Miêu Nghị - Quyển 8

Phần 16

Thuộc hạ đề nghị tập trung lực lượng nhân mã Thanh Mộng phủ ta tới khu vực ranh giới Thủy Vân phủ tiến hành đe dọa, để cho bọn họ biết Thanh Mộng phủ ta không phải là dễ trêu như Bình Dương phủ.

Vị Hành Tẩu cuối cùng cũng đi ra ôm quyền tán thành:

– Lời ấy rất hay, không thể dung túng cho Miêu Nghị làm càn làm bậy được!

Hứa Huy Hoàng gật đầu nói:

– Được, cứ làm như thế!

Ai ngờ y mới vừa lấy ra ngọc điệp chuẩn bị viết pháp chỉ điều tập nhân mã, một tràng tiếng vó long câu rầm rập đã nhanh chóng từ xa đến gần, vừa nghe cũng biết không phải số ít.

Hứa Huy Hoàng ngạc nhiên, nhanh chóng lướt ra ngoài điện quan sát. Chỉ thấy đại đội nhân mã hỏa tốc bức tới, không dừng lại chút nào, chia làm hai đường bọc cánh bao vây, vây khốn Thanh Mộng phủ.

Bên cạnh Hàn Xuân Phong thấy rõ người tới sắc mặt đại biến, nằm mơ cũng không nghĩ tới người của Thủy Vân phủ lại dám đánh đến Thanh Mộng phủ. Trước đó thấy Trần Phi đuổi tới biên cảnh Thanh Mộng phủ bèn đi vòng, còn tưởng rằng chạy trốn tới Thanh Mộng phủ sẽ an toàn, hiện tại mới biết mộng đẹp tan biến, lập tức cao giọng nói:

– Hứa phủ chủ, nhân mã của Miêu Nghị đánh tới rồi!

Kẻ ngu cũng nhìn ra tình huống này không phải là cử động hòa bình, Hứa Huy Hoàng lập tức thi pháp giận quát:

– Địch tấn công! Địch tấn công!

Nơi đây lập tức rối loạn, thành viên sợ hãi chạy loạn khắp nơi tìm kiếm vật cỡi. Chờ bọn họ chuẩn bị xong, nhân mã tới đánh đã tạo thành vòng vây, nhanh chóng ép cho nhân mã Thanh Mộng phủ phải co cụm lại.

Hơn bảy trăm nhân mã từ Thủy Vân phủ tới này lúc trước vẫn chưa trải qua trận mạc bao giờ, nhưng mới vừa chơi đùa một trận, tối thiểu đã không còn mơ mơ màng màng như nằm mộng ban ngày nữa, đã có lòng chuẩn bị chiến tranh. Về trạng thái và khí thế rõ ràng chiếm ưu thế hơn nhân mã của Thanh Mộng phủ, cộng thêm người đông thế mạnh, khiến cho đối phương bị vây kinh sợ rối loạn, càng ngày càng co cụm lại.

Đừng nói những người khác, ngay cả sắc mặt của Hứa Huy Hoàng cũng thay đổi, chỉ cảm thấy khí thế của địch tới thật là hung hãn. Y bèn kêu gọi bộ hạ của mình và đám người chạy trốn tới, cộng thêm một đám thị nữ hốt hoảng, gần bốn trăm người lui về phía sau chen chúc với nhau.

Cho đến khi co cụm lại chật ních, không còn chỗ để chen chân nữa, Hứa Huy Hoàng mới vung đao tức giận nói:

– Người tới trả lời, vì sao phạm Thanh Mộng phủ ta!

Nhân mã hợp vây tách ra, Mộc Thái Lai cùng Trần Phi hiện thân, bàn về chức vị, lúc này Mộc Thái Lai là chính, Trần Phi là phó.

Mộc Thái Lai lần đầu dẫn dắt nhiều nhân mã như vậy bôn tập mà đến, có thể nói là ưỡn ngực ngẩng đầu ngồi ngay ngắn trên vật cỡi. Không nói ở Bình Dương phủ ra tay động thủ giết mấy người, trong lòng đã trở nên tự tin hơn trước rất nhiều, lúc này thấy mình dẫn dắt đại quân tới đây, dọa cho sắc mặt của phủ chủ một phủ cũng thay đổi, có thể nói một cỗ hào tình bừng bừng sôi trào trong lòng. Y mơ hồ phát hiện ra cảm giác này đường đường chính chính hơn việc vuốt mông ngựa nịnh bợ rất nhiều, dường như ngay cả lưng mình cũng trở nên thẳng hơn trước.

Mộc Thái Lai miệt thị đối phương bị vây khốn một câu:

– Phụng mệnh phủ chủ Thủy Vân phủ đuổi bắt phản nghịch! Hứa phủ chủ, chúng ta cũng không muốn mạo phạm, tốt nhất ngươi giao phản nghịch Thủy Vân phủ ra đây, nếu không đợi đến khi pháp giá Miêu phủ chủ thân tới, chuyện sẽ không dễ dàng như vậy nữa!

Dứt lời vung tay lên bắn ra một miếng ngọc điệp, Hứa Huy Hoàng đối diện bắt vào tay xem. Chỉ thấy bên trong là lời uy hiếp trần trụi của Miêu Nghị, nói thẳng Bình Dương phủ chứa chấp phản nghịch Thủy Vân phủ, không chịu giao ra, nên Miêu Nghị đã khởi binh đạp bằng Bình Dương phủ, lấy mạng chó Thường Chi Cửu. Nếu như Thanh Mộng phủ cũng muốn chứa chấp phản nghịch Thủy Vân phủ, Bình Dương phủ chính là vết xe đổ trước!

Hứa Huy Hoàng đã nghe Hàn Xuân Phong nói trước đó, dĩ nhiên biết đây là nói hươu nói vượn. Rõ ràng là Thiên Trạch phủ, Thủy Vân phủ và Vân Tang phủ liên thủ đột ngột tấn công Bình Dương phủ, lý do chứa chấp phản nghịch cũng chỉ là đặt điều mượn cớ, mang ra là để đe dọa y mà thôi.

Hứa Huy Hoàng cũng không muốn gây phiền phức, y cho là nếu như Thủy Vân phủ lặng lẽ thông báo một tiếng, tự nhiên y sẽ đuổi bọn Hàn Xuân Phong ra ngoài mặc cho đối phương xử trí. Nhưng hiện tại các ngươi lấy trọng binh bao vây bức bách ta giao người là chuyện gì chứ, nếu ta cứ giao người ra như vậy, mặt mũi bản phủ còn đâu?

Nhưng đây hoàn toàn là suy nghĩ một chiều của Hứa Huy Hoàng, nếu Miêu Nghị không dùng võ lực hù dọa, chỉ sợ y chưa chắc sẽ ngoan ngoãn giao người. Bởi vì y cũng cảm thấy không thích tính cách Miêu Nghị hở chút là khởi binh tấn công người khác, cho nên thà rằng y thả người đến Trấn Quý điện còn hơn. Mà Miêu Nghị lại đang tranh thủ thời gian với Trấn Quý điện, không thể nào đùa giỡn với y được.

– Các ngươi có biết hậu quả của việc làm như vậy hay không?

Hứa Huy Hoàng tức giận nói.

Mộc Thái Lai đáp:

– Đây không phải là chuyện ty chức quan tâm, ty chức chỉ biết là nếu Hứa phủ chủ không chịu giao người ra, tất nhiên sẽ phải tự gánh lấy hậu quả!

Đang lúc này, nơi xa lại có tiếng vó vang lên, chỉ thấy Miêu Nghị và Thiên nhi, Tuyết nhi dẫn đầu chạy như bay tới. Vì tranh thủ thời gian với Trấn Quý điện, ba người dựa vào ưu thế cước lực vật cởi bỏ rơi nhân mã phía sau, chạy tới trước một bước.

Vòng vây nhường ra một con đường, để ba người thông qua, ánh mắt Miêu Nghị đảo qua đám Hứa Huy Hoàng bị vây, nghiêng đầu hỏi:

– Chuyện gì xảy ra?

Mộc Thái Lai lập tức bẩm báo tình huống, Miêu Nghị lập tức phất tay chỉ, gằn giọng nói:

– Hứa Huy Hoàng, chứa chấp phản nghịch bản phủ là có ý gì, chẳng lẽ là ngươi khích bác ở sau lưng?

Hứa Huy Hoàng lớn tiếng hỏi:

– Người tới phải chăng là Miêu Nghị Miêu phủ chủ, không thể nói lung tung như vậy, là người của ngươi tự chạy tới, lấy đâu ra khích bác!

– Chẳng lẽ cho rằng ta mới tới dễ khi hiếp hay sao! Bọn họ không chạy đi chỗ khác, chỉ chạy tới chỗ của ngươi, còn dám nói sau lưng không có gì mờ ám!

Miêu Nghị quay đầu nhìn tả hữu quát:

– Các bộ nghe lệnh, nửa khắc sau nếu Thanh Mộng phủ không giao người, giết!

Đám Hứa Huy Hoàng bị vây nghe vậy trở nên vô cùng hốt hoảng, lập tức đập tan lòng cầu may của một số người. Bọn Hàn Xuân Phong khẩn trương nhất, tất cả nhìn chằm chằm vào Hứa Huy Hoàng cơ mặt giật giật, hy vọng y có thể có chút cốt khí.

Một Hành Tẩu chắp tay lên tiếng nói với Hứa Huy Hoàng:

– Phủ chủ, đây là chuyện nhà Thủy Vân phủ, Thanh Mộng phủ ta không thể cuốn vào!

Một Hành Tẩu khác cũng phụ họa nói:

– Phủ chủ, Miêu phủ chủ nói chúng ta khích bác ở sau lưng, kế hay hiện tại là giao bọn họ ra, tự nhiên có thể chứng minh Thanh Mộng phủ ta trong sạch!

Vị Hành Tẩu trước đó đề nghị tập trung lực lượng ở biên cảnh Thủy Vân phủ đe dọa cũng ôm quyền nói:

– Phủ chủ, thậm chí chúng ta không biết cả đầu đuôi gốc gọn chuyện này thế nào, cần gì nhúng vào vũng nước đục này?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 8
Ta Đấu Với Ngươi! Hoa Lai Sĩ khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa rồi tiến thẳng vào trị liệu thất, xem ra rất nóng lòng về tình hình của Tạp Mai Lệ Tháp. An Đức Liệt không đi vào, sắc mặt trầm mặc khó coi trong chốc lát, đột nhiên nhìn Hàn Thạc thật sâu, hỏi: Ngươi nói ngươi cảm thấy luồng thần lực Hắc Ám tựa hồ hơi quen thuộc hử? Ý gì đây? Hàn Thạc vốn cũng không suy nghĩ nhiều, vừa thấy vẻ mặt An Đức Liệt rất nghiêm nghị là lập tức ý thức được hắn nghi ngờ cái gì. Sực nghĩ ra, Hàn Thạc sắc mặt lạnh lùng, cảm giác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 3
Độc Ưng đã sớm đợi đã lâu, lúc này nói khẽ với Lăng Tiếu: Là về chuyện gia tộc đại bỉ. Rất nhiều chuyện không cần Lăng Tiếu phân phó, Độc Ưng đều sớm đã tra xét rõ ràng, sau đó trước tiên báo cáo cho Lăng Tiếu, hắn đã triệt triệt để để coi mình như người hầu của Lăng Tiếu rồi. Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, cũng không trực tiếp tiến đến nội viện, mà sau khi đến đại sảnh dùng đồ ăn xong mới không vội không chậm đi về phía nội viện. Giờ phút này, trong nội viện tộc trưởng cùng với bát đại trưởng lão đều đã đến đông đủ, trong đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Còn có một người tuổi tác không kém Bạch Tề, thân thể cao to hơn không ít, lúc hắn đứng đó cười nói hào sảng, hao giao du rất rộng với người trong tộc và ngoài tộc. Bạch Hạo là thứ tử nên địa vị hèn mọn, dù sao cũng là huyết mạch Bạch gia cho nên không được vắng mặt trong buổi lễ tế tổ long trọng thế này, chỉ có điều dùng thân phận của hắn không thể tới gần tổ từ, chỉ có thể lưu ở bên ngoài, hắn ngồi sau cái án giữa không trung, hắn nhàm chán quan sát tình hình chung quanh. Hắn cũng chú ý thanh niên và ngũ tiểu tử...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng