Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 15

Một ngày sau, cũng là ban đêm, đã là sau nửa đêm, lại là hai đạo lưu quang ồn ào đáp xuống Trấn Hải sơn, làm cho người của Trấn Hải sơn kinh nghi bất định. Vì sao những ngày qua toàn là tu sĩ Hồng Liên lui tới, sơn chủ kết giao với những ai vậy?

Văn Phương ở lại Trấn Hải sơn thấy động tĩnh trong lòng càng ngứa ngáy khó chịu, có thể khiến tu sĩ Hồng Liên chạy tới chạy lui, nhất định là làm ăn lớn!

Trong lòng Văn Phương vô cùng hối hận, rõ ràng là khách hàng lớn ở phạm vi kinh doanh của mình, mình lại không nắm chắc, để tiện nghi cho người khác ở thật xa.

Yêu Nhược Tiên trốn ở trong sơn động cũng bị động tĩnh của Trấn Hải sơn làm cho hoảng sợ, những ngày này trốn kỹ trong sơn động không dám ra, sợ bị phát hiện.

Lần này lại có thêm một lão đầu tới, tự nhiên là lão Đổng của thương hội Tiên Quốc phái tới.

Bốn người ở trong tĩnh thất ước chừng hơn nửa tháng không đi ra, hơn vạn vò rượu ngon phải giám định từng vò, bởi vì cũng không phải tất cả rượu đều được ủ cất tài liệu giống nhau. Huống chi người ta cũng phải giám định thật giả, không thể mang ra vò nước bắt người ta mua, hơn nữa còn phải định giá tiền của từng vò, hơn một vạn vò, hao tốn thời gian có thể tưởng tượng được.

Thời gian bọn họ ở trong tĩnh thất càng dài, Văn Phương ở ngoài càng khó chịu, có thể nói suýt chút nữa phát điên.

Mặc dù tổ tiên của nàng cũng là người theo Tiên Thánh Mục Phàm Quân đánh khắp thiên hạ, thế nhưng bởi vì địa vị không cao, lại thêm niên đại đã qua quá mức xa xưa, không ai còn có thể nhớ được tổ tiên của nàng là ai. Chỉ là nhờ phúc ấm của tổ tiên nên có thể tiếp tục ở thương hội Tiên Quốc làm việc mà thôi, không có bối cảnh gì lớn, tự nhiên cũng không có cơ hội được phân đến phân hội của thành thị lớn.

Phân hội thành thị lớn tiếp xúc với nhiều tu sĩ, tự nhiên lượng giao dịch cũng càng lớn, lượng giao dịch lớn, tự nhiên hoa hồng cũng sẽ càng cao. Làm được thành tích càng tốt ở thương hội thì cơ hội được cất nhắc đến thành thị lớn hơn tự nhiên cũng lớn hơn, khả năng thăng chức đương nhiên cũng càng nhiều hơn.

Nàng mới vừa được thương hội đào tạo ra, mới tới phân hội Nam Tuyên phủ chẳng qua hơn một năm, còn chưa làm qua mối làm ăn lớn ở địa phương nhỏ này. Một ít mua bán qua tay đều là loại giao dịch nhỏ rất nhanh đã thành, nào thấy qua dạng giao dịch lớn như vậy.

Tình huống giao dịch nhìn thấy trước mắt, nàng cũng không dám tưởng tượng. Trong đó có hai tu sĩ Hồng Liên của thương hội cùng nhau ở trong tĩnh thất hiệp đàm hơn nửa tháng, vụ làm ăn này phải lớn đến mức nào. Nếu như chỉ là vụ làm ăn nhỏ, tu sĩ Hồng Liên của thương hội sao có thể có kiên nhẫn như vậy!

Ở trong phạm vi kinh doanh của mình, đã bỏ lỡ vụ làm ăn lớn như vậy, còn là bỏ lỡ trong tay người mà mình gọi là ‘Đại ca’, nói rõ công tác của mình không đến nơi đến chốn, da mặt còn quá mỏng, nàng rất muốn treo cổ chết cho xong.

Hiện tại muốn hạ thủ nịnh hót người bên cạnh Miêu Nghị cũng không kịp nữa rồi.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi một mực canh giữ ở thông đạo cửa vào của tĩnh thất, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần. Bên ngoài cửa lớn còn điều bốn người Điền Thanh Phong canh giữ, ngoại trừ vị Lưu tiền bối kia có thể tự do ra vào phòng khách, có thể nói thủ vệ sâm nghiêm. Văn Phương nàng chỉ có thể làm khách đi lại ở bên ngoài, không có cách nào đến gần.

Bên trong tĩnh thất, Hoa gia và lão Đổng cứ nếm thử một ngụm nhỏ rượu ngon lại dùng nước trắng súc miệng để tránh ảnh hưởng đến kết quả giám định của vò rượu tiếp theo, có thể nói khổ không thể tả.

Mùi vị một ngụm rượu một ngụm nước này thật không dễ chịu, thế nhưng rượu đích xác là quỳnh tương ngọc dịch, cơ hội một lần có thể được thử nhiều loại quỳnh tương ngọc dịch như vậy cũng không phải là ai cũng có được, có thể nói là hai người khổ cũng thấy vui, bị hành hạ đồng thời cũng là cam tâm tình nguyện.

Mùi vị trong này đối với hai người mà nói, tuyệt đối là người ngoài không cách nào tưởng tượng, xem như là hai người cảm nhận sâu sắc được cái gì gọi là tìm vui trong khổ.

Vì để tránh phá hư mùi vị và công hiệu của mỗi vò rượu, bọn họ chọc ra một lỗ nhỏ ở miệng vò, nhanh chóng rút ra một chút quỳnh tương ngọc dịch, sau đó nhanh chóng niêm phong vò, dán ấn giám thương hội lên trên, lúc này hai người mới bình phẩm giám định.

Hai ngươi đích xác là cao thủ nếm rượu, mỗi lần nếm một loại đều có thể cùng nhau báo ra linh thảo chưng cất rượu có những gì, đã ủ cất bao nhiêu năm, ngay sau đó định giá.

La Bình cầm một miếng ngọc điệp nhanh chóng ghi lại giá tiền, sau đó nhanh chóng thu vò rượu đã nếm vào trong nhẫn trữ vật, Miêu Nghị lại để lên một vò rượu khác ở trước mặt của Hoa gia và lão Đổng.

Hơn mười ngày không ngủ không nghỉ, tinh thần của Miêu Nghị vẫn rất phấn khởi.

La Bình cũng là như vậy, lần này thật sự là gặp được vụ mua bán lớn, làm sao có thể không phấn khởi tinh thần chứ.

Bốn người gần như là lấy tốc độ mỗi ngày giám định chừng năm trăm vò, sau hơn hai mươi ngày, cuối cùng đã giám định xong toàn bộ một vạn vò rượu.

La Bình lật lại thật nhanh thống kê giá tiền.

Hoa gia và lão Đổng thở phào nhẹ nhõm thật to lại nhìn nhau lắc đầu, gương mặt lộ vẻ khó có thể tin được.

– Quả thực là không cách nào tưởng tượng, nhiều chủng loại linh thảo như vậy ủ cất làm ra nhiều quỳnh tương ngọc dịch phẩm loại bất đồng như vậy, đời này vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy.

Lão Đổng sợ hãi lắc đầu than.

Hoa gia cũng cảm khái nói:

– Ai nói không phải, lão Đổng, lão có phát hiện không, linh thảo cất tạo những rượu này gần như bao quát hết các loại linh thảo mà chúng ta biết, thậm chí có một số là đặc sản của vùng đất hung hiểm ngoài Tinh Tú Hải, còn có một ít là kỳ trân biển sâu chỉ có ở trên địa bàn của yêu đạo cự bá trong biển sâu. Thật là không thể tưởng tượng nổi!

Miêu Nghị nghe lời này có hơi chột dạ, những thứ này chính là hắn giết người cướp được ở Tinh Tú Hải, Viên Khai Sơn và Bích Du Ba là huynh đệ kết nghĩa, đoán chừng thu được một ít kỳ trân biển sâu cũng không phải quá khó khăn.

Lão Đổng gật đầu nói:

– Hơn một vạn vò quỳnh tương ngọc dịch này bao gồm tất cả các chủng loại linh thảo quả thực khiến người ta tặc lưỡi ngợi khen. Lão phu sống lâu như vậy, thật sự là không nghĩ ra ai lại hao phí tinh lực cực lớn làm ra thứ rượu ngon như vậy.

Hai người đột nhiên cùng nhìn về phía Miêu Nghị hỏi:

– Miêu sơn chủ, đây đều là do ngươi ủ sao?

Miêu Nghị cười khan hai tiếng:

– Việc riêng cá nhân.

– Ồ…

Lão Đổng và Hoa gia lập tức xem như chưa từng hỏi qua cái gì, quy củ của thương hội, quả thật bọn họ không nên hỏi tới việc riêng của khách hàng, cũng không thể tiết lộ việc riêng của khách.

– Những thứ này thật là đáng giá không ít tiền.

Hoa gia liếc mắt nhìn Miêu Nghị, tấm tắc nói:

– Ít nhất phải vượt qua tám mươi ngàn vạn kim tinh chứ?

Ai ngờ Miêu Nghị không cho là vui, ngược lại mặt nhanh chóng tối sầm, đột nhiên mắng:

– Lão già trời đánh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Tiêu đại tiểu thư chậm rãi đứng dậy, uyển chuyển đi ra phía trước, quay về phía mọi người thi lễ, mỉm cười nói: Ngọc Nhược cảm tạ hảo ý‎ của Vu hội trưởng, cũng cảm tạ sự quan ái của chư vị đồng liêu. Chư vị ở đây đều là tiền bối của ta, đồng thời cũng ủng hộ sự phát triển của Tiêu gia trong thời gian qua, Ngọc Nhược từ đó đến nay vẫn vô cùng cảm tạ sự ủng hộ của các vị. Nàng nói rồi khom thấp thân mình cảm tạ. Đại tiểu thư thiên sanh mĩ mạo như hoa, cử chỉ thân thiện tự nhiên, tài năng phong độ đều hơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị kinh ngạc hỏi: Chẳng lẽ không được? Chúng ta sẽ đưa tiền, nghĩ tình hàng xóm nên gia mới ủng hộ ma ma. Từ ma ma đặt tách trà xuống bày ra thái độ bàn chuyện làm ăn: Người ta mời Linh Lung ra ngoài ca vũ một lần ít nhất mười vạn Hồng Tinh, ngươi kêu Linh Lung đi dạo phố cũng được nhưng định đưa bao nhiêu tiền? Miêu Nghị nhảy cẫng lên: Mười vạn Hồng Tinh? Ăn cướp sao? Từ ma ma lườm Miêu Nghị: Ăn nói kiểu gì, ngươi nghĩ hoa khổi đứng đầu Thiên Hương lâu là ăn mày sao? Giá thị trường của linh lung chúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 6
Lời nói của Lâm Nhược Khê dường như khiến những kỷ niệm được phủ bụi lâu ngày và đã nhiều lần không dám nghĩ đến đều bắt đầu hiện ra trước mắt. Im ngay đi. Anh phải nói bao nhiêu lần nữa em mới tin anh đây, không như những gì em nghĩ đâu. Đầu óc Dương Thần dường như nổ tung, đã lâu lắm rồi hắn chưa đau đớn như thế này, khiến hắn không kiềm chế nổi, huyệt thái dương bắt đầu nhảy loạn lên. Dương Thần cũng không biết tại sao mình lại nổi giận, tại sao lại không kiềm chế được quát to Lâm Nhược Khê. Hắn không muốn nhưng hắn không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng