Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 39

Chỉ chốc lát sau Diêm Tu cùng Giang Vân Lộ cùng nhau gõ cửa mà vào, sắc mặt của hai người đều khó coi.

Miêu Nghị vừa nhìn lập tức cảm thấy kỳ quái, hắn sắp sửa phải đi Tinh Tú Hải, không hề muốn phải uốn lưng khom mình bồi tiếp tên Trầm Phong Hoa kia, chuyện này giao cho Diêm Tu cùng Giang Vân Lộ đối phó. Lúc này nhìn thấy sắc mặt hai người có vẻ khác thường không khỏi hỏi:

– Thế nào?

Giang Vân Lộ vẻ mặt đau khổ nói:

– Sơn chủ, Trầm Chấp Sự kia nói chất lượng thuyền chúng ta không đạt, muốn báo lên Trấn Ất điện hỏi tội.

Miêu Nghị kỳ quái nói:

– Trước đó thấy y ăn ăn uống uống thật cao hứng, cũng không thấy xuất hiện vấn đề gì. Giang Vân Lộ, ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, ngươi có chế tạo thuyền đúng như đồ án hay không?

Giang Vân Lộ thi lễ nói:

– Sơn chủ, chuyện lớn như vậy thuộc hạ nào dám ăn bớt vật liệu, làm như vậy rõ ràng là chán sống rồi. Thuộc hạ có thể bảo đảm tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, nhưng…

Miêu Nghị cau mày nói:

– Không thành vấn đề ngươi còn nhưng nhị gì nữa?

Giang Vân Lộ cười khổ nói:

– Nếu như Trầm Chấp Sự muốn cố ý bới lông tìm vết, chúng ta cũng không có cách nào…

Có mấy lời y không tiện nói, bèn nhìn Diêm Tu chắp tay.

Diêm Tu tiến lên một bước, thấp giọng nói với Miêu Nghị:

– Trầm Chấp Sự ám hiệu chúng ta cho một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, chuyện này coi như qua.

Miêu Nghị chợt hiểu ra, rõ ràng là tên này muốn nhân cơ hội bắt chẹt làm tiền, làm sao Đông Lai động lấy ra được một trăm viên Nguyện Lực Châu, đây rõ ràng là đòi Miêu Nghị hắn. Con bà nó, lão tử sắp phải đi Tinh Tú Hải chịu chết rồi, ngươi còn dám tới đây bắt chẹt ta, từng thấy tiêu tiền mua mạng người chưa, thật là ép người quá đáng!

– Con bà nó, một Chấp Sự quèn còn chưa quản được ta, bên trên ta còn có Nam Tuyên phủ kia mà!

Miêu Nghị cười lạnh nói:

– Một cọng lông cũng đừng mơ!

– Đại nhân, chuyện này tuy lớn mà nhỏ, nếu như y trở về Trấn Ất điện nói lung tung, sợ là có chút phiền phức.

Diêm Tu nhắc nhở một tiếng.

Miêu Nghị ra vẻ trầm ngâm, nói với hai người:

– Nếu cứ để y ở lại nơi này cũng không phải là cách, vạn nhất âm thầm táy máy tay chân ở trên thuyền… Trước hết hãy trấn an y, chờ sau khi y rời khỏi thuyền này rồi hãy nói. Diêm Tu, lão đi nói cho y biết, cứ nói trên người chúng ta cũng không có nhiều Nguyện Lực Châu như vậy, sau khi trở về Trấn Hải sơn sẽ có trọng tạ.

Diêm Tu không biết nói gì, theo ý Đại nhân rõ ràng là không muốn cho…

Miêu Nghị trừng mắt, Diêm Tu không thể làm gì khác hơn là lĩnh mệnh rời đi…

Ngày kế Giang Vân Lộ thở phào nhẹ nhõm, rốt cục cũng tống tiễn được đám ôn thần này đi. Ngay sau đó y lại nở một nụ cười cười khổ, Miêu Nghị lệnh cho nhân mã Đông Lai động tạm thời di cư lên trên thuyền ở, đợi đến ba tháng sau chính thức bàn giao.

Dương Khánh đang ở trên đường đi cùng Trầm Phong Hoa trở về có hơi buồn bực, ít nhiều gì cũng y đưa chút lễ vật cho Trầm Phong Hoa, ai ngờ hỏi lúc ý kiến Trầm Phong Hoa đối với chuyến thị sát lần này, đối phương lại nói lòng vòng quanh co, không cho một câu trả lời xác thực, làm Dương Khánh âm thầm có hơi tức giận.

Chuyện làm Dương Khánh bất ngờ hơn nữa là lúc đi tới đường rẽ vào Trấn Hải sơn, Trầm Phong Hoa lại nói muốn lên Trấn Hải sơn xem thử.

Người ta là Chấp Sự có quyền thị sát cấp dưới, Dương Khánh cũng không tiện nói gì, không thể làm gì khác hơn là phụng bồi y đi Trấn Hải sơn một chuyến.

Chỉ có Miêu Nghị và Diêm Tu biết vị Chấp Sự Đại nhân kia muốn làm gì, đây là tới Trấn Hải sơn thu tiền, ai bảo Miêu đại sơn chủ hứa trọng tạ.

Sau khi an bài xong cho nhân mã của Dương Khánh, Miêu Nghị gọi Diêm Tu tới ra lệnh:

– Không được thất lễ với bên phủ chủ, về phần tên mập họ Trầm kia, không cho y một giọt nước nào cả, để ta xem y sẽ ở lại bao lâu!

Diêm Tu cười khổ nói:

– Sơn chủ, làm như vậy có phải hơi quá đáng không?

Thiên nhi cùng Tuyết nhi cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Miêu Nghị cười lạnh nói:

– Ta còn không sợ, lão sợ cái gì, truyền pháp chỉ ta, ai dám kháng chỉ không tuân len lén đi nịnh hót thử xem. Từ sau khi bản tọa tới Trấn Hải sơn này vẫn chưa từng giết ai, đã cảm thấy tay chân ngứa ngáy.

Bên trong trạch viện đãi khách Trấn Hải sơn, Trầm Phong Hoa đang ung dung nhàn nhã ngồi trên chủ vị phòng khách chờ đợi.

Bất quá rất nhanh y phát hiện vẻ khác thường, sau khi vào cửa nghỉ chân, ngay từ đầu được đón tiếp nhiệt tình, thế nhưng sau đó chỉ bưng lên một chén trà, kế tiếp không ai ở bên cạnh hầu hạ phục vụ nịnh nọt, bên ngoài lại không nghe được một thanh âm nào. Y đang suy nghĩ xem xảy ra chuyện gì, chợt Trương Bộ Bình một trong hai tên thủ hạ theo y từ bên ngoài đi vào, ghé sát bên tai Trầm Phong Hoa nói:

– Chấp Sự, không biết xảy ra chuyện gì, người phục vụ của trạch viện rút lui đi cả rồi.

Rút lui đi rồi? Trầm Phong Hoa sửng sốt, ngay sau đó lộ ra vẻ bừng tỉnh ngộ, xem ra tên Miêu Nghị kia muốn lúc tặng đồ không có quá nhiều người nhìn thấy, hẳn là sắp tới đây, tức thì khoát tay cười nói:

– Không sao, khách tùy chủ vậy.

Y đã nói như vậy, thủ hạ tả hữu còn có thể có ý kiến gì.

Thế nhưng đợi gần nửa ngày không thấy bóng dáng ai tới cửa, lại không ai châm trà rót nước, thậm chí không có cả chút thức ăn vặt. Bình thường y đi tuần sát lúc nào cũng được chiêu đãi rượu ngon thức ăn ngon, hôm nay thật sự là gặp quỷ.

Chờ đến khi trời sắp tối, Trầm Phong Hoa ngồi không yên, mặc dù chút thời gian này đối với tu sĩ là không đáng kể gì, ngồi tĩnh tọa tu luyện bất quá một cái chớp mắt đã qua, nhưng ngồi chờ như vậy cũng rất bực tức, sắc mặt sa sầm ra lệnh:

– Trương Bộ Bình, đi xem thử chuyện gì xảy ra.

– Dạ!

Trương Bộ Bình lĩnh mệnh nhanh chóng rời đi.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Trương Bộ Bình vội vã trở lại bẩm:

– Chấp Sự, bọn Miêu Nghị đều ở chỗ Dương Khánh, đang bày tiệc chiêu đãi người của Dương Khánh.

Trầm Phong Hoa có cảm giác như mình bị đùa giỡn, thế nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không có khả năng, chỉ là một sơn chủ nào dám làm như vậy, rốt cục đứng dậy nói:

– Dẫn đường, đi xem thử.

Ba người ra cửa, ánh trăng bên ngoài khá đẹp, Trương Bộ Bình dẫn đường ở phía trước, đi một mạch tới một tòa biệt viện khác ở lưng chừng núi. Vừa đi tới cửa viện là có thể ngửi được mùi thơm rượu thịt, tiếng cười nói ồn ào từ bên trong truyền ra.

Bên này náo nhiệt, mình thân là sứ giả phía trên xuống thế nhưng không có ai mời gọi. Trầm Phong Hoa lập tức vung tay áo gạt thủ vệ ngoài cửa ra, xông thẳng vào đại sảnh yến hội.

Bên trong đại sảnh Dương Khánh ngồi ở vị trí đầu não ở giữa, bọn Miêu Nghị hai bên tả hữu thành hai hàng. Cả bọn đang uống tới lúc vui say, nâng chén mời nhau không ngớt. Thình lình xuất hiện khách không mời mà đến làm bên trong đại sảnh bất chợt yên tĩnh, mọi người nhất tề nhìn về phía Trầm Phong Hoa đứng ở cửa nhìn vòng quanh đại sảnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 3
Phần 39 Sau khi đợi ở trong động phủ một ngày, ngày thứ hai Hàn Lập đứng ở trước mặt vợ chồng Lý Hóa Nguyên, nghe vị sư phụ này thản nhiên nói: “Hàn Lập, đã nghĩ kỹ muốn vi sư cấp cho vật gì chưa? Bây giờ có thể nói xem”. “Đệ tử muốn một bộ công pháp thích hợp cho mình tu luyện, mong rằng sư phụ có thể thành toàn cho” Điều này căn bản là không cần suy nghĩ, Hàn Lập sớm đã có đáp án trong lòng, lập tức thốt ra. Lý Hóa Nguyên nghe xong, không lộ vẻ ngoài ý muốn, ngược lại hướng thiếu phụ bên cạnh cười, ý tứ muốn nói: Thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Phần 39 Nhìn thấy cảnh này mọi người kinh hãi, không ngờ dưới một chiêu Lục Thiếu Du lại bắt được hai người Công Tôn Hóa Nhai và Đồng Quy Tinh. Đáng chết. Trogn nháy mắt Công Tôn Hóa Nhai và Đồng Quy Tinh bị thương nặng dưới một chiêu rồi bị bắt giữ. Thanh Sát Tôn giả và Phá Vũ Tôn giả cũng không nhịn được nữa, sắc mặt hai người kinh hãi, thân ảnh chợt lóe lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Sưu... Trong lúc đó, Âm Nguyệt Tôn giả của Lan Lăng sơn trang cũng lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Hừ. Không có một chút do dự nào, Thiên Phong Tôn giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 9
Phần 39 Trái cây kia cũng không phải là rất lớn, lớn nhỏ có chừng cỡ ngón cái, ánh vàng rực rỡ đâm vào nhãn cầu người ta, thịt quả ngăn nắp kia lộ ra trận trận lực hấp dẫn mãnh liệt. Kim Linh quả, linh quả trân quý thất giai đê cấp. Nó là linh quả Kim thuộc tính, đối với nhân loại cùng linh thú Kim thuộc tính đều có được công hiệu vô cùng cường hãn. Đối với Luyện dược sư mà nói, có thể lợi dụng nó luyện chế ra thất giai tinh phẩm đan dược Kim Linh đan, có thể giúp bất kỳ Địa Hoàng giai nào trực tiếp đột phá lên Thiên Tôn giai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng