Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 7

Miêu Nghị nhìn về phía Bạch Tử Lương đang lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, sở dĩ hắn có thể ở trận doanh Ma Quốc là bởi vì có Vân Phi Dương che chở, có một vị trí miễn chiến của Vân Phi Dương.

Trước đó hắn vẫn cho rằng, không có gì quan trọng hơn còn sống sót trở về.

Nhưng khi bị người khác chỉ vào mũi của mình dưới mắt mọi người khiêu chiến, hắn lập tức phát hiện mình sai lầm rồi, hắn phát hiện mình không thể nào tránh né được!

Bạch Tử Lương muốn giết hắn, hắn cũng hết sức muốn cho Bạch Tử Lương một bài học.

Quan trọng hơn là… Ánh mắt Miêu Nghị chậm rãi chuyển từ Bạch Tử Lương sang Nguyệt Dao đang nhìn chằm chằm về phía này, cảm giác trong lòng hơi nghèn nghẹn khó chịu. Hắn phát hiện ra mình thật sự không thể tránh né được nữa, để lão Tam thấy vị Đại ca là mình giống như một tên nhãi ranh vô dụng, nấp trong trận doanh đối nghịch hưởng thụ quyền miễn chiến, lão Tam sẽ nghĩ thế nào???

Vạn nhất có một ngày lão Tam biết hắn là ai… Hắn muốn cho lão Tam biết, mặc dù vị Đại ca là mình không có bản lĩnh gì, mặc dù không có tiền đồ gì, nhưng cũng không phải đồ vô dụng!

– Dương thiếu!

Miêu Nghị hít sâu một hơi nói:

– Để cho ta ứng chiến!

Vân Phi Dương nhất thời trừng mắt một cái:

– Ngươi đùa gì thế, đầu óc có vấn đề rồi sao? Nếu ngươi xảy ra chuyện bảo ta làm thế nào ăn nói với La Song Phi?

Miêu Nghị hỏi ngược lại:

– Chẳng lẽ trong mắt Dương thiếu, ta kém cỏi tới mức như thế? Dương thiếu yên tâm, mỗ đi sẽ về ngay, chỉ bằng mấy người này còn không làm gì được ta!

– Không được!

Vân Phi Dương kiên quyết phản đối, không muốn để cho Miêu Nghị mạo hiểm.

Đối với y mà nói, không lấy được thứ hạng tốt không sao cả, chỉ cần bảo đảm Miêu Nghị an toàn, sau khi trở về tự nhiên sẽ có người tới trước mặt gia gia Vân Ngạo Thiên làm nũng gánh vác thay y. Nếu như Miêu Nghị xảy ra chuyện gì, vậy phiền phức của y rất lớn.

Miêu Nghị nói:

– Bạch Tử Lương và ta có thù oán, y muốn giết ta, ta lại há có thể để cho y được như ý! Dương thiếu, trận chiến này ta không thể lui!

Vân Phi Dương cũng tìm chuyện lấy cớ nói:

– Không được, bây giờ ngươi muốn ra trận cũng đã chậm, không ai họp thành đội với ngươi!

Lúc này, người đối diện lớn tiếng kêu lần nữa:

– Vì sao không dám ứng chiến?

– Giết mấy tên tiểu tặc, cần gì phải họp thành đội!

Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, cũng không cần được Vân Phi Dương đồng ý, dang rộng hai tay, sương mù đen hiện lên, người và long câu khoác giáp, Nghịch Lân thương nơi tay.

Yến Bắc Hồng bên cạnh thấy hắn cố ý muốn đi, lên tiếng nói:

– Ta đi với lão đệ!

– Không cần! Ta đi một chút sẽ về ngay…

Miêu Nghị thình lình quay đầu lại đáp một câu, lại nhanh chóng truyền âm nói:

– Yến Đại ca, cho tiểu đệ mượn tên huynh dùng một chút!

Mượn tên ta dùng một chút??? Yến Bắc Hồng ngạc nhiên, không biết có ý gì.

Vân Phi Dương vừa thấy tình hình này, biết đây là Miêu Nghị cố ý không nghe lời mình khuyên bảo, lập tức nổi giận nói:

– Bản thiếu không cho phép!

Miêu Nghị biết không thể nào nói cho y hiểu được, cũng không nói nhảm nữa, Hắc Thán đã như mũi tên rời cung lao ra.

Ngươi… Vân Phi Dương chỉ Miêu Nghị không được cho phép rời đi, giận đến nở nụ cười, ta phí hết tâm tư muốn bảo vệ ngươi, ngươi lại muốn xông ra chịu chết, coi Vân Phi Dương ta là thế nào, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói:

– Quả thật là chó cắn Lã Đồng Tân, đi tìm chết đi. Chết cũng hay, bản thiếu đỡ mất công hầu hạ!

Những lời này của y thuần túy là nói lẫy.

Yến Bắc Hồng và Miêu Nghị là mạc nghịch chi giao, không thể nào nhìn Miêu Nghị một mình ra trận. Chỉ thấy sương mù đen xông ra trùm lên thân thể Yến Bắc Hồng, cầm đại đao trong tay chuẩn bị phóng ngựa lao ra.

Tiếng long ngâm vang lên, Miêu Nghị dừng Hắc Thán cất vó đột nhiên vung thương chỉ tới. Ánh mắt quyết liệt vung thương chỉ về phía Yến Bắc Hồng, ngăn cản cử động của y, trầm giọng truyền âm nói:

– Yến Đại ca, tuy Miêu Nghị bất tài, nhưng không muốn làm cho muội muội của mình xa cách đã nhiều năm coi thường. Trận chiến này Miêu Nghị đánh vì danh dự, chết không có gì đáng tiếc, cầu xin Yến Đại ca thành toàn!

Yến Bắc Hồng liếc nhìn Nguyệt Dao không hề hay biết gì đang xem cuộc chiến, chỉ cảm thấy lo âu. Đột nhiên hừ lạnh một tiếng, đại đao trong tay lộn một cái cắm thẳng xuống đất bên cạnh, tay cầm chuôi đao, nghiêng đầu nhắm mắt không nói.

Người cầm đầu đối phương quát lớn:

– Người tới là ai!

Y cũng muốn làm rõ ràng người mà Bạch Tử Lương truyền âm cho mình muốn khiêu chiến giết chết rốt cục là ai.

Miêu Nghị quay đầu lại quát lớn:

– Yến Bắc Hồng ở chỗ này!

Hắc Thán hưng phấn gõ mạnh bốn vó, mỗi khi đến lúc này chính là thời điểm nó hưng phấn nhất.

Vừa báo ra cái tên Yến Bắc Hồng này. Đám người Bạch Tử Lương, Nguyệt Dao cùng Không Trí đều âm thầm ghi nhớ, thì ra người này tên là Yến Bắc Hồng.

Yến Bắc Hồng? Vân Phi Dương đang thở hồng hộc ngẩn ra, ngạc nhiên hỏi tả hữu:

– Hắn nói hắn tên gì?

Yến Bắc Hồng đột nhiên mở mắt, lúc đầu y còn chưa biết Miêu Nghị truyền âm nói muốn mượn tên y dùng một chút là có ý gì, hiện tại tựa hồ trong nháy mắt mơ hồ đã hiểu.

Y Hít sâu một hơi, thấp giọng nói giúp cho Miêu Nghị nói:

– Hắn và Bạch Tử Lương có thù oán, hắn không muốn tiết lộ tên thật để cho Bạch Tử Lương biết, tránh cho sau đó rước lấy trả thù.

Như vậy hữu dụng sao? Vân Phi Dương ngơ ngác nghi ngờ.

Bọn Cổ Tam Chính trong trận doanh Tiên Quốc ngơ ngác nhìn nhau, tình huống thế nào vậy, vì sao Miêu Nghị biến thành Yến Bắc Hồng, chẳng lẽ thật sự là chúng ta nhận lầm người rồi!?

– Triệu Phi, đây là ý gì, hẳn là Miêu Nghị không sai! Cây thương trong tay hắn kia phát ra tiếng vang đã chứng minh không giả!

Tư Không Vô Úy truyền âm hỏi Triệu Phi.

Triệu Phi truyền âm đáp:

– Miêu huynh đệ làm như vậy nhất định là có nguyên nhân của hắn, chúng ta không nên vạch trần là được!

Lúc nói lời này đồng thời quan sát chung quanh xem có người quen Hồng Cân minh hay không, thật may là không có một ai. Thật ra trước đó tìm người lập đội bọn họ đã phát hiện ra điểm này, nhưng lúc này vẫn không nhịn được lo lắng vì Miêu Nghị.

Miêu Nghị liều mình xông ra như vậy, rốt cục đổi được mấy vị bằng hữu trong giới tu hành mà ai ai cũng đề phòng cẩn thận này.

– Vì sao đồng đội ngươi không ra ứng chiến, chẳng lẽ Ma Quốc toàn là hạng người ham sống sợ chết?

– Giết mấy tên tiểu tặc cần gì phải hưng sư động chúng, một mình Yến mỗ là đủ!

Miêu Nghị hét lớn một tiếng đáp lại, điều khiển vật cỡi nhanh chóng lao ra.

Hiện trường nhất thời xôn xao, lúc này mới xuất chiến trận đầu, ai ai cũng có suy nghĩ muốn thăm dò thử. Kết quả ngay trận đầu đã xuất hiện tình huống một địch mười, lập tức khiến cho mọi người bình khí ngưng thần trợn to mắt nhìn chăm chú vào trường đấu có chu vi ngàn thước này.

Đám người khiêu chiến là bị Bạch Tử Lương cưỡng ép điểm ra, vốn trong lòng còn chút lo lắng đề phòng, lúc này thấy đối phương chỉ có một người tham chiến, nhất thời tinh thần phấn chấn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 5
Phần 7 Đệ tử Kiếm Ly cung địa vị tối cao ở Trấn Hải sơn, Chu Hoàn tu vi Thanh Liên nhất phẩm đứng dậy, chắp tay nói: Có! Những người ngươi mới vừa tiến cử cũng là đệ tử Kiếm Ly cung sao? Miêu Nghị hỏi. Chu Hoàn không tị hiềm chút nào nói: Là đệ tử Kiếm Ly cung không sai, bất quá Chu Hoàn cho là đề cử hiền tài không thể tị hiềm người thân, người có tài mới xứng đáng. Miêu Nghị gật đầu nói: Người có tài mới xứng đáng, nói rất hay, ta đồng ý lời này. Ánh mắt hắn rơi vào trên người Liễu Thiến: Liễu Thiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại gần nhìn cho kỹ hơn. Cô gái đó thật đẹp, sang trọng, quyến rũ, nhìn giống tiểu thư con nhà giàu. Cô mặc áo khoác to, bên trong là cái áo thun ôm sát người, cái quần short khoe ra đôi chân trắng nõn. Lâm bước đến gần tính tán tỉnh cô gái đẹp, nhưng cô...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng