Miêu Nghị - Quyển 8

Phần 17

Các Chấp Sự cũng đề nghị giao ra đám người không liên quan kia.

Hứa Huy Hoàng biết đám thủ hạ là có ý gì, đây là đang bắc thang cho mình hạ đài, nhưng mấu chốt là… Chúng ta làm thế nào đưa người ra!? Người ta ào tới một lần hơn hai trăm tu sĩ, nhân mã bản bộ Thanh Mộng phủ không có bao nhiêu, hiện tại mọi người chen chúc với nhau như vậy làm sao đưa người ra… Dùng miệng thuyết phục là có thể đưa người ra được sao?!

Nghe đám người này nhất quyết đòi giao bọn mình ra, Hàn Xuân Phong há có thể ngồi chờ chết, quả nhiên ngấm ngầm uy hiếp, chắp tay nói:

– Hứa phủ chủ, xin cho chúng ta một con đường sống, nếu không bọn ta dẫu có chết bất khuất!

Ai ngờ bên cạnh một tên Hành Tẩu Vân Tang phủ lên tiếng nói:

– Hàn huynh, phủ chủ các ngươi đã đuổi tới, hay là ngươi trở về đi thôi, chớ liên lụy tới chúng ta.

Bọn họ cũng không muốn cùng chịu xui xẻo với Hàn Xuân Phong, chỉ đợi nhân mã Miêu Nghị rút lui, bọn họ sẽ lập tức rời Thanh Mộng phủ chạy tới Trấn Quý điện tránh né. Thật sự là phát hiện ở Thanh Mộng phủ cũng không an toàn, Miêu Nghị có thể dẫn người đánh tới, phủ chủ mình Tư Không Vô Úy tính tình lỗ mãng tám chín phần mười cũng có thể đánh tới.

Vừa nói ra lời này, bọn Hàn Xuân Phong kinh hãi, y dẫn tới bất quá mấy chục người, phần lớn nhân mã tới đây cũng là người của Vân Tang phủ. Nếu như những người này cũng đứng về phe Hứa Huy Hoàng, vậy đâu còn thực lực vốn liếng mà “dẫu có chết bất khuất”, lập tức giận quát:

– Đồng Thành, ngươi có ý gì, chẳng lẽ muốn qua sông rút cầu?

Đồng Thành đột nhiên vung thương chỉ, lớn tiếng nói:

– Các huynh đệ nghe đây, chúng ta phối hợp với Hứa phủ chủ đuổi những người này ra ngoài!

Hai đạo nhân mã Vân Tang phủ ở đây đã hiểu ý Đồng Hành Tẩu, lập tức múa may đao binh chỉ về phía bọn Hàn Xuân Phong Thủy Vân phủ. Mà bên này cũng lập tức khẩn trương nhấc vũ khí lên đáp lại, hai bên giằng co với nhau nhưng không bên nào dám động thủ. Hứa Huy Hoàng liếc nhìn Đồng Thành đang lớn tiếng chỉ huy người của mình. Y có thể làm tới phủ chủ hiển nhiên không phải là kẻ ngốc, nếu đã quyết định giao những người này cho Miêu Nghị, ta còn phải dính vào chuyện liều mạng giữa các ngươi sao… Trước đó vì cố kỵ bên này người đông thế mạnh, hiện tại đã chia rẽ… Lập tức lên tiếng nói:

– Ta sẽ đi thương lượng với Miêu phủ chủ một chút.

Y âm thầm truyền âm kêu hai tên thị nữ của mình, cùng nhau giục vật cỡi chạy ra ngoài, đến trước người Miêu Nghị chắp tay, thấp giọng nói:

– Miêu phủ chủ, ta không muốn cuốn vào chuyện giữa các ngươi. Nhưng ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, không phải là ta không muốn giao người cho ngươi, mà là bọn họ người đông thế mạnh dây dưa không chịu rời đi, có khuynh hướng chó cùng rứt giậu. Ngươi mở một góc lưới để người của ta đi ra, những người còn lại ngươi muốn xử lý như thế nào không liên quan đến Thanh Mộng phủ ta.

Miêu Nghị có vẻ không biết nói gì, nhân mã bản bộ ngươi làm ăn kiểu gì không biết… Bất quá suy nghĩ một chút tới tính tình tu sĩ nơi này cũng đáng để thông cảm, tức thì gật đầu một cái với Mộc Thái Lai.

Mộc Thái Lai vung tay lên, nhân mã bao vây thả một đường ra.

Hứa Huy Hoàng đứng sánh vai Miêu Nghị lập tức lớn tiếng nói:

– Nhân mã bản bộ Thanh Mộng phủ nghe lệnh, tất cả ra ngoài!

Miêu Nghị không biết nói gì liếc y một cái, người như vậy cũng có thể làm phủ chủ, suy đoán từ trước tới nay chưa hề đánh trận bao giờ. Ngươi cho rằng những người khác toàn là kẻ ngốc sao, nói ra lời như vậy rõ ràng là lão huynh ngươi không muốn cho người của mình còn sống rời đi…

Nhân mã bản bộ Thanh Mộng phủ dĩ nhiên là mừng rỡ, không có chuyện của chúng ta nữa rồi, các ngươi muốn làm gì thì làm, chúng ta đi trước, chuyện này kết thúc chúng ta sẽ trở lại bình thường. Chỉ thấy các tu sĩ kéo thị nữ lên vật cỡi, muốn rời khỏi chỗ thị phi này.

Đồng Thành cùng Hàn Xuân Phong đang giằng co với nhau thấy vậy giật mình kinh hãi, cẩu tặc Hứa Huy Hoàng muốn bỏ mặc chúng ta, hai người cơ hồ là đồng thanh gầm lên:

– Không cho đi!

Thủ hạ bọn họ cũng không phải người ngu, vừa thấy hai người ra dấu lập tức cản người Thanh Mộng phủ muốn rút lui lại, ngược lại bao vây nhân mã bản bộ Thanh Mộng phủ, lập tức làm cho người Thanh Mộng phủ muốn rút lui sợ hết hồn.

Hai bên mới vừa giằng co với nhau hiện tại trong nháy mắt liên thủ, không cần thương lượng đã hoàn thành bố trí ăn ý, tình hình can đảm và tốc độ phản ứng như vậy khác nhau như trời vực với chuyện trước đó bảo bọn họ đi tấn công Bình Dương phủ lại trốn chạy. Miêu Nghị thấy vậy cũng không biết nên nói gì cho phải, đã có can đảm chém giết như vậy trước đó cần gì chạy trốn tới chỗ này, chẳng lẽ chết ở chỗ này sẽ vinh quang hơn sao, quả thật là bọn người khiến cho người ta không có cách nào hiểu nổi. Vừa thấy tình hình này, Hứa Huy Hoàng lập tức nổi giận, chỉ phía trước giận quát:

– Đám nghịch tặc các ngươi muốn làm gì, lại dám vây khốn nhân mã Thanh Mộng phủ ta, còn không mau mau tránh ra cho ta!

Hàn Xuân Phong kêu to:

– Hứa phủ chủ, muốn đi thì cùng đi, nếu không mọi người đừng mơ rời khỏi!

– Lại dám uy hiếp bản phủ! Ta thấy các ngươi chán sống rồi!

Hứa Huy Hoàng giận dữ quát, dù sao hiện tại y cũng đã thoát hiểm, nói chuyện tự tin mười phần!

Đám thủ hạ của y cũng lộ vẻ hốt hoảng nhìn hắn, phủ chủ Đại nhân, ngài ngàn vạn lần chớ làm loạn!

Ánh mắt Miêu Nghị bên cạnh lóe lên, hắn cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện kỳ quái như vậy, quả nhiên là địa phương kỳ quái xuất hiện người và sự việc kỳ quái, quay sang nói với Hứa Huy Hoàng:

– Hứa phủ chủ, bây giờ ngươi đã biết bản phủ nói không sai, hẳn là tin tưởng những người này là phản nghịch rồi phải không?

– Quả nhiên là phản nghịch không biết sống chết!

Hứa Huy Hoàng oán hận gật đầu, trong lòng lại bổ túc một câu, nếu không phải ngươi đem binh vây khốn, làm sao có thể xuất hiện chuyện như vậy.

Miêu Nghị lại tỏ ra hiếu kỳ hỏi:

– Không biết Hứa phủ chủ có từng báo chuyện nơi đây cho Trấn Quý điện chưa?

– Chưa!

Hứa Huy Hoàng lập tức phủ nhận, thấy Miêu Nghị cau mày nhìn mình chằm chằm, trong lòng có hơi phát rét, lập tức bổ sung nói:

– Vốn định báo lên, ai ngờ nhân mã của ngươi đột nhiên chạy tới, còn chưa kịp, không tin ngươi xem!

Y lập tức lấy ngọc điệp vậy còn chưa viết xong ra cho Miêu Nghị xem.

Miêu Nghị nhận vào tay xem qua yên tâm, bóp vỡ răng rắc trong tay, hỏi:

– Ta muốn cưỡng ép tấn công, giải cứu bộ thuộc ngươi, ý Hứa phủ chủ như thế nào?

Hứa Huy Hoàng nhìn trái nhìn phải, nghĩ thầm ta có lựa chọn nào khác sao, rõ ràng là ngươi nói thế nào phải làm theo thế ấy, chỉ sợ là đám thủ hạ của ta sẽ gặp họa… Trong lòng xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ, cảm thấy ít nhất mình không sao, không còn thủ hạ cũ sẽ chiêu mộ thủ hạ mới, mình sẽ không tổn thất gì, lập tức cắn răng gật đầu nói:

– Cũng được!

– Vậy thì làm phiền Hứa phủ chủ viết một phần tấu báo cho điện chủ, báo lên tình hình chỗ này.

Miêu Nghị nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 25
Lại nói Việt Chiêu Phong vốn là đồ đệ nhỏ nhất của Phó minh chủ Lệnh Phong Nghĩa của bọn họ, cũng là người nối nghiệp được nhìn trúng nhát, ở bên trong đồng giai cũng là hiếm khi gặp địch thủ, nhưng mà bây giờ cùng cứng đối cứng với một đối thủ so với hắn còn yếu nhược hơn cư nhiên bị chấn đến bay ra ngoài, đây rốt cuộc là cái khái niệm gì? Liễu Phiêu Phiêu ở bên cạnh Lăng Tiếu thì là cảm thụ sâu nhất, nàng vừa mới rồi có thể cảm giác được khí thế mà Lăng Tiếu bất thình lình đánh ra đơn giản là không yếu hơn bao nhiêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 4
Lăng Tiếu vừa tiến vào trong Linh Thảo Đường đã có thị nữ khom người tiếp đón, cấp bậc cũng cao hơn bên thành Vẫn Thạch nhiều, có lẽ đây là chênh lệch giữa đại thành thị. Lăng Tiếu ba người đi vào trong đó, lập tức bị một gốc linh thảo hấp dẫn. Linh thảo ở đây chia thành ba khu, khu chuyên cho nhất giai linh thảo nằm ở lầu một, khu cho nhị giai linh thảo nằm ở lầu hai, mà ngoài tam giai linh thảo nằm ở lầu ba. Linh thảo ở lầu một tự nhiên không lọt vào pháp nhãn của Lăng Tiếu, ngược lại Hạ Huyên Huyên cô nàng này nhìn thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hai cha con bí mật loạn luân - Tác giả The Kid
Trong đêm tân hôn, hai vợ chồng Cường và Thủy chịch nhau. Cường cảm thấy hạnh phúc khi cưới được một người vợ xinh đẹp như Thủy. Cường chịch vợ bằng tất cả tình yêu anh dành cho vợ. Những tư thế làm tình nổi tiếng nhất đều được Cường sử dụng trong cuộc ái ân này. Từ kiểu truyền thống đến kiểu doggy, cưỡi ngựa và nhiều kiểu khác nữa. Thủy cảm thấy sướng với những khoái cảm chồng mình mang lại. Cuộc ái ân kết thúc khi Cường phóng thật nhiều tinh trùng vào âm đạo Thủy. Một thời gian sau Thủy có bầu, cô sinh ra một bé gái. Hai vợ chồng rất vui mừng vì đã...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng