Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 19

Ưng Vô Địch nghe vậy cũng khẽ vuốt cằm, cao thủ sở trường tốc độ như hắn hiển nhiên tán đồng cách nói của Phục Thanh.

Miêu Nghị thật ra rất hài lòng với tốc độ công kích Nhất Thương Thập Sát của mình, nhưng vẫn khiêm tốn nói:

– Không dám không dám, chỉ là một loại năng lực bình thường mà thôi. Phục Thanh ‘phì’ một tiếng dè bỉu, hỏi:

– Tiểu tử ngươi rốt cuộc tên là gì, có thể nói thật với ta hay không?

Miêu Nghị chắp tay thở dài nói:

– Vãn bối là Miêu Nghị!

– Miêu Nghị, tốt! Ta nhớ kỹ rồi.

Phục Thanh cười lạnh nói:

– Có chuyện này ta phải nhắc nhở ngươi, ban đầu Liệt Hoàn vì nể mặt ta mới không đụng đến ngươi, cũng chỉ là cho ngươi một cơ hội mà thôi. Lúc ấy đã nói rồi, nếu trước dẹp loạn Tinh Túc hải tiếp theo, tu vi của ngươi vẫn không thể đột phá đến Hồng Liên cảnh giới, vậy ngươi khẳng định vẫn phải đi tham gia một lần nữa, đến lúc đó Liệt Hoàn sẽ ở Tinh Túc hải chờ ngươi!

– A!

Vẻ mặt Miêu Nghị khiếp sợ, nhưng trong lòng đang thầm khinh bỉ, làm như ta bị hù dọa lắm vậy, lão tử bây giờ đã có thân phận, là chấp sự thương hội, người của thương hội không tham gia dẹp loạn Tinh Túc hải là chuyện ai cũng biết rồi, các ngươi tưởng rằng có thể làm khó dễ được ta? Cứ từ từ ngồi đợi ở Tinh Túc hải đi!

Quay đầu lại đuổi theo phía sau Phục Thanh đang phất tay áo mà đi:

– Tiền bối, thân phận của vãn bối đổi đi đổi lại cũng chỉ là vì kiếm miếng cơm ăn, ngài có thể…

– Ngươi thích đổi thế nào thì đổi, không liên quan đến lão phu, lão phu không thèm để ý!

Phục Thanh khinh thường nói.

Miêu Nghị lập tức thở phào nhẹ nhõm, nói như vậy là hắn đã đáp ứng không tiết lộ thân phận của mình rồi, lúc này dừng bước chắp tay nói:

– Hai vị tiền bối đi thong thả.

Ai ngờ Phục Thanh quay lưng lại, ném thứ gì tới:

– Có thời gian rảnh rỗi, ngươi có thể tới Tây Túc Tinh cung giúp ta quét nhà, đây là lệnh bài của ta ở Tây Túc Tinh cung, muốn thông hành ở Tinh Túc hải có lẽ cũng không thành vấn đề. Miêu Nghị sửng sốt, lật nhìn khối lệnh bài thú cốt trong tay, một mặt có khắc hải đồ Tây Tinh hải, hải đồ này hắn rất quen thuộc, mặt khác có khắc một chữ ‘Phục’.

Tình huống gì thế này? Miêu Nghị ôm lệnh bài đứng đó hồi lâu vẫn không di chuyển, vừa rồi hắn còn nói Yêu Vương Liệt Hoàn đang chờ mình đi tham gia dẹp loạn Tinh Túc hải lần tiếp theo, hiện tại lại ném tấm lệnh bài này cho mình, lão già này rút cuộc đứng về bên nào chứ? Lệnh bài này là thật hay giả? Chúng ta hình như cũng không có giao tình gì để hắn phải làm như vậy, không phải là đùa bỡn ta chứ? Khi hắn đang muốn hỏi cho rõ ràng, đối phương đã đột ngột biến mất trong hành lang, quả thực là biến mất trong hư không, giống như trước đó chưa từng xuất hiện.

Lời nói của Miêu Nghị vừa ra đến khóe miệng lại nuốt xuống, còn lệnh bài thì sao? Miêu Nghị nhìn lại, thấy đó là một khối xương, gõ ngón tay lên hai cái “cốc cốc”, phát hiện chất liệu của miếng lệnh bài rất cứng rắn, mơ hồ có thể cảm thấy một luồng hơi thở cổ xưa, cũng không biết là xương của loài động vật nào.

Hắn làm phép dò xét một chút, phát hiện trong đó có bố trí tiểu trận, lúc này thôi phát, lệnh bài vô thanh vô tức, đột nhiên thả ra một hư ảnh Phục Thanh ngồi khoanh chân.

– Ách…

Miêu Nghị vội vàng thu hư ảnh trở về, nhanh chóng nhìn chung quanh, sợ có người thấy.

Lệnh bài này đoán chừng là thật, chẳng qua lão yêu quái này có ý gì? Lệnh bài của ngươi ta cũng không dám tùy ý sử dụng! Các ngươi và Lục Thánh có quan hệ căng thẳng, nếu bị người khác biết được ta cầm lệnh bài của ngươi, há không phải sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ thăng tiến của ta?

Sau khi thu hồi lệnh bài, mặc dù trong đầu vẫn đầy mê hoặc, Miêu Nghị lại đeo mặt nạ lên mặt, trở về phòng mình. Trở về phòng sửa sang lại mặt nạ, lại lập tức hưng phấn, tạm thời ném những chuyện khác ra sau đầu, ném Nguyện Lực châu vào trong miệng, khoanh chân mà ngồi, tiếp tục tu luyện đề cao thực lực của mình mới là chính đạo…

Đại sảnh yến hội lại giằng co hồi lâu mới kết thúc, mọi người thở phào nhẹ nhỏm, rốt cục cũng tan cuộc rồi.

Nguyệt Dao mới vừa trở lại phòng, liền có người gõ cửa, sau đó tùy tùng của Đường Quân đi vào, đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật.

– Có người kêu ta chuyển cho Lục gia.

– Thứ gì?

Nguyệt Dao vừa cầm đến trong tay liền hỏi. Sau khi nhìn thấy đồ trong chiếc nhẫn trữ vật, trái tim chợt cấp tốc nhảy lên, hỏi:

– Người nào đưa cái này cho ngươi?

Tên tùy tùng ha hả cười nói:

– Lục gia, cái này không phải rất dễ đoán sao? Là tên Ngưu Nhị đó kêu tiểu nhân chuyển giao, ta nói Lục gia chưa chắc sẽ nhận, hắn nói nếu Lục gia không nhận thì trả lại cho hắn, hắn sẽ mang đi cho người khác.

– Ai mà thèm!

Nguyệt Dao vừa nghe liền thay đổi sắc mặt, trực tiếp ném chiếc nhẫn trữ vật trở về:

– Thích đưa cho ai thì đưa đi.

– Ta biết rồi.

Tên tùy tùng cười xoay người rời đi, hắn đã sớm biết Lục gia không phải là người tùy tiện nhận đồ của nam nhân.

Ai ngờ vừa đi tới cửa, Nguyệt Dao lại lên tiếng nói:

– Đợi đã, đưa đây cho ta!

Tên tùy tùng xoay người, nét mặt lộ kinh ngạc, giống như đang hỏi, ngươi muốn nhận lễ vật của hắn?

Nguyệt Dao chủ động giải thích:

– Ta sẽ đích thân trả lại cho hắn! Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta tự có tính toán. Tên tùy tùng gật đầu. Lại đưa chiếc nhẫn trữ vật cho nàng, sau đó cáo từ rời đi.

Đợi cho hắn rời đi, Nguyệt Dao lấy chiếc hộp băng ngọc đặt trong nhẫn trữ vật, mở ra nhìn, tám mươi ba quả “Băng Nhan” thật chỉnh tề đặt bên trong, vậy là hắn đưa toàn bộ cho mình rồi.

Đôi mắt Nguyệt Dao tràn ngập các loại màu sắc, khẽ cắn môi, đưa tay vuốt ve từng quả “Băng Nhan”, yêu thích không nỡ rời tay. Cái này cũng không phải thuần túy vì nàng thích “Băng Nhan”, mà là vì tâm tình ngọt ngào.

Theo nàng thấy, lý do tên “Ngưu Nhị” đưa đồ cho mình không cần đoán nhiều, chắc chắn là hắn muốn tỏ tình với mình rồi.

Không biết nguyên nhân gì, hiện tại nàng tựa hồ có thể khẳng định “Ngưu Nhị” chính là “Yến Bắc Hồng”, nếu quả thật là hắn…

Nàng đột nhiên cảm thấy trái tim mình có chút đập rộn ràng, lúc này rõ ràng cảm giác được mình tựa hồ đã có một loại hảo cảm khác biệt với tên “Yến Bắc Hồng” đó, chính là hảo cảm của nữ nhân đối với nam nhân, chuyện này không cách nào lừa gạt bản thân, trong lòng nàng có thể xác nhận.

Chính nàng cũng không biết là nguyên nhân gì, mặc dù tiếp xúc với tên “Yến Bắc Hồng” đó cũng không nhiều, nhưng trên người “Yến Bắc Hồng” tựa hồ có thứ gì đó vô cùng hấp dẫn hút mình nhích tới gần, nàng không thể nói rõ đó là thứ gì, nhưng mỗi cử động của đối phương đều có thể cho nàng một loại cảm giác như đúng rồi. Nàng từng có lý tưởng là tìm một nam nhân giống như đại ca, nhưng sau khi bắt gặp”Yến Bắc Hồng”, nàng mới phát hiện loại ảo tưởng từ nhỏ đối với đại ca hoàn toàn không giống như khi gặp người nam nhân này. Một người là thân tình, còn một người lại có tình cảm làm cho người ta không tự chủ được, người sau mới thật sự là tình yêu nam nữ, không cần hoài nghi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 15
Tuy rằng Lý Đinh Sơn hơi giống như là người dẫn đường trên con đường làm quan của Hạ Tưởng, nhưng từ sau khi ở huyện Bá, Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn đi theo hai con đường khác nhau, thậm chí quan điểm chính trị cũng dần dần có những sự khác biệt không nhỏ. Con đường của Hạ Tưởng tiến nhanh nhưng gập ghềnh, sau khi trải qua mưa gió thì nhanh chóng trưởng thành và bay rất cao. Còn con đường mà Lý Đinh Sơn đang đi là một con đường lớn và bằng phẳng, không nguy hiểm cũng không trắc trở, thuận buồm xuôi gió, nhưng chính vì vậy mà không đủ sự thúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 21
“Theo ta được biết, trong Huyễn Khiếu sa mạc có một loại ma thú trân quý hiếm có tên là Bát Túc Ma Tích . Loại ma thú này mặc dù không thể phi hành nhưng lại di chuyển nhanh như gió trong sa mạc, nếu có thể kiếm được vài con để cưỡi thì có thể tiết kiệm gần nửa thời gian.” Thiên Thu thánh nữ chậm rãi nói. “Đã có loại ma thú này thì coi như đã chọn xong đường đi rồi. Dù sao con đường này so với đi hải vực thì an toàn hơn nhiều, chỉ là tốn chút thời gian mà thôi.” Vũ y thiếu nữ nghe xong, như nghĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Một khi đển cho Bạch Tiểu Thuần đi tới phủ hoàng tử, có chuyện lớn xảy ra, cho dù là hắn cũng sẽ nhận lửa giận đến từ Tà Hoàng. Quảng Mục Thiên Tôn bên kia, vì trước đó không tham dự vào chuyện của đại hoàng tử, còn đỡ hơn một chút. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn tham dự không cạn. Lúc này hắn chỉ có thể kiên trì. Hắn suy nghĩ, nếu thật sự không được, cứ dựa theo biện pháp đối mặt phân thân Chủ Tể trước đây là được. Vì vậy hắn gầm khẽ một tiếng. Nguyên Yêu Tử, Thông Thiên Đạo Nhân, tuyệt đối không thể để cho Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng