Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 98

Nói đến chuyện này, Đàm Lạc cùng Diệp Tâm cũng hơi có vẻ lúng túng, so với nghĩa khí giữa Triệu Phi, Tư Không Vô Úy và Miêu Nghị, ba người nuốt lời rất là không chịu nổi. Cần phải biết Triệu Phi và Tư Không Vô Úy vốn là tôn sư một phủ, địa bàn trước đó của bọn họ cũng không kém hơn địa bàn hiện tại lựa chọn, hơn nữa lại tổ chức nhiều năm. Hiện tại lại vì một lời cam kết song song theo Miêu Nghị rời đi, hành động này thật sự khiến cho ba người bọn họ thẹn thùng xấu hổ.

Triệu Phi mỉm cười nói:

– Có thể hiểu được, ba người các ngươi lưng đeo ích lợi môn phái, thảy đều thân bất do kỷ. Huống chi quan hệ Miêu Nghị với ba đại phái các ngươi như vậy, không đề cập tới cũng được…

Lúc gần tới địa bàn thương hội kinh doanh, sáu người lại chia làm hai nhóm mà đi, như người xa lạ, phảng phất có thù với nhau.

Quân Sứ đã triệu kiến xong, đô thành là đất thị phi, cho nên ba người Miêu Nghị bị cuốn vào trong vòng thị phi không muốn ở lại lâu.

Miêu Nghị căn dặn Lâm Bình Bình một phen, sau đó tìm Hoa gia và La Bình từ giã, nhanh chóng rời đi.

Mà ba đại phái có nhiều mối quan hệ ở đô thành, ba người Cổ Tam Chính cần phải nhất nhất bái biệt, hiển nhiên không có biện pháp rời đi nhanh như vậy, cho dù là có thể cùng nhau rời đi cũng không tiện để người ta thấy.

La Bình lại tiễn hành, kiên trì đưa bọn Miêu Nghị ra bên ngoài thành mười dặm.

– La huynh dừng bước!

Miêu Nghị khuyên La Bình trở về.

– Đưa người ngàn dặm cuối cùng cũng phải từ biệt!

La Bình chắp tay cười nói:

– Các vị lên đường thuận buồm xuôi gió!

– Non xanh còn đó nước biếc còn đây, sau này còn gặp lại!

Triệu Phi cũng chắp tay.

– Sau này còn gặp lại!

Tư Không Vô Úy cũng chắp tay đáp một tiếng, phát ra tiếng cười to sảng lãng, giục long câu quay đầu nhanh chóng đuổi theo bọn Miêu Nghị.

Cả bọn hơn hai mươi người giục vật cỡi chạy thật nhanh, chạy đi một mạch.

La Bình đứng lại một mình lấy mắt tiễn đưa, trong lòng mơ hồ hâm mộ. Ba vị kia cũng là tôn sư một phủ, trên tay ai nấy có địa bàn lớn như thế, ai nấy tay cầm ngàn vạn tín đồ, nắm trong tay thật nhiều nhân mã, đều là tiểu chư hầu vùng vẫy một phương. Cuộc sống kích thích say nằm gối mỹ nhân, tỉnh chưởng quản chư hầu như vậy mới gọi là sống đặc sắc có ý nghĩa.

Đây là y đang ở trong phúc mà không biết phúc, lại không biết người thân ở bên ngoài muốn chui vào thương hội cầu bình an cũng không được.

Rời đi đô thành trăm dặm, cả bọn tạm ngừng, Miêu Nghị chợt một mình xông vào núi rừng bên cạnh, mọi người không biết hắn muốn làm gì.

Trong rừng, một đám Đường Lang ẩn nấp trên cây bay vào trong vòng tay trữ vật hắn.

Lúc động thủ với Hô Diên Thọ, hắn đã lo lắng sẽ có người lục soát, nên đã sớm tách ra tiểu Đường Lang mà đi, như vậy cho dù là bị bắt được cũng có thể nhất quyết không thừa nhận.

Miêu Nghị từ trong rừng chạy như bay ra, cả bọn lại tiếp tục lên đường.

Hơn hai mươi người mưa gió không trở ngại, vượt qua biết bao núi rừng sông suối, cứ năm ngày nghỉ một chút. Ngang qua Trấn Ất điện, cả bọn xông vào đến chân núi Trấn Ất điện dừng lại. Miêu Nghị một mình lên núi, bái biệt Hoắc Lăng Tiêu.

Bất kể như thế nào, dù là nể mặt của tình nhân sau lưng Hoắc Lăng Tiêu, Miêu Nghị cũng đã vô tình đắc tội với Hoắc Lăng Tiêu, nói không chừng sau này còn có thời điểm cần tới.

Trên thực tế trải qua chuyện ở đô thành, Miêu Nghị cũng biết không tiện chuốc lấy cường địch nữa, bằng thực lực địa vị trước mắt mình đạt tới đã là nỏ hết đà. Hắn tiếp xúc nhân vật càng ngày càng cao cấp, trước mặt chính là cao thủ cấp điện chủ, đó là một nhân vật ở một cảnh giới hoàn toàn khác. Hắn không có khả năng thắng được, đã đến lúc phải làm con rùa đen rút đầu. Cho nên cho dù là nhìn bề ngoài, dù là ghét Hoắc Lăng Tiêu, hắn cũng phải duy trì quan hệ, tiếp tục làm như không biết chuyện bị đẩy đi Tinh Tú Hải.

Hai huynh đệ gặp mặt, biết Miêu Nghị đã mưu đường khác, sắc mặt Hoắc Lăng Tiêu rất khó coi. Bất quá khi Miêu Nghị nói ra lý do giống như những lời mà hắn đã nói với cung chủ Nguyệt hành cung Trương Thiên Tiếu, Hoắc Lăng Tiêu lại có vẻ sợ hết hồn hết vía. Không ngờ rằng Lan Đại Đô Đốc thật sự là vì y mà bắt giam Miêu Nghị, xem ra vị kia đã cảm thấy mình gai mắt.

Nếu cung chủ cũng không có ý kiến, Hoắc Lăng Tiêu lại thầm nghĩ, đuổi tên lão đệ tiện nghi này đi xa một chút cũng tốt, có thể tránh hắn ba hoa nói ra một số lời không nên nói. Còn có thể bớt gây ra phiền phức cho mình, đỡ phải rơi vào tình thế khó xử, cứ chùi mông thu dọn giúp cho hắn mãi.

Có thể nói sắc mặt của Hoắc Lăng Tiêu nói thay đổi liền thay đổi ngay, sau khi nghĩ thông suốt, tâm trạng sáng sủa, muốn hết tình địa chủ giữ Miêu Nghị lại thêm mấy ngày.

Miêu Nghị lấy lý do cung chủ Thủy hành cung lệnh cho mình lập tức đi nhậm chức để từ chối, lại thêm dưới chân núi có người chờ, khéo léo cáo từ.

Hoắc Lăng Tiêu cũng không phải là thật lòng muốn giữ hắn lại, bất quá không tỏ ra lén la lén lút nữa, cũng không cần thiết lén la lén lút. Trên dưới toàn Trấn Ất điện hôm nay ai mà không biết Miêu Nghị hắn là huynh đệ kết nghĩa của Hoắc Lăng Tiêu, đích thân cầm tay tiễn hành, đích thân đưa Miêu Nghị ra đại môn cung điện, chắp tay nói:

– Chúc hiền đệ lên đường thuận buồm xuôi gió!

– Đại ca bảo trọng, nếu có cơ hội, đệ sẽ thường đến thăm Đại ca!

Miêu Nghị chắp tay bái biệt.

– Được được!

Sắc mặt Hoắc Lăng Tiêu hơi sượng, nghĩ thầm tốt nhất vĩnh viễn ngươi đừng tới, coi là ta sợ ngươi rồi có được chăng!?

– Cung chúc Miêu gia lên đường thuận buồm xuôi gió!

Thiên Vũ, Lưu Tinh cũng khom người cung tiễn.

– Hãy vấn an tẩu tẩu thay đệ, có cơ hội đệ sẽ đi bái kiến!

Miêu Nghị phóng người lên ngựa sau khi vừa nói dứt câu.

Sắc mặt Hoắc Lăng Tiêu nhất thời cứng đờ, cơ mặt giật giật dưới ánh mắt nghi ngờ của Thiên Vũ, Lưu Tinh…

Cả bọn rời đi Trấn Ất điện, lại long câu không ngừng vó chạy tới Nam Tuyên phủ, Miêu Nghị muốn từ giã Dương Khánh.

Hôm nay thân phận Miêu Nghị đã đủ ngồi ngang hàng với Dương Khánh, gặp mặt đã xưng nhau là phủ chủ, thật sự có thể nói là áo gấm về làng.

Biết được Điền Thanh Phong đã được vinh thăng lên sơn chủ Trấn Hải sơn, nhận vị trí của mình, Miêu Nghị cũng chỉ khẽ cười cười. Dương Khánh có tâm cơ hết sức thâm trầm, không biết rõ Dương Khánh lại muốn chơi trò gì, bất quá đây cũng không phải là chuyện hắn nên quan tâm. Từ nay núi cao nước xa không còn liên hệ với nhau, cũng không có hỏi nhiều.

Dương Khánh có vẻ kỳ quái không hiểu vì sao Miêu Nghị lại chọn lựa đi Thủy Vân phủ, nhưng Miêu Nghị né tránh không nói, y cũng không hỏi nhiều. Sau này suy đoán cũng không có lui tới gì nữa, lưu lại nhân tình là chuyện thuận tiện, cũng sẽ không mất mát gì, dĩ nhiên là nhiệt tình giữ lại Miêu Nghị thêm mấy ngày, hắn cũng lấy phương thức đối phó Hoắc Lăng Tiêu khéo léo chối từ.

Dương Khánh đích thân đưa Miêu Nghị tới bên ngoài sơn môn, hai bên nói lời từ biệt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hai vợ chồng Tú – Khánh - Tác giả The Kid
Truyện kể về các sự kiện tình dục của hai vợ chồng Tú và Khánh. Trong công ty ai cũng biết anh chàng Tú và cô nàng Khánh đang thích nhau, nhưng họ nhút nhát không dám tỏ tình với nhau. Tú chỉ là một anh chàng bình thường, không có gì đáng kể. Còn Khánh, một cô gái dễ thương, duyên dáng, nói giọng Bắc, nhí nhảnh, hết mình trong công việc. Các đồng nghiệp rất muốn Tú và Khánh đến với nhau. Hôm đó trong công ty có chuyện vui nên các nhân viên rủ nhau đi nhậu để ăn mừng. Những người đồng nghiệp đã ép Tú và Khánh uống thật say. Khi cả hai đã say...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 98 Lục Thiếu Du vô cùng phiền muộn. Hắn cũng coi như không tồi. Thế nhưng Quỳ Long Như Hoa này không ngờ lại chướng mắt hắn khiến cho hắn không còn câu nào có thể nói. Nghiệt súc. Lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ thì ta sẽ cho ngươi một con đường sống. Bằng không ta sẽ lột da ngươi. Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, một cỗ hàn ý tràn ra. Tiểu tử chưa dứt sữa. Ngươi còn chưa đủ tư cách, bản tiểu thư sẽ đem xương cốt ngươi vặn gãy. Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Quỳ Long Như Hoa hiện lên sự hung ác. Thế nhưng vì một màn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng