Một buổi tối nào đó vào 15 năm sau, bầu trời đầy sao, một đạo lưu quang màu đỏ xẹt trời cao mà đến, trực tiếp đáp xuống đình viện bên trong dinh phủ Thủy Vân phủ. Triệu Phi gương mặt thần thanh khí sảng tiêu sái phiêu dật, mặt đầy nụ cười.
Rất nhanh, Miêu Nghị bế quan nghe tin nhanh chóng lắc mình hiện ra, chắp tay nói:
– Chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng Triệu huynh rốt cục được như nguyện, rốt cục vượt qua một bước cách xa giữa trời và người này!
Triệu Phi xua tay mặt toát mồ hôi nói:
– Ta đã dừng lại ở Thanh Liên cửu phẩm gần tới 300 năm, thật sự là ngu độn. Mới vừa đột phá liền chạy tìm đến lão đệ khoe khoang, xấu hổ luống cuống vô cùng!
Miêu Nghị lập tức giễu giễu nói:
– Vậy không biết Triệu huynh có chạy đi tìm Tư Không huyễn diệu hay không?
– Đi trước qua bên hắn rồi, mới tới chỗ ngươi đây. Tư Không vây quanh ta di chuyển không biết bao nhiêu vòng, gấp đến độ vò đầu gảy tai, hâm mộ không chịu được, lặp đi lặp lại hỏi ta là làm thế nào mà đột phá vậy. Nhưng bó tay là ngay chính ta cũng không rõ lắm, nói đột phá là đột phá thế thôi!
Triệu Phi nói sinh động như thật xong, cùng đối mắt nhìn Miêu Nghị, rồi đột nhiên cùng ngửa mặt lên trời bật cười ha hả, không cần nhìn thấy cũng có thể tưởng tượng được tình hình của Tư Không Vô Úy lúc đó là như thế nào.
Mà Triệu Phi luôn luôn trầm ổn có thể nói cười như thế, có thể thấy được trong lòng mừng rỡ không cách nào hình dung, cho nên mới vừa đột phá liền chạy đến tìm bạn tốt chia sẻ niềm vui.
– Bước ra bước này, từ nay về sau chính là thiên địa mặc cho ta ngao du. Chính là việc vui lớn lao, tu hành giới không biết có bao nhiêu người tóc trắng bạc cả đầu, kết thúc cả một đời mà không có cách nào vượt qua nó. Cái này đáng để uống chúc mừng!
Miêu Nghị xoay người phất tay nói:
– Thiên Nhi, Tuyết Nhi, thiết yến ở Thủy Vân các!
– Dạ vâng!
Hai nữ cũng là mừng rỡ tiến lên chúc mừng Triệu Phi.
Hai người bọn họ cũng biết, bạn tốt của đại nhân càng cường đại, thì có nghĩa là chỗ dựa của đại nhân càng vững chắc càng cường đại, cũng có nghĩa là càng an toàn.
Triệu Phi trực tiếp móc ra hai món nhị phẩm pháp bảo ban thưởng.
– Đi!
Miêu Nghị cũng cao hứng vô cùng chụp lấy cổ tay Triệu Phi, trực tiếp kéo hắn lên Thủy Vân các.
Thật sự là Triệu Phi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, đối với hắn và Tư Không Vô Úy mà nói có ý nghĩa thật sự là quá trọng đại rồi. Đã nhiều năm như vậy một mực lo lắng đề phòng, hàng năm mắt thấy Từ Kính Tùng càng dài càng dài cái tay cụt ra, lúc nào cũng lo lắng bất trắc sẽ tới. Giờ này Triệu Phi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, đó chính là uy hiếp lớn nhất đối với ba đại Hành tẩu!
Trên Thủy Vân các, hai người đối với nguyệt nâng chén uống say, hai nữ chia ra đứng phía sau lưng rót rượu.
Nói đến sự tình Triệu Phi đột phá, Miêu Nghị cũng cảm khái không thôi, ban đầu ở trên đường đi Trấn Quý Điện nói khó đột phá, không ngờ rằng thật sự khó đột phá như vậy, sự tình chỉ bước một bước không ngờ lại mất hơn hai mươi năm thời gian mới bước qua được.
Triệu Phi cũng cười khổ, nhưng mà phần nhiều hơn giống như là trút được gánh nặng thoải mái, bắt đầu từ hôm nay, một thế giới rộng lớn hơn bày ở trước mắt của hắn!
Hai người để cho tâm tình hưng phấn thoáng lắng xuống một chút, Miêu Nghị để chén rượu xuống hỏi:
– Triệu huynh sau này có tính toán gì không?
Nói đến chuyện chính, Triệu Phi cũng thu liễm tâm tình, từ từ để chén rượu xuống, trầm giọng nói:
– Giờ này ta đã đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, ba đại Hành tẩu tu vi tuy rằng cao hơn ta một bậc, nhưng trong mắt ta thì chỉ là một trò cười mà thôi. Ba tên kia căn bản không giỏi đánh nhau, động thủ rồi thì còn không biết ai sợ ai, không đáng để sợ! Trấn Quý Điện duy nhất có thể uy hiếp chúng ta chính là Thân Hoài Tín, tâm tư khó lường, ta ngược lại không phải là thèm thuồng vị trí điện chủ của hắn. Ta giờ này trên tay còn có một lượng tài nguyên tu hành lớn, thật ra thì ước gì được an tâm tu luyện. Nhưng mà làm người không thể không lo xa, lão đệ có nhớ tòa bảo tháp trong tay hắn hay không?
Miêu Nghị gật đầu nói:
– Đây chính là cái vấn đề, một khi cùng ba đại Hành tẩu xảy ra xung đột, hắn nếu như trợ giúp chèn ép, chỉ dựa vào món tam phẩm pháp bảo đó trên tay hắn, ngươi khẳng định không phải là đối thủ của hắn.
Triệu Phi thở khì cả giận:
– Muốn tự vệ nhất định phải có tư cách để cho người khác không dám trêu chọc, quay đầu lại ta chuẩn bị tìm Văn Phương, không tiếc giá nào cũng phải mua cho được một món tam phẩm pháp bảo vừa tay. Nếu không không có chút tự tin không thể có chỗ đứng nào!
– Nói đến pháp bảo, ta có lẽ có thể giúp ngươi lấy món xứng tay…
Miêu Nghị trầm ngâm rồi nói chèn một tiếng.
– Lão đệ nếu như có đường đi tốt, vậy dĩ nhiên là tốt hơn rồi!
– Ngươi ở nơi này kiên nhẫn chờ, ta đi một chút sẽ trở lại.
Miêu Nghị quay đầu lại gọi Thiên Nhi, Tuyết Nhi cùng rời đi.
Chỗ đi không phải là địa phương nào khác, tự nhiên là đi tìm Yêu Nhược Tiên, có luyện bảo sư tốt như vậy để ở chỗ này, sao có thể lãng phí như vậy chứ?
Gặp được Yêu Nhược Tiên, vừa nghe phải giúp người khác luyện chế bảo vật, Yêu Nhược Tiên lập tức cự tuyệt, nhưng mà không chịu nổi sự năn nỉ của Thiên Nhi, Tuyết Nhi.
Yêu Nhược Tiên đáp ứng thì đáp ứng rồi, nhưng mà có yêu cầu, trước tiên vật liệu cái gì đó đều cần phải do tự bản thân Triệu Phi đưa ra, hơn nữa tiền công không thể bớt, là gấp mấy lần luyện bảo sư thường. Điểm trọng yếu nhất chính là Yêu Nhược Tiên đặc biệt nhấn mạnh một điểm, Triệu Phi sau khi có được bảo vật, nếu có người hỏi bảo vật là từ đâu, không thể tiết lộ bảo vật là xuất phát từ Thủy Vân phủ đối với bất kỳ người nào. Hay nói cách khác không thể tiết lộ hành tung của ông ta, cũng không biết là ông ta đang kiêng kỵ cái gì.
Nếu không thể thỏa mãn những điều kiện này, ông ta sẽ không đáp ứng, Thiên Nhi cùng Tuyết Nhi cầu xin cũng vô dụng.
Quay đầu lại Miêu Nghị nói cho Triệu Phi nghe những điều kiện này, để cho Triệu Phi tự bản thân mình suy tính. Triệu Phi ít nhiều cũng tò mò rốt cuộc là ai, nhưng mà Miêu Nghị bảo hắn không nên hỏi nhiều, hắn cũng đành không hỏi thôi.
Nếu như kiến nghị của Miêu Nghị là có thể được, giá cả cao một chút cũng không thành vấn đề, Triệu Phi liền đáp ứng, nói quay đầu lại tìm Văn Phương lấy đủ vật liệu sẽ đưa đến.
Cũng không biết có phải ba người vận may thật đến rồi hay không, nơi này Triệu Phi mới vừa đi, ngày kế không trung lại là một đạo lưu quang đáp xuống dinh phủ của Thủy Vân phủ.
Người tới không phải là người nào khác, mà chính là Vân Tang phủ phủ chủ Tư Không Vô Úy, vừa nhìn thấy Miêu Nghị lộ diện, liền chống eo ngửa mặt lên trời bật cười ha hả, vô cùng đắc ý và thống khoái!
– Ngươi sao cũng đột phá rồi?
Miêu Nghị tiến lên đi quanh hắn một vòng, giật mình hỏi. Ngày hôm qua hắn còn cùng Triệu Phi cười tên này vò đầu bứt tai bộ dáng gấp gáp nữa.
Tư Không Vô Úy nụ cười cứng đờ, liếc mắt, tức giận nói:
– Ta thế nào không thể đột phá hay sao? Ngươi nói lời này có ý gì, hay là ta đột phá làm ngươi mất hứng?
Thật ra chính hắn cũng kỳ quái, nếu đoán cho đáng tin cậy một chút thì là hắn hoài nghi mình bị Triệu Phi kích thích, lúc đột phá chẳng thèm nghĩ gì nữa phải làm cho được bằng bất cứ giá nào. Tình hình có chút giống như vậy, không cẩn thận một chút liền đâm phá tấm giấy chặn cửa sổ kia. Dĩ nhiên, bản thân hắn sẽ không thừa nhận là mình bị Triệu Phi kích thích!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 30/09/2019 03:36 (GMT+7) |