Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 96

– Hiện tại chỉ có thể ổn định tình thế trước, sau đó dần dần tính chuyện khác… Thứ cho ta nói thẳng, lòng người Hồng Cân minh đã tan rã, sợ rằng duy trì không được bao lâu, chỉ cần có biến cố ắt sẽ hoàn toàn sụp đổ, Minh chủ có nghĩ tới sau đó sẽ đi đâu về đâu hay không?

Miêu Nghị không trả lời câu hỏi của y, mà là nhìn về phía Tư Không Vô Úy:

– Còn ngươi thì sao, bởi vì ta cứu mạng của ngươi ư?

– Minh chủ chớ có nhắc mãi chuyện ấy, làm ta như thiếu ngươi một cái mạng không bằng.

Tư Không Vô Úy cười ha hả nói:

– Tư Không ta là một người thô kệch, không nói được ra nhiều như đạo lý vậy. Làm chuyện gì chỉ theo tâm trạng, chỉ là thấy những người trong môn phái kia ỷ đông người nên khó chịu, không có nguyên nhân gì khác.

Miêu Nghị cũng không có hỏi nhiều, ánh mắt lại nhìn về phía Vương Việt Thiên.

Vương Việt Thiên hội ý cười nói:

– Ban đầu ta là người thứ nhất không tán thành Minh chủ chiêu thu người trong những môn phái kia. Nhưng Minh chủ vẫn quyết làm theo ý mình, rốt cục xảy ra chuyện hôm nay. Nhớ trước kia ba người chúng ta cùng đi theo Minh chủ, nếu hai người bọn họ kiên trì như vậy, tự nhiên ta cũng không thể tụt hậu, ai bảo ta cũng không có môn phái làm chỗ dựa.

Miêu Nghị cười cười, nâng chén nói:

– Uống rượu!

Mấy người chạm chén với nhau, bên ngoài lại truyền tới thanh âm của long câu chạy như bay tới. Mấy người nhìn nhau, để chén rượu xuống nhanh chóng ra khỏi động.

Ngoài động, người tới nhảy xuống ngựa bẩm báo:

– Minh chủ, phía Bắc có năm người vượt biển tới.

Chỉ có năm người sao… Tư Không Vô Úy cười ha hả:

– Đây là thịt đưa đến miệng.

Triệu Phi trầm giọng nói:

– Không nên khinh thường, chỉ dựa vào năm người đã dám xông loạn ở Tinh Tú Hải, nhất định có điều ỷ lại. Nếu lại có một kẻ tương tự cầm trong tay Huyền Âm kính, đến lúc đó chưa biết là ai sẽ phải chịu thiệt thòi.

– Nói rất đúng!

Miêu Nghị gật đầu công nhận, có bài học của Khuông Liên Thu, hắn cũng thật sự không dám chơi thủ đoạn mai phục như trước nữa. Huống chi hôm nay lòng người bất ổn, không bằng ỷ lại vào sự chuẩn bị hữu hiệu, không cần biết người tới đông hay ít, phần thắng cũng lớn hơn một chút, không cần thiết cạn phải mạo hiểm nữa, tức thì lớn tiếng nói:

– Triệu tập nhân mã, phái mấy người dẫn dụ tới đây. Nếu là cao nhân có thủ đoạn khác, hồ nước trên đỉnh núi này chính là chuẩn bị sẵn tiếp đón bọn họ.

Rất nhanh, gần ngàn nhân mã dốc trọn ổ ra chuẩn bị chiến đấu, chỉ còn chờ đối phương tới, Thích Tú Hồng cũng thay một bộ pháp bảo nhị phẩm theo sau lưng Miêu Nghị.

Mọi người ẩn núp trong núi rừng chờ đợi, ai ngờ đợi hồi lâu, chỉ thấy năm người phái ra đi dụ địch chạy nhanh đến, đi tới chân núi liền cao giọng hô:

– Lỗ sư bá, là người mình, là người mình, là bọn Triệu sư bá.

Bọn Miêu Nghị ngơ ngác nhìn nhau, Lỗ Tư Bình đã phóng ngựa ra chạy xuống núi tiếp đón, làm lễ ra mắt với người tới.

Trên núi cũng không biết hai bên đang nói gì dưới chân núi, nhưng nhìn dáng vẻ Lỗ Tư Bình tỏ ra cung kính, dường như đang nghe giáo huấn.

Chỉ chốc lát sau, Lỗ Tư Bình lại một mình dong ruổi lên núi, chạy tới trước mặt Miêu Nghị, chắp tay nói:

– Minh chủ, người tới không phải địch nhân mà là sư huynh đệ tệ phái, Lỗ mỗ đã thuyết phục bọn họ gia nhập Hồng Cân minh. Để tránh hiểu lầm, bọn họ đang ở dưới chân núi chờ Minh chủ triệu kiến.

Mọi người nhìn nhau, rốt cục đã lo hão một trận, hiển nhiên đã không cần thiết ẩn núp nữa, lục tục hiện thân.

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Nếu là người mình, mời lên đây gặp mặt.

Lỗ Tư Bình lập tức quay đầu kêu to:

– Triệu sư huynh, lên đây đi.

Rất nhanh, năm kỵ sĩ dưới chân núi dong ruổi mà lên, đi tới trên núi ngắm nhìn bốn phía một lượt, trong mắt hơi có vẻ kinh ngạc.

Mặc dù mới vừa rồi dưới chân núi đã nghe Lỗ Tư Bình nói qua tình huống của nơi này, nhưng chính mắt thấy được gần ngàn nhân mã ở đây, hiển nhiên vẫn giật mình không nhỏ.

Người cầm đầu hiển nhiên chính là Triệu sư huynh của Lỗ Tư Bình, người này mặt xanh để râu dê, hết sức lạnh lùng, ánh mắt âm trầm, đang quan sát Miêu Nghị từ trên xuống dưới.

– Sư huynh, vị này chính là Miêu Nghị Miêu Minh chủ mới vừa nói với huynh. Minh chủ, vị này là sư huynh của ta Triệu Linh Đồ, nhân mã tệ phái phái ra không phải quan phương chính là do Triệu sư huynh cầm đầu…

Lỗ Tư Bình giới thiệu cho hai bên, lại không giới thiệu bốn người còn lại.

Triệu Linh Đồ hơi có vẻ kiêu căng chắp tay nói:

– Ra mắt Minh chủ.

– Đã vào Hồng Cân minh chính là người một nhà, không cần khách sáo.

Miêu Nghị cũng chắp tay, chợt cười hỏi:

– Triệu huynh có thể mang theo mấy đồng môn xông xáo Tây Tinh hải, tưởng là rất có bản lĩnh. Bọn ta ở chỗ nhỏ hẹp nơi đây không biết tình huống bên ngoài, chẳng hay Triệu huynh có thể báo tình hình ngoại giới cho biết đôi chút hay không?

– Kẻ mạnh đuổi giết, kẻ yếu chạy trốn, mạnh sống yếu chết!

Triệu Linh Đồ thốt ra mấy câu, nói cũng như chưa nói.

Thấy thái độ đối phương cứng rắn, thần thái kiêu căng, Miêu Nghị cũng không còn vui vẻ như trước, nghiêng đầu chậm rãi nói với Lỗ Tư Bình:

– Chạy trốn khắp nơi hẳn đã mệt nhọc, dẫn đi nghỉ ngơi đi.

Lời này không khác nào cho đối phương là kẻ yếu trong câu nói trước đó, ám chỉ đối phương là kẻ yếu phải chạy trốn khắp nơi giữ mạng.

Nếu đối phương không chịu nể mặt, hắn cũng không cần thiết nể tình. Hiện tại Hồng Cân minh lòng người phù động, ngay trước mặt đám thuộc hạ càng không thể yếu thế, nếu không tình huống chỉ càng thêm hỏng bét.

Lời này vừa nói ra, Tư Không Vô Úy cười ha hả, sắc mặt mấy sư huynh đệ Triệu Linh Đồ cũng chợt biến, ánh mắt chợt lạnh lẽo nhìn chăm chú về phía Miêu Nghị, trên người hiện lên sát khí, nhìn ra được bên ngoài đã giết không ít người.

Lỗ Tư Bình vội vàng đứng ra cứu viện:

– Sư huynh mệt nhọc rồi, mời đi theo đệ nghỉ ngơi.

Đồng thời âm thầm truyền âm:

– Sư huynh, người này không dễ chọc.

Đưa mắt nhìn mấy người rời đi, Miêu Nghị phất tay cho nhân mã giải tán, nghiêng đầu truyền âm với Tư Không Vô Úy nói:

– Tìm mấy người theo dõi bọn họ.

Tư Không Vô Úy gật đầu một cái rời đi.

Mấy sư huynh đệ Lỗ Tư Bình vừa tiến vào huyệt động Lỗ Tư Bình, còn chưa kịp ngồi xuống lấy hơi, Triệu Linh Đồ đã xoay người hỏi:

– Vì sao sư đệ cản ta, sư môn ban cho ta Trấn Sơn Chùy, dọc đường đánh giết không biết bao nhiêu cường địch, chẳng lẽ sư đệ sợ ta không phải là đối thủ của hắn?

Lỗ Tư Bình nhất thời kinh ngạc hỏi:

– Sư huynh mang theo Trấn Sơn Chùy tới ư?

– Sao hả, có thể đánh một trận với tên Minh chủ kia chăng?

– Không phải đệ lo lắng sư huynh không phải là đối thủ của hắn, mà là lo lắng đối phương người đông thế mạnh, chúng ta không làm chuyện rõ ràng có hại như vậy.

Lỗ Tư Bình cho sư huynh một bậc thang hạ đài trước, sau đó mới nói tỉ mỉ chỗ lợi hại của Miêu Nghị, từ khi Miêu Nghị ở trên thuyền lôi kéo mọi người kết minh, cho đến khi lên bờ giết tu sĩ Thanh Liên như thái rau xắt chuối, lại đến trước đó Miêu Nghị giết chết quỷ tu đoạt bảo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 12
Phần 96 Hạ Thiên nghe được lời nói của Khương Phong thì không nói gì thêm mà đi lên lầu hai. Lầu hai lúc này nhiều người hơn, lầu một ngoài đám người chơi bóng rỗ, phần lớn đều là người đến tập thể hình, mà lầu hai thì đang tiến hành một trận đấu quyền anh, bốn phía lôi đài có vài trăm người, bọn họ đang hò hét cổ vũ. Hai người chiến đấu trên đài rất dữ dội, ít nhất trong mắt đa số người xem thì rất dữ dội, bọn họ vung nắm đấm hò hét cổ vũ, nhìn qua có vẻ giống như quyền anh trên ti vi. Hạ Thiên lại không có hứng thú...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 87 Khi ấy, kế hoạch của Giải Liên Hoàn hẳn là chiếu theo suy nghĩ của Giải Cửu Gia, tìm một người thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, cho nên trước đó ông ta đã mang theo một con thuyền, bám theo đoàn thuyền của đội khảo cổ từ xa. Trên thuyền ông ta chuẩn bị sẵn một kẻ thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, người này nhất định là do Giải Cửu Gia sắp xếp chu toàn từ rất lâu trước đó. Ngô Tam Tỉnh hoàn toàn không bị khống chế, việc đó xảy ra trước khi chú Ba kể lại câu chuyện này. Chuyện xảy ra giữa Giải Liên Hoàn và chú Ba dưới đáy biển hoàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 34
Phần 96 Vâng! Dương Triệu Thanh đáp lại. Sau đó Miêu Nghị lấy tinh linh ra liên hệ với Hoàng Phủ Đoan Dung và Hoàng Phủ Quân Nhu, nói với hai mẹ con nàng tạm thời cố gắng giảm thiểu tiếp xúc với ngoại giới. Tránh khả năng xuất hiện nguy hiểm gì. Mẹ con hai người đều hỏi xảy ra chuyện gì, có nguy hiểm gì? Miêu Nghị bảo hai người nghe theo, hắn khó nói mình lo Yêu tăng Nam Ba sẽ tìm mẹ con hai người. Hai mẹ con vốn không biết tung tích Giang Vân, không phải vạn bất đắc dĩ nàng cũng không muốn để Hoàng Phủ Quân Nhu bị cuốn vào trong chuyện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng