Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 2

– Hồng Cân minh ta thủ nơi hiểm địa, nếu khai thông lỗ mội có thể đánh gục được bọn họ chăng?

Miêu Nghị lại hỏi.

– Đối phó người khác có lẽ có thể, nhưng trong đó có Ngự Thú môn, sợ là không được.

– Vì sao vậy?

Triệu Linh Đồ đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời, mọi người nhìn theo y, chỉ thấy trên bầu trời có mấy con quái điểu màu sắc sặc sỡ đang bay quanh quẩn, bọn Miêu Nghị ở trên đảo mấy năm cũng chưa từng thấy qua loại chim này.

– Tầm Phương Điểu của Ngự Thú môn đã tới, đang dò đường cho ba đại phái, nhất cử nhất động của chúng ta đều nằm dưới sự giám thị Ngự Thú môn, Minh chủ cảm thấy bọn họ sẽ còn mắc bẫy sao?

Triệu Linh Đồ quay đầu lại hỏi ngược lại.

Một bên Tư Không Vô Úy nổi giận:

– Thế này cũng không được, thế kia cũng không được, chẳng lẽ muốn chúng ta ngồi chờ chết sao?

Miêu Nghị trầm giọng nói:

– Đã như vậy, nơi đây không thích hợp ở lâu, hay là triệu tập nhân mã tránh đi, đỡ cho…

Đột nhiên thấy Triệu Linh Đồ mỉm cười, không nhìn ra dáng vẻ khẩn trương chút nào, không khỏi hỏi:

– Chẳng lẽ Triệu huynh có lương sách khác ứng đối?

Triệu Linh Đồ cười ha hả nói:

– Minh chủ có thể có chỗ không biết, ta từng ở chung với bọn họ nên biết được chút ít nội tình, chỉ cần chúng ta không trêu chọc ba đại phái, bọn họ cũng sẽ không động nhân mã của Thìn lộ. Vẫn là câu nói kia, bởi vì có Quân Sứ Thìn lộ căn dặn, bọn họ bọn họ phải gánh vác trách nhiệm chen chân vào hàng ngũ trăm người đứng đầu.

– Nếu ba đại phái thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt nhân mã Thìn lộ, khiến cho nhân mã các lộ khác vượt trội hơn, e rằng trở về sẽ không có cách nào ăn nói với Quân Sứ, cho nên chúng ta sẽ không có chuyện gì. Chẳng qua là nghe nói Minh chủ và ba đại phái kết oán khá sâu, không dám cam đoan bọn họ sẽ không bỏ qua Minh chủ!

Có thể bỏ qua cho lão tử mới lạ! Miêu Nghị nhìn lại mọi người, kết quả lại phát hiện mọi người đều nhìn mình với vẻ mặt cổ quái.

Trong chớp nhoáng này, Miêu Nghị đã hiểu, dưới tình huống biết không phải là đối thủ ba đại phái, muốn cho những người này bán mạng trợ giúp mình giải quyết ân oán cá nhân là không có khả năng.

– Có thể cùng chư vị đồng sinh cộng tử ba năm, đây là may mắn của Miêu Nghị. Đụng chạm với ba đại phái là ân oán cá nhân ta, Miêu Nghị sẽ không liên lụy mọi người.

Miêu Nghị nhìn vòng quanh mọi người nói:

– Mọi người cũng biết kế hay hiện tại, Miêu Nghị chỉ có tẩu vi thượng sách! Hiện tại Miêu mỗ chỉ muốn nói một câu, có ai muốn đi theo ta thực hiện cam kết đồng sinh cộng tử chín năm hay không?

Hiện trường yên lặng một mảnh, không ai lên tiếng, chỉ có Thích Tú Hồng điều khiển vật cỡi lặng lẽ đến phía sau hắn.

Miêu Nghị nghiêng đầu nhìn nàng một cái, khẽ mỉm cười, còn tưởng là nữ nhân này vẫn duy trì một khoảng cách với mình từ trước tới nay, sẽ không chịu đi theo mình.

– Ha ha, Tư Không ta ở trên đảo này mãi cũng đã chán rồi, chi bằng cùng nhau ra ngoài một chút.

Tư Không Vô Úy cười hết sức vô tư, cũng điều khiển vật cỡi đến sau lưng Miêu Nghị.

Triệu Phi không biết đang suy tư điều gì, chau mày quay đầu lại nhìn mọi người một cái không nói tiếng nào, cũng điều khiển vật cỡi từ từ đến sau lưng Miêu Nghị, biểu thị thái độ.

Ánh mắt Vương Việt Thiên lóe lên một trận sau, lạnh nhạt nói:

– Ta cũng tham gia!

Sau đó điều khiển vật cỡi đến sau lưng Miêu Nghị.

Triệu Linh Đồ ít nhiều gì cũng có kinh ngạc, không nghĩ tới vẫn còn có ba cao thủ Thanh Liên cửu phẩm bằng lòng đi cùng Miêu Nghị. Chuyện đã rất rõ ràng, nếu lên chung một chiếc thuyền với Miêu Nghị, hẳn sẽ cùng bị ba đại phái đuổi giết.

Biết được ba đại phái tới, Triệu Linh Đồ nói ra chân tướng của sự tình như vậy chính là muốn giản lược quá trình Lỗ Tư Bình âm thầm liên kết, làm những người khác không dám giúp Miêu Nghị, y sẽ tiện đoạt bảo. Mấu chốt là sau khi ba đại phái tới sẽ không cho y từ từ đoạt bảo xong mới tìm Miêu Nghị tính sổ, chẳng qua là cử động của bọn Tư Không Vô Úy thật sự là làm y không nghĩ ra.

Bất quá cũng chỉ có bốn người này bằng lòng đi cùng Miêu Nghị mà thôi, những người khác đều giữ vững trầm mặc, Triệu Linh Đồ quay đầu quan sát trước sau trái phải, cảm thấy trong lòng đại định.

Đây chính là Hồng Cân minh một tay mình dựng nên… Miêu Nghị nhìn mọi người cười ha hả, hắn cũng có thể hiểu được ý nghĩ của mọi người, hít sâu một hơi đè xuống tâm trạng phức tạp trong lòng, nhìn mọi người chắp tay nói:

– Chư vị bảo trọng, Miêu Nghị xin cáo biệt!

Hắn đang muốn dẫn dắt mấy người rời đi, Triệu Linh Đồ đột nhiên lên tiếng nói:

– Chậm đã!

Miêu Nghị đứng lại hỏi:

– Triệu huynh còn có chỉ giáo?

Đột nhiên hắn thấy Triệu Linh Đồ lấy ra Trấn Sơn Chùy cầm tay, con ngươi chợt co rụt lại.

Thần kinh bọn Tư Không Vô Úy cũng trong nháy mắt căng thẳng, cảnh giác nhất cử nhất động Triệu Linh Đồ.

Triệu Linh Đồ mỉm cười nói:

– Minh chủ muốn đi, bọn ta sẽ không ngăn trở, bọn ta cũng không muốn làm ra loại chuyện vô tình vô nghĩa làm người ta thất vọng như vậy. Chẳng qua là, dù ba đại phái không tìm chúng ta gây phiền phức, những người khác cũng sẽ không giơ cao đánh khẽ. Minh chủ phủi mông một cái bỏ lại mọi người nói đi là đi như vậy tựa hồ không được, cũng nên để lại gì đó cho mọi người tự vệ mới phải…

Miêu Nghị từ từ hỏi:

– Ngươi muốn cái gì?

– Ta cảm thấy Minh chủ nên lưu lại món Huyền Âm Bảo Kính đó! Nếu Minh chủ vẫn còn ở Hồng Cân minh, món bảo vật đó ở lại trong tay Minh chủ hữu ích với Hồng Cân minh, tự nhiên bọn ta không có ý kiến. Nhưng hôm nay Minh chủ muốn đi, nói thế nào món bảo vật đó là đồ mà mọi người cùng nhau giành được, không ít huynh đệ chết đi vì nó. Minh chủ một mình đem Huyền Âm Bảo Kính đi không để ý đến sinh tử mọi người, có phải có hơi quá đáng không?

Triệu Linh Đồ hỏi.

Thật ra thì lời của y không có đạo lý, nhưng nghe lại tựa hồ có chút đạo lý, có đạo lý hay không, quan trọng là người nghe đạo lý có lập trường thế nào.

Miêu Nghị bình thản không sợ hãi, mặt không đổi sắc hỏi:

– Ngươi muốn Huyền Âm Bảo Kính ư?

– Không phải là ta muốn Huyền Âm Bảo Kính.

Tự nhiên Triệu Linh Đồ có chuẩn bị lời lẽ đường hoàng, phất tay chỉ về phía đám người sau lưng:

– Là mọi người cần Huyền Âm Bảo Kính tự vệ! Ta từng nghe Lỗ sư đệ nói, lúc đoạt được Huyền Âm Bảo Kính vốn là mọi người cố ý rút thăm công bình quyết định, nhưng Minh chủ lại không chịu. Vẫn là câu nói kia, nếu Minh chủ vẫn còn ở Hồng Cân minh, bảo vật ở trên tay Minh chủ hữu ích với Hồng Cân minh cũng không sao. Hôm nay Minh chủ muốn rời khỏi, tự nhiên phải để lại Huyền Âm Bảo Kính, cho mọi người tiếp tục rút thăm quyết định thuộc về ai!

Vốn mọi người còn duy trì thái độ trầm mặc, dù sao Hồng Cân minh cũng là một tay Miêu Nghị lôi kéo mà thành, hơn nữa còn là Minh chủ. Kết quả Minh chủ trêu chọc tới cừu gia lợi hại, mọi người đều không muốn bị dính líu, làm như thế nói không áy náy chút nào là giả.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 20
Phần 2 Theo truyền thuyết thì phản tặc trong Địa Ngục hầu như là bộ hạ cũ của sáu đại chí tôn. Truyền thuyết sau khi sáu đại chí tôn chết thì bộ hạ sống sót dưới tay không đánh lại Phật Chủ, Thanh Chủ, Bạch Chủ, vì giữ thực lực tránh cho hy sinh vô ích nên người kịp thoát thân đều rút vào đất Luyện Ngục kéo dài hơi tàn, bị Thiên Đình phong tỏa trấn áp trong Địa Ngục mãi mãi. Đối phương nói rõ mình là người dưới tay Quỷ Đạo Thánh Chủ thì chắc đúng rồi. Lúc này còn có tâm tình đùa? Tư Đồ Tiếu lười đáp lại Cơ Hoan, hét lớn trả lời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 20
Phần 2 Ra mắt Tam sư huynh. Những đệ tử nhận ra Lục Thiếu Du lập tức hành lễ, những người không nhận ra cũng vội vã cung kính hành lễ theo. Ánh mắt cả đám kinh ngạc không ngớt, đại danh và thành tựu hiện tại của Tam sư huynh Lục Thiếu Du bọn họ đã sớm nghe sư phụ nói qua. Trong Vân Dương Tông ai cũng biết chuyện này, mọi người đều biết Linh Vũ Chiến Vương, người đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi. Trong lòng bọn họ vô cùng chờ mong đối với vị Tam sư huynh chỉ mới nghe qua này. Có sư huynh đại danh đỉnh đỉnh như vậy bọn họ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 37
Phần 2 Sau khi Cao Quan nghe xong, như thể hội được điều gì đó từ trong ánh mắt mong đợi cua hai người, yên lặng nói: Việc này đã bẩm báo bệ hạ chưa? Tư Mã Vấn Thiên chắp tay cười khổ nói: Việc này trách nhiệm của hai ta thật sự không nhỏ, chốc nữa bệ hạ tất sẽ để ngươi đi tra, còn mong Cao huynh nhẹ tay một chút, bằng không bệ hạ sợ là sẽ không nhẹ nhàng tha qua hai người chúng ta! Thượng Quan Thanh cười khổ gật đầu, hiển nhiên cũng có ý tương tự. ݂Cao Quan trầm mặc hồi lâu, mới từ từ lên tiếng nói: Hai vị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng