Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 42

Tên này vô cùng phách lối, ngang nhiên chính miệng thừa nhận huyết án Đồng La trại năm xưa chính là y làm!

– Y chính miệng thừa nhận ư?

Bạch Tử Lương cau mày, trầm ngâm nói:

– Chẳng lẽ y không biết hậu quả thừa nhận chuyện này?

– Tiểu nhân dám lấy tính mạng mình bảo đảm, xác thật là y chính miệng thừa nhận, hơn nữa còn là chính miệng thừa nhận dưới mắt mọi người, người nghe thấy không chỉ có mình tiểu nhân.

Hắc Lang Quân chắp tay ôm quyền nói:

– Cho dù là tiểu nhân có một trăm lá gan, cũng không dám lừa gạt Thiếu chủ! Huống chi loại chuyện như vậy nếu tiểu nhân nói láo, một khi chọc cho Phục Thanh Đại nhân tức giận, tiểu nhân không gánh vác nổi!

Bạch Tử Lương khẽ vuốt cằm, y tin tưởng điểm này, lại nói:

– Ngươi kể lại tỉ mỉ tình huống lúc ấy cho bản tọa.

– Dạ!

Lúc này Hắc Lang Quân kể lại một lượt chuyện xảy ra, có dặm mắm thêm muối gia giảm trong đó.

Chỗ gia tăng dĩ nhiên là mình anh minh thần vũ như thế nào, vạch trần hung thủ huyết án Đồng La trại ra sao, công lao này y phải nắm chắc trong tay mình. Bì Quân Tử quá thấp kém không đáng để Hắc Lang Quân nhắc tới, y không có năng lực giết chết Cổ Tam Chính được, chỉ có thể cướp công lao này. Chỗ giảm bớt đương nhiên là không nói lúc ấy y bị đánh cho tơi bời hoa lá, chật vật tới mức nào. Tỷ như chuyện y đẩy hai nữ nhân của mình ra làm bia đỡ đạn, chắc chắn không hề nhắc tới.

Sau khi kể lại mọi chuyện rõ ràng, Lam Tố Tố cho Hắc Lang Quân lui xuống.

– Thiếu chủ, việc này không nên chậm trễ. Chúng ta nên lập tức chạy tới, tranh trước người khác bắt tên Cổ Tam Chính đó!

Mắt Lam Tố Tố rực sáng.

Bạch Tử Lương trầm ngâm nói:

– Chúng ta đi tranh cướp công lao này với bọn họ, có phải là hơi mất mặt hay không?

Lam Tố Tố muốn nói lại thôi, liếc nhìn hai người hai bên Bạch Tử Lương, bình tĩnh phất tay nói:

– Hai người các ngươi lui xuống trước đi.

Hai người kia quay đầu lại liếc nhìn Bạch Tử Lương, thấy y không có phản đối, tức thì xoay người rời đi.

Lúc này Lam Tố Tố mới lộ vẻ hưng phấn nói:

– Không phải là chúng ta cướp công lao, cho dù là Phục Thanh Đại nhân có thưởng, chúng ta cũng không thể nhận, mà là muốn mượn chuyện này tạo quan hệ tốt với Phục Thanh Đại nhân.

Bạch Tử Lương khoát tay nói:

– Hay là bỏ đi, vốn ta không muốn tới Tinh Tú Hải Kham Loạn hội này. Nếu không phải mẫu thân ép ta tới… Hôm nay ta đã tuân lời các ngươi mà làm, cũng đã ra sức tranh hạng đầu Kham Loạn hội, về phần lôi kéo quan hệ kiểu này hay là miễn đi, ta không có hứng thú.

Vừa nói ra lời này, Lam Tố Tố đang hưng phấn cuồng nhiệt như bị dội một gáo nước lạnh vào đầu, sắc mặt trầm xuống, nói:

– Thiếu chủ, hứng thú của ngươi không có gì khác không cầu tiến cả, ta tin tưởng nếu chủ mẫu biết chuyện này, cũng nhất định sẽ tán thành ý kiến của ta.

Bạch Tử Lương thình lình nhìn thẳng Lam Tố Tố, trầm giọng nói:

– Lam Tố Tố, rốt cục ngươi là chủ hay ta là chủ!

Lam Tố Tố hít sâu một hơi, không khách sáo chút nào nói:

– Ngươi không đi cũng phải đi, cơ hội này không thể bỏ qua! Tinh Tú Hải chính là đất Thánh Chủ long hưng, quan hệ giữa tứ phương Tú Chủ Tinh Tú Hải chính là một người vinh tất cả cùng vinh, bốn người liên thủ cho dù là Thánh Chủ cũng phải nể mặt. Chỉ cần có thể lôi kéo được quan hệ với Phục Thanh, vậy đồng nghĩa với với lôi kéo được quan hệ với cả tứ phương Tú Chủ, đứng sau lưng sẽ là cả bầy yêu Tinh Tú Hải cao thủ như mây.

– Nếu có thể làm cho tứ phương Tú Chủ ủng hộ ngài, Thánh Chủ cũng sẽ coi trọng ngài hơn trước. Đến lúc đó địa vị ngài ở Vạn Yêu Thiên có thể tưởng tượng được, không cần phải hành sự theo ánh mắt của người khác. Chủ mẫu bảo ta tới trông chừng ngài, ta không thể không làm, trơ mắt bỏ qua cơ hội lần này!

Bạch Tử Lương chậm rãi lên tiếng nói:

– Lam Tố Tố, ngươi không nên quá đáng!

– Ta quá đáng ư?

Lam Tố Tố bật cười, nói:

– Thiếu chủ, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, rốt cục là ai quá đáng? Cơ hội tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội lần này vốn không tới phiên ngươi, ngươi chẳng qua là ngoại tôn Thánh Chủ, hơn nữa còn là đứa ngoại tôn không được coi trọng. Có đám nội tôn của Thánh Chủ, Vạn Yêu Thiên còn chưa tới phiên ngoại tôn như ngươi làm đại biểu.

– Là chủ mẫu tranh thủ cho ngươi, là chủ mẫu chạy đi cầu xin những huynh trưởng của nàng cho ngươi một cơ hội, là chủ mẫu gõ cửa từng nhà một cầu khẩn nhiều lần mới được, nếu không ngươi cho rằng thật sự không ai tranh với ngươi? Nếu không bằng vào địa vị thấp kém của ngươi ở Vạn Yêu Thiên, ngươi tranh hơn được người nào?

Nàng lại phất tay chỉ về phía ngoài động:

– Ngươi có biết vì sao ấu thú Phiên Vân Phúc Vũ Thú có thể tới được Tinh Tú Hải này không? Vốn Thánh Chủ không chịu cho bên ngoài mượn, là chủ mẫu vì muốn gia tăng phần thắng Kham Loạn hội cho ngươi, chạy đi quỳ gối trước mặt Thánh Chủ khóc kể khổ cầu xin mà được.

Lại phất tay chỉ về phía hồ lô ngang hông Bạch Tử Lương:

– Luyện Yêu Hồ của ngươi cũng là do chủ mẫu chạy đến Vô Lượng quốc cầu chưởng môn Linh Lung tông luyện chế. Chưởng môn người ta vì cân nhắc đến thành viên tham dự bên Vô Lượng quốc nên không đáp ứng, là chủ mẫu phải hết lời cầu khẩn Linh Lung tông hơn nửa tháng mới được người ta bất đắc dĩ đáp ứng. Chỉ là vì có thể giúp cho ngươi có một món pháp bảo không trái với quy tắc Kham Loạn hội lại hơn người một bậc mà thôi, ngay cả thể diện chủ mẫu cũng không cần, ngươi lại nói ngươi không có hứng thú?

Lam Tố Tố cao giọng nói:

– Năm xưa chủ mẫu vì có thể chung sống với lão Đại nhân, bị bao nhiêu người phản đối, nếm trải bao nhiêu đau khổ, đến nay lão Đại nhân chết không minh bạch! Chủ mẫu vì để cho ngươi không hề bị xem thường, vì có thể để cho ngươi đứng chân ở Vạn Yêu Thiên, thật vất vả cầu xin một lần cơ hội ra mặt lập công vì ngươi, ngươi lại không quý trọng? Chủ mẫu vì áp trận cho ngươi, thân kẹt lại ở Tây Tú Tinh cung mười năm, chỉ vì nhìn ngươi thành công, ngươi lại không cảm kích?

– Đừng nói nữa!

Bạch Tử Lương thình lình đứng lên, nổi giận gầm lên một tiếng giống như bị dã thú bị chọc giận, siết hai quả đấm lại thật chặt, toàn thân run rẩy nói:

– Ta chỉ muốn yên lặng tu luyện, không hề có ý muốn gây thị phi, vì sao ai ai cũng ép ta như vậy?!

– Thiếu chủ, không phải là ép ngươi!

Lam Tố Tố tỏ ra chân thành khuyên nhủ:

– Thiên hạ tuy lớn, nhìn như tài nguyên tu hành nhiều, thật ra thì tuy nhiều như vậy nhưng lại có nhiều người chia sẻ. Ngươi không tranh không cướp, người khác sẽ không khách sáo, chẳng lẽ ngươi không biết hết thảy những thứ bây giờ ngươi hưởng thụ đều là chủ mẫu tiết kiệm bản thân nhường lại cho ngươi sao?!

– Ngươi hưởng phần của chủ mẫu lại luôn miệng nói muốn yên lặng tu luyện, ngươi dựa vào cái gì yên lặng tu luyện ném lại hết thảy cho chủ mẫu gánh vác? Chỉ vì ngươi là con của chủ mẫu mà có thể ăn không của nàng cả đời sao?!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 42 Tôi không vu oan cho anh ta, bạn tôi có thể làm chứng. Thư Tịnh chỉ Hạ Thiên: Cậu ấy cũng thấy anh ta móc túi người khác. Các người là bạn, tất nhiên đã thông đồng vu oan cho tôi. Phùng Trí cười lạnh: Cảnh sát, bây giờ tôi không những muốn tố cáo anh ta đánh người, còn tố cáo cô ta phỉ báng người khác. Anh... Anh có còn biết xấu hổ không? Đúng là vô sỉ. Thư Tịnh cảm thấy khó thở, sao có người vô sỉ như vậy? Cảnh sát, tôi muốn tố cáo cô ta sỉ nhục người khác. Phùng Trí tiếp tục nói. Anh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Quan Trường – Quyển 6
Phần 42 Chủ yếu là Tề Á Nam và Phùng Húc Quang đều quá nhiệt tình, đều cảm thấy không dùng đồ của bọn họ cũng giống như có lỗi với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cũng chỉ đứng ra giàn xếp. Dùng mỗi bên một nửa là tốt lắm rồi, Á Nam cũng đừng cãi cọ, đồ của Húc Quang đã kéo đến đây rồi, trước hết dỡ xuống, bày ra cùng một chỗ, tùy mọi người chọn lựa, khẩu vị của khách không giống nhau, tốt nhất để cho mọi người có sự linh động lựa chọn. Hạ Tưởng lên tiếng, Tề Á Nam đành phải đồng ý, tuy nhiên vẫn bất mãn nói với Phùng Húc Quang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Sự thật sau một lời hứa - Tác giả The Kid
Ở một xóm nhỏ ở Bà Rịa Vũng Tàu, Pom và Ngư là hai đứa trẻ cực kỳ chơi thân với nhau. Pom đã 19 tuổi, còn Ngư chỉ mới 15 tuổi. Những lúc không có bài tập thì hai đứa đưa nhau ra biển chơi. Một lần Pom và Ngư đang đi chơi thì trời đổ mưa. Hai đứa không muốn dầm mưa về nhà, nên tìm chỗ trú mưa. Hai đứa tìm được một căn chòi bỏ hoang, liền vào trong chờ khi nào tạnh mưa sẽ về. Pom để ý thấy Ngư bị ướt một chút xíu, bị ướt ở trên tóc và ở dưới ngực. Nước mưa thấm vào áo Ngư làm Pom thấy rõ...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng