Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 66

Thiên nhi và Tuyết nhi đứng ở hai bên nhìn nhau, vừa oán hận lại vừa thông cảm với Liễu Thiến.

– Sư thúc, sư tỷ!

Đám nữ nhân Ngọc Nữ tông khoanh chân ngồi trong đại điện cả kinh thất sắc, chen chúc tới đỡ Liễu Thiến dậy, rối rít hỏi thăm ấm lạnh, bắt mạch kiểm tra, thi pháp cứu trợ.

Nhìn từng khuôn mặt quen thuộc của đồng môn, trong đôi mắt đờ đẫn Liễu Thiến dần dần toát ra vẻ hoảng sợ, thậm chí là tuyệt vọng. Ánh mắt chú ý Miêu Nghị ngồi trên cao đang xem ngọc điệp, khinh thường không thèm nhìn tới mình, đột nhiên á một tiếng, phát ra tiếng thét chói tai làm người ta rợn cả tóc gáy.

– Ma quỷ, ngươi là ác ma! Ta giết ngươi, giết hắn cho ta…

Liễu Thiến đẩy đồng môn ra, đột nhiên phi thân lên, xuân quang bộc lộ, xông về phía Miêu Nghị đang ngồi trên cao không theo đường lối nào cả, giống như điêu phụ ngoài đường ngoài chợ.

Miêu Nghị hơi nhướng mày, lãnh khốc vô tình thốt ra một chữ:

– Giết!

Thiên nhi và Tuyết nhi kinh hoàng gọi Nghịch Lân thương ra nơi tay, nhất tề xuất thủ. Hai tiếng phập vang lên, đã đâm thủng ngực Liễu Thiến đang xông tới.

Thân thể Liễu Thiến phun máu bay ra, người trên không trung vẫn còn dùng hết sức lực kêu:

– Giết hắn!

– Sư thúc, sư tỷ!

Trong điện kêu lên một trận, đám đệ tử Ngọc Nữ tông rối rít lấy cửu tiết tiên ra nhìn chằm chằm Miêu Nghị, tuy tức giận lại không ai dám động thủ.

Miêu Nghị thu ngọc điệp trên tay đứng lên, bắt đầu từ khi trở lại Trấn Hải sơn hắn vẫn giữ vẻ bình tĩnh, lúc này rốt cục lộ ra vẻ dữ tợn, nhìn chằm chằm phía dưới trầm giọng quát:

– Lớn mật, lại dám phạm thượng làm loạn!

Hắn lật tay lấy ra Huyền Âm Bảo Kính, một trận khí âm sát phun ra ào ào, không chút lưu tình.

Tiếng kinh hô thất thanh vang lên trong đại điện, những bóng người lao đi định bỏ chạy chợt sững lại cứng đờ. Khí âm sát phun ra điên cuồng được thu hồi, cả đám nữ nhân toàn thân phủ sương trắng như tuyết lục tục ngã lăn ra đất.

Thiên nhi, Tuyết nhi lạnh cóng run rẩy tay chân trợn mắt há mồm, không nghĩ tới Huyền Âm Bảo Kính trên tay chủ nhân lợi hại như vậy. Diêm Tu ngoài điện thấy vậy cũng sợ ngây người.

Ba người còn chưa định thần lại, Miêu Nghị đã hừ lạnh lần nữa nói:

– Cắt thủ cấp của đám nghịch tặc phạm thượng làm loạn này xuống, sau đó báo lên cho Nam Tuyên phủ!

Vừa nói ra lời này, ba người còn chưa phản ứng kịp, Miêu Nghị nhìn Thiên nhi, Tuyết nhi chung quanh một cái, lạnh lùng nói:

– Còn cần ta dạy cho các ngươi làm gì nữa sao?

Ba người run lên, lúc này mới đi vào trong đám người ngã xuống đất nhất nhất chặt xuống từng thủ cấp.

Triệu Phi, Tư Không Vô Úy, còn có Yến Bắc Hồng dẫn Hồng Tụ, Hồng Phất ở hậu điện cùng nhau đi ra.

Tư Không Vô Úy ở đó chắp tay lắc đầu nói:

– Lão đệ, ngươi thật đúng là không thương hương tiếc ngọc chút nào, nhiều nữ tử đẹp như vậy, ngươi cũng có thể nhẫn tâm hạ sát thủ!

Triệu Phi nghiêng đầu nói với Tư Không Vô Úy:

– Ngươi đứng cách ta xa một chút, đừng đứng bên cạnh ta!

Có ý gì??? Tư Không Vô Úy ngạc nhiên, kết quả phát hiện Yến Bắc Hồng cùng Hồng Tụ, Hồng Phất bên cạnh cũng chủ động đứng cách xa y một chút, nhất là ánh mắt Hồng Tụ, Hồng Phất nhìn y có vẻ hết sức kỳ quái, thậm chí là kiêng kỵ.

Rất nhanh y đã hiểu xảy ra chuyện gì, trợn mắt nói:

– Nữ nhân kia là các ngươi bảo ta chớ có bỏ qua, hiện tại lại ghét bỏ lão tử, đây là đạo lý gì!

– Diêm Tu, dẫn hai người Chu Hoàn tới!

Miêu Nghị đứng trước bảo tọa đột nhiên lên tiếng ngắt lời.

Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi, chỉ chốc lát sau đã xách Chu Hoàn cùng Mao Nhất Phàm ném vào trong điện.

Hai người bị trói thật chặt rơi xuống đất, thấy tình huống thê thảm trong điện lập tức giật mình kinh hãi nhìn Miêu Nghị, có thể nói là trợn to hai mắt, tràn đầy vẻ hoảng sợ ú ớ kêu lên không ngừng. Lúc này bọn họ mới thật sự hối hận về những chuyện mình đã làm, nhưng cũng đã quá muộn màng.

Miêu Nghị tỏ vẻ bình thản nói:

– Hãy giết chết hai tên tiểu tặc phạm thượng làm loạn này!

Diêm Tu giơ tay chém xuống, lưỡi búa to quét qua lập tức có hai dòng máu phun ra như suối trong đại điện, hai chiếc thủ cấp lăn lông lốc bị lão thu vào bên trong nhẫn trữ vật.

Miêu Nghị đi xuống ghế, sải bước đi ra ngoài điện.

Đám người Yến Bắc Hồng theo đuôi hắn đi tới viện phía sau núi cô lập đệ tử Kiếm Ly cung. Vừa xông vào bên trong viện, Miêu Nghị liền bảo Điền Thanh Phong canh giữ triệu tập toàn bộ đệ tử Kiếm Ly cung đến giữa đình viện.

Sau khi kiềm lại nhân số không thiếu một ai, Huyền Âm Bảo Kính xuất hiện trên tay Miêu Nghị, phun ra một trận khí âm sát nhắm vào cả bọn.

Cả bọn còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, toàn thân đã phủ sương trắng đông cứng tại chỗ.

Vừa thu Huyền Âm Bảo Kính lại, Miêu Nghị trầm giọng nói:

– Một đám nghịch tặc phạm thượng làm loạn, giết!

Diêm Tu lập tức cầm một đôi búa to lao ra, nhanh như gió lốc chém bay mấy chục cái đầu người.

Đám đệ tử Lam Ngọc môn bọn Điền Thanh Phong cả kinh thất sắc, Miêu Nghị thu Huyền Âm Bảo Kính xoay người đi, lại dẫn người chạy thẳng tới viện cô lập đệ tử Ngự Thú môn.

Rất nhanh, đệ tử Lam Ngọc môn trông chừng một tòa viện khác cũng sợ ngây người…

Trước sau không tới nửa canh giờ, đệ tử Kiếm Ly cung, đệ tử Ngọc Nữ tông, đệ tử Ngự Thú môn Trấn Hải sơn không còn một người sống nào, ước chừng hơn chín mươi người bị tàn sát sạch sẽ.

– Chuyện không tới nửa canh giờ, cần gì phí công phu những ngày qua.

Nhìn thi thể đầy đất trong sân, Tư Không Vô Úy chậc chậc lắc đầu.

Miêu Nghị nhàn nhạt đáp:

– Phía trên không có ai nói chuyện giúp ta.

Một câu này đã nói ra hết nỗi bất đắc dĩ của mình, cũng phải nói Miêu Nghị lăn lộn trong giới tu hành đã mấy chục năm, nhưng trên thực tế mấy chục năm qua ở giới tu hành vẫn không đáng kể gì. Căn cơ hắn còn thấp, chưa giao thiệp nhiều, thậm chí là chưa tiếp xúc giao tình với cấp trên. Nếu thật sự xảy ra chuyện, phía trên sẽ không ai ra mặt nói chuyện giúp hắn, mà đối phương lại có một đống người có thể đứng ra nói giúp. Nếu không lấy được đầy đủ chứng cứ, hắn sẽ không kham nổi trách nhiệm, chỉ có thể cẩn thận một chút.

Bọn Triệu Phi yên lặng gật đầu, thân ở trong quy tắc dĩ nhiên có thể hiểu được chỗ khó xử của Miêu Nghị.

Núi xanh như vẽ, tự nhiên tạo hóa.

Bên trong đình viện thi thể ngổn ngang đầy đất, bên ngoài đình viện, đám đệ tử Lam Ngọc môn Điền Thanh Phong tập trung lại với nhau, tất cả lộ vẻ hoảng sợ nhìn Miêu Nghị, chỉ sợ người kế tiếp chịu độc thủ chính là bọn họ, đối mặt pháp bảo trên tay Miêu Nghị bọn họ không có chút sức chống trả nào.

Ánh mắt Miêu Nghị thu hồi từ phương xa nơi dãy núi chập chùng kéo dài trở về, xoay người nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói:

– Bọn ngươi cũng có khi giết người, bản tọa không oán các ngươi đi tìm tiền đồ khác, đây là chuyện thường tình của người ta. Đáng ghét ở chỗ là sau khi đầu người khác rồi trở nên ác độc, thay đổi biện pháp lấy lòng ba đại phái tìm cách hại chũ cũ, còn đáng ghét hơn cả người của ba đại phái.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 16
Phần 66 Đại dù mở ra, Giang Nam lập tức cảm thấy lực hút vô cùng từ dưới dù truyền đến, mặc dù là hắn dùng vô số Chiến Minh Cự Thú bố trí xuống mười ba trọng đại trận cũng ngăn cản không nổi, trăm vạn đầu Chiến Minh Cự Thú nhao nhao thân bất do kỷ bay lên, nhao nhao hướng Hỗn Nguyên Thiên La Tán sa sút đi. Giang Nam đã từng thấy qua thanh đại dù này, ban đầu ở bên trong cuộc chiến đoạt tiên phù, Nguyên Chỉ Đại Tôn là tế lên cái dù này cùng Thần Đô Thần Quân Tiên Thiên thần đăng chống lại. Tiên Thiên thần đăng uy năng là mạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Phần 66 Hắn trọng thương chưa lành, thân thể còn chưa khỏe hẳn, giẫy dụa vài cái đã ho một trận. Tiên Nhi vội vàng ôm lấy hắn nói: Tướng công, chàng làm sao rồi? An Bích Như thấy bộ dạng của hắn như thế, không nhịn được, cười khanh khách, hai đỉnh song phong trước ngực chập chờn như muốn xuyên qua lớp y phục mỏng manh: Lâm tướng quân, ngươi ngày đó xuất quân vây công Bạch Liên giáo của ta, chẳng phải cũng rất đắc ý sao? Như thế nào hôm nay nhìn thấy hai cây nến đỏ, một đoạn giây thừng, lại sợ hãi thành bộ dạng như vậy. Lâm Vãn Vinh than thở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 66 Có chín tên tu sĩ Trúc cơ trung kỳ, hơn sáu mươi tên Luyện khí kỳ. Tuy có yếu một chút nhưng lại có bốn sát trận nên cũng không đến nỗi không có lực đối kháng. Cho nên dưới sự tiếp đón của Tuyên Nhạc, Hàn Lập cùng các tu sĩ hướng tứ sát trận bay đến. Yên lặng nhìn chăm chú các hành động của địch nhân. Hàn Lập lúc này mới có thể nhìn kỹ hình dáng của của những tu sĩ ma đạo đó. ‘Đối phương phần lớn đều mặc quần áo màu hồng và vàng, có vẻ như là tu sĩ của Phân Chúc nhị phái. Đứng đầu chính là một Hồng y...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng