Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 30

Tuy nhiên nó lại khiến đám người Lão bản nương vô cùng khẩn trương. Trái tim nhảy lên tới cổ họng, sửng sốt không bỏ xuống được. Bên kia Nguyệt Dao cũng khẩn trương.

Phụ tử Vân Quảng cũng rất khẩn trương, đối với bọn họ mà nói, Lão bản nương phái người ra tay chính là muốn lấy lại thể diện cho Vân gia, dù sao hiện tại mọi người đều cho rằng “Ngưu Nhị” là người của Đại Ma Thiên, dĩ nhiên hy vọng Miêu Nghị thành công, không hy vọng thất bại.

Vẻ mặt của Nam Cực lão tổ đầy hồ nghi, tình huống như thế nào mà cần phải hành hạ mình như vậy?

Trong chốc lát hao tổn, lại thấy Miêu Nghị bước ra một bước. Sau khi bước ra lại bất động, cử chỉ có vẻ rất “khó khăn”, giống như đang cố gắng ổn định.

Mỗi một bước bước ra của người này đều sẽ khiến cho Băng Diễm toàn thân hắn kịch liệt ba động, khiến mọi người sợ hết hồn hết vía.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Miêu Nghị, tựa hồ ngay cả nháy mắt cũng không nháy mắt, bởi vì thất bại là chuyện có thể chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Đi một bước dừng một lúc lâu, lại đi một bước dừng một lúc lâu nữa. Tốc độ chậm như ốc sên, một bước lại một bước. Rốt cục đã đi tới bên cạnh cây băng trụ đầu tiên.

Lúc này đã qua nửa canh giờ, trong pháp nguyên đã ngưng tụ ra viên lam tinh thứ chín, có đôi có cặp quanh quẩn với một viên hồng tinh. Nhưng trong xương tủy Miêu Nghị vẫn muốn tạo ra nữa, lòng tham chưa đầy, không cam lòng dừng tay, đi đến đâu tìm được cơ hội tốt như vậy chứ, chi bằng làm ra viên lam tinh thứ mười rồi trở ra cũng không muộn.

Hắn tiếp tục dùng tốc độ như ốc sên bò về phía trước, hơn nữa tốc độ càng ngày càng chậm.

Trong đại sảnh lại ngưng thần tĩnh khí hơn một canh giờ. Lúc này con ‘ốc sên’ Miêu tiểu nhị rốt cục đã đi tới cây băng trụ thứ hai, băng phách phía trên đã bị Hắc Vân lấy mất. Nhưng không sao, trong pháp nguyên ngưng tụ ra viên lam tinh thứ mười đã bồi bổ lại.

Vốn nên thấy như vậy là có thể rút lui rồi, nhưng trong lòng Miêu tiểu nhị lại kiếm cớ cho mình, lúc trước chậm như vậy, lúc sau đột nhiên lại nhanh, khẳng định sẽ làm cho người ta hoài nghi, mười một viên lam tinh hình như dễ nghe hơn mười viên, hai và một, có đôi có cặp chứ sao.

Khi hắn đã tới phía trước cây băng trụ thứ hai, tiếp tục bước ra một bước, mọi người lập tức mở to hai mắt nhìn xem hắn có thể đi tiếp hay không.

Nguyên nhân rất đơn giản, Hắc Vân chính là đi tới một bước này, sau đó chịu không nổi phải lui ra, nếu Miêu Nghị có thể bước ra một bước này ý nghĩa đi xa hơn Hắc Vân rồi.

Chẳng qua một bước này khiến mọi người chờ rất cực khổ, quỷ mới biết lúc nào hắn mới có thể bước ra một bước kia.

Mọi người rất mong đợi. Đôi bàn tay trắng như phấn của Lão bản nương xoắn suýt không buông ra, thật sự là vừa mong đợi vừa khẩn trương.

Thợ mộc và thợ đá đều xắn tay áo lên, trong lòng có thể nói đang reo hò, đi đi! Ngưu Nhị, ngươi hãy đi đi! Tiến về phía trước một bước đi! Chỉ cần một bước nữa là thắng, ngươi tuyệt đối phải chịu đựng, cũng không thể vào lúc sắp thành lại bại!

Đây là một bước làm người ta mong đợi bao nhiêu, Hắc Vân mở to hai mắt nhìn, trong lòng ngàn vạn lần mong Miêu Nghị thất bại.

Khi “pháp cương hộ thể” của Miêu Nghị một lần nữa kịch liệt đung đưa, lại bước ra một bước, Vân Phi Dương hưng phấn nhảy lên, vung cánh tay hô to:

– Tốt!

– Tốt!

Thợ mộc và thợ đá cũng hét to vỗ tay.

Bốp! Vân Quảng đập một phát lên gáy nhi tử của mình, Vân Phi Dương bị đánh một cái lảo đảo suýt ngã, ai oán nói:

– Cha, sao cha lại đánh con?

– Hắn dùng thời gian bao lâu, Hắc quỷ dùng thời gian bao lâu, Hắc quỷ nhanh hơn hắn nhiều như vậy, tốt cái gì mà tốt?

Vân Quảng trừng mắt nhìn hắn một cái.

– Cha, cha có phải nhầm hay không, cái này không phải là xem ai có thể ở trong Băng Diễm lâu hơn sao?

Vân Phi Dương nói thầm một tiếng.

– Ách…

Vân Quảng ngẩn ra, hình như là có chuyện như vậy, nhưng đến lúc này, tại sao cảm giác trên người “Ngưu Nhị” không có cảm giác lợi hại như của Hắc Vân? Thật sự tốc độ của tên “Ngưu Nhị” này quá chậm, kéo dài đến không thể chịu được.

Sau khi Miêu Nghị thắng hơn Hắc Vân một bước, mọi người lại buông lỏng chú ý, lục tục trở lại chỗ ngồi, vừa uống rượu vừa nói chuyện, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc mắt nhìn Miêu Nghị.

Không có cách nào, một bước mấu chốt đã thắng rồi, kết quả phía sau trừ phi Miêu Nghị có thể lấy được viên băng phách thứ ba, nếu không đi thêm một vài bước hay ít đi vài bước cũng không có gì khác nhau. Quá trình này không có gì đẹp mắt, quỷ mới biết tên kia đến ngày tháng năm nào mới có thể đi tới bên cạnh cây băng trụ thứ ba, tốc độ của hắn quả thực còn không bằng ốc sên, không ai muốn đứng đây tổn hao cả.

Đám người Lão bản nương cũng đứng ngồi không yên, thật sự là mỗi một bước đi của Miêu Nghị đều làm cho người ta sợ hết hồn hết vía, làm cho người ta bất cứ lúc nào cũng có cảm giác hắn sắp chìm trong biển lửa, muốn không lo lắng cũng khó khăn. Nhưng lúc này người buồn bực nhất chính là Nam Cực lão tổ, những người khác đều vui vẻ ăn uống, nói chuyện phiếm, hắn đường đường là Nam Cực lão tổ, cũng là chủ nhân của trận thọ yến này, nhưng phải ở đây làm làm hộ vệ cho người ta, mấu chốt là công việc hộ vệ này không biết còn kéo dài tới khi nào.

Hắn rất muốn buông tay mặc kệ, nhưng ngươi bảo vệ đại biểu Lục Thánh phái tới, lại không lo sống chết của những người khác, vậy ngươi kêu anh hùng trong thiên hạ sẽ nhìn ngươi với ánh mắt thế nào đây?

Hắn cũng rất muốn kết thúc trò trợ hứng này, nhưng còn một viên băng phách cuối cùng chưa bị ai lấy đi, người trong cuộc kia mặc dù còn đang tốn hao, nhưng người ta chưa nói sẽ từ bỏ, nếu ngươi mạnh mẽ bắt người ta từ bỏ, chỉ sợ những người còn lại lại không muốn như vậy.

Không nói những thứ khác, đến lúc đó rút cuộc là Hắc Vân lợi hại hay là vị “Ngưu Nhị” chậm chạp này lợi hại? Nếu lúc này “Ngưu Nhị” dùng cước bộ bình thường nhanh chóng đi đến nơi, vậy mọi người khẳng định sẽ cho rằng hắn lợi hại, mấu chốt là hắn lại kéo dài đến mức này. Hắc Vân chắc chắn sẽ không nhận thua, kiên trì mình lấy được băng phách giỏi nhất, nhưng đám người Vân Quảng khẳng định lại nhắc tới “Ngưu Nhị” đi được xa hơn là giỏi nhất, chuyện này rút cuộc phải giải quyết thế nào đây? Ngưu Nhị, bổn lão tổ có thù với ngươi sao?

Nam Cực lão tổ có chút ngứa ngáy, thật sự là chỉ cần Miêu Nghị vừa xuất hiện, thì hắn sẽ có cảm giác tự lấy tảng đá đập lên chân mình, trong lòng có thể thoải mái mới là lạ.

Lại hơn một canh giờ sau, đám người ăn uống vui vẻ lại đứng lên vây xem, bởi vì Miêu Nghị đã sắp bước đến nơi muốn đến, cách cây băng trụ thứ ba chỉ có một bước ngắn mà thôi.

Còn trong lòng Miêu Nghị cũng vô cùng mừng rỡ, viên lam tinh thứ mười một trong pháp nguyên rốt cục cũng được ngưng luyện mà thành, viên băng phách có giá trị không rẻ đang ở trước mắt, chẳng qua bước đi này không được tinh chuẩn, còn thiết một chút khoảng cách mới có thể bắt được, đưa tay cũng với không tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Phần 30 Ông Lưu nói với chúng tôi nhóm của giáo sư Tôn cũng vừa mới đi Thạch Bí Điếm độ nửa ngày, nơi đó cách thành Cổ Lam không xa, chỉ tội đường đi ngoắt ngoéo, ai chưa từng đến đó thì cũng khó có thể tìm ra được, ông đề nghị tìm giúp một người có thể đưa chúng tôi đi, rồi gọi một thằng bé độ chừng mười tuổi đang chơi trên phố, thằng bé là cháu ngoại ông, bình thường sống cùng bố mẹ ở Hà Nam, mỗi năm đều đến Cổ Lam nghỉ hè. Thạch Bí Điếm rất gần thành Cổ Lam, thằng bé thường hay đến đó chơi. Ông Lưu cất tiếng gọi thằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 13
Phần 30 “Lời này của ngươi cũng có đạo lý, Âm La Tông hẳn nhiên theo ma đạo, kết cừu gia tất nhiên đếm đỏ mắt không hết. Nếu không, vị Âm La Tông tông chủ cũng sẽ không xuất hiện tại đây.”Đồng tử cười nói ra vẻ đồng ý. Hàn Lập ảm đạm cười, lật tay. Trong lòng xuất hiện thêm một viên cầu đen thui. Nhìn vật ấy, hắn trầm ngâm không nói gì. Nhưng sau một lúc, hắn vỗ một tay vào túi trữ vật, một cái mộc hợp màu vàng bị lấy ra. Thổi nhẹ một cái, nắp hộp liền tự hành mở ra. Bên trong lộ ra một khoả khác có chút tương tự, chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 19
Phần 30 Sau khi tiệc rượu chấm dứt, nhờ làn gió nhè nhẹ, tâm trạng buồn bực của Lâm Song Bồng cũng có phần tan biến. Trong chớp mắt ông nhấc điện thoại định gọi cho Quý Như Lan nhưng lại phát sinh một cảnh tượng khiến người ta vô cùng khó hiểu. ... Sau khi lần lượt bắt tay cáo từ Diệp Thiên Nam, lãnh đạo tỉnh chia nhau lên xe, có bốn người bắt tay Diệp Thiên Nam lâu nhất là Khang Hiếu, Mưu Nguyên Hải, Thi Khải Thuận và Trì Bình Phàm. Nếu nói ba người trước cố ý đến gần Diệp Thiên Nam là nhắc lại lợi ích chính trị trước đây của bản thân thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng