Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 59

Không nghĩ tới hôm nay Yến Bắc Hồng lại đi cùng Miêu Nghị trở về, hai nàng vui mừng kích động đến nỗi òa khóc.

Miêu Nghị chẳng qua chỉ mỉm cười gật đầu đưa tay ra hiệu, ý bảo bình thân.

Yến Bắc Hồng cũng bật cười ha hả dang rộng hai tay, ôm lấy Hồng Tụ, Hồng Phất xoay mấy vòng mới để xuống.

Ba người Chu Hoàn hơi biến sắc mặt, trước kia đắc tội đã nhiều, cũng không biết chủ nhân của Hồng Tụ cùng Hồng Phất này rốt cục có lai lịch thế nào, tại sao mười năm trước hai nữ nhân này tới ở Trấn Hải sơn.

Bộ thuộc Trấn Hải sơn bắt đầu từ Diêm Tu đã cùng kêu lên hành lễ:

– Cung nghênh sơn chủ!

– Không cần đa lễ!

Miêu Nghị khẽ giơ tay lên, ánh mắt quét qua một lần trên mặt mọi người, chân mày khẽ động, nỗi vui mừng được mọi người nghênh đón trong nháy mắt biến mất. Hắn vừa phát hiện ra một số người được mình cất nhắc trước kia lại đứng ở phía sau, mà số người lúc trước bị mình giáng chức lại đứng phía trước nghênh đón, người của ba đại phái đã trỗi dậy một lần nữa.

Bất quá hắn vẫn không lên tiếng, đi tới giữa Thiên nhi và Tuyết nhi, hai nàng tự giác đi theo sau lưng Miêu Nghị thẳng tới chỗ Dương Khánh.

– Miêu Nghị tham kiến phủ chủ!

Miêu Nghị đi tới trước mặt Dương Khánh hành lễ, mặc dù không lâu sau mình cũng sẽ trở thành phủ chủ, nhưng đó là chuyện sau này. Chuyện chưa thành sự thật hiện tại vẫn không thể coi là thật, dù sao hiện tại Dương Khánh vẫn là thượng cấp của hắn.

Dương Khánh phát hiện trên người Miêu Nghị có biến hóa, xác thực mà nói là mặt đối mặt với mình ung dung bình thản, mặc dù tỏ ra khách sáo hành lễ với mình nhưng vẻ bình tĩnh ung dung kia đã làm cho y cảm nhận được áp lực, đây chính là khí thế.

– Cần gì phải đa lễ, trở về là tốt rồi, bản tọa cũng biết ngươi có thể còn sống trở về, quả nhiên không phụ kỳ vọng!

Dương Khánh đích thân cầm tay Miêu Nghị đỡ dậy, sau đó lại dẫn kiến Chấp Sự Trấn Ất điện Phàn Tử Trường cho hắn.

Bên cạnh Tần Vi Vi thấy ba người khách sáo hàn huyên với nhau, muốn tiến lên chào hỏi phát hiện tạm thời mình còn chưa có tư cách nói chen vào.

– Không biết ba vị này là…

Dương Khánh nắm tay Miêu Nghị nhìn ba người Yến Bắc Hồng hỏi.

– Cũng là chí hữu đồng sinh cộng tử với thuộc hạ ở Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, vị này là phủ chủ Bạch Vân phủ Địa hành cung Triệu Phi, vị này là…

Miêu Nghị lập tức giới thiệu ba người.

Dương Khánh cả kinh, không nghĩ tới trong đó lại có hai vị phủ chủ Thanh Liên cửu phẩm, bàn về địa vị chẳng kém gì y, tu vi còn cao hơn y, không dám thất lễ lập tức buông Miêu Nghị ra, cùng Phàn Tử Trường tiến lên trước chào hỏi. Bọn họ cùng là phủ chủ với nhau, có thể nói là có tiếng nói chung, rất tự nhiên giao lưu với nhau vô cùng sôi nổi.

Yến Bắc Hồng cũng chỉ phụ họa qua loa vài câu, y là sơn chủ, khác cấp bậc với những người kia. Quan phương rất chú trọng tôn ti trên dưới, nên y không cưỡng ép tham gia hàn huyên, lại đến bên cạnh trao đổi với Hồng Tụ, Hồng Phất, hỏi hai người những năm qua sống như thế nào.

Chuyện này không tiện nói trước mặt mọi người, hai nàng truyền âm cho biết. Cũng không biết Yến Bắc Hồng nghe hai nàng nói những gì, thỉnh thoảng cười lạnh hắc hắc vài tiếng, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.

Dương Khánh có thể nói là quan sát khắp nơi, chú ý thấy phản ứng của Yến Bắc Hồng sau khi nghe hai nàng nói, mí mắt giật giật. Nhưng y vẫn bất động thanh sắc tiếp tục nhiệt tình trao đổi với Triệu Phi, Tư Không Vô Úy.

Những sơn chủ khác của hai phủ chờ đến khi Dương Khánh tránh ra mới tìm được cơ hội ùa tới, rối rít chắp tay thi lễ với Miêu Nghị. Bất kể là có thích hắn hay không cũng chúc mừng Miêu Nghị bình an trở về, bất quá cũng chỉ là xã giao ngoài mặt mà thôi, cũng không có giao tình gì với nhau.

Dĩ nhiên Miêu Nghị cũng nhất nhất chắp tay cảm tạ.

– Đại ca, còn nhớ tiểu muội không?

Văn Phương tìm được cơ hội đột nhiên ló đầu chen vào một câu.

Đại ca??? Miêu Nghị sửng sốt, theo bản năng nghiêng đầu nhìn, thấy là nữ nhân này, ngạc nhiên hỏi:

– Vì sao nàng cũng ở đây?

Đây là tiếng người sao… Vẻ mặt Văn Phương cứng đờ, nguýt dài nói:

– Tiểu muội cố ý chạy tới đón tiếp, chẳng lẽ Đại ca không hoan nghênh?

Miêu Nghị lập tức đoán được nàng chạy tới là muốn làm gì, nhất thời dở khóc dở cười nói:

– Hoan nghênh, hoan nghênh! Tuyết nhi, tiếp nàng ấy giúp ta!

Trong lòng hắn bổ túc một câu, nữ nhân này hiện tại chạy tới làm loạn làm gì, không thấy ta đang bận rộn sao…

Văn Phương không biết nói gì, Thiên nhi, Tuyết nhi hé miệng cười trộm.

Miêu Nghị quay đầu lại tiếp tục hàn huyên với các sơn chủ khác, đợi đến chư vị sơn chủ đều tản đi, Tần Vi Vi mới tiến lên đứng ở trước mặt của Miêu Nghị, mỉm cười nói:

– Trở về rồi ư, những năm qua có khỏe không?

Miêu Nghị khách sáo chắp tay nói:

– Phong thái Tần sơn chủ càng hơn trước đây, làm phiền Tần sơn chủ mong nhớ.

Nói như vậy cũng quá khách sáo, ít nhiều gì Tần Vi Vi cũng có thất vọng, bất quá cũng biết trước mặt mọi người không phải là lúc để ôn chuyện cũ, không thể làm gì khác hơn là cũng đáp lễ lại.

Miêu Nghị tranh thủ liếc nhìn những bộ thuộc không dám đến gần mình, gật đầu xin lỗi Tần Vi Vi một cái, đột nhiên xoay người lớn tiếng hỏi:

– Động chủ Đông Lai động Giang Vân Đường ở chỗ nào?

Vừa nói ra lời này, hiện trường trong nháy mắt yên tĩnh không ít, phần lớn người của Trấn Hải sơn ngơ ngác nhìn nhau, Giang Vân Đường ở phía sau đám người lộ vẻ lúng túng, không biết là nên đứng ra hay không nên đứng ra thì hơn.

Thật ra thì ánh mắt Miêu Nghị đã quét thấy Giang Vân Đường, nhưng làm bộ không nhìn thấy, gằn giọng quát một tiếng nữa:

– Động chủ Đông Lai động Giang Vân Đường ở chỗ nào?

Lần này toàn trường đều yên tĩnh lại, Dương Khánh cùng Phàn Tử Trường quay đầu lại liếc nhìn Miêu Nghị, hai người lại theo bản năng liếc nhìn nhau, nhưng đều không lên tiếng.

– Chẳng lẽ bản sơn chủ đi mười năm, không còn chỉ huy được các ngươi sao?

Miêu Nghị lạnh lùng nói:

– Động chủ Đông Lai động còn không ra trả lời, chẳng lẽ muốn cho phủ chủ Đại nhân đứng mãi trên bến thuyền phơi nắng hay sao?

Lúc này trong đám người mới tiến ra một người, lúng túng sa sầm nét mặt tiến lên hành lễ nói:

– Thuộc hạ Lưu Hưng Công tham kiến sơn chủ!

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

– Ta tìm động chủ Đông Lai động, ngươi chạy ra làm gì?

Trán Lưu Hưng Công trong nháy mắt toát ra mồ hôi hột, có vẻ khó khăn đáp:

– Thuộc hạ chính là động chủ Đông Lai động hiện tại!

Miêu Nghị kinh ngạc kêu lên:

– Nếu như ta nhớ không lầm, không phải là ngươi đã bị ta cách chức rồi sao, vì sao lại được phục chức?

Lưu Hưng Công ấp a ấp úng không biết trả lời như thế nào, Chu Hoàn vội vàng tiến lên chắp tay nói:

– Sơn chủ, Lưu Hưng Công có năng lực nổi trội, trải qua hai vị cô cô đồng ý, lại được đề bạt lên lần nữa.

Miêu Nghị liếc y trên dưới một cái, chợt hỏi:

– Chẳng lẽ ngươi cũng có năng lực nổi trội, lại được đề bạt lên lần nữa?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 6
Phần 59 Phong Hi thấy Hàn Lập trong Truyền tống trận thì thần sắc cũng đại biến. Hắn mặc dù cho rằng Hàn Lập đi đến đảo này là tìm tử lộ, nhưng tâm lý cũng có hoài nghi, không nghĩ tới lại có Truyền tống trận tại đây. Mắt thấy Hàn Lập đánh ra một đạo pháp quyết cùng một ngụm tinh huyết, không tiếc hao tổn chân nguyên trong thân thể để khởi động Truyền tống trận, tiếng gió nổi lên vù vù. “Không!” Hắn vô cùng kinh hãi hét lên một tiếng, không hề suy nghĩ gì, há miệng phóng nhanh một đạo thanh quang đến một góc của Truyền tống trận. Chỉ cần hủy Truyền tống...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 12
Phần 59 Loại Ngộ Đạo chi cảnh này cực kỳ huyễn hoặc thần kỳ, Giang Nam cảm giác được mình không có lúc nào là không ở trong lĩnh ngộ, Đạo của mình cùng Nữ Đế đạo cộng minh cộng hưởng, để cho trong lòng hắn nhiều ra rất nhiều cảm ngộ, nhưng mà loại cảm ngộ này không cách nào nói ra, phảng phất không có được cái lĩnh ngộ gì trên thực chất. Song, hắn lại có thể rõ ràng cảm giác được, nội tình của mình tăng trưởng, từ trước tu luyện trên đường gặp phải nhiều mê hoặc, nhận được nhất nhất giải đáp, nhìn không rõ đạo tắc, nghĩ không thông đạo lý, trong lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 26
Phần 59 Một con đường khác, Ngọc Tiên Nhi nữ quân đi đến trước cánh cửa, nhìn vào trong. Một thiếu nữ váy xanh đang giơ túi lưới bắt bướm trong vườn hoa, bay tới bay đi bỗng vướng váy té xuống đất. Ngọc Tiên Nhi xì cười nói: Nhạc sư tỷ đừng giả bộ dụ ta vào sát cục của đều là. Nhạc sư tỷ sâu sắc biết Nhạc sư tỷ miệng cười bụng một bồ dao găm, sẽ không bị lừa. Thiếu nữ bắt bướm bỗng chốc cất túi lưới, nàng nhìn Ngọc Tiên Nhi. Đột nhiên biển hoa, bươm bướm thay đổi thành sát trận. Thiếu nữ cầm túi lưới bỗng run run biến thành thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng