Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 5

Ba người Triệu Phi quan sát những người kia đang nhìn chằm chằm về phía này, bọn họ đã từng là đồng minh, từ nay mỗi người mỗi ngã. Rốt cục cũng giục long câu quay đầu, mau chóng đuổi theo Miêu Nghị.

Bằng tính tình Miêu Nghị, không phải là hắn không muốn giết những kẻ vong ân phụ nghĩa này. Nói là niệm chút tình cũ thật ra lại là năng lực có hạn, không cách nào thao túng Huyền Âm Bảo Kính quá lâu, tự nhiên cũng không cách nào giết hết những thứ hạng người vong ân phụ nghĩa kia, ngược lại có thể mang đến nguy hiểm cho mình, chỉ có thể nói mấy câu dễ nghe lừa gạt người khác.

Miêu Nghị dẫn đầu chạy xuống núi trước, chạy lên một ngọn núi khác, Thích Tú Hồng đang đứng chờ hắn.

Miêu Nghị thấy vậy khẽ mỉm cười, trước đó giằng co với Triệu Linh Đồ, hắn đã truyền âm cho ba người Tư Không Vô Úy, muốn ba người phối hợp mình đánh bất ngờ. Về phần Thích Tú Hồng, hắn báo cho nàng chỉ cần bọn họ vừa động thủ, bảo nàng đi trước.

Nguyên nhân rất đơn giản, lần này đánh bất ngờ cần phải tốc chiến tốc thắng, nếu Thích Tú Hồng cùng tiến lên không những không cách nào trở thành trợ lực, ngược lại có thể sẽ trở thành gánh nặng. Mặc dù hắn sẽ không nói thẳng với Thích Tú Hồng nàng là gánh nặng, nhưng trên thực tế chính là gánh nặng, chỉ có thể lệnh cho nàng đi trước.

Huống chi lần này đánh bất ngờ cực kỳ mạo hiểm, cũng có thể nói là liều mạng, Miêu Nghị không muốn liều mạng, muốn sống tiếp, nhưng đến thời điểm liều mạng hắn sẽ không do dự, bởi vì hắn không tin sau khi giao ra Huyền Âm Bảo Kính, Triệu Linh Đồ có thể bỏ qua cho mình.

Cứ như vậy nếu lỡ thất thủ, Thích Tú Hồng đã công khai đứng ở bên mình tất nhiên sẽ bị vạ lây, để cho nàng đi trước cũng là vì để ngừa vạn nhất. Tranh thủ giữ lại cho nàng một đường lui, có thể chạy được càng xa càng tốt, có thể sống thêm bao lâu hay bấy lâu.

Phần lớn người ở Tinh Tú Hải hiện tại đều ôm hy vọng có thể sống bao lâu hay bấy lâu. Mặc dù Miêu Nghị từng ngủ với Thích Tú Hồng, nhưng cũng không cần thiết lôi nàng cùng chôn theo.

Nhưng Thích Tú Hồng chẳng qua chỉ chạy xa mà không bỏ đi, đứng lại ở chỗ này chờ hắn, kết quả đổi lấy một nụ cười hiểu ý của Miêu Nghị. Miêu Đại Minh chủ mới vừa rồi còn mặt lạnh vô tình, lòng dạ độc ác, thoáng qua đã trở nên hết sức dịu dàng.

Thấy Miêu Nghị thoát thân bình yên, Thích Tú Hồng thở phào nhẹ nhõm. Miêu Nghị gật đầu ra hiệu, lập tức giục long câu gia nhập hàng ngũ ba người.

Miêu Nghị dẫn đầu chạy xuống đỉnh núi một tay lột tấm vải đỏ quấn ở trên cánh tay, ném đi theo gió, khóe môi nhếch lên nụ cười tự giễu.

Mấy người sau lưng hắn cũng tháo vải đỏ theo, bốn tấm vải đỏ theo gió bay xa, bốn người càng lúc càng xa, dần dần biến mất giữa núi rừng không thấy.

Bọn Đổng Toàn trên núi không nhìn thấy bọn Miêu Nghị nữa, rất nhiều người thở dài. Sư huynh đệ Triệu Linh Đồ đã chết, Miêu Nghị lại đi rồi, bọn họ yên ổn được mấy năm chợt có cảm giác vừa mất đi kẻ cầm đầu, lòng tràn đầy bàng hoàng và sợ hãi vì tương lai mờ mịt không biết.

Đưa mắt nhìn bọn Miêu Nghị biến mất, mọi người quay đầu lại nhìn về phía một hướng khác, mấy chục kỵ sĩ đã xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ, nhanh chóng chạy tới.

– Chư vị, chuẩn bị tháo nước hồ!

Đổng Toàn tự động gánh vác trách nhiệm, nhìn mọi người rồi ôm quyền than thở:

– Hy vọng trước khi chết Triệu Linh Đồ không gạt chúng ta, nếu tình huống không đúng, bọn ta cũng chỉ có liều chết đánh một trận, nếu như không được chỉ có thể bỏ chạy!

Đối mặt nỗi sợ không biết, mọi người cũng không có hành động chống lệnh, tiếp tục dựa theo bố trí của Miêu Nghị trước đó chuẩn bị kỹ càng. Hồ nước này coi như là đạo phòng ngự cuối cùng Miêu Nghị để lại cho Hồng Cân minh.

Dưới chân núi, ba con quái thú như lang như hổ, răng nhọn móng nhọn, thân hình to lớn thon dài, phủ giáp màu lục biếc ngừng lại, phát ra tiếng gầm nhẹ, lộ vẻ hung tàn.

Hai nam một nữ trẻ tuổi ngồi trên ba con quái thú. Ba người tuổi trẻ thần tình lạnh lùng, tất cả lạnh lùng ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, sau lưng hơn năm mươi người, nhìn phục sức chính là người của ba đại môn phái.

Bọn Đổng Toàn trên núi cũng nhìn nhân mã dưới chân núi, ba con quái thú dọa người kia hẳn là Bích Giáp Truy Phong Thú mà Triệu Linh Đồ nói. Từ phục sức ba đại phái mà phán đoán: Người ở giữa mặt mũi tuấn tú lạnh lùng hẳn là Kiếm Ly cung Cổ Tam Chính, người tuổi trẻ lưng hùm vai gấu mặt lạnh bên trái hẳn là Ngự Thú môn Đàm Lạc, nữ tử tuyệt sắc bên phải dáng vóc xinh đẹp động lòng người trong trẻo lạnh lùng, không cần nói chắc chắn chính là Ngọc Nữ tông Diệp Tâm.

Như vậy xem ra Triệu Linh Đồ nói thật sự không sai chút nào.

Một con chim màu sắc sặc sỡ từ trên trời bay xuống, đáp trên vai Đàm Lạc, hót ríu rít mấy tiếng.

Tựa hồ Đàm Lạc có thể nghe hiểu tiếng chim, quay đầu sang nói:

– Trên núi có một hồ nước, có dấu hiệu bờ hồ đã được đào móc, xem ra có ý tháo nước. Biện pháp này đúng là thật độc, sợ là càng nhiều người công kích lên đỉnh núi càng xui xẻo. Chúng ta không nên bị bọn họ dẫn dụ, dựa theo nhịp độ tấn công của mình, tránh khỏi vị trí tháo nước mà xông lên.

Ánh mắt Diệp Tâm nhìn chăm chú đỉnh núi hơi nhíu mày:

– Cổ Tam Chính, Đàm Lạc, các ngươi có chú ý tới phục sức của bọn họ không, tựa hồ là nhân mã Thìn lộ.

Cổ Tam Chính đã thấy từ trước, kỳ quái nói:

– Vì sao nơi này lại tụ tập nhiều nhân mã Thìn lộ như vậy?

Đổng Toàn trên núi thi pháp lớn tiếng nói:

– Phải chăng dưới chân núi là đệ tử ba đại phái Thìn lộ Tiên Quốc?

– Cổ sư huynh, là nhân mã quan phương của Thìn lộ, đệ đã gặp không ít người trong bọn họ!

Tô Kính Công sau lưng ba người đột nhiên lên tiếng.

Lão già gọi một người trẻ tuổi là sư huynh, có chút cổ quái, thế nhưng Tô Kính Công này cũng coi là mạng lớn.

Sau khi lão tránh được một kiếp dưới tay Miêu Nghị, một thân một mình chạy thẳng tới địa phương nhân mã không phải là quan phương Thìn lộ lên bờ, lại cùng hội hợp đồng môn vô kinh vô hiểm. Chuyện này phải cảm tạ các đạo nhân mã lúc ấy là mới vừa lên bờ còn chưa tản ra, nếu không chưa chắc có may mắn này.

Cũng phải cảm tạ Tầm Phương Điểu của Ngự Thú môn, nhân mã ba đại phái không phải là quan phương vừa lên bờ, Đàm Lạc lập tức phái ra Tầm Phương Điểu bay tới phương hướng nhân mã quan phương lên bờ triệu tập đồng môn.

Bất quá rất hiển nhiên cũng không tập họp được tất cả đồng môn, phần lớn đồng môn đều chết dưới tay Hồng Cân minh của Miêu Nghị, hơn hai trăm người chỉ còn lại có lưa thưa lác đác hai ba mươi người, cộng thêm nhân mã không phải là quan phương, miễn cưỡng tụ tập được hơn năm mươi người trước mắt.

Cổ Tam Chính nghe vậy càng thêm kỳ quái nói:

– Có thể thấy nhân mã trên kia có bảy tám trăm người, trải qua thời gian hơn ba năm tàn khốc nhất Tinh Tú Hải, nhân mã quan phương Thìn lộ vẫn còn có gần một nửa sống sót, hơn nữa còn tụ tập lại, như vậy nghĩa là thế nào?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 5
Phần 5 Lưu Phong không có mặt trong phòng, A Mỗ và Kim Vận nói chuyện với nhau. “Vận nhi, làm sao bây giờ? Mặc dù ta còn chưa biết được thân phận thật của nàng ta nhưng ta dám chắc nàng ta tuyệt đối là người của Thánh giáo. Bây giờ ngươi đã khôi phục lại chân diện mạo, ta sợ nàng ta sẽ dễ dàng nhận ra ngươi.” A Mỗ thoáng suy nghĩ, đoạn đề nghị: “Nếu không ta đi ra ngoài, đuổi nàng ta đi. Dù sao thì Phong nhi cũng đang vắng mặt.” “Đừng.” Kim Vận suy nghĩ một chút, cười nói: “Cứ để cho nàng tiến vào. Dù sao thì ta đã khôi phục lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Giang Nam – Quyển 26
Phần 5 Hơn phân nửa là muốn ta giúp hắn thoát khốn. Ha ha ha, ta làm gì có năng lực giảip hong ấn của Đế và Tôn, Bất Không? Nhưng đi gặp Tịch Diệt Đạo Nhân cũng không sao, hiện tại hắn bị nhốt trong quan tài, không làm gì ta được. Ma Kha Thiên Quân âm thầm đi hướng tầng hư không thứ tám. Không lâu sau Ma Kha Thiên Quân đến tầng hư không thứ tám, thay khuôn mặt cung kính nói: Sư tôn, đệ tử đã đến. Các quan tài hiện ra trong không trung, giọng Tịch Diệt Đạo Nhân phát ra từ quan tài to lớn không gì sánh bằng. Tịch Diệt Đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 16
Phần 5 Nghe huyết bào nhân nói vậy, mỹ phụ đầu bạc nhíu mày, ánh mắt không ngừng chớp động. “Nói tới việc đi ma phần, sợ rằng trì hoãn không ít thời gian. Vạn nhất viện quân Phù Du Tộc bỗng nhiên đuổi tới thì ai cũng không thể rời đi.” Lục Túc lên tiếng. “Hắc hắc, nếu Phù Du Tộc có thể tiến vào không gian này nhanh như vậy thì tên Phù Du Tộc còn sót lại phụ thần vào khôi lỗi kia cũng không cần liều mạng với chúng ta như vậy. Lúc đó hắn cứ ngồi yên chờ viện quân tới chẳng phải tốt hơn sao. Trong khoảng thời gian ngắn Phù Du Tộc có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng