Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 58

Dương Khánh nghiêng đầu liếc nhìn con mình, nàng vừa tới đây y liền biết con mình còn chưa từ bỏ hy vọng. Không phải là y ghét bỏ Miêu Nghị, mà là bằng kinh nghiệm của y phán đoán, mặc dù hiện tại Miêu Nghị oai phong thật, nhưng bản thân hắn có khả năng gặp nguy hiểm quá cao, gặp chuyện không may chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nếu là con gái người khác y cũng không thèm đếm xỉa, nhưng không thể nào đẩy con gái mình vào trong hố lửa…

Một tháng sau, tính toán theo thời gian bên trên thông báo, Miêu Nghị đã sắp về tới. Dương Khánh cũng rất nể mặt Miêu Nghị, không những triệu tập các lộ sơn chủ dưới quyền, thậm chí còn đích thân xuất mã dẫn dắt nhân mã chạy tới Trấn Hải sơn mở tiệc tiếp đón Miêu Nghị.

Trên đường lại gặp phải Thiên nhi cùng Tuyết nhi dẫn dắt nhân mã nghênh tiếp, các lộ động chủ Trấn Hải sơn cũng đến, sơn chủ trở về tự nhiên phải nghênh đón.

Trong mắt Dương Khánh thoáng qua nét vui vẻ khó lòng phát giác, chào hỏi Phàn Tử Trường từ Trấn Hải sơn tới, rồi lại khách sáo đôi câu với Thiên nhi và Tuyết nhi. Ánh mắt như có như không quét qua ba người Chu Hoàn một cái, chợt chạy song song với Phàn Tử Trường, dẫn dắt hơn trăm nhân mã chạy thẳng tới Đông Lai động…

Sau khi trải qua hai ba tháng phiêu bạt trên biển, rốt cục hải thuyền treo đèn lồng Tây Tú Tinh cung đã tới vùng biển giao giới giữa Trấn Ất điện và Trấn Bính điện.

Nhìn bề ngoài Miêu Nghị bình tĩnh, tâm trạng lại kích động vô cùng, đứng trên nóc thuyền chừng một ngày nhìn ra xa. Rốt cục mình đã trở về, còn sống sót trở về!

– Lão đệ, sắp đến địa bàn của ngươi rồi, chuẩn bị xuống thuyền thôi.

Yến Bắc Hồng cũng lên nóc thuyền, phất phất ngọc điệp hải đồ trong tay.

Có thể nhìn ra tâm trạng Yến Bắc Hồng cũng hơi có vẻ kích động, hai thị nữ thiếp thân của y gửi thân ở Trấn Hải sơn của Miêu Nghị.

Hải thuyền đi dọc theo tuyến bờ biển Tiên Quốc, nếu tính theo khoảng cách đường chim bay, hai ngày trước Yến Bắc Hồng đã phải xuống thuyền về sơn của mình. Bất quá y không thể bỏ mặc hai nữ nhân của mình bất kể, tự nhiên phải đón về, tức thì đi theo tới chỗ Miêu Nghị.

Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy cũng xuất hiện trên nóc thuyền, hai người vẫn chưa tới địa phương xuống thuyền, bất quá lần này chuẩn bị đến địa bàn Miêu Nghị xem thử, cho nên cũng chuẩn bị xuống thuyền.

Miêu Nghị xoay người gật đầu một cái, bốn người cùng đi vào phòng nhỏ trên nóc thuyền, từ giã tu sĩ Tây Tú Tinh cung phái tới áp thuyền.

Đối phương cũng không dài dòng, cầm một miếng ngọc điệp ra, để cho bốn người ký vào văn thư đã tống đạt.

Sau khi yên tâm có thể trở về báo cáo kết quả ổn thỏa, đối phương mới mặt không đổi sắc gật đầu một cái, nói:

– Lên đường thuận buồm xuôi gió!

– Cáo từ!

Bốn người cùng nhau chắp tay hành lễ, kéo nhau rời đi.

Xuống đến boong thuyền, bốn người đi tới mũi thuyền chờ. Miêu Nghị quen thuộc vùng biển này, chờ đến khi nhìn thấy bến thuyền Đông Lai thành tự nhiên cũng là lúc xuống thuyền.

Không đợi bao lâu, trên boong thuyền lại xuất hiện bảy tám người, Diệp Tâm cũng ở trong đó, Cổ Tam Chính cùng Đàm Lạc đã lục tục xuống thuyền lên bờ vào năm sáu ngày trước, Diệp Tâm vẫn chưa tới thời điểm xuống thuyền.

– Bảo trọng!

Mọi người vây lại chắp tay tiễn hành, ở trên thuyền lâu như vậy cũng coi như quen thuộc.

– Bảo trọng!

Bọn Miêu Nghị đáp lễ.

– Diệp Tâm, có muốn tới địa bàn ta chơi một chuyến không?

Miêu Nghị truyền âm nói đùa với Diệp Tâm một câu.

Diệp Tâm khẽ mỉm cười:

– Không tiện!

Quả thật là không tiện, trên địa bàn Miêu Nghị có đồng môn nàng. Nàng và Miêu Nghị cùng nhau trở về là chuyện hết sức kỳ quái, đến lúc đó muốn giải thích cũng không thông.

Rốt cục loáng thoáng thấy bến thuyền Đông Lai thành, bọn Miêu Nghị chắp tay từ giã mọi người lần nữa:

– Chư vị! Hữu duyên tái ngộ! – Tái ngộ!

Mọi người cũng chắp tay lần nữa.

Miêu Nghị lại âm thầm truyền âm một câu với Diệp Tâm:

– Đô thành tái ngộ!

Diệp Tâm truyền âm đáp:

– Đô thành tái ngộ!

Sở dĩ nói đô thành tái ngộ là bởi vì lúc trở về Đường Quân đã thông báo, dặn dò bọn họ sau khi trở lại địa bàn mỗi người bàn giao xong xuôi lại tới đô thành, gặp Quân Sứ nhận lệnh bổ nhiệm rồi đi tới địa phương mới nhậm chức. Mà Diệp Tâm cũng là người của Thìn lộ, bao gồm Cổ Tam Chính cùng Đàm Lạc, tự nhiên sau này sẽ còn gặp lại ở đô thành Thìn lộ.

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn Yến Bắc Hồng khẽ vuốt cằm, Yến Bắc Hồng lập tức kêu to:

– Đi!

Bốn người lập tức phi thân nhảy xuống thuyền, lướt sóng một mạch chạy như bay về phía bến thuyền Đông Lai thành, bọn Diệp Tâm đưa mắt nhìn theo…

Bến thuyền Đông Lai thành hiện tại đã bị tạm thời phong tỏa, nghiêm cấm các loại thuyền bè ra vào. Trên tháp gỗ dựng trên bến thuyền, một tên tu sĩ đứng trên đó quan sát mặt biển đột nhiên quay đầu lại, thi pháp cao giọng kêu:

– Tới rồi!

Bến thuyền lập tức vang lên một loạt tiếng bước chân, trong phòng công vụ, trong kho hàng lập tức có mấy người chạy ra, Thiên nhi, Tuyết nhi có thể nói là xách quần chạy ở phía trước nhất.

Văn Phương theo ở phía sau tham gia náo nhiệt, nữ nhân này kiên quyết ở Trấn Hải sơn một hai tháng không đi, nàng đã không để ý tới chút làm ăn bán lẻ ở thương hội Nam Tuyên thành, chỉ cần ôm lấy bắp đùi khách hàng lớn Miêu Nghị là đủ. Nhiệm vụ năm nay chắc chắn dễ dàng hoàn thành, nếu không chớp lấy cơ hội, vạn nhất bị người khác nhanh chân giành trước chẳng phải là sẽ hối hận đến chết, tự nhiên phải khư khư ôm lấy không buông.

Đám người Dương Khánh cũng đi ra, vừa đi vừa nhìn chằm chằm trên mặt biển.

Tần Vi Vi cũng nhìn chằm chằm mặt biển, ánh mắt lóe lên có hơi nôn nóng.

Sắc mặt bọn Chu Hoàn có hơi khó coi, đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn.

Những người này đã ở bến thuyền chờ hết mấy ngày, bởi vì không thể xác định lúc nào Miêu Nghị sẽ đến, cho nên chỉ ước lượng thời gian tới đây chờ trước.

Cả bọn tụ tập ở bến thuyền, nhìn thấy bốn bóng người ở mặt biển chạy như bay đến, Thiên nhi và Tuyết nhi đột nhiên chỉ mặt biển hoan hô:

– Là Đại nhân, là Đại nhân, Đại nhân trở về!

– Đại nhân trở về rồi!

Hồng Tụ cùng Hồng Phất cũng vui mừng nắm tay nhau nhảy nhót.

Bốn người đạp sóng mà đến phi thân rơi xuống bến thuyền, Dương Khánh lộ vẻ kinh hãi, quay sang nhìn Phàn Tử Trường. Bởi vì trong khoảnh khắc thấy Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy rơi xuống đất, Thanh Liên cửu phẩm trên Mi Tâm mới biến mất, hai người này lại là cao thủ Thanh Liên cửu phẩm.

Mà hiển nhiên Miêu Nghị và Yến Bắc Hồng có sở thích giống nhau, lúc nào cũng che giấu hư ảnh hoa sen trên Mi Tâm, làm như xấu hổ không muốn cho người ta biết tu vi mình.

Ánh mắt Miêu Nghị quét qua mọi người nghênh tiếp, ít nhiều gì cũng có kinh ngạc, không ngờ có người đến đón mình.

Thiên nhi và Tuyết nhi khó lòng kiềm chế nỗi vui mừng chạy lên trước nhất, song song khuất thân hành lễ:

– Thiên nhi, Tuyết nhi cung nghênh Đại nhân!

– Hồng Tụ, Hồng Phất cung nghênh Đại nhân!

Hồng Tụ, Hồng Phất có thể nói là hai mắt đỏ bừng khom người hành lễ, trước đó hai nàng cũng không biết tin tức Yến Bắc Hồng trở về, thật sự là đô thành Thìn lộ cũng không có hứng thú công bố tin tức những lộ khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 33
Phần 58 Tắm rửa xong, hướng về phía bầu trời đầy sao cùng ánh trăng. Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu leo lên đài cao, nhìn ra phía xa bóng đêm mịt mờ. Là Vân Tri Thu kiến nghị Miêu Nghị tạm thời quên đi tất cả công vụ, theo nàng đi dạo một chút. Hai người đều mặc quần áo rộng thùng thình, tóc dài buông thông, gió đêm thổi tới, theo gió phiêu đãng. Tĩnh mịch, cảnh này, cơn lửa giận sau khi phát tiết Miêu Nghị cũng bình tĩnh lại, chậm rãi nghiêng đầu nhìn Vân Tri Thu đứng sóng vai cạnh lan can đang trông về phía xa, hỏi: Nàng chắc đã biết toan tính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 58 Như vậy sao được? Lạc Ngưng kinh hãi, vội vàng giữ lấy tay nàng: Tỷ tỷ, tỷ người mang thai, sao có thể lên xuống bôn ba mệt nhọc, hay là muội đi, muội và Chỉ Tình tỷ tỷ tương giao thân thiết, tỷ ấy nhất định sẽ nể mặt muội. Đây chẳng phải là vấn đề nể mặt hay không nể mặt. Tiêu Thanh Tuyền khẽ lắc đầu than: Ngưng Nhi, mấy ngày trước Từ tiểu thư mời Lâm lang qua phủ, muội có biết ta vì sao ngầm ngăn trở chàng đi gặp gỡ không? Điều này, hẳn là tỷ tỷ muốn quản thúc đại ca thêm phải không? Lạc Ngưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại có hẹn đi ăn sáng với cô nàng đối tác xinh đẹp tên Anna. Anna là Việt kiều Mỹ, cô là đối tác thân thiết lâu năm của Đại. Lúc đang ngồi ăn, Đại vô tình làm đổ nước lên ngực của Anna. Đại xin lỗi và lấy khăn lau chỗ ngực Anna. Anna...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng