Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 11

Miêu Nghị kêu to một câu, chứng minh sự trong sạch của mình.

Ba người không để ý tới, đã biến mất vào trong rừng núi. Miêu Nghị bất đắc dĩ, quay đầu lại nhìn về phía Thích Tú Hồng, lập tức nàng đỏ mặt nói một câu xoay người đi:

– Ta đi chuẩn bị rượu và thức ăn!

Trong đầm nước, ba người Tư Không Vô Úy đã cởi trần ngâm mình vào trong đầm nước mát mẻ.

– Mát mẻ, thoải mái!

Tư Không Vô Úy thở ra một hơi thật dài, tựa vào bên bờ.

Vương Việt Thiên vốc nước lên vai, cười ha hả nói:

– Vẫn là Miêu huynh thoải mái nhất, tới Tinh Tú Hải Kham Loạn hội còn có thể có lòng rỗi rảnh mang theo nữ nhân phục vụ, nhàn tình nhã trí như vậy bọn ta không so sánh được.

Triệu Phi cười nói:

– Điều này nói rõ hắn coi hiểm cảnh Tinh Tú Hải như không có, hắn có thể có nhàn tình nhã trí này có nghĩa là bọn ta đi theo hắn càng thêm an toàn.

Thân ở nơi đây, lại thoát khỏi Hồng Cân minh, ba người không khỏi trò chuyện xem tương lai nên đi nơi nào.

Khi thấy sơn trại bên kia bốc lên khói bếp, ánh mắt Vương Việt Thiên khẽ động, nói với hai người:

– Chúng ta cũng hơi lơi lỏng, nếu có người tới tập kích thì phải làm sao. Các ngươi ở đây từ từ tắm, hôm nay ta lên núi trực trước.

Tư Không Vô Úy khuấy động tứ chi dưới nước tỏ vẻ coi thường:

– Mới vừa rồi chúng ta đã đi khắp đảo, không nhìn ra dấu vết có người, tạm thời sẽ không có chuyện gì, không cần thiết khẩn trương như vậy.

– Nên cẩn thận một chút là hơn.

Vương Việt Thiên dứt lời đứng lên, thi pháp làm khô thân thể, mặc y phục vào.

– Cẩn thận chút cũng không có gì không tốt.

Triệu Phi vuốt cằm nói:

– Mỗi người một ngày, ngày mai ta đi đổi cho ngươi.

Thấy Triệu Phi cũng nói như vậy, Tư Không Vô Úy chỉ có thể nói:

– Vậy ta ngày mốt.

Vương Việt Thiên mặc xong quần áo gật đầu một cái, tung mình chạy đi như bay, biến mất giữa núi rừng.

Thế nhưng y không xuất hiện ở trên đỉnh núi cao nhất có thể giám thị bốn phía, mà là từ trong rừng nhanh chóng lượn vòng trở về sơn trại.

Thấy bóng dáng Thích Tú Hồng bận rộn bên bếp, Vương Việt Thiên cũng không quấy rầy, chạy thẳng tới huyệt động chỗ Miêu Nghị ở, đứng ở ngoài động hỏi:

– Miêu huynh, có tiện không?

Miêu Nghị đang kiểm tra lại đồ đạc vơ vét được của bọn sư huynh đệ Triệu Linh Đồ, nghe vậy tạm thời dừng tay, đáp lại:

– Vào đi.

Chỉ thấy Vương Việt Thiên tay cầm vò rượu đi vào, đặt rượu trên bàn đá, mình cũng ngồi ở đối diện Miêu Nghị.

Miêu Nghị kỳ quái hỏi:

– Không phải là các ngươi đi tắm sao?

– Ôi, tên Triệu Phi kia cẩn thận, nói không thể quá mức buông lỏng, phải đi xung quanh xem xét. Tên Tư Không kia nói tắm chung một chỗ với nam nhân không có ý nghĩa, cũng đi theo Triệu Phi tuần tra. Còn lại mình ta nhìn thấy bên sơn trại này có khói bếp bay lên, suy đoán lúc trước chúng ta đã hiểu lầm, vì vậy tắm qua loa xong bèn trở về đây…

Vương Việt Thiên vỗ vỗ vò rượu trên bàn:

– Trước đó nghe ngươi bảo Thích muội tử chuẩn bị rượu và thức ăn, ta nhớ lại mình còn một vò rượu ngon, tức thì lấy ra cùng Miêu huynh thưởng thức một chút.

Dứt lời lấy chén ra, chuẩn bị mở vò rót rượu.

Miêu Nghị đưa tay ngăn cản:

– Nếu là rượu ngon, làm sao hai ta có thể độc hưởng, vì sao không đợi Triệu Phi cùng Tư Không trở lại cùng nhau thưởng thức?

– Bọn họ vừa mới đi, không biết lúc nào trở lại, chúng ta hãy uống trước, không cần lo lắng bọn họ không có, ta đã để dành cho bọn họ rồi.

Vương Việt Thiên đã mở niêm phong nắp vò, bưng vò lên châm vào hai chén ngọc, rượu vừa rót ra bay mùi thơm phức lành lạnh.

Ánh mắt Miêu Nghị ngưng đọng lại, nhìn chằm chằm vào rượu xanh trong chén ngọc không nói nửa lời.

Vương Việt Thiên để vò rượu xuống đưa tay ra mời:

– Nếm thử một chút xem thế nào.

Nói xong y tự bưng lên một chén trước, ngửa cổ uống cạn, sau khi để xuống chén thấy Miêu Nghị còn chưa động, không khỏi kinh ngạc nói:

– Chẳng lẽ Miêu huynh chê rượu ta không ngon?

– Còn chưa uống làm sao biết ngon dở…

Miêu Nghị cười bưng chén lên, để lên môi khẽ nhấp một chút rồi ngừng lại, cuối cùng cũng uống cạn chén, sau khi đặt chén xuống chép chép miệng, gật đầu khen:

– Quả nhiên là rượu ngon!

Lời nói này có chút dối trá, mặc dù rượu này không tệ, nhưng nếu so với quỳnh tương ngọc dịch mà hắn đã bán cho thương hội Tiên Quốc, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

– Vậy thì uống nhiều một chút, chúng ta vừa uống vừa chờ hai người bọn họ trở lại.

Vương Việt Thiên tươi cười, lần này không có rót rượu nữa mà là thi pháp làm cho từ vò rượu bay ra hai vòi rượu óng ánh trong suốt, bay vào trong chén ngọc hóa thành hai chén rượu ngon.

Chính y nâng chén rượu lên lại uống một hớp.

Miêu Nghị cũng không vội uống nữa, mà là cười hỏi:

– Vương huynh, sẽ không mời ta uống rượu đơn giản như vậy chứ, có phải có lời gì nói hay không?

Ôi! Vương Việt Thiên lắc đầu cười khổ nói:

– Bất quá là mượn rượu tiêu sầu thôi, cũng không biết mấy người chúng ta có thể sống rời đi Tinh Tú Hải hay không…

Sau đó y rót đầy chén cho mình, nâng chén nói với Miêu Nghị:

– Sáng nay có rượu sáng nay say, không nói những chuyện vô dụng kia, cạn một chén!

Miêu Nghị nâng chén chạm với đối phương, cả hai cùng uống, sau đó lại đặt chén xuống nói:

– Vương huynh cũng không cần quá bi quan, hôm nay chúng ta có ba món pháp bảo nhị phẩm cao cấp nơi tay, chưa chắc không thể sống rời đi Tinh Tú Hải.

– Thật ra thì trong lòng chúng ta đều biết, hy vọng quá xa vời, mười tám vạn tu sĩ chỉ có thể có một trăm người sống rời đi, chúng ta có thể có may mắn như vậy sao?

– Chỉ cần chúng ta một lòng đoàn kết, vẫn có khả năng.

– Chỉ mong như vậy, không nói nữa, uống rượu!

Vương Việt Thiên lộ vẻ bi quan, rót đầy hai chén rượu một lần nữa.

Miêu Nghị bưng ngọc chén lên đang muốn chạm chén với đối phương, tay hắn đột nhiên run lên, ra sức lắc đầu một cái, trợn to mắt nhìn chén ngọc trong tay sóng sánh rượu rơi ra ngoài.

Vương Việt Thiên kinh ngạc nói:

– Miêu huynh, ngươi làm sao vậy?

Chén ngọc trong tay Miêu Nghị rơi xuống bàn vỡ tan, hắn đứng yên tại chỗ lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy trong bụng đau như cắt, khó chịu vô cùng, đau tới mức trán toát ra từng hạt mồ hôi to bằng hạt đậu, đầu đau như búa bổ.

– Rượu này…

Hai tay Miêu Nghị chống bàn đá, lảo đảo lắc lư đứng lên, thở hổn hển như trâu, trừng hai mắt nhìn chằm chằm Vương Việt Thiên, hữu khí vô lực nói:

– Ngươi hạ độc trong rượu!

Vương Việt Thiên kinh ngạc nhìn hắn, thấy quả thật phù hợp triệu chứng nào đó, vẻ kinh ngạc trên mặt biến mất, thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm, để chén rượu trong tay lên bàn chỉ Miêu Nghị nói:

– Ngã!

Quả nhiên hai tay Miêu Nghị chống trên mặt bàn thân thể mềm nhũn, lật người ngã xuống đất, thân thể giật giật, nhìn chằm chằm Vương Việt Thiên chậm rãi đứng lên đau đớn hỏi:

– Tại sao… ngươi làm như vậy?

Vương Việt Thiên lộ vẻ dữ tợn nói:

– Không làm như vậy không được, thực lực của ngươi cường hãn, giết tu sĩ cùng cấp đơn giản như thái rau xắt chuối, ta tự nhận không phải là đối thủ của ngươi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Con điếm đến từ hôm qua - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Cô gái đến từ hôm qua” Tại một miền quê ở miền Nam Việt Nam, trong một ngôi trường trung học phổ thông, có một cô nữ sinh xinh đẹp tên Việt An vừa mới chuyển đến đây học. Sự xuất hiện của Việt An làm tất cả con trai trong trường đứng ngồi không yên. Việt An có hai cô bạn thân, đó là Chiêu Minh và Hồng Hoa. Hai cô nàng này đang tìm kiếm một anh chàng giỏi làm tình, có khả năng trụ lâu trên giường để làm bạn tình với Việt An. Cuộc tuyển chọn bạn tình cho Việt An chỉ có các học sinh biết thôi, không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh ngậm nhẹ vành tai, lại thổi vào lỗ tai nàng một hơi, khẽ khàng lựa lời: Ài, An tỷ tỷ thật đáng thương, một mình cô đơn phiêu bạt bên ngoài, bao nhiêu năm rồi mới có thể quay lại thăm quê nhà. Tiên Nhi, nàng sao lại không cùng người trở về vậy? Tiên Nhi toàn thân mềm nhũn, trên mặt vừa đỏ vừa nóng như hơ lửa, miệng nhỏ khẽ hé để lộ hai hàm răng trắng tinh, ngay ngắn, dưới sự tác quái của hắn sớm đã mất đi sự cảnh giác trong lòng, hừ hừ rên nhẹ vài tiếng, hơi thở thơm như hoa lan: Thiếp, thiếp cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hàn Lập – Quyển 4
Trong khi Hàn Lập đang suy nghĩ thì lão giả mặt đen vẫn thao thao bất tuyệt nói: “... chúng ta không thể nào biết được tu vi thực sự giáo chủ Hắc Sát giáo, mà bên cạnh hắn còn có mấy tên Tứ đại huyết thị luôn ở bên hộ vệ giống như hôm nay gặp vậy. Bằng mấy người chúng ta khẳng định không phải địch thủ của đối phương. Cho nên ta đề nghị Tiền bối không cần chủ động trêu chọc đối phương nữa, tốt nhất là đợi viện binh...” “Yên tâm, vị Giáo chủ Hắc Sát giáo này nhiều lắm chỉ có tu vi là Trúc Cơ hậu kỳ, không thể nào là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng