Miêu Nghị - Quyển 8

Phần 53

– Yêu tu!

Yêu Nhược Tiên thuận mồm nói.

– Yêu tu?

Miêu Nghị sững sờ, hỏi:

– Nghĩa là sao?

– Nguyên do mà pháp bảo có thể biến đổi kích cỡ lớn nhỏ, còn nhẫn trữ vật lại có thể dấu diếm Càn Khôn, đều bởi vì lúc luyện chế thì phải nắm giữ được quy luật huyền bí nhiệm màu của không gian, có thế thì mới có thể biến hóa thu lại thả ra được. Mà kẻ đầu tiên lĩnh ngộ được không gian huyền bí không phải người, mà là yêu tu. Bọn họ có thể biến hóa thân thể khổng lồ phòng to ra hoặc thu nhỏ lại chính vì trong quá trình tu luyện nắm giữ được loại không gian huyền bí này, sau đó đem chỗ lĩnh ngộ huyền bí nhiệm màu dùng vào việc luyện bảo, sau đó mới dần dần bị loài người tìm hiểu ra, cho nên nói tổ sư mở núi cho việc luyện chế pháp bảo là yêu tu!

– Thì ra là thế!

Miêu Nghị như được vén lên tấm màn sương mù, rốt cuộc lại được tăng trưởng kiến thức.

Hắn nhìn xuống Hắc Thán đang ở dưới chân, không biết khi nào thì nó có thể tỉnh lại. Có chút lưỡng lự, Thủy Hành Cung chỉ định thời gian cùng địa điểm xuất phát, hắn không thể đợi Hắc Thán tỉnh lại rồi mới đi.

Hắn đành phải lấy thú nang ra để chuẩn bị đem Hắc Thán bỏ vào.

Ai ngờ Yêu Nhược Tiên lại lên tiếng:

– Khắp Lưu Vân Sa Hải đều là sa mạc, thế mạnh của long câu không thể phát huy được, có nhiều nơi thậm chí còn không chạy nhanh bằng ngươi, ngươi cần gì phải bắt nó mạo hiểm.

– Vậy sao!

Miêu Nghị lại vào phòng. Hắn ngẩng đầu lên để nhìn về phía mấy con Đường Lang vẫn không nhúc nhích trên xà ngang, năm ngón tay của hắn từ từ xòe ra, lập tức hút được mười lăm con, không mang nhiều như đi Tinh Túc Hải, nhưng vẫn phải có mấy con phòng ngừa ngộ nhỡ xảy ra chuyện.

Lần này thì Yêu Nhược Tiên không nói gì thêm nữa, lão nâng bút lên để vẽ tiếp…

Sau đó, Miêu Nghị dùng đến mấy ngày để chuẩn bị, hắn dặn dò Thiên Nhi, Tuyết Nhi không được tiết lộ hành tung của hắn.

Hai cô gái kia liền hỏi là nếu như Triệu Phi cùng Ti Không Vô Úy hỏi tới thì nói gì với họ? Miêu Nghị đáp bên Thủy Hành Cung sẽ đưa ra lời giải thích hợp lý, dù sao thì phủ chủ của 2 tên kia cũng đi cùng hắn.

Đến thời gian đã hẹn trước, cũng không để cho 2 cô gái đưa tiễn, hắn cũng không quấy rầy đến ai, giống như du ngoạn ra ngoài, lắc lư trên một con long câu để rời đi.

Đến khi tầm nhìn về chốn cũ trở nên mờ mờ, hắn mới thúc ngựa để tăng tốc, phi như bay đến nơi đã hẹn.

Một người ngựa không dừng vó chạy đến biên cảnh của Thủy Hành Cung, dừng lại ở một cái ngọn núi đã được chỉ định.

Hắn nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng người nào nên cảm thấy khó hiểu. Chẳng lẽ mình là người đến được sớm nhất hay sao?

Mở bản đồ đã được phát vào lúc trước, đối chiếu địa hình từ bốn phía, hắn mới thật xác nhận là chính mình không có lầm địa điểm, vì thế tĩnh tâm xuống để chờ đợi.

Nhưng mà đợi đến sau một ngày, đã đến thời gian hẹn trước, vẫn không thấy những người khác đến, tâm trạng hắn dần trở nên thấp thỏm lo âu.

Nhưng vào đúng lúc này, đột nhiên có 1 tên áo đen từ trên trời giáng xuống, ấn đường của y hiện lên thân phận nhị phẩm Hồng Liên tu sĩ. Y nhìn chằm chằm vào hắn rồi nhả ra hai chữ:

– Triêu dương!

Miêu Nghị giật mình, thì ra đây là người tiếp ứng, vì thế hắn trả lời:

– Lạc nhật!

Y nhìn thú cưỡi bên hắn, thì nói:

– Thu lại đi.

Miêu Nghị hiểu ý của y, lập tức hắn liền lấy ra thú nang rồi cho long câu vào đó.

Ai ngờ hắn còn chưa làm gì khác, liền bị tên tu sĩ kia cuốn lên không trung một cách đột ngột, rẽ mây để lao đi vùn vụt.

– Không biết tôn tính đại danh của tiền bối là gì?

Miêu Nghị ở giữa không trung, nhìn chăm chú vào người tới rồi hỏi.

Người kia không lên tiếng, Miêu Nghị lại hỏi:

– Chỉ có mỗi mình ta sao?

Người nọ cuối cùng cũng đáp.

– Ta chỉ phụ trách việc đưa ngươi đi, những thứ khác đều không biết.

– …

Miêu Nghị ngậm miệng, tương lai mù mịt quá!

Vào thời điểm ngày thứ 2 kể từ khi Miêu Nghị đi, Tần Vi Vi áo trắng như tuyết dẫn vài người cưỡi ngựa, lặn lội đường xa để chạy tới Thủy Vân phủ, người từ phương xa đến thăm bằng hữu…

Mà Từ Kính Tùng của Trấn Quý điện cũng đã tới tĩnh thất trong hậu viện của thương hội ở Trấn Quý thành, gặp được Tô Yên Nhiên.

– Tìm ta có chuyện gì?

Tô Yên Nhiên vươn tay ra mời hắn ngồi, đẩy 1 hộp nhỏ bằng ngọc đến trước mặt hắn, vừa mỉm cười duyên dáng vừa nói:

– Thứ này là của ngươi.

Từ Kính Tùng tỏ ra nghi ngờ, y mở hộp ngọc ra để kiểm tra, chỉ thấy bên trong có hai viên linh đan đỏ tươi ướt át đang tỏa ánh sáng hồng lấp lánh.

Y sửng sốt một lúc rồi mới nói:

– Đây là cái gì?

– Hoàn tục linh đan!

Tô Yên Nhiên chỉ vào cánh tay cụt của y, vừa mỉm cười vừa nói:

– Từ Hành Tẩu quả là lợi hại, vừa ra tay thì đã bắt đi Miêu Nghị. Đây là vật đã hứa cho ngươi. Bất quá có một chuyện hy vọng Từ Hành Tẩu phải nhớ kỹ, việc này phải làm nát ở trong lòng mới là tốt nhất, nếu như ngươi tiết lộ nửa phần thì hậu quả của nó sẽ khiến ngươi không chịu nổi đâu.

Từ Hành Tẩu ngạc nhiên nói:

– Cái gì bắt đi Miêu Nghị?

Tô Yên Nhiên hơi giật mình, sau đó liền che miệng mà cười khúc khích – Vâng vâng vâng! Là ta nói sai, chuyện gì cũng không xảy ra, chúng ta sau này vẫn nên ít gặp mặt đi, Yên Nhiên sẽ không giữ khách.

Nàng ta vừa đứng dậy liền vươn tay ra, lập tức tiễn khách ra.

Từ Kính Tùng được hai viên linh đan mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc y ra khỏi thương hội thì toàn thân y cũng đầy dấu chấm hỏi.

Không cần đoán thì y cũng biết đây là thù lao của lần thỏa thuận trước, nhưng vấn đề là chính bản thân y cũng không có nghe được bất kỳ tin tức nào đến từ phía trên, y cũng chưa làm qua gì cả, vậy mà tại sao lại có thù lao đưa đến cơ chứ?

Thắc mắc này vẫn xuất hiện cho đến Tuế chước cuối năm không xuất hiện Miêu Nghị. Sau khi y hỏi đến thì Thân Hoài Tín nói là Miêu Nghị đã đi ban sai. Lúc này thì Từ Kính Tùng mới suy nghĩ ra chút đầu mối, lại không dám xác định…

Mặt trời mọc lên rồi lại lặn xuống, quá trình này không ngừng không nghỉ. Miêu Nghị gần như là liên tục ở giữa không trung, trên đường đi cũng chỉ nghỉ ngơi được 1 lần, có lẽ là vì đối phương mệt mỏi do dẫn theo một người. Chỉ nghỉ ngơi sau nửa ngày ngắn ngủi, họ lại phi hành tiếp về hướng tây.

Miêu Nghị nhìn xuống phía dưới, sông núi Trường Giang và Hoàng Hà không ngừng trôi về phía sau.

Chính hắn cũng hoàn toàn không rõ là mình sẽ đi về đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 12
Phần 53 Nhưng hôm nay, rốt cuộc từ trong tay Bạch Tiểu Thuần thi triển ra, toàn thân hắn nhất thời lại chấn động mãnh liệt, phun ra một búng máu tươi lớn. Thần sắc hắn đầy vẻ chấn động mang theo vẻ kinh hoàng không có cách nào tin tưởng nổi. Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng. Nhưng trên thực tế từ lúc Phùng Trần hóa thành tia chớp màu đỏ, cho đến khi tia chớp tan vỡ, hắn bị tổn thương nặng nề, tất cả đều chỉ phát sinh ở trong nháy mắt, vô cùng nhanh chóng và mãnh liệt. Cho nên mọi người ở bốn phía xung quanh, thời điểm mỗi người đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 53 Nghe vậy ánh mắt Xán Ngọc run lên, kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, khuôn mặt lập tức âm trầm, dần dần chuyển thành lạnh lẽo, hắn cười lạnh nhìn qua Lục Thiếu Du nói: Tiểu tử, ta không nghe nhầm chứ? Nói mạnh miệng phải chú ý một chút, gió lớn quá sẽ làm đứt đầu lưỡi đó. Lục Thiếu Du nhìn qua Xán Ngọc, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, chỉ là khuôn mặt bắt đầu âm trầm hơn một chút, hắn trầm giọng nói: Sự nhẫn nại của ta có hạn, nếu không lăn, tự gánh lấy hậu quả. Hừ, tự tiện xông vào trong Tuyên Cổ điện còn dám hung hăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 47
Phần 53 Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm Thể của Lục Thiếu Du thôn phệ tương đối nhiều cường giả, tăng thêm thiên phú của Thái Cổ U Minh Viêm Thể, đoạn thời gian đây có được tiến bộ cực lớn, sau khi liên tiếp cắn nuốt mấy tên đại năng Viễn Cổ thì Lục Thiếu Du đã có thể cảm giác được dần dần có một loại dấu vết tiếp cận với Bán Hư Vô chi cảnh, thực lực cũng càng ngày càng mạnh. Lão đại, gần đây trong Thương Khung chiến trường ngày càng có nhiều người đến rồi. Trên không một mảnh lục địa như phế tích, kim bào Tiểu Long khẽ nhúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng