Miêu Nghị - Quyển 7

Phần 99

Hành động này lọt vào mắt đệ tử ba đại phái thờ ơ lạnh nhạt, cảm thấy vừa hâm mộ lại ghen tị. Bất quá mười mấy năm từ động chủ nhảy đến sơn chủ, hôm nay lại nhảy đến phủ chủ, tốc độ leo lên nhanh chóng tới mức khiến cho người ta cảm thấy phát thèm, nhưng cũng biết đó là đi Tinh Tú Hải lấy mạng mình ra đổi lấy. Lần sau dù là cho bọn họ một cơ hội đi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, bọn họ cũng chưa chắc dám đi, mười tám vạn tu sĩ chỉ có thể sống trở về một trăm, cũng quá kinh khủng!

– Còn nhớ năm xưa ở Phù Quang động…

Dương Khánh ở sơn môn đưa mắt nhìn theo đột nhiên lắc đầu cười khổ:

– Thật mau!

Thanh Mai, Thanh Cúc đi theo cũng nhìn đội nhân mã kia biến mất vẻ mặt phức tạp. Các nàng còn nhớ tình hình lúc trước Miêu Nghị thấp thỏm đưa lễ cho các nàng, đây là hắn chỉ dùng thời gian mấy chục năm ngắn ngủi vượt qua đoạn đường người ta cần hơn mấy trăm mấy ngàn năm mới có thể đi hết.

Không biết Thanh Cúc nghĩ tới điều gì, khẽ thở dài một tiếng…

Trạm kế là Thiếu Thái sơn, nhưng trước khi tới đó, Miêu Nghị cố ý đi vòng qua Trường Phong thành một chuyến, trở về thăm nơi hắn đã sinh ra lớn lên.

Trường Phong thành vốn ở cảnh nội Nam Tuyên phủ, cách Nam Tuyên phủ không phải là quá xa. Lúc trước vẫn còn nhậm chức ở Nam Tuyên phủ, Miêu Nghị còn không có cảm giác gì, lần này sắp phải đi xa tha hương, Miêu Nghị khó đè nén nỗi nhớ, nên cố ý trở về thăm. Sau này nếu như không có việc gì suy đoán cũng sẽ không cố ý trở lại một chuyến nữa, lần này ly biệt có thể sẽ thành vĩnh viễn.

Để lại đám bộ thuộc giữa núi rừng ở ngoài thành trông chừng vật cỡi, cũng không cần thiết một đống người đi theo, Miêu Nghị, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy dẫn theo thị nữ đơn giản vào thành.

Thành vẫn là tòa thành kia, e rằng cả tòa thành biến hóa ít nhất là thành tường đã phong sương hơn. Về phần biến hóa lớn nhất trong thành cũng chính là lớp người mới thay người cũ, không thấy được khuôn mặt nào quen thuộc, còn có kiến trúc nhà cửa cũ kỹ không chịu nổi mưa gió, hiện tại đã được thay đổi mới.

Người của thế giới này sống ngày nào hay ngày ấy, không cần biến hóa quá lớn. Các tu sĩ nắm chắc trong tay thế giới này cũng không hy vọng những tín đồ này có biến hóa gì lớn, chỉ cần bọn họ thành kính tín ngưỡng.

Đứng ở đầu đường, nhìn nhà cũ của mình trước mặt đã biến thành cửa hàng tơ lụa, không còn chút bóng dáng đã từng quen biết. So với lần trước Miêu Nghị tới cách đây mấy chục năm, cửa hàng tơ lụa làm ăn lại càng thêm thịnh vượng, tiệm mì mở rộng thêm nữa, bao gồm cả mấy gian nhà.

Mấy người không biết tại sao Miêu Nghị nhìn chằm chằm cửa hàng tơ lụa ngẩn người, Triệu Phi hỏi:

– Miêu huynh, chẳng lẽ đã từng tới nơi này rồi sao?

Miêu Nghị phục hồi tinh thần lại, nhìn Thiên nhi và Tuyết nhi theo hầu hai bên mình, tay chỉ cửa chính cửa hàng tơ lụa cười nói:

– Nếu như ta nhớ không lầm, cửa chính kia là vị trí nhà cũ nơi ta lớn lên.

Mấy người nghe vậy không khỏi bùi ngùi cảm khái, đã hiểu ý Miêu Nghị tới nơi này.

Người đi đường đi vòng qua mấy người, dùng ánh mắt xa lạ quan sát mấy vị này, nam khí thế phi phàm, nữ đẹp như thiên tiên, người đi đường đều có vẻ không dám đến gần.

Đột nhiên Miêu Nghị tiến lên phất tay ngăn lại một người trẻ tuổi, chắp tay hỏi:

– Vị tiểu ca này, có biết nhà người thân Hoàng thành chủ ở đâu không?

– Hoàng thành chủ… Hoàng thành chủ nào?

Người trẻ tuổi có vẻ kỳ quái:

– Bản thành chưa nghe nói qua Hoàng thành chủ gì, có phải quý nhân lầm hay không?

Miêu Nghị sửng sốt, chợt cười một tiếng, chắp tay nói:

– Làm phiền rồi!

Quay đầu lại tìm thêm một vị lão nhân gia lớn tuổi hơn hỏi thăm, lão nhân gia à một tiếng, khẽ lắc đầu nói:

– Hoàng gia ư, không còn nữa, đã không còn nữa…

Lão không làm cho Miêu Nghị thất vọng, đích thân dẫn đường. Đoàn người đi qua mấy con phố, đi tới một nhà treo thịt heo phía trước.

Nhìn hán tử già trước tuổi toàn thân đầy mỡ đang lóc thịt, Miêu Nghị có hơi buồn cười. Vị này lại là đứa trẻ mà năm xưa hắn nhìn thấy lúc xông vào phủ thành chủ, đứa con trai mà Hoàng Bảo Trưởng trâu già gặm cỏ non sinh ra. Không ngờ rằng hiện tại làm nghề giết mổ heo giống như mình ngày trước, thật đúng là thế sự vô thường báo ứng chẳng sai.

Một lão thái bà từ cửa viện phía sau hàng thịt heo xách giỏ thức ăn đi ra, y phục đơn giản, thoạt nhìn tinh thần coi như quắc thước, thân thể cũng cường tráng.

Lão đầu dẫn đường lập tức đi tới giữ bà lại, chỉ bọn Miêu Nghị nói:

– Lão tỷ tỷ, có khách nhân tới thăm bà.

Lão thái bà bị lão đầu nhiệt tình kéo qua hơi lộ vẻ nghi ngờ nhìn Miêu Nghị, muốn nói lại thôi. Bởi vì không nhận ra, không biết khách nhân từ đâu tới, đã không còn nhớ gặp được khách nhân quý phái như vậy từ bao giờ.

– Đây chính là nữ nhi nhà lão Lý đậu hủ, dâu của Hoàng Bảo Trưởng đã tục huyền.

Lão đầu giải thích với Miêu Nghị một tiếng, giọng có hơi lớn, đoán chừng là tai lão đã kém.

Thật ra thì Miêu Nghị có hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nữ nhi nhà lão Lý đậu hủ còn sống. Thoạt nhìn thân thể tựa hồ còn khỏe, có thể nói trường thọ trong số phàm nhân, chẳng qua là già đi thay đổi suýt chút nữa hắn không nhận ra.

Miêu Nghị tiện tay cầm một khối kim tinh nhét vào trong tay của lão đầu, đuổi lão đầu đi, lại bỏ một nắm kim tinh vào giỏ thức ăn lão thái bà, không nói nửa lời, xoay người dẫn mọi người rời đi.

Lão thái bà sửng sốt, có chút sợ hãi, vô duyên vô cớ lại cho mình nhiều tiền như vậy làm gì, vội vàng chạy lấp xấp đuổi theo, ngăn ở trước mặt của Miêu Nghị, thấp thỏm nói:

– Vì sao bỗng dưng quý khách cho lão thân nhiều tiền như vậy, lão thân thật sự không chịu nổi, không biết quý khách là thân thích của Hoàng gia hay là…

Nếu như là cố nhân của Lý gia mình, không có lý nào không quen biết, suy nghĩ một chút cũng chỉ có thể là người Hoàng gia mình chưa từng gặp.

Miêu Nghị trầm ngâm một phen, hỏi:

– Bà thật sự muốn biết ta là ai?

Lão thái bà thử hỏi:

– Không thể nói sao?

Miêu Nghị hơi chần chờ một chút, cười nói:

– Lý tỷ, có còn nhớ thiếu niên giết heo Miêu Nghị hàng thịt heo đối diện điếm đậu hủ ngày xưa hay không?

Lão thái bà trong nháy mắt cả kinh, trợn to đôi mắt người xưa nhìn hắn. Sau khi Hoàng Bảo Trưởng chết, bà từng nghe nữ nhi Hoàng Bảo Trưởng nói qua, thiếu niên giết heo năm xưa đã trở thành tiên nhân. Ký ức này đã vô cùng xưa cũ, hiện tại bị khơi gợi lại, có hơi kinh hoảng thất thố ấp úng nói:

– Chẳng lẽ ngươi là…

Miêu Nghị gật đầu cười nói:

– Chính là Miêu Nghị đây!

Lại chắp tay từ giã:

– Lý tỷ tỷ bảo trọng!

Nói xong đi vòng qua mà đi, dẫn mấy người nghênh ngang mà đi.

Lão thái bà không biết Hoàng Bảo Trưởng là bị Miêu Nghị giết chết, chẳng qua là kinh ngạc nhìn bóng lưng cường tráng của Miêu Nghị, còn có giai nhân bên người làm bạn. Bà mơ màng nhớ tới tình cảnh thiếu niên nhà đối diện nhờ người mang sính lễ tới cầu hôn mình năm xưa, bị nhà mình ném sính lễ ra đường, chuyện xưa như còn sờ sờ trước mắt, thật lâu không nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 87 Khi ấy, kế hoạch của Giải Liên Hoàn hẳn là chiếu theo suy nghĩ của Giải Cửu Gia, tìm một người thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, cho nên trước đó ông ta đã mang theo một con thuyền, bám theo đoàn thuyền của đội khảo cổ từ xa. Trên thuyền ông ta chuẩn bị sẵn một kẻ thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, người này nhất định là do Giải Cửu Gia sắp xếp chu toàn từ rất lâu trước đó. Ngô Tam Tỉnh hoàn toàn không bị khống chế, việc đó xảy ra trước khi chú Ba kể lại câu chuyện này. Chuyện xảy ra giữa Giải Liên Hoàn và chú Ba dưới đáy biển hoàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 99 Khi Lục Thiếu Du xuất hiện, thế giới Thần Thú Tử Hoàng nghi hoặc, biết rõ Lục Thiếu Du bất phàm, nhưng trong trường hợp này đứng ra lại quá kỳ quái, dù sao Thiên La minh và Chí Tôn Điện hiện tại xuất hiện bốn người, không nói trước Minh Thương và Dạ Si Hồn Tôn là Thánh Hồng Cảnh, cho dù là Ma Võ và lão giả kia, hai người kia thực lực rất mạnh, cho dù Thánh Hồng Cảnh muốn thu thập cũng không dễ dàng. Lão Ảnh và Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La an bài, tăng thêm thân phận của Lục Thiếu Du lúc này, tuy Lục Ngô nghi hoặc vì cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 8
Phần 99 “Tiểu muội năm đó cũng chưa gả cho người ta, lúc ấy gia tộc muốn cùng Trần gia chúng ta làm đám hỏi thì đột nhiên lại ngả theo phe ma đạo. Trần gia chúng ta tự nhiên không có khả năng để Trần Xảo Thiến gả cho họ. Sau đó gia muội trở nên trầm mặc ít nói, đối với nam nhân cũng không quan tâm và vẫn độc thân đến cuối đời.” Trần Xảo Thiên chần chờ một chút rồi đem chuyện Trần Xảo Thiến năm đó nói cho cao nhân trước mắt. Hiện tại hắn nhìn Hàn Lập, thấy dung nhan trẻ trung của hắn thì rốt cục nhớ tới một sự tình được đồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng