Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 51

Tại sao những người này đều dùng ánh mắt thương hại nhìn ta? Miêu Nghị bi thương trong lòng, đột nhiên ngồi thẳng lưng lên, sắc mặt không còn buồn bã như trước. Cho dù là lão tử chết đi cũng phải chết sao cho khí khái!

Vì vậy hắn giống như một vị tướng quân, Hắc Thán chở hắn uy phong lẫm lẫm chạy như điên xông lên ván thuyền bắc cầu, chạy thẳng tới boong thuyền. Hắc Thán lại tung lên không, đáp xuống chỗ cao nhất trên hải thuyền.

Miêu Nghị giục Hắc Thán quay đầu, đưa mắt lạnh lùng nhìn đám người còn trên bến thuyền, nhìn thẳng vào ánh mắt hàng ngàn người. Sau lưng hắn là biển xanh bao la, có vẻ cô đơn tịch mịch.

Ô Mộng Lan quay đầu, thu ánh mắt từ người Miêu Nghị trở về, ra lệnh một tiếng:

– Lên đường đi!

Dứt lời nàng lắc mình lăng không phi độ, cũng đáp xuống chiếc thuyền Nguyệt hành cung, đứng trên đỉnh cột buồm, dáng vẻ ung dung nhàn nhã, chỗ đứng còn cao hơn cả Miêu Nghị.

Bàng Nhượng phi thân ra sau chiếc thuyền cuối cùng.

Rất nhanh, mười đài cao xây trên bến thuyền bắc ván lên thuyền bị phá hủy, mười chiếc thuyền lớn nhổ neo, mỗi chiếc thuyền an bài đợt thứ nhất mười con long câu vào khoang động lực để cho thuyền chạy.

Thuyền của Ô Mộng Lan dẫn đầu, ra cảng đầu tiên, chín thuyền còn lại lục tục theo sau, càng ngày càng đi xa.

Đợi đến khi tất cả thuyền bè biến mất trên mặt biển, đám người Hà Vân Dã cũng bay lên không trở về phục mệnh.

Dương Khánh lập tức thở phào nhẹ nhõm, thuyền đã ra cảng, nhiệm vụ hai phủ coi như hoàn thành, lập tức hạ lệnh cho thủ hạ của mình ai về chỗ nấy.

Tần Vi Vi cỡi long câu đứng nghiêm hồi lâu trên bến thuyền. Nhìn mặt biển chậm chạp không muốn rời đi, gương mặt lộ vẻ buồn bã mất mát.

Công Tôn Vũ mím chặt môi, rốt cục hôm nay y đã xác nhận được, quả nhiên là Tần Vi Vi chung tình với Miêu Nghị…

Trời cao biển rộng, Ô Mộng Lan đứng trên cột buồm, bộ trường quần tím đón gió bay lất phất. Trước mắt xanh ngát một màu, tâm trạng nàng chợt trở nên thoải mái, liếc nhìn Miêu Nghị phía dưới ngồi trên lưng Hắc Thán lặng im không nói, ung dung bay xuống.

– Vì sao vật cỡi của ngươi không tiến vào chuồng?

Ô Mộng Lan hỏi.

Miêu Nghị nhảy xuống, vỗ vỗ mông Hắc Thán một cái, Hắc Thán tung tăng sang một bên nằm xuống, vẫy vẫy cái đuôi đón gió biển thổi, thư thả lim dim.

Ô Mộng Lan ngạc nhiên, long câu này lại có thể nằm ngủ sao…

Miêu Nghị chắp tay sau lưng ung dung đáp:

– Trước khi chiếc thuyền này tới Tinh Tú Hải, ta là quản sự trên thuyền, vẫn phải có chút quyền lợi nho nhỏ.

Không ngờ rằng Miêu Nghị dám chắp tay nói chuyện như thế ở trước mặt mình, Ô Mộng Lan nhướng mày cười lạnh nói:

– Phải chăng là ngươi chán sống rồi, dám nói chuyện với bản tọa bằng thái độ này?

Miêu Nghị tỏ ra không thèm để ý:

– Trước sau gì nàng cũng không bỏ qua cho ta, nếu trước sau gì cũng chết, ta cần gì chết một cách nhục nhã?!

Ô Mộng Lan lạnh nhạt nói:

– Bây giờ biết sợ rồi sao?

– Đã quá mức sợ hãi, hiện tại đã nghĩ thông rồi…

Miêu Nghị dang rộng hai tay, đột nhiên cười khổ nói:

– Mạnh tỷ, tỷ che giấu ta thật là khổ, nể tình tiểu đệ đã từng nhiệt tình chiêu đãi, Mạnh tỷ có thể cho đệ chết một cách minh bạch được chăng, rốt cục Tiếu Ất Chủ là ai?

Ô Mộng Lan liếc hắn:

– Dường như ngươi cũng không phải là loại người xuẩn ngốc, ta đã lộ diện rồi, ngươi vẫn chưa đoán ra y là ai sao?

– Tiếu Ất Chủ, Hoắc Lăng Tiêu, Tiếu Ất Chủ… Chẳng lẽ là chủ nhân Trấn Ất điện?!

(Chữ Tiếu và Tiêu đồng âm.)

– Ngươi thấy thế nào?

Ô Mộng Lan hỏi ngược lại.

Miêu Nghị nhất thời lộ vẻ khổ sở, không cần hỏi nhiều nữa, lắc đầu nói:

– Ta thật là ngu xuẩn, phải sớm đoán ra mới đúng, thì ra vị Đại ca kết bái kia lại là điện chủ Trấn Ất điện, không ngờ rằng không chiếm được chút ích lợi gì, lại chuốc khổ vào thân như vậy…

Ô Mộng Lan quan sát hắn trên dưới một lượt, cảm thấy kỳ quái nói:

– Nói đến chuyện này ta lại muốn hỏi ngươi, lúc ta thấy danh sách bên Trấn Ất điện cảm thấy rất kinh ngạc. Mặc dù ngươi và Hoắc Lăng Tiêu kết bái là hữu danh vô thực, nhưng bằng vào quan hệ hai người các ngươi, ít nhiều gì Hoắc Lăng Tiêu cũng phải chiếu cố ngươi mới đúng, vì sao tên của ngươi lại xuất hiện trong danh sách Kham Loạn hội?

Miêu Nghị nghe vậy cười ha hả, trong nụ cười ẩn giấu vẻ bi phẫn:

– Chính là Đại ca kết bái của ta chỉ đích danh ta!

Ô Mộng Lan sửng sốt:

– Là Hoắc Lăng Tiêu chỉ danh bắt ngươi đi ư?

Miêu Nghị kinh ngạc:

– Mạnh tỷ là không biết thật hay là giả?

Hắn còn đang muốn hỏi thử nguyên nhân.

Ô Mộng Lan khinh bỉ nói:

– Ngươi cho ngươi là ai, bản tọa có cần thiết giả vờ với ngươi sao?

Cũng phải, Miêu Nghị cười khổ.

Bất quá Ô Mộng Lan thình lình đổi giọng, trầm ngâm nói:

– Mặc dù tên Hoắc Lăng Tiêu nọ chẳng ra gì, nhưng cũng là kẻ có sĩ diện, vẫn chưa tới nỗi bởi vì ngươi buộc y và ngươi kết bái mà cố ý sửa trị ngươi. Huống chi vốn là nhất thời y nổi hứng muốn trêu chọc ngươi chơi, không có đạo lý làm như vậy!

Đừng nói nàng kỳ quái, ngay cả Miêu Nghị cũng cảm thấy kỳ quái.

Vốn Miêu Nghị còn tưởng rằng là mình bẻ mai ở vườn mai Trấn Ất điện nên gây ra họa, bây giờ biết được Tiếu Ất Chủ chính là Hoắc Lăng Tiêu, hắn lại cảm thấy rõ ràng là Hoắc Lăng Tiêu chỉ muốn đùa giỡn với mình, hẳn không vì một cành mai mà muốn bắt mình đi Tinh Tú Hải.

Hắn chỉ hận mình không có thực lực, nếu không nhất định phải cho Hoắc Lăng Tiêu biết tay! Có thể nói Miêu Nghị hận đến nghiến răng nghiến lợi, không hiểu vì sao mình bị đẩy vào con đường chết. Lúc ánh mắt hắn quét qua nhan sắc xinh đẹp mặn mà của Ô Mộng Lan, nhất thời sáng lên, nếu không trả thù Hoắc Lăng Tiêu sẽ không nuốt trôi cục tức này…

Hắn nhớ Hoắc Lăng Tiêu từng nói qua muốn theo đuổi Ô Mộng Lan, khoan nói thật giả, cứ phá hoại chuyện này rồi hãy nói, mấu chốt là Miêu Nghị hắn thật sự không có thủ đoạn khác trả thù người ta.

Tức thì đổi chủ đề hỏi:

– Mạnh tỷ, có phải Hoắc Lăng Tiêu vẫn đang đeo đuổi tỷ hay không?

Sắc mặt Ô Mộng Lan lập tức trở nên lạnh lùng, trừng mắt nhìn hắn:

– Ngươi có tư cách gì hỏi tới chuyện riêng của ta, có phải ngươi cho rằng gọi hai tiếng Mạnh tỷ là ta sẽ không giết ngươi hay không?

– Ta không có ý tứ gì khác, là Hoắc Lăng Tiêu tự nói với ta, bây giờ ta cảm thấy tên Hoắc Lăng Tiêu nọ có vấn đề, không muốn nhìn thấy Mạnh tỷ mắc bẫy của y.

– Tính tình Hoắc Lăng Tiêu thế nào, ta biết rõ ràng hơn ngươi, không tới phiên ngươi nhắc nhở.

Ô Mộng Lan cười lạnh nói:

– Lá gan ngươi cũng không nhỏ, mở miệng ra là gọi thẳng tên điện chủ của mình, xem ra ngươi oán hận y không ít, muốn tìm y báo thù ư?

– Ta nào có tư cách tìm y báo thù, ta chỉ muốn nói cho Mạnh tỷ một bí mật có liên quan tới y.

– Chỉ bằng vào ngươi sao? Ngươi vừa mới biết được thân phận chân thật của y, làm sao biết được y có bí mật gì? Bất quá bây giờ cũng rảnh rỗi không có chuyện gì, không ngại nói ta nghe một chút.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 39
Phần 51 Oanh... Chưởng ấn vừa ra, hư không sau lưng Lưu Suất run lên, trên chưởng ấn ngưng tụ vô số ngôi sao, quang ảnh ngôi sao bao phủ chưởng ấn, vô số vết nứt không gian xuất hiện, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi lực lượng mênh mông bộc phát ra ngoài. Đây là Tinh Thần Chưởng sao? Lục Thiếu Du khẽ ngẩng đầu, hắn nhìn ra chưởng ấn này bát phàm. Tinh Thần Chưởng. Lưu Suất quát, hắn đánh thẳng vào người Lục Thiếu Du, chưởng ấn mang theo khí tức mênh mông, ven đường hắn đi không gian chấn động dữ dội, chưởng ấn vạch phá không gian đánh tới trước mặt Lục Thiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 51 Hắn còn cảm nhận được tất cả thân thể của con người bên trong Man Hoang, thậm chí Nghịch Hà Tông, đang run rẩy, lại không có lực giãy giụa, héo rũ. Trong mắt của hắn đỏ đậm, tay phải không chậm trễ chút nào giơ lên, bỗng nhiên hướng về phía bắc mạch, chộp một cái! Thế giới chi bảo Bắc mạch là đòn sát thủ của Bạch Tiểu Thuần! Theo ngón tay hạ xuống, mảnh bắc mạch Thông Thiên lúc này đã không còn là đại lục Băng Nguyên, lại ầm ầm chấn động. Tất cả ngọn núi trên đó ở dưới đạo pháp của Thông Thiên đạo nhân, đã sớm hóa thành tro bụi. Thời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lưu Phong – Quyển 3
Phần 51 Một thanh âm kỳ diệu, không khỏi làm cho trong lòng Lưu Phong rung động. Hướng theo âm thanh vọng ra, Lưu Phong lập tức nhìn về phía cuối phòng cạnh tường, thấy một chiếc giường lớn bị che phủ bởi chiếc rèm lụa màu phấn hồng, không thể nhìn rõ, nhất thời làm thần trì không thể ổn định. Nghê Thường tú lệ kiều diễm, mặc một chiếc quần dài màu hồng, nằm nghiêng trên chiếc giường lớn, đôi mắt đẹp nhìn Lưu Phong đi tới, má phấn trở nên lấp lánh, hiện ra thần sắc hạnh phúc. Lưu Phong có chút tâm động, đi tới trước giường, trong mắt không khỏi bừng sáng, một mỹ nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng