Miêu Nghị - Quyển 8

Phần 28

Thủy Vân phủ có khách tới, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy nắm tay nhau tới, hai người xông thẳng dinh thự phủ chủ, tùy tùng tự có người chiêu đãi.

Sau khi gặp Miêu Nghị, Tư Không Vô Úy vui vẻ nói:

– Lão đệ, nhìn ra chưa, rõ ràng là điều động nhân mã gần đây là nhằm đối phó chúng ta.

– Giữ lại nhân mã của chúng ta ở Bình Dương phủ, cũng biết Trấn Quý điện có phản ứng, thật đúng là trả thù tới rất nhanh.

Miêu Nghị phất tay mời, ba người cùng nhau lên Phong Vũ các ngồi xuống. Thiên nhi, Tuyết nhi mở ra tất cả cửa trên lầu, bốn phía toàn là hồ nước mênh mông ngút mắt, vô cùng yên tĩnh.

Một cái bàn tròn nhỏ, ba cái ghế được bày ra, sau khi dâng trà lên hai nàng bèn chia ra một người lui sang bên cạnh chờ lệnh, người kia xuống lầu các.

Chủ nhân ba phủ tụ tập lại, Tư Không Vô Úy nhìn hai người uống trà, cười nói:

– Theo tình huống như vậy, chỉ cần giao ra sáu trăm nhân mã e rằng cũng như bánh bao thịt ném chó, có đi không về. Còn nói là luân chuyển, bọn họ muốn trả lại cho chúng ta lúc nào cũng không biết, chẳng lẽ chúng ta ngồi chờ bọn họ giết mổ tùy ý hay sao?! Nếu để tiếp tục như vậy, trong tay chúng ta sẽ không còn người nào nữa!

Trấn Quý điện rút đi nhân mã như vậy, chỉ một lần mỗi phủ của bọn Miêu Nghị đã mất đi bốn trăm nhân mã, cộng thêm tổn thất lúc tấn công Bình Dương phủ lần trước, lại thêm giết chết người mình, ít nhất mỗi phủ đều tổn thất năm sáu trăm nhân mã. Nhất là bên Triệu Phi, y lòng dạ độc ác một lần giết chết hơn hai trăm tên thủ hạ. Hiện tại Trấn Quý điện chơi trò như vậy, tương đương với giảm đi gần nửa nhân mã của ba phủ.

Trong ba người, Miêu Nghị anh khí bộc phát, Tư Không Vô Úy nhìn như lỗ mãng, mà Triệu Phi bất kể là tướng mạo hay là khí chất, ít nhất thoạt nhìn bề ngoài cũng là người tương đối nho nhã, chỉ thấy y từ từ đặt chén trà xuống nói:

– Chỉ cần giao nhân mã ra, trong thời gian ngắn đừng mơ họ sẽ trả lại cho mình. Dưới tay ta có người có chút quan hệ với Trấn Quý điện, nghe ngóng được tin tức, người của Bình Dương phủ bị giết sạch đối với địa phương người không giảm, ai ai cũng tham nhũng này quả thật là một chuyện tốt, có thể nói là ba người chúng ta gián tiếp giúp Trấn Quý điện không ít.

– Nhưng vấn đề là lần trước ba người chúng ta ra tay huyết tẩy Bình Dương phủ, những người khác bị dọa sợ đến nỗi không dám tới Bình Dương phủ. Bên này quan hệ nhân tình phức tạp, có thể sử dụng mưu cầu ích lợi, cũng có thể dùng để lánh nạn, khiến cho nhân mã Bình Dương phủ mãi không bổ sung được.

Vừa nói ra lời này, khóe miệng Miêu Nghị khẽ nhếch một nụ cười hài hước, Tư Không Vô Úy cười ha hả nói:

– Một lũ nhát gan!

Triệu Phi nói tiếp:

– Vốn là ba vị Hành Tẩu đề nghị điều ba chúng ta tách xa ra, tránh cho tụ lại với nhau uy hiếp người khác, bất quá điện chủ không đồng ý. Tưởng nguyên nhân điện chủ không đồng ý rất đơn giản, kẻ chân chính uy hiếp được bảo tọa điện chủ là ba vị Hành Tẩu kia mà không phải ba chúng ta, hiển nhiên là điện chủ vui vẻ thấy chúng ta giằng co với ba vị Hành Tẩu.

– Nhưng lần này tước giảm nhân mã của chúng ta cũng là ý điện chủ, đoán chừng là muốn trói tay chân của chúng ta lại, không muốn để cho chúng ta uy hiếp những phủ khác. Dĩ nhiên là ba vị Hành Tẩu hết sức tán thành tước giảm thực lực của chúng ta, nếu không phải người của các phủ thật sự đang dư thừa, e rằng không chỉ giảm có bấy nhiêu.

Miêu Nghị bình tĩnh nói:

– Tước giảm thì tước giảm, thực lực như vậy không cần cũng được, dù sao chúng ta cũng không có ý định gây sự nữa, có một trận đánh Bình Dương phủ đủ để chấn nhiếp bọn chuột nhắt xung quanh rồi.

Triệu Phi gật đầu nói:

– Thành viên ít đi ngược lại có thể tiết kiệm được tài nguyên tiện cho chỉnh đốn, đối với chúng ta cũng là chuyện tốt, cũng giúp cho chúng ta không ít.

Tư Không Vô Úy hừ lạnh:

– Đây là đang tát vào mặt chúng ta cho những người khác thấy, ta nuốt không trôi cục tức này!

– Lễ vật đã cho bị chúng ta đòi lại, chuyện không biết xấu hổ như vậy chúng ta cũng đã làm, còn sợ mất mặt nữa sao?

Miêu Nghị từ từ thưởng thức hớp nước trà, đặt chén trà xuống hài hước nói:

– Bọn họ đòi nhân mã vậy cho bọn họ là được, Hành Tẩu, Chấp Sự, sơn chủ cùng động chủ, còn có những phế vật vô dụng kia, chỉ cần không hợp ý cứ việc tống hết cho bọn họ. Để cho bọn họ tùy tiện an bài, muốn thăng chức hay giáng chức cứ để mặc bọn họ, chúng ta quyết không can dự. Dù sao cũng là chuyện của bọn họ, cứ để cho họ phải đau đầu nhức óc.

– Nếu bọn họ tính không trả lại, có giỏi cứ việc ôm khư khư nhân mã không trả cho chúng ta thử xem, ta sẽ làm cho bọn họ nhả ra cũng không xong, không nhả ra cũng không xong, vô cùng khó chịu.

– Chuyện này tạm thời chớ tiết lộ với phía dưới, dù sao phía dưới có không ít người không muốn sống dưới tay chúng ta. Sau khi trở về các ngươi cứ việc hạ pháp chỉ xuống, để cho bọn họ đi thoải mái, đi tới nơi gặp mặt hãy nói. Bọn họ đã không muốn ở dưới tay chúng ta, chúng ta chờ xem bọn họ đổi sang địa phương mới có thể vui mừng hơn không!

Tư Không Vô Úy sáng mắt lên, vừa nghĩ tới tình cảnh đám sơn chủ các loại đổi địa phương khác lại phát hiện vị trí của bọn họ không còn như trước nữa tỏ vẻ sững sờ, y thiếu chút nữa bật cười, bất quá chân mày cau lại:

– Nếu như phía trên nói bởi vì vấn đề chức vị bọn họ, chọn tới chọn lui không chịu thì làm sao?

Triệu Phi đã hiểu được trước một bước mỉm cười lắc đầu nói:

– Tư Không, không phải pháp chỉ phía trên nói luân chuyển sao? Cũng không phải là không trả cho chúng ta, để cho bọn họ dùng người như trước, chúng ta lại không nói miễn chức bọn họ, ngoài miệng nói giữ lại chức vị cho bọn họ là được, chờ sau khi trả lại hãy nói, chọn tới chọn lui để làm gì?

Miêu Nghị nhìn Tư Không Vô Úy nâng chén nói:

– Lúc ấy phía trên sẽ trả nhân mã lại hay không trả?

Tư Không Vô Úy vuốt râu cười hắc hắc gian xảo nói:

– Hiện tại mọi người đều biết thật ra phía trên làm như vậy chính là muốn đối phó với ba phủ chúng ta. Nếu trả lại số nhân mã kia cho chúng ta, rõ ràng chính là tự tát vào mặt mình, rốt cục phía trên có trả hay không?

Miêu Nghị vui vẻ nói:

– Cho nên nói bọn họ sẽ khó chịu vô cùng.

Tư Không Vô Úy lại chần chờ nói:

– Nếu như bọn họ trả lại thì sao?

Triệu Phi khoát tay nói:

– Phía trên không tới nỗi không giữ chút thể diện nào, dù là làm dáng một chút, trong thời gian ngắn cũng không thể nào trả lại. Đợi đến khi bên này dùng người thuận tay, trở lại còn muốn phục chức vậy thì không phải do bọn họ. Chỉ một câu nói, hiện tại kẻ thay chức có năng lực giỏi hơn, không cần phế vật kém cỏi bất tài! Trở về dưới tay chúng ta, là tốt hay xấu cũng phải theo chúng ta.

Bốp! Tư Không Vô Úy vỗ đùi:

– Kế này quá tuyệt, vị trí trống ra vừa hay chúng ta có thể chọn dùng nhân thủ hợp ý, tranh thủ ổn định địa bàn, không có nhiều thời gian như vậy bồi tiếp bọn họ chơi đùa.

Ba người nhìn nhau bật cười ha hả, cùng nhau nâng chén.

Thiên nhi bên cạnh nghe vậy âm thầm cảm khái, không trách sau khi Đại nhân đi Tinh Tú Hải, mấy người mình không giải quyết được Trấn Hải sơn. Trước mắt nghe xong mới biết là chênh lệch, quả nhiên có những vị trí không phải ai cũng có thể ngồi, coi như được mở rộng tầm mắt.

Đang lúc này, Tuyết nhi lên lầu các, đem một miếng ngọc điệp đưa cho Miêu Nghị, Miêu Nghị cầm lên xem, dường như có vẻ không nhịn được cười.

Tư Không Vô Úy có vẻ tò mò hỏi:

– Chuyện gì làm cho lão đệ cười trộm như vậy?

Miêu Nghị ném ngọc điệp trên tay cho hai người xem, còn hắn viết thư hồi đáp bảo Tuyết nhi gửi đi.

Ngọc điệp chỉ có hai chữ Đáng Đời, pháp ấn đóng trên đó cũng chưa từng thấy qua, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy không hiểu vì sao.

Miêu Nghị giải thích:

– Đây là Thủy hành cung Đào Hành Tẩu gửi tới. Lần trước Bình Dương phủ vừa giữ lại nhân mã của chúng ta, ta liền lập tức cáo trạng với nàng, nói đám người Trấn Quý điện kia công báo thù riêng.

Dứt lời lại ném hai miếng ngọc điệp cho hai người xem, cũng là trả lời của Đào Thanh Ly.

Ngọc điệp đầu tiên là Miêu Nghị cáo trạng, Đào Thanh Ly bèn chất vấn ngược lại, là ai dùng danh nghĩa của ta đi đòi lễ vật lại.

Nữ nhân này rất linh thông tin tức ở Trấn Quý điện, nhất định là phía dưới có tai mắt, bất quá chuyện kia cũng đúng là huyên náo kinh động, suy đoán muốn không biết cũng khó.

Miêu Nghị lập tức gửi tin giải thích, ngài đã nói bảo thuộc hạ đi đòi lại, thuộc hạ không dám không nghe theo.

Suy đoán Đào Thanh Ly bị hắn chọc tức, nhưng quả thật nàng đã nói câu “muốn đòi thì ngươi hãy tự đi đi!”, Vì vậy ngọc điệp thứ hai nàng lại trả lời rằng chẳng lẽ Trấn Quý điện không có quyền điều động nhân mã phía dưới, sau này chớ lấy những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này ra quấy rầy ta.

Kết quả lần này pháp chỉ Trấn Quý điện gửi tới lại muốn điều nhân mã ba phủ, Miêu Nghị lập tức tố cáo, phía trên lại đang công báo thù riêng.

Hiển nhiên lần này Đào Thanh Ly không nhịn được, nên bây giờ Miêu Nghị thấy hai chữ đáng đời!

Kết hợp nội dung ngọc điệp với lời kể của Miêu Nghị, Tư Không Vô Úy bật cười ha hả:

– Lão đệ giỏi thật, có thể lập được quan hệ với vị cung chủ tương lai này.

Trước đó vào lúc ba người đi Trấn Quý điện chịu phạt, Miêu Nghị đã cho hai người biết tình huống tương lai của Thủy hành cung, hai người cũng biết vị Đào Hành Tẩu này tương lai rất có thể tiếp nhận vị trí cung chủ.

Ba người lại hàn huyên một hồi về chuyện vị Đào Hành Tẩu kia, còn đang trò chuyện, Diêm Tu báo lại, tân nhậm phủ chủ Bình Dương phủ tới bái phỏng.

Vị tân phủ chủ này không ai xa lạ, chính là Tôn Liên Bình Tôn phủ chủ lần trước từ Thủy Vân phủ rời chức, chuyến này đang trên đường tới Bình Dương phủ nhậm chức, còn chưa đi Bình Dương phủ đã ghé qua chào hỏi Miêu Nghị trước.

Không đến chào hỏi là không được, vị phủ chủ kế nhiệm này quá mạnh, giết cho hàng xóm kế bên không còn một mống. Làm hàng xóm với tên này quả thật vô cùng nguy hiểm, nghĩ vậy Tôn Liên Bình thừa dịp có chút giao tình vội vàng giữ cho thân mật, bằng không sợ là sẽ đi theo vết xe đổ của Thường Chi Cửu.

Bái phỏng Miêu Nghị chẳng qua là bước đầu tiên, kế tiếp còn muốn đi Thiên Trạch phủ cùng Vân Tang phủ bái phỏng, ai ngờ vừa lúc bắt gặp ba vị này ở chung một chỗ với nhau.

Tôn phủ chủ nói lời khách sáo liên tiếp, nhưng trong lòng thầm thóa mạ, ba tên này quả nhiên là một phe. Ta vừa nhậm chức, ba người này lập tức tụ tập lại với nhau, có thật chỉ là trùng hợp hay không?

Tôn Liên Bình có thể nói sợ hết hồn hết vía, tỏ ra vô cùng khách sáo.

Trong lương đình giữa hồ, Miêu Nghị hết tình địa chủ chiêu đãi.

Giữa tiệc Tôn Liên Bình tỏ ra hết sức nhiệt tình, thiếu chút nữa kết bái huynh đệ sinh tử với ba người, vỗ ngực nói:

– Sau này có chuyện gì cứ gọi huynh đệ một tiếng, quyết không từ chối!

Tư Không Vô Úy vỗ bàn nói:

– Được, vừa đúng lúc phía trên tước giảm nhân mã của chúng ta, lần sau xuất binh tấn công tên nào nhìn không thuận mắt, ba người chúng ta nhất định gọi ngươi!

Tôn Liên Bình Bưng chén rượu đang uống lập tức sặc một cái, cơ mặt giật giật, ta không nói chuyện này…

– Ha ha! Tôn phủ chủ không cần ngại, tên này vốn thích đùa giỡn, chúng ta toàn là hạng người lương thiện, làm sao vô duyên vô cớ gây thị sinh phi như vậy.

Miêu Nghị vội vàng an ủi.

Tôn phủ chủ liên tiếp khen phải, trong lòng cũng thầm thóa mạ, các ngươi cũng có thể coi là lương thiện sao, giết sạch người của Bình Dương phủ, là hơn ngàn người…

Lăn lộn ở giới tu hành lừa gạt xảo trá, đánh đánh giết giết tới hôm nay cũng là liều mạng mà được, bọn Triệu Phi không phải dễ dàng tin tưởng người khác như vậy. Ba người có thể đi tới hôm nay cũng là trải qua nhiều lần sinh tử khảo nghiệm, sao có thể vừa gặp Tôn Liên Bình đã dễ dàng trở thành huynh đệ. Vốn bọn họ có ấn tượng không tốt với người địa phương này, không thể nào vừa gặp đã thân.

Bất quá phía sau ba người có một kẻ vâng lời cũng không phải chuyện xấu, ba người cũng rất nể mặt, trấn an Tôn Liên Bình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 4
Phần 28 Giang Nam nháy mắt mấy cái, khó xử nói: Đại ca, ngươi đây là khó xử ta rồi, tiểu đệ hôm nay mới tu luyện tới Thần thông lục trọng, làm sao có thể luyện hóa Ngũ Sắc kim? Ma La Thập cười nói: Lão đệ, ta cũng biết ngươi khó xử, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi có hại chịu thiệt, không công thay ta luyện bảo, ta tự nhiên sẽ cho ngươi một ít chỗ tốt. Giang Nam con mắt sáng ngời, cười nói: Lão ca, ngươi ý định đem Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh của ngươi truyền thụ cho tiểu đệ sao? Ma La Thập lắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 15
Phần 28 Minh Phong mỗ mỗ bị thi ma đánh xuyên thân thể, cũng may có Sinh Mệnh Tuyền Dịch mà Lăng Tiếu đưa cho, nếu không đã bị vẫn lạc. Mọi người tụ tập quanh Lăng Tiếu chờ an bài kế tiếp. Lăng Tiếu ngoại thương không nặng, nhưng nội thương không nhẹ, cần chút thời gian để khôi phục. Khi hắn đã khôi phục lại bảy tám phần, vươn người đứng thẳng dậy. Hắn đang cân nhắc có nên tìm một viên long châu nuốt vào hay không, trực tiếp hóa thân thành long dù sao vẫn tốt hơn bán long nhân rất nhiều. Sở dĩ hắn cự tuyệt lão Long Vương là vì không muốn trở thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại gần nhìn cho kỹ hơn. Cô gái đó thật đẹp, sang trọng, quyến rũ, nhìn giống tiểu thư con nhà giàu. Cô mặc áo khoác to, bên trong là cái áo thun ôm sát người, cái quần short khoe ra đôi chân trắng nõn. Lâm bước đến gần tính tán tỉnh cô gái đẹp, nhưng cô...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng