Miêu Nghị - Quyển 6

Phần 77

– A Di Đà Phật!

Không Trí thở dài một tiếng, phất tay một cái, một chiếc áo cà sa màu đỏ máu khoác lên vai, trên tay xuất hiện một cây thiền trượng, cũng có màu đen pha lẫn màu hổ phách óng ánh. Thiền trượng run lên, mấy chục chiếc vòng trên đó lập tức kêu lên loảng xoảng xoay tròn, cho người ta cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra.

Mùi vị bị người ức hiếp thật sự không dễ chịu, Lam Tố Tố ở đó khẽ cắn môi, Bạch Tử Lương trầm giọng nói:

– Ta khuyên các ngươi suy nghĩ rõ, xảy ra động thủ còn chưa biết ai là người thua thiệt!

Bát Giới cười hắc hắc nói:

– Chớ có giả vờ nữa, nếu ngươi thật sự nắm chắc, trước đó sẽ không dễ dàng đáp ứng điều kiện của chúng ta, hiện tại muốn giả vờ để hù dọa chúng ta ư, muộn rồi! Lấy ra một ngàn vòng định vị, hoặc là đưa vật ngươi cỡi cho ta để trừ nợ, chúng ta sẽ bỏ qua cho hai người các ngươi. Nếu không chúng ta sẽ đích thân động thủ giáng yêu trừ ma, xong chuyện sẽ tự lấy!

Bạch Tử Lương chỉ hận Luyện Yêu Hồ của mình đã bị hủy, nếu không thật sự là không sợ hai người bọn họ, cắn răng nói:

– Các ngươi suy nghĩ cho kỹ, hành tung của chúng ta hiện lên trên tinh bàn Tây Tú Tinh cung, bất kể người nào xảy ra chuyện cũng khó trốn hậu quả!

– Ngươi yên tâm, chỉ có ngươi sẽ xảy ra chuyện, hai chúng ta sẽ không xảy ra chuyện!

Bát Giới nói với Không Trí:

– Cứ việc động thủ, dù sao cũng không ai thấy là người nào ra tay, nếu sau đó có truy cứu trách nhiệm, cứ việc đẩy hết lên người ta. Cứ nói hai yêu nghiệt này là ta diệt trừ, cùng lắm là bị trục xuất sư môn mà thôi!

Không Trí không biết nói gì, ngươi còn sợ bị trục xuất sư môn sao… Chỉ sợ là cầu bị trục xuất sư môn còn không được… Bất quá như vậy cũng tốt, y cũng có thể yên tâm động thủ.

Thật ra thì trong tiềm thức Không Trí vẫn rất hâm mộ Bát Giới, bởi vì người ta không sợ gây họa.

– Các ngươi không nên hiếp người quá đáng!

Bạch Tử Lương quát lên.

– Bớt nói nhảm, Phật gia kiên nhẫn có hạn!

Bát Giới nhẹ nhàng gõ mõ cảnh cáo lần cuối:

– Ta hỏi một lần nữa, ngươi đưa hay không?!

Cuối cùng, Bạch Tử Lương không thể không ném ra một ngàn chiếc vòng định vị, ôm hận quay đầu đi. Vật cỡi Phiên Vân Phúc Vũ Thú không thể nào cho người ta, đây là mẫu thân mượn, sau khi trở về còn phải trả lại cho Yêu Thánh Cơ Hoan.

– Đi thong thả không tiễn!

Bát Giới gõ mõ vui mừng đưa tiễn, quay đầu lại chỉ chỉ vòng định vị ném đầy đất, nói với Không Trí:

– Ngươi xem đi, chỉ cần tùy tiện hù dọa một chút, một ngàn chiếc vòng định vị đã vào tay, đây chính là thứ phải phạm sát giới giết một ngàn tính mạng mới có thể đổi lấy, hiện tại không khai sát giới đã có thể lấy được, cái này gọi là đại từ bi.

Một ngàn chiếc! Không Trí phất tay thu toàn bộ vào bên trong vòng tay trữ vật, trong lòng có hơi hưng phấn.

– Không Trí, bây giờ chắc chắn trong lòng ngươi đang âm thầm vui vẻ, ta làm ác nhân, ngươi được hưởng lợi.

Bát Giới thu cất mõ cười híp mắt nói.

Trong lòng Không Trí hết sức tán thành, ngoài mặt lại nói:

– Ta chia ngươi một nửa!

– Từ nhỏ uống rượu ăn thịt nhìn lén nữ nhân tắm với nhau, chúng ta hiểu nhau quá rõ ràng, đừng giả vờ dối trá với ta làm gì. Mấy người chúng ta tới nơi này cũng là vì tranh thứ hạng cao giúp ngươi, chúng ta lấy thứ này làm gì, lúc động thủ ngươi nhớ xông lên trước là được!

Bát Giới buông tiếng thở dài, ngắm nhìn bốn phía, liếc nhìn bốn hòa thượng mới đến chân núi, lật người nhảy tới sau lưng Không Trí ngồi:

– Đi thôi! Địa phương quỷ quái này không phải là chỗ cho người ở, còn hao tổn nữa pháp lực không chịu nổi. Nếu không phải có Băng Phách Trì Châu của lão lừa trọc ở trên người, ta sẽ không thể nào chịu đựng được!

Không Trí lập tức giục vật cỡi, bay một mạch xuống núi…

Mà Miêu Nghị tung mình vào miệng núi lửa, thân thể rơi xuống vừa tiếp xúc với ngọn lửa quỷ quyệt như xoáy nước phía dưới liền biết lần này mình thật sự xong đời, phát hiện lửa này không giống mình tưởng tượng, bên trong hàm chứa lực công kích hùng mạnh.

Đây là vì hắn kiến thức nông cạn, không có nhãn lực gì, còn chưa tiếp xúc qua trận pháp, giống như đám người Bát Giới liếc qua là có thể nhìn ra phía dưới là hỏa trận, đây chính là chênh lệch kiến thức và nhãn lực.

Nếu như hắn biết phía dưới là tình huống này, vậy sẽ không nhảy xuống, nhất định sẽ cố gắng nghĩ biện pháp ở đó nhắm vào hai tên hòa thượng kia tranh thủ tránh thoát một kiếp, ít nhất sẽ không vội vàng nhảy xuống như thế. Mà sở dĩ hắn dám nhảy xuống là muốn dựa vào pháp thuật mình có thể thao túng nhiệt độ trong biển lửa tạm lánh Bạch Tử Lương đuổi giết, muốn nấp đến khi Bạch Tử Lương đi rồi sẽ chạy trốn, ai ngờ mình chủ động nhảy vào tử lộ.

Vừa chạm vào ngọn lửa như xoáy nước, Miêu Nghị lập tức cảm nhận được lực lôi kéo cực lớn trong ngọn lửa, bằng tu vi của hắn không có cách nào chống đỡ. Mà năng lực điều khiển nhiệt độ của hắn cũng có hạn, nói khó nghe một chút, ngay cả mới vừa cất bước cũng không tính, chưa hề tu luyện qua môn thuật pháp này, chẳng qua là vội vàng ra trận lấy ra dùng một chút mà thôi.

Trong khoảnh khắc vừa chạm đến, lập tức bị ngọn lửa đột phá pháp lực phòng ngự của mình, lông tóc và y phục toàn thân trong khoảnh khắc hóa thành tro bụi. Nỗi đau bị lửa thiêu thân khiến cho hắn như vừa lọt vào trong luyện ngục, cơ hồ chỉ trong nháy mắt hôn mê đi, chỉ dựa vào một ý niệm cuối cùng lấy thuật pháp điều khiển nhiệt độ kia chống đỡ, trong lòng không ngừng tự nói với mình: Ta phải sống, ta phải sống sót!

Đó là tiếng gào thét phát ra từ sâu trong linh hồn.

Mà trong khoảnh khắc Miêu Nghị chui vào trong biển lửa quỷ quyệt này, hạt châu dưới cổ hắn lóe lên một đạo ánh sáng mờ mờ, một bóng dáng giống như thiên ngoại phi tiên tung bay xuất hiện trong biển lửa, thân khoác áo choàng, trường sam màu trắng, hai bên tóc mai đã bạc.

Không ai xa lạ, chính là lão Bạch!

Một cánh tay xuất ra một trảo chộp lấy Miêu Nghị đã cháy sạch bất thành nhân dạng, đầu dưới chân trên, trong nháy mắt xông vào sâu trong ngọn lửa.

Ngọn lửa xoay tròn lấy lực hùng mạnh lôi kéo, lão Bạch không hề sợ hãi phất tay xuất ra một chỉ. Ngón tay điểm đến chỗ nào, ngọn lửa xoay tròn lập tức lấy tốc độ nhanh hơn xoay tròn ngược lại, rốt cục đẩy lui lực đạo biển lửa trở về.

Mới vừa lao ra ngọn lửa như xoáy nước, lại thấy ngọn lửa như đao nhiều không đếm xuể bổ tới, áo choàng xanh sau lưng lão Bạch kêu lên phần phật, xuất ra vô số ảo ảnh hộ thể.

Trong chuỗi tiếng ầm ầm vang lên, vô số ngọn lửa đao không thể tới gần thân thể lão Bạch và Miêu Nghị, bị áo choàng xanh đánh cho tan tác trong vô hình.

Mới vừa lao ra đại dương ngọn lửa đao, lại thấy vô số ngọn lửa như ác long dữ tợn nhào tới, há miệng ra điên cuồng cắn tới.

Lão Bạch kéo Miêu Nghị bay xuống, trong mắt thoáng vẻ quyết liệt, đột nhiên đưa tay xòe rộng bàn tay, giống như năm ngón tay ôm trọn càn khôn. Vô số ác long trong nháy mắt vỡ tan tành, sóng lửa cuốn ngược hình thành một thông đạo không gian dẫn thẳng xuống dưới, khí thế kinh người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 13
Phần 77 Em Chân Dài, chị thật sự ngủ rất ngon, bây giờ mới tỉnh. Hạ Thiên thu tay về, hắn cười hì hì nói. Tối nay Dạ Ngọc Mị đã ói máu vài lần, bây giờ thiếu chút nữa lại bị Hạ Thiên làm cho tức chết, tên khốn này nói gì vậy? Rõ ràng là nàng bị trọng thương rồi hôn mê đến bây giờ, hắn lại nói nàng ngủ sao? Dạ Ngọc Mị quyết định không quan tâm đến tên khốn kia, nàng miễn cưỡng bò lên khỏi giường, khoanh chân ngồi, bắt đầu tự chữa thương cho mình, nhưng một giây sau thì vẻ mặt nàng chợt biến đổi, nàng hô lên nghẹn ngào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lưu Phong – Quyển 8
Phần 77 “Khởi bẩm chủ công, thuộc hạ vô năng. Lai lịch của Thu Sương tiên tử thật sự quá thần bí, đến nay vẫn không có tiến triển gì. Còn nữa, sau cái chết của Huyết Đạo Nhân, các cao thủ tu chân lánh đời giống như kinh cung chi điểu, không ai dám cướp đoạt Hạo Thiên kiếm.” (Kinh cung chi điểu: Chim sợ cây cung, tương truyền trong điển tích Chiến quốc sách. Canh Luy đứng trước Ngụy Vương, giương cung không có tên, giả bắn một phát, con chim nhạn rơi xuống. Canh Luy giải thích với vua rằng: “Sở dĩ như vậy là vì con chim này bị thương, vết thương chưa lành và lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng