Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 45

Cổ Tam Chính ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, lướt sóng chạy nhanh tới, hai cánh tay cùng chỉ. Một trăm lẻ một đạo Tích Lịch phi kiếm nhanh như tia chớp bắn vào trong miệng quái thú kia, sau đó xỏ xuyên qua lớp mai cứng rắn trên lưng nó.

Quái thú bị đau phát ra tiếng gầm thét rung trời, Tích Lịch phi kiếm bắn vào bắn ra trên người nó, thân thể vụng về mà cao lớn kia lại không thể làm gì Tích Lịch phi kiếm, rốt cục trở thành bia thịt. Phần vỏ cứng trên đầu vỡ nát, máu thịt theo Tích Lịch phi kiếm ra ra vào vào bay tung tóe.

Cuối cùng thân hình khổng lồ của nó đờ ra trên mặt biển, chậm rãi chìm xuống, máu loang ra nhuộm đẫm nước biển.

– Diệp Tâm, đưa ta lên trời!

Cổ Tam Chính quát to một tiếng.

Diệp Tâm vừa xuất một roi siết đứt cổ một yêu tu quay đầu nhìn lại, thấy Cổ Tam Chính đã tung mình lên không bèn vung roi đuổi theo, đầu roi nâng đỡ lòng bàn chân Cổ Tam Chính.

Trường tiên đưa Cổ Tam Chính bay thẳng lên không, y đạp một chân trên đầu roi, dang rộng hai tay, một trăm lẻ một thanh Tích Lịch phi kiếm lập tức bay tới, theo y cùng nhau bay lên không.

Trường tiên thẳng tắp trong nháy mắt run lên, Cổ Tam Chính đã đạt độ cao ngàn thước bay lên cao trăm thước nữa, Tích Lịch phi kiếm lượn quanh thân, mở pháp nhãn ra nhìn về phía mặt biển bên dưới.

Lúc còn ở dưới biển không thấy rõ tình thế, lúc này thân ở trên không, yêu tu trên biển dưới biển không thoát khỏi tầm mắt y.

Cánh tay y vung mạnh một cái, hơn một trăm đạo Tích Lịch phi kiếm lăng không bắn nhanh xuống mặt biển.

Cánh tay y vừa thu lại, Tích Lịch phi kiếm bắn ra khỏi mặt biển, lại vung tay điểm một cái, Tích Lịch phi kiếm vừa bay lên lại cấp tốc bắn xuống.

Thân trên không trung Cổ Tam Chính thi pháp ra sức giảm tốc độ rơi xuống của mình, tay điểm liên hồi, giết cho yêu tu dưới biển cất tiếng gào thét như quỷ khóc sói tru, chết từng mảng lớn. Kẻ may mắn còn sống tự biết khó ngăn cản, kinh hoàng chui trốn.

Sau khi đáp xuống mặt biển nhuộm máu đỏ sẫm, một trăm lẻ một thanh Tích Lịch phi kiếm leng keng chui vào hộp kiếm sau lưng Cổ Tam Chính.

Nhìn vòng quanh còn lại không tới hơn hai trăm người, Cổ Tam Chính trầm giọng nói:

– Bắt đầu từ bây giờ không dây dưa với bất cứ kẻ nào, bất cứ ai ngăn cản cứ việc giết chết xông qua, không ngừng lại, đi!

Không còn kịp thu thập chiến lợi phẩm nữa, trì hoãn không được, tiện nghi cho những hải tộc kia.

Không tới hai trăm người lập tức cấp tốc chạy nhanh trên biển, nhưng đám hải tộc đáng ghét kia vẫn đuổi theo không ngừng. Hình ảnh cá nhảy trên mặt biển bình thường đối với bọn họ là vô cùng xinh đẹp, hiện tại lại giống như bùa đòi mạng. Nhưng bọn họ không làm gì được đám hải tộc này, hải tộc ở biển quá nhiều, giết mãi không hết.

Tại sao kẻ chặn giết toàn là yêu tu? Mọi người đều liên tưởng đến lời của Hắc Lang Quân đêm đó… “Ngươi đã gây ra đại họa ngập trời, tất cả yêu tu sẽ cùng truy sát, ngươi đừng mơ sống rời đi Tây Tinh hải!”

Hôm nay quả nhiên là một lời thành sấm, bây giờ chỉ cần không phải kẻ ngu cũng có thể nhìn ra tựa hồ toàn bộ yêu tu Tây Tinh hải tham gia Kham Loạn hội đã động viên. Đám hải tộc loài cá dường như đã trở thành tai mắt của đám yêu tu, bất cứ lúc nào cũng chú ý tới động tĩnh của bọn họ trên biển.

Có thể tưởng tượng đến một kết quả, nếu ở trên biển cho dù là chạy trốn tới bất cứ chỗ nào cũng không thoát khỏi những ánh mắt nhìn chằm chằm này, cho dù là bọn họ chạy trốn được lên bờ cũng bằng vô dụng.

Một khi bọn họ lên bờ hòn đảo nào đó, chỉ trốn trên bờ không đi đâu được lại càng xui xẻo hơn. Chắc chắn sau đó yêu tu sẽ chen chúc kéo tới, đó sẽ là một cuộc vây giết, một lần sẽ phải đối mặt với nhiều địch nhân hơn.

Mà nếu rời khỏi đảo, vậy sẽ tiếp tục rơi vào vòng giám thị của đám yêu tu.

Có thể nói là Cổ Tam Chính vô cùng tức giận, cũng bởi vì mình giết mấy tên yêu tu có bối cảnh nên chọc cho nhiều yêu tu như vậy công kích, Tinh Tú Hải Kham Loạn hội này công bình ở chỗ nào???

Thế cục Tinh Tú Hải Kham Loạn hội bắt đầu trở nên càng ngày càng quỷ dị, thật nhiều yêu tu đuổi về phía một địa phương, mà hành động của yêu tu với quy mô lớn như vậy, muốn không tiết lộ chút phong thanh nào là không thể được. Người của sáu nước có hứng thú cũng nghe tiếng mà động tới tham gia náo nhiệt, bởi vì chính là thời điểm săn giết rất tốt.

Trên biển, một con quái thú toàn thân trắng như tuyết chân đạp trên băng nổi, thân thể tương tự kỳ lân, phủ một lớp lân giáp trắng muốt giống như băng ngọc. Bốn chân có móng sắc bén, đầu sư tử, có bờm trắng, ngoại trừ đôi mắt ngươi vàng ra, toàn thân trắng muốt.

Quái thú này tựa như kỳ lân lại tựa như hùng sư, tên là Ngọc Lân Sư. Trên lưng nó là một vị công tử vô cùng tuấn tú, da trắng như ngọc, môi hồng răng trắng, đôi mắt trong như làn thu thủy, tóc bới lên cao, cổ trắng nõn, thân khoác trường sam trắng. Kết hợp với linh thú Ngọc Lân Sư quả thật là phong độ vô cùng, dung mạo tuấn tú tới mức cho dù là nữ nhân cũng phải sinh lòng tự ti mặc cảm.

Thật ra người này là nữ nhi, nữ tử này không ai xa lạ, chính là đệ tử nhỏ nhất của Thiên Ngoại Thiên Mục Phàm Quân, Nguyệt Dao tiên tử.

Tên tục gia của nàng đã bị người ta quên mất, người quen đều gọi nàng là Nguyệt Dao.

Sở dĩ ăn mặc thân nam nhi chỉ vì xinh đẹp cũng có phiền não của xinh đẹp, nên dứt khoát lấy thân nam nhi che giấu. Thế nhưng dù nàng giả trang thành nam nhân cũng khó lòng che giấu dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, cho dù ai nhìn cũng bị thu hút mê mẩn.

Bên người nàng cũng có năm người tùy tùng đi theo, động tĩnh của yêu tu gần đây cũng đưa tới chú ý của nàng, lúc này vừa mới bắt được một tên yêu tu hỏi rõ tình huống.

Sau khi yêu tu kia kể lại chuyện Cổ Tam Chính bị truy sát, không còn kịp cầu xin tha thứ đã bị một tên tùy tùng Nguyệt Dao cho một đao chặt đầu.

Nguyệt Dao cau mày nói:

– Ta cũng có nghe thấy chuyện của Ngưu Hữu Đức năm xưa, không nghĩ tới lại là người của Tiên Quốc ta. Cổ Tam Chính này thật đúng là gan lớn tày trời, bất quá nếu ta biết chuyện này cũng không tiện không quản!

Thị nữ bên cạnh chắp tay nói:

– Lục gia, chuyện này dính líu đến Phục Thanh Đại nhân, cho dù là Thánh Tôn cũng phải nể mặt vài phần, e rằng chúng ta không tiện nhúng tay!

Mặc dù được xưng là Lục gia, tự nhiên cũng là vì che giấu tên thật, bởi vì Nguyệt Dao là đệ tử thứ sáu Tiên Thánh Mục Phàm Quân, dựa theo thứ tự mà tôn xưng.

– Nếu là bình thường tự nhiên ta không tiện quản y, nhưng hôm nay bầy yêu náo động, nếu ta để mặc bầy yêu khi dễ tu sĩ Tiên Quốc ta mà không quản, truyền ra người khác còn tưởng rằng Thiên Ngoại Thiên ta sợ Phục Thanh, như vậy cho dù là giành được hạng đầu thì có nghĩa gì?! Người khác có thể bất kể, duy chỉ có ta không thể không quản! Huống chi bầy yêu hội tụ chính là cơ hội tốt để nâng cao thứ hạng, nếu chúng ta không đi chắc chắn sẽ tiện nghi cho kẻ khác.

Nguyệt Dao nhẹ nhàng lắc đầu, vỗ vỗ vật cỡi.

Ngọc Lân Sư lập tức chở nàng lướt sóng chạy như bay, giống như là giẫm trên đất bằng.

Đám tùy tùng chỉ có thể vội vàng lăng ba phi độ đuổi theo…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 39
Phần 45 Một quyền này mang theo lực lượng hủy diệt đánh thẳng vào người Tiết Mặc Kỳ, rất nhiều ánh mắt đang quan sát, tốc độ quá nhanh, thậm chí Tiết Mặc Kỳ còn chưa có động tác gì. Cẩn thận! Trên quảng trường thành Vô Sắc, hàng tỉ ánh mắt ngừng thở lo lắng cho Tiết Mặc Kỳ. Trên lầu các, Tiết Hưng Quốc khẩn trương toàn thân run rẩy, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hư không, khẩn trương tới mức tim đập chậm lại. Trong hư không Tương Hoàng Không Gian, Tử Viêm, Hoàng Sa... Cũng khẩn trương. Xa xa Tôn Tiểu Nhã và Bạch Lang cũng lo lắng, ngay cả Huyền Tuyết Ngưng cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 45 Không biết tiểu hữu xưng hô như thế nào? Nhìn lão giả này, tâm tình của Lăng Tiếu mới khẽ thoải mái một điểm, ít nhất lão nhân gia này hiểu dược hào khí cùng hắn nói chuyện. Vãn bối Lăng Tiếu! Lăng Tiếu đối với Hỏa Đường khẽ chắp tay nói. Lăng Tiếu? Đệ nhất Hoàng tọa Lăng Tiếu? Hỏa Đường sửng sốt một chút hỏi ngược lại. Lăng Tiếu không nghĩ đến lão giả này lại biết danh xưng của hắn, lập tức gật gật đầu nói: Không sai, chính là vãn bối, không nghĩ tới tiền bối lại nghe nói qua tên của ta, thực sự là vinh hạnh của ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 21
Phần 45 Oanh oanh oanh! Hồn anh nổ tung, tiếng nổ liên tục vang vọng không gian, cùng một thời gian Linh Ngọc Sàng cũng bị đẩy lui, hào quang thoáng ảm đạm, xung quanh Linh Ngọc Sàng lộ ra khe không gian tối đen dữ tợn. Oanh oanh oanh! Lại một vòng nổ tung liên hoàn, năng lượng phong bạo khủng bố nhất thời thổi quét, những ngọn núi chập chùng bên dưới đều nứt vỡ, không gian xung quanh bị xốc thẳng lên trời. Thân hình hư ảo của Thánh Thủ linh tôn bị chấn lui vài bước, Linh Ngọc Sàng thu nhỏ lại xoay quanh trong lòng bàn tay hắn. Đặng! Cùng một lúc người kia cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng