Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 90

Ba người Miêu Nghị lập tức cùng nhau chắp tay cảm tạ, đi theo ra khỏi đại lao, bên trong truyền tới tiếng gào thét khản cổ của Hô Diên Thọ:

– Chuyện không liên quan đến ta, mau thả ta ra! Cha, cứu con…

Không ai để ý tới y, cũng không ai chú ý tới bên trong ngục giam mới vừa rồi nhốt ba người xuất hiện một con bọ ngựa nấp trong góc tối.

Ba người ra khỏi đại lao chờ ở bên ngoài, mấy tên ngục tốt vào buồng giam nữ không lâu, sáu nàng hình dung có hơi tiều tụy cũng được thả ra.

Vừa thấy mặt ba người, sáu nàng quỳ xuống tại chỗ, biết đã gây phiền phức cho chủ nhân mình.

– Không sao, tất cả đứng lên đi, có lời gì trở về rồi hãy nói.

Ba người kêu một tiếng.

Đoàn người vừa rời đi Hình bộ, đám bộ thuộc Lâm Bình Bình nóng nảy chờ ở ngoài cửa thấy bọn họ rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Mọi người mới vừa cùng nhau trở lại trạch viện Miêu Nghị được một hồi, chợt thấy La Bình vội vã chạy tới, thấy mọi người không có việc gì mới thở ra một hơi thật dài:

– Hoa gia nói Bồ đại phán quan đã thả các ngươi ra, không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi!

Chợt y bật cười ha hả nói:

– Mọi người ra thật đúng lúc, thiếu chút nữa bỏ lỡ, mau đi theo ta, có một tuồng hay cho các ngươi xem!

Mọi người không biết tuồng hay gì, được La Bình dẫn tới giữa núi rừng phía sau thương hội, La Bình còn cố ý bảo bọn họ mang theo vật cỡi.

– La huynh, tuồng hay gì vậy?

Tư Không Vô Úy không nhịn được hỏi, tính tình y có hơi nóng nảy.

La Bình chỉ về phía hậu viện thương hội xa xa:

– Cũng sắp tới rồi, lúc ấy sẽ biết ngay.

Mọi người không biết nói gì, không hiểu vì sao y úp úp mở mở chuyện gì, không thể làm gì khác hơn là chịu nhịn chờ đợi. Đợi không tới nửa canh giờ, chỉ thấy cửa sau thương hội rộng mở, già trẻ lớn bé đi ra, ở giữa lảo đảo một người trẻ tuổi thất hồn lạc phách, không ai xa lạ chính là Nhậm Huyền Minh, y phục thương hội trên người đã không còn.

– Thì ra là nhóc con này, làm hại chúng ta thật là khổ!

Tư Không Vô Úy cắn răng căm phẫn nói.

La Bình nghe vậy kinh ngạc nói:

– Chẳng lẽ các ngươi đã biết rồi sao?

Miêu Nghị khẽ gật đầu, kể sơ qua một lượt đại khái đối thoại nghe được trong ngục. La Bình chợt hiểu ra, các nàng cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi, thì ra phía sau có tiểu nhân giở trò.

Triệu Phi hỏi:

– Đây chính là tuồng hay mà ngươi nói sao?

La Bình cười nói:

– Đương nhiên là tuồng hay, sợ rằng các vị chỉ biết một mà không biết hai, thủ đoạn của Nhậm Huyền Minh cố nhiên cao minh, thế nhưng lần này chơi quá tay, chọc giận Hô Diên Khang An lão tử của Hô Diên Thọ. – Cần phải biết thương hội Tiên Quốc được Thiên Ngoại Thiên Hô Diên Thái Bảo nắm trong tay, bắt đầu từ ngày thương hội Tiên Quốc khai sáng đã nằm trong tay của Hô Diên Thái Bảo, có thể nói là một tay Hô Diên Thái Bảo sáng lập. Chính vì vậy, nếu như tay cầm tài nguyên thương hội khổng lồ lại lui tới quá mật thiết với chư hầu địa phương, sẽ dễ dàng đưa tới nghi kỵ, cho nên Hô Diên Thái Bảo cũng có ý giữ một khoảng cách với chư hầu.

– Lực ảnh hưởng Hô Diên gia đối với chư hầu dĩ nhiên là không lớn lắm, ngay cả Lan Hầu cũng dám không nể mặt Hô Diên gia là có thể thấy được điểm này. Huống chi các phe chư hầu cũng không phải là dễ ăn hiếp, phe nào cũng có thực lực hùng mạnh không dễ dàng ảnh hưởng như vậy.

– Nhưng Hô Diên gia bởi vì nguyên nhân Hô Diên Thái Bảo, ảnh hưởng đối với thương hội rất là to lớn. Lão tử của Hô Diên Thọ Hô Diên Khang An đến thẳng hội trưởng thương hội Thìn lộ, thương hội tra hỏi nội bộ với Nhậm Huyền Minh xong, vốn phải xử tử, may nhờ có phó hội trưởng Long Mậu Sâm hết sức bảo vệ.

– Nói tới tổ tiên Nhậm Huyền Minh năm xưa đi theo Tiên Thánh chinh chiến giới tu hành, lập công lao vì Tiên Thánh lại tử trận, mới giữ được cho Nhậm Huyền Minh một mạng. Bất quá tử tội có thể trốn, tội sống khó tha cho. Y đã bị trục xuất khỏi thương hội, cách chức thành tán tu, trong vòng năm trăm năm quan phương cũng sẽ không dùng nữa.

Tư Không Vô Úy lập tức mắng:

– Các ngươi thật là, lại để cho nhóc con này giữ được mạng…

– Ôi! Không có biện pháp, phó hội trưởng Long Mậu Sâm bảo vệ Nhậm Huyền Minh năm xưa là bộ thuộc của tổ tiên Nhậm Huyền Minh, chịu đại ân tổ tiên y, lúc này không ra mặt cũng không được.

La Bình thở dài một tiếng, tựa hồ cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, bất quá lại cười nói:

– Có lẽ sống chưa chắc dễ chịu hơn là chết…

Triệu Phi hỏi:

– Vì sao vậy?

– Đạo lý rất đơn giản, lần này phó hội trưởng bảo vệ y coi như là đã chọc cho Hô Diên Khang An không thoải mái, không thể nào vì Nhậm Huyền Minh mà đối nghịch Hô Diên gia. Mà thế lực Hô Diên gia ở đô thành không nhỏ, lần này chọc giận Hô Diên Khang An, nếu như Nhậm Huyền Minh lưu lại đô thành sớm muộn cũng gặp độc thủ của Hô Diên gia, tự nhiên phải cao bay xa chạy.

– Thế lực Thương hội trải rộng toàn bộ Tiên Quốc, cũng có nghĩa lực ảnh hưởng Hô Diên gia trải rộng Tiên Quốc. Cho nên sợ là cả Tiên Quốc cũng không còn chỗ cho Nhậm Huyền Minh đặt chân, vừa rời đi đô thành e rằng chỉ có chạy trối chết cũng không biết có thể tránh được độc thủ Hô Diên gia hay không!

La Bình có vẻ hả hê, lúc nói lời này không nhịn được nghiêng đầu liếc nhìn Thiên nhi cắn môi không nói. Nếu không phải cử động của Thiên nhi ngoài dự liệu của Nhậm Huyền Minh, y không ngờ nàng dám động thủ giết người ở đô thành, chọc tới Đô Đốc phủ chấp pháp, chỉ sợ Nhậm Huyền Minh cũng sẽ không phải chịu xui xẻo như vậy. Nói không chừng y sẽ thật sự được như ý, lần này có thể coi như y lật thuyền trong mương, chơi ưng bị ưng mổ vào mắt.

Mọi người chợt hiểu ra, thì ra là như vậy.

Hậu viện thương hội, Nhậm Huyền Minh thất hồn lạc phách không biết nói với mọi người thế nào. Chỉ thấy y khom người bái thật sâu sau đó dắt một đám long câu từ hậu viện chạy đi, lộ vẻ thê lương chạy ra khỏi hậu viện thương hội, chạy một mạch ra ngoài thành.

– Các vị có muốn tiễn y một đoạn đường không?

La Bình cười hỏi mọi người.

Mấy người lập tức hiểu nguyên nhân vì sao trước đó La Bình bảo bọn họ mang theo vật cỡi.

Miêu Nghị không có hứng thú, bất quá lại nói với Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy:

– Chúng ta đi xem thử, những người khác trở về.

Hai người lộ ra vẻ tâm lĩnh thần hội, tức thì cộng thêm La Bình, bốn người nhanh chóng rời đi.

Ở trong thành, La Bình muốn chạy nhanh bắt kịp Nhậm Huyền Minh, chợt Miêu Nghị giơ tay ra ngăn lại:

La huynh cần gì nóng lòng như vậy…

La Bình sửng sốt, chợt giật mình kinh hãi, y ở thương hội cơ hồ chưa hề tham dự chuyện giết người lần nào. Nhưng ba tên này là ai, tối thiểu cũng là tiểu chư hầu trấn giữ một phương, lại là người từ trong mười tám vạn tu sĩ Tinh Tú Hải đánh ra, trên tay ai nấy không biết có bao nhiêu nhân mạng, sợ là lần này bọn họ không muốn để cho Nhậm Huyền Minh còn sống mà cao chạy xa bay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 12
Phần 90 Bất luận là có người suy đoán đến những phương diện không tốt hay không, nhưng khi sự cố xảy ra dường như cùng lúc, Tỉnh cũng đang tiến hành cuộc họp hội nghị Trưởng ban Tổ chức cán bộ toàn tỉnh, việc đó không thể không khiến cho con người ta phải hoài nghi đến những vấn đề tồn tại ở phía sau sự cố, có phải có những bí ẩn nào khác hay không Nhưng mà, bí ẩn lớn hơn nữa vẫn còn nằm sâu phía sau hậu trường. Hạ Tưởng là lần đầu tiên chạy tới hiện trường của sự cố. Các cán bộ cùng đi theo Hạ Tưởng có Phó thị trưởng Ủy ban...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 90 Thì ra như thế! Tào Mãn cười khổ, người Vệ khu chân chính nghe mệnh còn là phụ thân, chính mình căn bản không khống chế được, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, lại rung tinh linh hỏi: Phụ thân, con trai nên làm sao mới bái kiến được ngài? Hạ Hầu Thác: Có phần tâm đó đặt ở trong lòng là đủ rồi, ta không nên tiếp tục lộ diện, nếu sự vụ gia tộc đã giao cho ngươi, ngươi cứ quản lý cho tốt là được. Vệ khu lưu ở bên cạnh ta, tạm thời sẽ không trở về. Còn phía Ngưu Hữu Đức, ngươi không nên động hắn, làm tốt chuyện của chính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 6
Phần 90 Lúc rạng sáng, khu vực nội thành, các khách sạn năm sao mọc lên san sát, giống như những tòa tháp chọc trời, lóng lánh ngọn đèn muôn màu, khiến thành phố này thoạt nhìn dường như vĩnh viễn không có đêm tối. Chính giờ phút này, bên ngoài bãi đỗ xe khách sạn Hilton, một chiếc Mercedes G55 màu đen chậm rãi tiến vào, tại đây, lúc này đã có vẻ lạnh lẽo, chiếc xe tới tương đối đột ngột. Trực ban trong đội bảo vệ vốn đã buồn ngủ, đột nhiên nhìn thấy có xe tiến vào, vội không ngừng day day mắt, nhìn kỹ xe này, tinh thần lập tức chấn động. Anh ta công...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng