Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 20

Tiếng mõ gỗ dồn dập chợt dừng lại, Bát Giới cười gằn nói:

– Mọi người lập tức tản đi, ai về chỗ nấy, xem như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Đợi tối nay tên kia xuất hiện lập tức bắt lại cho ta, hắn nuốt đồ thế nào, ta bắt hắn phải nhả ra thế ấy, con bà hắn, ngay cả đồ của người xuất gia cũng cướp!

Đỉnh núi Ma Quốc, Vân Phi Dương đang bận rộn thu đồ của thủ hạ lại, hồn nhiên không biết chân tướng của sự tình.

Đỉnh núi Yêu Quốc, sắc mặt Bạch Tử Lương thoạt trắng thoạt xanh, Lam Tố Tố bên cạnh nghiến răng nghiến lợi nói:

– Nguyệt Dao, tiện nhân hèn hạ vô sỉ!

Đỉnh núi Quỷ Quốc, Hắc Vô Nhai đứng ở trên nóc nhà không thấy mặt mũi thật, nhìn chằm chằm phương hướng đỉnh núi Tiên Quốc, ánh mắt phức tạp khẽ lẩm bẩm:

– Nguyệt Dao…

Đám thuộc hạ đứng bên dưới gọi:

– Thiếu gia, chúng ta đi tìm tiện nhân Nguyệt Dao kia tính sổ!

Hắc Vô Nhai cụp mắt nhìn xuống, lạnh lùng nói:

– Ngươi gọi Nguyệt Dao là gì?

Tên thủ hạ kia bừng tỉnh ngộ, nghĩ tới điều gì, lập tức cúi đầu không biết nói gì.

Đỉnh núi Vô Lượng quốc, Phong Như Tu đứng bên sườn núi nhìn phương hướng đỉnh núi Tiên Quốc lắc đầu cười khổ nói:

– Nguyệt Dao, không nghĩ tới nàng lại giở trò này, đã phá hỏng hình ảnh của nàng trong lòng ta…

Bên trong một động quật đỉnh núi Tiên Quốc, Triệu Phi cùng Cổ Tam Chính từ ngoài động nhanh chóng bước vào, Triệu Phi gật đầu nói với bọn Miêu Nghị ngồi xếp bằng:

– Không ngoài sở liệu, Nguyệt Dao Tiên Tử đã bố trí người đề phòng!

Tư Không Vô Úy lập tức hưng phấn xoa tay nói:

– Được rồi, có Nguyệt Dao cản trở, có thể yên tâm xem chúng ta lấy được bao nhiêu…

Miêu Nghị quay đầu nói với Bì Quân Tử nói:

– Bì Quân Tử, nghe ngóng một chút, có người đến gần lập tức nhắc nhở.

Bì Quân Tử gật đầu liên tục, lập tức nằm dài dưới đất, tai dán sát mặt đất.

Những người kia lập tức ngồi vòng tròn bắt đầu chia chác số của cải kiếm được, hơn ba vạn chiếc nhẫn trữ vật, vòng tay trữ vật được đổ ra đầy đất. Vòng tay trữ vật không nhiều lắm, phần lớn là nhẫn trữ vật.

– Chia ra từng loại, Nguyện Lực Châu để trong một chiếc vòng tay trữ vật, tinh tệ để trong một chiếc vòng tay trữ vật, pháp bảo để trong một chiếc vòng tay trữ vật…

Miêu Nghị phất tay căn dặn một tiếng.

Bảy người lập tức lựa mấy chiếc vòng tay trữ vật từ một đống nhẫn trữ vật ra để ở trước mặt mình, chuẩn bị phân loại của cải thu hoạch được. Bảy người mười bốn tay bắt đầu nhanh chóng phân loại đồ trong các nhẫn trữ vật.

Chỉ thấy Tư Không Vô Úy phân loại đồ thỉnh thoảng run rẩy đôi vai cười khúc khích vài tiếng, những người khác cũng thỉnh thoảng gục gặc đầu mặt lộ nét vui vẻ, ngay cả Miêu Nghị cũng khó mà che giấu vẻ hưng phấn trên mặt.

Bọn họ không biết, lúc này trên không trung có một vòng trăng khuyết đang bất động thanh sắc từ từ hạ xuống cửa động, Nguyệt Dao đứng giữa nguyệt luân dáng vẻ như tiên nữ giáng trần.

Bì Quân Tử nằm trên mặt đất lắng nghe thấy Nguyệt Dao từ từ hạ xuống trước cửa động, không khỏi trợn mắt há mồm.

Đột nhiên có người lắc mình lướt vào bên trong động, cả bọn đang thu thập đồ giật mình kinh hãi, nhất tề quay đầu lại quát:

– Là ai? Sau khi thấy là Nguyệt Dao, ai nấy ngẩn người ra tại chỗ.

Nguyệt Dao cũng có hơi trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm bọn Miêu Nghị vây quanh một đống nhẫn trữ vật nhiều không đếm xuể.

Bọn Miêu Nghị ngồi xếp bằng đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, thu đồ cũng không phải, không thu cũng không phải. Mấu chốt đã bị người ta thấy được, muốn thu cũng không kịp nữa, toàn bộ trợn mắt há mồm chờ Nguyệt Dao phát lạc.

Quả nhiên! Nguyệt Dao thầm nhủ trong lòng một tiếng, cười lạnh nói:

– Yến Bắc Hồng, xem ra lần này là các ngươi phát đại tài rồi.

Bị muội muội mình bắt được mình đang chia chác của cải qua mặt nàng, quả thật vô cùng lúng túng, Miêu Nghị vội vàng đứng dậy cười khan nói:

– Nguyệt Dao, không, Lục gia, chưa phân loại xong, không tiện báo lên một cách hồ đồ. Chúng ta đang chuẩn bị phân loại kiểm tra rõ ràng, sau đó mới báo lên…

Thấy Miêu Nghị ở trước mặt mình ung dung không vội vã hiện tại luống cuống tay chân thành như vậy, trong lòng Nguyệt Dao đột nhiên sinh ra khoái cảm, lộ vẻ hài hước nói:

– Kiếm được nhiều đồ như vậy, không biết có phần của ta hay không?

Miêu Nghị còn chưa mở miệng, cả bọn khác đã vội vàng đứng lên gật đầu không dứt nói:

– Có có có.

Miêu Nghị cũng gật đầu nói:

– Nếu không phải Lục gia định ra quy tắc trò chơi, chúng ta cũng không thể có thu hoạch như vậy, chắc chắn Lục gia phải được phần lớn.

Không có biện pháp, một số của cải nhiều như vậy thật sự là quá bỏng tay, không có Nguyệt Dao ngăn trở áp lực mấy nhà khác, chắc chắn bọn họ nuốt không trôi, Nguyệt Dao không phát hiện thì thôi, phát hiện cũng không thể nuốt một mình. Thật ra thì dựa theo suy nghĩ của Miêu Nghị, lão Tam ở Thiên Ngoại Thiên không thiếu những thứ đồ này, huống chi muội đã kiếm được không ít, những thứ này để Đại ca tự xử lý là được.

Nguyệt Dao khẽ cau mày liễu, nghĩ thầm các ngươi cho là ta ngu ngốc hay sao, tin lời các ngươi mới là chuyện lạ. Nếu các ngươi thật sự có lòng cho ta biết, vì sao trước đó giấu giếm không báo một tiếng??

Đang lúc này, Lan Nhược cũng xuất hiện ở ngoài động, không nhanh không chậm đi vào, thấy nhẫn trữ vật thành đống dưới đất cũng khẽ hé môi anh đào, ngây người tại chỗ.

– Lan Nhược!

Nguyệt Dao nhàn nhạt gọi một tiếng.

– Có!

Lan Nhược nhanh chóng định thần ứng tiếng đáp.

Nguyệt Dao phất tay chỉ về phía đống đồ kia, không khách sáo nói:

– Bọn họ mới vừa nói ta được phần lớn những thứ đồ này, ngươi ở lại đây theo dõi bọn họ phân loại. Sau khi xong ta sẽ lấy một nửa, còn lại để cho bọn họ chia nhau.

– Dạ!

Lan Nhược hưng phấn đáp ứng.

Một nửa??? Cơ mặt Miêu Nghị giật giật, lão Tam chính là lão Tam, đã nhiều năm như vậy có những chuyện vẫn không thay đổi. Hắn chỉ có thể tự trách mình năm xưa dạy dỗ không tốt, để lão Tam bị lão Nhị làm hư. Một vị cô nương xinh đẹp lại tham tiền như vậy sẽ hết sức khó coi, cẩn thận sau này không ai thèm lấy.

Nguyệt Dao liếc nhìn Miêu Nghị nếm mùi đau khổ, mũi phát ra tiếng hừ lạnh nhỏ nhẹ khiêu khích, khẽ hất chiếc cằm đầy đặn trắng muốt, quay đầu phất tay đi, đầu mày cuối mắt lộ vẻ hả hê vì báo được thù.

Nhưng thật ra Miêu Nghị không hiểu tình huống Thiên Ngoại Thiên, cũng không phải thân là đệ tử Mục Phàm Quân là có thể dùng mãi không hết Nguyện Lực Châu. Số Nguyện Lực Châu do Tiên Quốc nộp lên là phần của Mục Phàm Quân hưởng độc quyền, không có khả năng mang ra chia cho mọi người. Trừ phi có thể được Mục Phàm Quân ban thưởng, mà nguồn thu của những đệ tử Mục Phàm Quân đều có nguồn gốc từ thương hội Tiên Quốc.

Hiện tại thực lực Nguyệt Dao còn thấp, không tiêu hao được quá nhiều Nguyện Lực Châu tu luyện, một khi tu vi lên cao cũng sẽ đối mặt với tình huống mật ít ruồi nhiều. Nguyệt Dao cũng không phải là ngày thứ nhất đến Thiên Ngoại Thiên, trong lòng biết rõ ràng điểm này, thử hỏi trước mắt để một đống đồ lớn như vậy, làm sao nàng có thể không lấy, trừ phi là kẻ ngốc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bà xã tôi là sếp - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Bạn gái tôi là sếp” Cường và Oanh cưới nhau đã lâu, hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Cường hơi sợ vợ, trong đầu anh luôn nghĩ là “bà xã tôi là sếp”. Hôm nay Cường vừa trở về sau chuyến công tác bên châu Âu. Cường khoe với vợ rằng mình vừa học được một chiêu ảo thuật bên nước ngoài. Oanh kêu Cường làm thử cho cô xem. Cường ôm Oanh lại mấy giây rồi bỏ cô ra, thật bất ngờ Cường đã lấy được cái áo ngực của Oanh mà không cần cởi áo thun cô ra. Oanh mắc cỡ đuổi theo chồng, ngắt nhéo anh. Sau đó hai vợ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 6
Phần 20 Đối với con người của Tĩnh Vương gia, Lưu Phong cũng hiểu được hắn là nhân vật không đơn giản. Mặc dù chỉ gặp qua vài lần, nhưng mà Lưu Phong không dám xem nhẹ Tĩnh vương gia. Hắn cảm nhận được rằng Tĩnh vương gia này bề ngoài hiền lành, nhưng ẩn giấu một bộ mặt khác. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Tĩnh Vương gia ngày thứ hai sau khi trở lại Kinh Đô, các quan viên lớn nhỏ đều đến chúc mừng, hơn nữa ai nấy đều đem tặng lễ vật quý báu. Càng kỳ quái thêm chính là phong cách ngày xưa của Tĩnh vương phủ đã thay đổi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 20 Cổ Đa Quý vươn tay nói: Mời hai vị đại thống lĩnh ngồi. Miêu Nghị, Chiến Như Ý ngồi xuống, Cổ Đa Quý tự mình rót trà. Chiến Như Ý lên tiếng: Nói đi, cấp trên kêu chúng ta đến là có nhiệm vụ gì? Cổ Đa Quý đặt ấm trà, ngồi xuống rồi nói: Nói ra thì có dính dáng một chút đến hai vị. Hai vị cũng tham gia sự kiện Mê Loạn tinh hải, chín trăm vạn cây Phá Pháp cung đang gây sóng gió lớn trong chợ đen, nhiều thế lực đều khao khát đống trang bị đó. Giám Sát Hữu Bộ đang phụng mệnh điều tra việc này, hy vọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng