Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 37

Miêu Nghị phục hồi tinh thần lại, tựa hồ hiện tại mới phát hiện Yến Bắc Hồng vẫn một mực đi theo mình, kinh ngạc hỏi:

– Yến Đại ca, từ nãy giờ huynh vẫn đi theo đệ ư?

Yến Bắc Hồng lắc đầu nói:

– Ta thấy đệ thất hồn lạc phách, sợ đệ không cẩn thận đi lầm chỗ, cho nên theo nhắc nhở đệ.

Miêu Nghị cười khẽ nói:

– Huynh nói quá lời, đệ cũng không phải là đứa trẻ lên ba tuổi, làm sao có thể đi lầm chỗ.

Yến Bắc Hồng đứng dậy đi tới bên cạnh hắn, giơ tay vỗ vào đầu vai hắn, than thở:

– Nếu trong lòng không bỏ được, nếu người ta đã tìm được đệ, vì sao không nhận nhau?

– Xác nhận bọn họ sống tốt hơn đệ là đủ rồi, đệ cũng không giúp được bọn họ chuyện gì, không cần thiết gây phiền phức thêm cho bọn họ.

Miêu Nghị khẽ thở dài.

Của hồi môn! Hồng Trần Tiên Tử đứng ở trên đình phất phơ như tiên ngọc chưởng lộn một cái, một chiếc vòng tay trữ vật rơi vào trong tay, chợt hiểu ra mọi chuyện.

– Lão đệ, ta cảm thấy ngươi suy nghĩ quá nhiều…

Dường như Miêu Nghị không muốn nhiều lời nữa, thấy Yến Bắc Hồng còn muốn khuyên mình, cướp lời nói:

– Yến Đại ca, đệ muốn một mình yên tĩnh một chút.

Yến Bắc Hồng không biết nói gì, cuối cùng vỗ vỗ vai hắn, biết hắn tâm tư khó định, đúng là cần yên tĩnh một chút nên không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.

Sau khi Yến Bắc Hồng đi không bao lâu, lại có mấy tên tu sĩ tham dự Kham Loạn hội đi ngắm cảnh xung quanh tới, thấy Miêu Nghị ở trong đình đều tiến lên chào hỏi, giới thiệu lẫn nhau.

Miêu Nghị không có tâm trạng trò chuyện với bọn họ, sau khi phụng bồi một lúc cũng rời đi.

Hắn từ từ độc hành bên ngoài Tây Tú Tinh cung, trong lúc ngẩn ngơ đi vào một cánh rừng, bất tri bất giác trời đã tối. Tức thì nằm xuống trên cỏ, hai tay gối đầu nhìn bầu trời đầy sao. Hắn trải qua một đêm trong suy nghĩ vu vơ hỗn loạn, là kẻ tu hành rất ít xuất hiện tình huống nguy hiểm này, bởi vì rất dễ dàng gặp công kích.

Ngày hôm sau chân trời mới vừa hừng sáng, Tây Tú Tinh cung đứng sừng sững giữa trời biển lúc này đang chìm trong cả bóng tối lẫn ánh sáng, vẫn đứng giữa khắp trời đầy sao, tựa như ảo mộng.

Một bộ xiêm y đỏ chân đạp lá rụng xào xạc đi tới giữa đám sương, cho đến khi tiến tới gần, Miêu Nghị mới thình lình cả kinh nhảy dựng lên. Thấy giai nhân tuyệt sắc trong đám sương mờ mịt đang lẳng lặng nhìn mình không khỏi ngẩn người ra, Hồng Trần Tiên Tử!

Miêu Nghị nhanh chóng nhìn xung quanh, không thấy những người khác. Ánh mắt hắn lại rơi vào trên người Hồng Trần Tiên Tử, hơi có vẻ nghi ngờ, không biết tại sao nàng lại ở chỗ này, có lẽ là để thưởng thức phong cảnh ngắm mặt trời mọc mới vô tình gặp phải mình.

Miêu Nghị chắp tay hành lễ, sau đó xoay người muốn rời đi.

– Miêu Nghị!

Ánh mắt Hồng Trần Tiên Tử nhìn theo hắn, cất giọng oanh vàng khẽ gọi.

Toàn thân Miêu Nghị run lên, sững ra tại chỗ không đi được, chậm rãi quay đầu nhìn lại, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, vì sao nàng biết thân phận mình?

Miêu Nghị trơ mắt nhìn dáng người phiêu diêu như tiên của Hồng Trần Tiên Tử từ từ tiến tới gần, có hơi luống cuống tay chân, cuối cùng mặt đối mặt đứng gần nhau. Lúc này hắn mới phát hiện nữ nhân này thật là đẹp, mỗi một bộ vị thân thể hết sức hoàn mỹ, thế nhưng lại không lòng dạ nào thưởng thức, trong mắt chỉ có vẻ kinh nghi bất định.

– Tiên tử đang gọi ta sao?

Miêu Nghị cố gắng trấn định hỏi. – Chẳng lẽ nơi này còn có Miêu Nghị thứ hai sao?

Hồng Trần cười nhạt nói:

– Ca ca của Nguyệt Dao!

Miêu Nghị lập tức không biết nói gì, Hồng Trần lại hỏi:

– Ngươi không nhận nhau, thế nhưng trong lòng cho là Nguyệt Dao thân ở Thiên Ngoại Thiên muốn tìm được ngươi ở Tiên Quốc là chuyện rất dễ dàng, tại sao lại không đi tìm ngươi, có phải không?

Lời này có vẻ muốn vạch trần tâm trạng hắn, Miêu Nghị né tránh không đáp, hỏi ngược lại:

– Tiên tử biết ta là Miêu Nghị ư?

– Ngày hôm qua ta ngẫu nhiên đứng trên nóc đình, nghe được “Yến Bắc Hồng’và’Miêu Nghị” nói chuyện với nhau!

Hồng Trần nhàn nhạt đáp một câu, thấy Miêu Nghị ngạc nhiên, lại bồi thêm một câu:

– Nguyệt Dao cũng không biết, ta cũng không có ý định nói cho nàng biết.

Miêu Nghị trầm tư một lúc, lại hỏi:

– Vậy vì sao nàng tới tìm ta, hẳn không phải là trong lúc vô tình bắt gặp chứ?

Hồng Trần thở dài nói:

– Bất kể vì sao ngươi không muốn nhận bọn họ, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết không nên hận Nguyệt Dao, có một số việc không đơn giản giống như ngươi tưởng tượng. Ta tới chỉ là muốn nói với ngươi chuyện có liên quan với ta.

Nói chuyện của nàng, chẳng lẽ là nữ nhân này có ý với mình sao… Miêu Nghị lại cảm thấy có vẻ buồn cười, cảm thấy ý nghĩ của mình quá mức hoang đường, bèn đáp:

– Rửa tai lắng nghe!

Hồng Trần nghiêng người đối mặt trời cao đang dần dần có những tia nắng sớm đầu tiên ngoài biển, đôi tay đan trước bụng, nhìn ở bất kỳ góc độ nào nhan sắc nàng cũng vô cùng tuyệt mỹ, sắc mặt trắng trẻo lộ ra vẻ khổ sở kể:

– Lúc ta mới tới Thiên Ngoại Thiên, không lớn tuổi hơn khi Nguyệt Dao vừa tới Thiên Ngoại Thiên bao nhiêu, ngoài thế tục cũng còn thân nhân. Bởi vì ta đến Thiên Ngoại Thiên, người nhà có thể nói là hưởng hết giàu sang. Sau khi ta trưởng thành, ai ai cũng khen ta đẹp, người theo đuổi ta không kém gì người theo đuổi Nguyệt Dao hiện tại.

Nói tới chỗ này nàng liếc nhìn Miêu Nghị, tựa hồ đang hỏi ngươi có tin hay không.

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Tiên tử khuynh thành tuyệt sắc, số người theo đuổi tự nhiên nhiều không đếm xuể.

Trong lòng hắn lại bổ sung một câu, nếu như ta có tư cách đó, sợ là cũng sẽ theo đuổi nàng.

Hồng Trần nói tiếp:

– Lúc ấy ta mới bước vào đường tu hành, cũng không có lòng dạ nào nghĩ đến chuyện nam nữ, chỉ hâm mộ bậc đại năng pháp lực cao siêu có thể tung hoành trong trời đất, một lòng tu hành, khéo léo từ chối không ít người theo đuổi. Nhưng những người theo đuổi luôn có biện pháp để lấy lòng ta, không ít người nhắm vào thân nhân ta, hết sức nịnh nọt lấy lòng tặng đủ các loại lễ vật trân quý, trong lúc nhất thời làm thân nhân ta trở nên hiển quý vô cùng.

– Thế nhưng thiếu nữ nào mà không có lúc hoài xuân, ta cũng trải qua thời thiếu nữ đó, rốt cục có một ngày cũng gặp một nam tử làm ta tim đập thình thịch, bởi vì ta ái mộ nên thử tiếp cận y. Rốt cục chỉ vì như vậy, chỉ bởi vì ta lộ ra chút dấu hiệu thích nam tử kia nên lập tức rước lấy phiền phức vô cùng.

– Đầu tiên là sư phó trách cứ, nói ta tuổi còn trẻ đã lo chuyện nam nữ không lòng dạ nào tu hành, còn ra thể thống gì. Sau là người thân ta rối rít đưa tin cầu xin ta, bảo ta đoạn tuyệt lui tới với nam tử kia, những người theo đuổi ta cũng bắt đầu cảnh cáo ta hoặc sáng hoặc tối. Khi đó ta đang trong mối tình đầu nên không nghe lời khuyên nhủ của bất kỳ ai, vẫn muốn lui tới với nam tử kia, làm như vậy không khác nào không vâng lời ân sư. Mà nam tử kia cũng bất chấp người khác cảnh cáo, vẫn có lòng muốn lui tới với ta…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai chị em Văn – Thơ - Tác giả The Kid
Gần nhà thằng T có hai chị em, con chị tên Văn, con em tên Thơ. Thằng T rất thích chơi chung với hai chị em này, vì tụi nó dễ thương, dịu dàng, hiền lành. Con Văn 17 tuổi, còn con Thơ 15 tuổi. Hôm nọ thằng T qua nhà hai chị em chơi, biết được rằng ba mẹ tụi nó đi vắng rồi, chỉ có hai chị em ở nhà thôi. Thằng T vào nhà chơi, được hai chị em rủ chơi trò vợ chồng. Thằng T đồng ý chơi vợ chồng, nó phân vai nó vai chồng, con Văn vai vợ, con Thơ vai con. Nhưng con Thơ nhõng nhẽo không muốn đóng vai con. Con Thơ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 15
Phần 37 Nhưng mà ánh mắt quét qua hắn lại cảm thấy nhức răng. Hồng Miên, Tri Cầm, Tri Thư, mỗi người đứng cửa một căn phòng. Đều dùng đôi mắt sáng tràn ngập vẻ mong chờ nhìn về phía Miêu Nghị. Nhìn tư thế kia, nếu như không phải sợ thất lễ, chỉ sợ bọn họ hận không thể túm Miêu Nghị ném vào căn phòng sau lưng mình. Miêu Nghị quay đầu lại nhìn, phát hiện ra Diêm Tu sau lưng mình đã chạy trốn. Hiển nhiên hắn không muốn xen vào việc này. Loại chuyện này người chủ trì như Diêm Tu cũng không có cách nào sắp xếp từ trước. Sau khi im lặng suy nghĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 36
Phần 37 Linh khí cấp độ càng cao, muốn dung hợp lại càng khó khăn. Muốn dung hợp mà nói, cần phải trải qua khảo nghiệm ẩn chứa bên trong linh khí áo nghĩa, một khi thất bại chính là chuyện cửu tử nhất sinh. Lần trước khi dung hợp Thanh Trụ Hư Không Dực, Lục Thiếu Du cũng đã trải qua khảo nghiệm trong không gian áo nghĩa. Cuối cùng hắn ở trong không gian áo nghĩa cũng tiến bộ cực lớn, khiến cho lĩnh ngộ của hắn về áo nghĩa không gian lại một lần nữa tiến bộ, không dưới các áo nghĩa còn lại. Mà lúc này đối mặt với tám đầu cự long bằng hư ảnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng