng là phế vật.

Hôm nay Miêu Nghị bằng lòng duy trì đãi ngộ của bọn họ, đã xem như là hết sức nể mặt rồi, suy nghĩ một chút cũng chỉ có thể tạm thời chấp nhận.

Sau khi miễn cưỡng tiếp sơn chủ Đại nhân uống mấy chén liền gượng cười tan cuộc.

Mấy người vừa đi, Miêu Nghị ở dưới ánh đèn trong lương đình một mình tự uống tự rót, Diêm Tu từ phía sau cửa vòm đi ra, đi vào bên trong lương đình, mặt lộ vẻ buồn rầu nói:

– Đại nhân, hôm nay toàn bộ vị trí lớn nhỏ của Trấn Hải sơn đã rơi vào trong tay Lam Ngọc môn, tiếp tục kéo dài như vậy có thể xảy ra vấn đề gì hay không? Trước đây bọn họ và phủ chủ…

Lão lo lắng không phải là không có đạo lý, một phe thế mạnh, trong thời gian ngắn có lẽ không có gì, nhưng thời gian dài thì khó tránh khỏi sẽ xuất hiện lòng bất chính. Đây không phải là một người, mà là một đám người, dù sao cũng có người lòng tham chưa đủ ở phía sau giật dây.

Làm sao Miêu Nghị không biết điểm này, nếu như Lam Ngọc môn an phận thủ thường thì lúc trước cũng đã không trở mặt với Dương Khánh, nhưng hiện tại hắn không có biện pháp.

Nói dễ nghe một chút là báo đáp sự ủng hộ của Lam Ngọc môn trong những năm qua, đối với Lam Ngọc môn cũng xem như là có câu trả lời thỏa đáng. Nhưng ai cũng biết hai bên là đang lợi dụng lẫn nhau, nếu không có ích lợi, người ta đường đường một môn phái dựa vào cái gì ủng hộ một nhân vật nhỏ như mình?

Nói khó nghe một chút là không có thời gian tiêu tốn vào những chuyện này, nhất định phải mượn lực lượng của Lam Ngọc môn mau chóng khống chế lại Trấn Hải sơn.

Sau khi cục diện ổn định lại, hắn mới có tâm tư chuẩn bị đi Tinh Tú Hải, mấy năm sau mình sống hay chết cũng không biết, đâu có rảnh rỗi đi quan tâm chuyện của bao nhiêu năm sau này, đầu tiên ổn định trước mắt rồi nói.

– Không có việc gì, mặc dù vị trí trọng yếu rơi vào tay của Lam Ngọc môn, nhưng nhân số nhiều nhất Trấn Hải sơn vẫn là ba môn phái lớn, Lam Ngọc môn không thể bổ sung nhiều nhân thủ vào được, muốn hoàn toàn khống chế Trấn Hải sơn đâu có dễ dàng như vậy.

Miêu Nghị khoát tay một cái, tạm thời không nói với Diêm Tu chuyện mình phải đi Tinh Tú Hải.

Diêm Tu gật đầu một cái, lão chỉ là nhắc nhở một chút, tin tưởng ở phương diện này Miêu Nghị sẽ biết rõ ràng nên làm như thế nào hơn mình…

Giữa trưa ngày hôm sau, Miêu Nghị khoanh chân tu luyện bên trong tĩnh thất bị Thiên Nhi kinh động.

– Chuyện gì vậy?

– Đại nhân, bên ngoài có một nữ tử nói là muội muội của ngài tới tìm.

– Cái gì?

Miêu Nghị đột nhiên mở hai mắt ra, tràn đầy khiếp sợ, hắn còn có thể có mấy muội muội, ở trên đời này chỉ có một muội muội, có thể nói là lộ vẻ khó có thể tin:

– Muội muội của ta ư?

Thiên Nhi gật đầu nói:

– Nàng ta nói như vậy.

Miêu Nghị liền nhảy xuống từ trên giường, vịn hai vai của Thiên Nhi, giọng run rẩy nói:

– Nàng ta ở nơi nào?

Thiên Nhi không nghĩ tới hắn kích động thành như vậy:

– Bị ngăn ở bên ngoài sơn môn, tu sĩ giữ cửa tới đây thông báo.

– Mau! Mau mời nàng ấy đi vào.

Thiên Nhi lĩnh mệnh mà đi.

Miêu Nghị làm gì còn có tâm tình tu luyện, bước nhanh đi ra phòng khách phía ngoài, lo lắng bất an đi qua đi lại ở bên trong đại sảnh.

Miêu Nghị quả thực là vô cùng kích động, là lão Tam sao? Vì sao lão Tam tới đây? Chẳng lẽ sau khi ta vinh thăng lên sơn chủ, nàng nhìn thấy tên của ta? Nhất định là như vậy, lão Tam chưa quên vị Đại ca này, cho dù đã trở thành Nguyệt Dao Tiên Tử cũng chưa quên người Đại ca này, là bản thân ta suy nghĩ nhiều rồi…

Hiện tại có thể nói là hắn mất khống chế tâm trạng, Tuyết Nhi tò mò nhìn hắn, chưa từng thấy qua hắn khẩn trương như vậy.

Miêu Nghị chợt vọt tới trước mặt nàng, kéo kéo y phục của mình hỏi:

– Tuyết Nhi, mau giúp ta xem thử mặc đã chỉnh tề chưa?

Thật ra thì đã rất chỉnh tề rồi, hai nàng giúp hắn xử lý sao lại để cho vị sơn chủ này ăn mặc không chỉnh tề gặp người, chẳng qua vẫn rất cẩn thận giúp hắn kéo kéo vuốt vuốt, rồi mới gật đầu một cái.

Không bao lâu, bên ngoài dần dần truyền đến tiếng bước chân của hai người, mười ngón tay Miêu Nghị nhất thời xoắn lại với nhau, ngực phập phồng dồn dập nhìn ra ngoài cửa, dường như khẩn trương đến cực điểm.

Khi Thiên Nhi khách sáo dẫn một nữ nhân xuất hiện ở cửa, Miêu Nghị giống như bị người ta dội một chậu nước lạnh lên đầu, trong nháy mắt trợn mắt há mồm, đây đâu phải là muội muội của ta…

Người tới không ai xa lạ, chính là chưởng quỹ Văn Phương của thương hội Tiên Quốc ở Nam Tuyên phủ, vừa thấy thần thái của Miêu Nghị nhìn mình biết hắn đã hoàn toàn hiểu lầm, nhanh chóng nhìn trên người mình một chút, dường như không có vấn đề gì!

Chẳng qua Văn Phương vẫn chủ động tiến lên làm lễ ra mắt:

– Tiểu muội ra mắt Miêu Đại ca! Tại sao Miêu Đại ca nhìn muội như vậy, chẳng lẽ vừa mới chia tay không lâu đã không nhận ra sao?

– Là nàng đó sao?!

Miêu Nghị thất vọng hỏi lại, có vẻ dở khóc dở cười, thậm chí kích động muốn lao lên đạp nàng hai cước, nữ nhân này đến gặp mình báo tên hoặc thân phận đều có thể, báo gì không được lại báo là muội muội của hắn. Làm hại hắn còn tưởng là lão Tam vị Nguyệt Dao Tiên Tử trong truyền thuyết kia đích thân tới.

Hắn còn đang phân vân không biết nên lễ bái Nguyệt Dao Tiên Tử, hay là lấy thân phận huynh muội gặp nhau, kết quả lo lắng vô ích.

Văn Phương dường như lộ vẻ oan ức nói:

– Tiểu muội đặc biệt đến thăm Đại ca, vì sao Đại ca không muốn gặp như vậy, chẳng lẽ không hoan nghênh?

Miêu Nghị rất muốn nói một tiếng không hoan nghênh, con bà nó, lần này đùa giỡn quá mức rồi, làm hại lão tử kích động thành như vậy.

Chẳng qua còn không đến nỗi phát tác với khách nhân tới cửa, huống chi không phải ai cũng dám đắc tội nhân viên công tác của thương hội Tiên Quốc, cho dù là nhân viên công tác cấp thấp nhất cũng đều có ít nhiều lai lịch. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là bởi vì chỗ dựa thương hội Tiên Quốc sau lưng bọn họ.

Nói đến những nhân viên công tác này của thương hội Tiên Quốc, ở giới tu hành có thể nói là nghề nghiệp làm cho người ta rất hâm mộ. Cùng là người trong tu hành, bọn họ không cần đánh đánh giết giết, không nói lĩnh lương theo cấp bậc, còn có hoa hồng, chỉ phải giữ nghiêm quy củ của thương hội, không có gì bất ngờ xảy ra có thể nói là bình an cả đời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 4
Hạ Tưởng uống một chén rượu, lại day day cái trán, bất đắc dĩ cười. Cao Thành Tùng đổ, thì có Diệp Thạch Sinh, thuận lợi cho Phạm Duệ Hằng, hoàn toàn chả có tác dụng gì với mình. Tống Triêu Độ vào hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ, Lý Đinh Sơn phải vào thường vụ Thành uỷ, Cao Hải cũng mãn nguyện làm phó thị trưởng, còn mình cũng thành phó chủ tịch thường trực huyện. Nhưng vấn đề là, về sau này toàn bộ phải dựa vào sức mình. Bởi vì bao nhiêu năng lực của Sử lão đã dùng hết, bao nợ ân tình đã hết rồi, về sau này sẽ không còn có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập ánh mắt xoay chuyển, lúc nhìn gương mặt của luyện thi cao lớn, lúc nhìn người đang vận phục sức Vạn Thiên Minh, thở dài một hơi. Cả người lẫn thi, hình dáng thì sai biệt, nhưng gương mặt độc nhất vô nhị. “Ta gọi ngươi là Vạn môn chủ hay Lục Đạo Cực Thánh?” Hàn Lập ánh mắt chớp động, thần sắc ngưng trọng. “Ngươi đoán ta là ai?” Vạn Thiên Minh, thanh âm lạnh lùng, thân hình hơi động, sáu hư ảnh yêu ma sau lưng đều run lên. “Theo ta biết, Lục Cực Chân ma công là đệ nhất ma công trong Loạn Tinh Hải, tu luyện tới mức này tựa hồ nghe...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng