Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 56

Thanh Cúc chợt hiểu ra, nói:

– Phàn Tử Trường muốn chờ Trầm Phong Hoa đi rồi, sau đó mới đi Trấn Hải sơn khống chế lại thế cục ư?

Dương Khánh khẽ lắc đầu nói:

– Còn cần khống chế sao, khống chế thế nào, chẳng lẽ bắt lại toàn bộ người của Trấn Hải sơn!? Càng khống chế càng dễ dàng bức bọn họ chó cùng cắn càn, nhất định người của Trấn Hải sơn sẽ cầu cứu, nói không chừng lại kinh động tới Trầm Phong Hoa. Theo tình huống Trấn Hải sơn trước mắt, nếu như Phàn Tử Trường thông minh, sau khi tới Trấn Hải sơn cứ việc ăn uống vui chơi một phen, không làm gì cả, không tiết lộ phong thanh gì, cố gắng khiến cho những người làm xằng làm bậy kia yên tâm là đủ rồi, chỉ cần chờ Miêu Nghị trở lại xem kịch vui là xong.

Thanh Cúc kinh ngạc nói:

– Vậy chắc chắn là Phàn Tử Trường kia không làm xong chuyện, làm sao có thể báo cáo kết quả với điện chủ?

– Làm xong chẳng phải là lau mông giúp Trầm Phong Hoa sao?

Dương Khánh mỉm cười nói:

– Đến lúc đó chỉ cần đẩy trách nhiệm sang cho Trầm Phong Hoa là được, không phải là mình không tận lực, mà là Trầm Phong Hoa làm cho tình huống tồi tệ tới mức thật sự khó có thể thu thập, bia đỡ đạn tốt như vậy không dùng chẳng phải đáng tiếc lắm sao? Nàng cho rằng đám tâm phúc mà Miêu Nghị để lại là câm điếc hết sao, đến lúc đó Miêu Nghị tìm ai tính sổ, trách nhiệm sẽ nằm trên đầu kẻ đó. Ôi, chuyện này cũng thức tỉnh ta, địa vị càng cao, càng dễ dàng bị người phía dưới che hết tai mắt…

Thanh Mai cũng đi tới một bên hỏi:

– Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

– Không làm gì cả, tiếp tục mắt nhắm mắt mở, trước đây vẫn không lên tiếng, hiện tại cũng không cần lên tiếng, làm nhiều ngược lại dễ dàng làm cho người ta nghi kỵ. Chúng ta cũng không cần thiết lấy lòng Miêu Nghị hắn vào lúc này, cho dù là xảy ra chuyện gì đi nữa, Trấn Hải sơn vẫn là của ta, ta muốn thu thập lúc nào cũng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay. Báo chuyện Trầm Phong Hoa ở Trấn Hải sơn cho Phàn Tử Trường biết chính là làm cho bọn họ cắn xé lẫn nhau, chúng ta tiếp tục đặt mình ra ngoài, không đắc tội với ai cả.

Dương Khánh nghiêng đầu nói:

– Cho người nghĩ cách tiết lộ chút chuyện tốt Trầm Phong Hoa làm ở Trấn Hải sơn cho Phàn Tử Trường biết, đỡ cho y dò hỏi khắp nơi đập cỏ động rắn… Trấn Hải sơn sắp xảy ra chuyện, phải có người đứng ra chịu trách nhiệm.

Thanh Cúc hỏi:

– Ý của phủ chủ là, sau khi Miêu Nghị trở về sẽ còn xảy ra chuyện lớn sao?

Dương Khánh cười khổ nói:

– Nàng biết tên kia cũng không phải là ngày một ngày hai, chẳng lẽ cho rằng tiểu tử kia là hiền lành sao, hắn giết người còn ít sao!? Lần này mang theo khí thế bừng bừng từ Tinh Tú Hải trở về, chỉ sợ ngay cả ta cũng sẽ không coi ra gì. Trấn Hải sơn xảy ra chuyện như vậy, không có mạng nào nhét kẽ răng hắn, e rằng hắn không chịu bỏ qua!

– Ngay cả Đại nhân cũng không coi ra gì?

Thanh Mai nghi ngờ hỏi lại, tỏ vẻ bình thản nói:

– Chẳng lẽ hắn quên mình là do một tay ai cất nhắc, nếu không có Đại nhân, năm xưa hắn đã là một người chết ở Phù Quang động.

– Nói những điều này đã không còn bất cứ ý nghĩa gì, hắn cũng từng bán mạng vì ta, hiện tại không ai thiếu ai nữa, tất cả đã qua rồi! Phù Quang động…

Dương Khánh than thở:

– Thời gian trôi qua thật mau! Chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, một mã thừa động phủ nho nhỏ hôm nay đã ngồi ngang hàng với ta, lúc ta ở vào tuổi của hắn còn chưa làm được động chủ, khi đó hai người các nàng còn chưa đi theo ta. Từ trước tới nay ta vẫn rất thưởng thức năng lực của tiểu tử này, chẳng qua là không nghĩ tới hắn có thể làm nên chuyện lớn nhanh như vậy. Càng không nghĩ đến Tinh Tú Hải Kham Loạn hội ngược lại thành toàn cho hắn, lọt vào pháp nhãn cung chủ, coi như là một bước lên trời.

Thanh Cúc thử hỏi một câu:

– Hắn có thể trách phủ chủ không chiếu ứng tốt người của hắn hay không?

– Trách ta ư, hắn còn muốn ta chiếu cố thế nào nữa? Nếu không có ta ở sau lưng mắt nhắm mắt mở, chỉ bằng hai tiểu nữ nhân đã bị người lấy hết quyền lực kia có thể kiên trì mười năm ở Trấn Hải sơn sao? Bản thân Miêu Nghị Hắn đã đắc tội hết sạch người của ba đại phái, gây ra phiền phức tày trời, chẳng lẽ còn muốn ta đắc tội người ta vì một kẻ không biết có thể còn sống trở về hay không như hắn sao?! Hai phủ của ta không chỉ có một Trấn Hải sơn, ta không thể nào vì Trấn Hải sơn mà bỏ mặc đại cục hai phủ!

Dương Khánh lạnh nhạt nói:

– Yên tâm đi, tiểu tử kia không phải là loại người không biết suy nghĩ như vậy đâu.

Trấn Hải sơn, Trầm Phong Hoa “tuần sát” gần nửa tháng rốt cục cũng đã rời đi, y cũng không thể nào ở mãi Trấn Hải sơn không đi.

Rốt cục cũng đưa đi tên đáng ghét này, Thiên nhi, Tuyết nhi thở phào nhẹ nhõm, hai người vào trong núi sâu tìm Yêu Nhược Tiên báo tin tức tốt Miêu Nghị sắp trở về cho lão biết.

Yêu Nhược Tiên vốn còn muốn khuyên hai nha đầu đi với mình, nghe thấy tin này sửng sốt:

– Tiểu tử kia lại còn sống trở về ư?

Lão không hề cho rằng Miêu Nghị có thể còn sống trở về, nếu không phải sợ hai nha đầu thương tâm, lúc trước lão đã không thèm cho Miêu Nghị ba mươi lăm con tiểu Đường Lang.

Tuyết nhi kiêu ngạo báo cho lão biết:

– Đại nhân danh liệt thứ mười Tinh Tú Hải Kham Loạn hội!

Hạng mười! Yêu Nhược Tiên giật mình không nhỏ, chợt lại hưng phấn tới nỗi huơ tay múa chân:

– Ha ha ha, trên người tiểu tử kia chắc chắn mang theo không ít thứ tốt trở lại! Nha đầu, sau khi tiểu tử kia trở lại lập tức bảo hắn tới gặp ta!

Mới vừa đưa Trầm Phong Hoa đi, không ngờ rằng chỉ hai ngày sau một vị Chấp Sự khác của Trấn Ất điện lại tới, khiến cho từ trên xuống dưới Trấn Hải sơn lại phải nhiệt tình chiêu đãi.

Bất quá tính tình vị Phàn Chấp Sự này tốt hơn Trầm Phong Hoa rất nhiều, đối với người nào cũng lộ vẻ hòa khí, đối với Thiên nhi cùng Tuyết nhi cũng duy trì thái độ lễ độ. Lúc rảnh rỗi không có chuyện gì bèn kéo ba người Chu Hoàn đi vòng vòng các lộ động phủ Trấn Hải sơn, ba người bọn họ tới thời khắc mấu chốt cạnh tranh chức sơn chủ nên cũng vui vẻ phụng bồi.

Từ trên xuống dưới Trấn Hải sơn không ai nhìn ra Phàn Tử Trường Phàn Chấp Sự mang theo pháp chỉ điện chủ Trấn Ất điện tới Trấn Hải sơn chỉnh đốn, chỉ coi là tới ăn uống vui chơi mà thôi.

Trên thực tế toàn bộ cảnh nội Trấn Ất điện cũng không có người nào biết nhiệm vụ Phàn Tử Trường tới Trấn Hải sơn lần này, nếu Phàn Tử Trường không nói cho Dương Khánh, Dương Khánh cũng sẽ không biết. Hoắc Lăng Tiêu có thể qua mặt đám Hành Tẩu bên dưới dặn dò Chấp Sự làm việc chính là không muốn quá mức tuyên dương chuyện này. Dù sao chuyện liên lụy tới cung chủ, huống chi một điện chủ vỗ mông một sơn chủ nịnh bợ là chuyện gì chứ!?

Hoắc Lăng Tiêu thật sự không muốn làm chuyện hạ thấp mình như vậy, nhưng vì cung chủ đã giao chuyện thuyết phục Miêu Nghị ở lại Nguyệt hành cung cho y, y cũng không có cách nào khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 10
Phần 56 Sắc mặt đám người Tử Ngọc Đạo Nhân rốt cục thay đổi, nhân số bên Giang Nam đã vượt qua bọn họ, hơn nữa từng cái cũng là cao thủ, trong đó Ma La Thập, Lạc Hoa Âm, Vi Tuyết Chủ, Ngọc Chân Thượng Nhân, Tam Khuyết Đạo Nhân cùng Liên Nguyệt Thánh Nữ, mỗi một mọi người đủ để cùng bọn họ chạy song song, mặc dù kém hơn một chút, cũng thua kém không xa! Mà bốn người Hoa Trấn Nguyên, Thi Hiên Vi, Âu Tùy Tĩnh cùng Thiệu Thiên Nhai tu vi mặc dù hơi yếu, nhưng mà thực lực cũng không phải chuyện đùa, cộng thêm Giang Nam, trận chiến này đã không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 56 Lục Thiếu Du có cảm giác, cỗ khí tức áp chế lúc này khiến cho hắn cũng có cảm giác muốn phủ phục. Cỗ lực lượng áp chế này càng lúc càng mạnh khiến cho hắn không thể phản kháng. Giống như cỗ khí tức này tới từ trong thiên địa. Mà trong lúc đó, Lục Thiếu Du càng kinh ngạc phát hiện ra, trong năm hệ thuộc tính của hắn thì thuộc tính mộc đã bị áp chế. Thuộc tính mộc trong cơ thể hắn lúc này đã không nghe theo sự điều khiển của hắn mà đang hướng về cỗ khí tức quỷ dị trên người Lục Vô Song mà phủ phục xuống. Giống như là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 9
Phần 56 Hoàng Nguyên Minh và các tu sĩ khác cẩn thận đối mặt với Hàn Lập, đồng thời ánh mắt không khỏi len lén liếc nhìn ngọc trì một cái. Thì ra ngọc trì có non nửa là nước, sau khi Hàn Lập rơi vào thì chỉ còn một nửa. Nước suối trong đó chỉ còn lại có một tầng mỏng đến mức đáng thương. Ba lão già này thấy vậy thì tự nhiên trong lòng đau như bị cứa thịt nhưng đối mặt với đối phương tu vi thâm bất khả trắc thì cũng chỉ có thể ra vẻ không biết, miễn cưỡng mà cười để tránh đắc tội với vị tiền bối cao nhân này khiến cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng