Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 51

Lão bản nương rất thích nghe lời này, ánh mắt thoáng ngây dại, vọng động nói:

– Vậy đừng đi, ngươi không làm Phủ chủ cũng được. Ta sẽ nuôi ngươi! Miêu Nghị nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Ngươi biết chuyện này không thực tế! Đúng vậy, trước mắt ngươi nuôi ta có thể cho ta cuộc sống khẳng định tốt hơn ta làm Phủ chủ rất nhiều, nhưng kết quả là, cho dù tu vi của ta có cao tới đâu cũng không thể vượt qua đạo tuyến của khách sạn Phong Vân, vĩnh viễn chỉ có thể là hầu bàn của khách sạn Phong Vân, không cách nào thực hiện hứa hẹn dẫn ngươi rời đi. Còn nữa, ta không thể nào mặc kệ sống chết của những người ở Thủy Vân phủ, tu hành nếu ích kỷ chỉ làm hại đến bản thân mình. Không quan tâm đến thân bằng hảo hữu bên cạnh, vậy tu vi cao tới đâu cũng có ích lợi gì? Làm người như vậy có khác gì gỗ mục? Như vậy, cho dù chúng ta có thể ở bên nhau cũng có ý nghĩa gì? Ta cần gì phải dẫn ngươi rời đi, tiếp tục trốn ở đây lén lén lút lút chẳng phải là tốt hơn?

Nói đến nước này rồi, Lão bản nương cũng biết mình không thể giữ được hắn, cũng biết lưu hắn lại không thực tế, nhưng vẫn khiên cưỡng cười một tiếng, nói giỡn:

– Xem ra vẫn là mị lực của Lão bản nương không đủ hấp dẫn được ngươi.

Miêu Nghị cười nói:

– Ta trở về cũng vì ngươi!

– Đáng ghét, chỉ biết nói những lời dễ nghe.

Nàng ngọt ngào liếc hắn một cái, Lão bản nương ổn định lại một chút tâm tình, nhíu mày nói:

– Ngươi trở về như vậy, bên phía thương hội Tiên quốc cũng đồng ý sao?

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Cho nên ta mới tới tìm Lão bản nương nhờ hỗ trợ.

– Hỗ trợ làm sao?

– Làm như có người khám phá ra thân phận của ta.

– Cho dù có người khám phá được thân phận của ngươi, cũng không phải là nguyên nhân ngươi trực tiếp rời khỏi Lưu Vân Sa hải trở về.

– Có người khám phá ra thân phận của ta, muốn hại tính mạng của ta, ta phải rời khỏi Lưu Vân Sa hải, lý do này còn chưa đủ sao?

– Ý của ngươi là ta khám phá ra thân phận của ngươi, sau đó muốn giết ngươi?

– Không! Ngươi động thủ giết ta không giống với tác phong của khách sạn Phong Vân các ngươi, sợ sẽ làm thương hội hoài nghi, ta đã có lựa chọn làm người ta hơn. Trong số thủ hạ của song hùng Lưu Vân Sa hải Hoàng Kình Thiên, có một gã tên là Nhâm Huyền Minh, ta và tên Nhâm Huyền Minh này có cừu oán, hắn muốn hại ta là chuyện rất bình thường, cộng thêm quan hệ của ngươi và Hoàng Kình Thiên không tồi. Có hai nguyên nhân này, ta chẳng những không thể tiếp tục ở lại khách sạn Phong Vân, khẳng định cũng không thể ở lại Lưu Vân Sa hải, chỉ có thể chạy trốn! Đến lúc đó ta cũng sẽ giảm bớt phiền toái giải thích với An Chính Phong, trực tiếp trở về địa bàn của ta.

Lão bản nương ngây người:

– Bên phía An Chính Phong không thể không cần giải thích, để ngươi khó hiểu bỏ chạy như vậy, cho dù ngươi có trở về địa bàn của mình, hắn khẳng định vẫn muốn tìm ngươi đòi giải thích, ngươi đã chuẩn bị lấy cớ như vậy, vì sao còn sợ giải thích?

Miêu Nghị cười ha hả nói:

– Ngươi có điều không biết, những năm qua ta đã lấy không ít thứ từ thương hội Lưu Vân Sa hải, nhiệm vụ thất bại như vậy, ta lo lắng An Chính Phong dưới cơn nóng giận sẽ đòi lại đồ. Chỉ cần ta trở về cảnh nội Thần Lộ sẽ không sợ nữa, muốn giải thích cứ việc đến Thần Lộ tìm ta là được, ta có thể từ từ giải thích với hắn. Ở Lưu Vân Sa hải, ta chịu sự quản chế của hắn, chỉ cần trở về cảnh nội Thần Lộ, ta chính là phủ chủ một phương, An Chính Phong cho dù là người của thương hội cũng không dám đập đồ của thế lực địa phương. Nếu hắn thật sự làm như vậy chính là không nể mặt Thần Lộ Quân Sử Nhạc Thiên Ba, trước mặt nhiều thủ hạ như vậy, Nhạc Thiên Ba há có thể bỏ qua!

Lão bản nương không biết nói gì, chợt lườm hắn một cái:

– Ngươi làm chuyện này dường như rất lành nghề, nhanh như vậy đã chuẩn bị xong kế hoạch cuốn đồ chạy trốn.

– Không nói đến cái này nữa, chúng ta thương lượng chi tiết…

Sau khi hai người bàn bạc xong kế hoạch chi tiết, Lão bản nương trầm ngâm một lát, chậm rãi nói:

– Lần này từ biệt không biết ngày nào mới có thể gặp lại!

– Ngươi không phải năm nào cũng ra ngoài thăm viếng sao, khi đi qua Tiên quốc có thể thuận đường tìm ta.

Lão bản nương cười cười không nói, một Lão bản nương như ta mà hàng năm chạy đi thăm một tên hầu bàn như ngươi thì là chuyện thế nào? Thân phận của ta gặp mặt thân phận của ngươi ở Tiên quốc cũng không nên, huống chi ngươi chạy trốn như vậy, ta cũng không thể quang minh chính đại gặp mặt ngươi, nhiều lắm là chỉ có thể lén lén lút lút gặp mặt, mà ta còn phải bận tâm đến suy nghĩ của người đi cùng.

– Lưu lại thứ gì cho ta, làm vật kỷ niệm đi!

Lão bản nương ôn nhu dịu dàng, mỉm cười nhìn hắn.

– Ta cũng không có thứ gì!

Miêu Nghị tháo chiếc nhẫn trữ vật đưa ra:

– Ngươi thích thứ gì thì tự chọn đi!

Cái này có thể coi là tín nhiệm tuyệt đối! Nhưng Lão bản nương lắc đầu, đẩy trở về, thuận tay sờ lên sợi dây thừng trên cổ hắn, kéo hạt châu màu xanh thẫm từ trong cổ áo ra ngoài:

– Ta thấy vật này là vật bất ly thân của ngươi, lúc này ngươi cũng mang theo, có lẽ là vật rất quan trọng đối với ngươi, có thể để lại cho ta được không?

Nói đến đây, Miêu Nghị hơi lộ vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói:

– Bản thân ta muốn để lại cho ngươi, nhưng kể từ khi đeo nó lên, ta đã không lấy xuống, bởi vì ta không có cách nào lấy nó xuống. Vừa vặn, tu vi của ngươi có thể thử lấy xuống xem sao. – Không lấy xuống được?

Lão bản nương hơi có vẻ nghi ngờ, thoạt nhìn chỉ là một sợi dây thừng xâu một viên hạt châu bình thường mà thôi, làm sao lại không lấy xuống được? Nàng lập tức tiến sát vào người hắn, nghiên cứu làm sao lấy xuống.

Hai người áp sát như vậy, Miêu tiểu nhị lại ngửi thấy mùi thơm cơ thể mê người, lại nhìn dung nhan quyến rũ kia, còn cả đường cong liêu nhân lay động lòng người, Miêu Nghị có chút tâm ý loạn lạc, thuận tay từ từ đỡ lấy hông eo thướt tha của nàng.

Bốp! Lão bản nương xoay tay lại, trực tiếp khi đánh lên mu bàn tay của hắn một cái:

– Đừng sờ lung tung!

Miêu Nghị bị đau, rút tay về, cười khổ nói:

– Lão bản nương, ngươi thật đúng là tâm địa sắt đá, ta sắp sửa đi rồi, sờ một chút cũng không được sao?

– Ta tâm địa sắt đá? Ngươi đi như vậy, rút cuộc là người nào tâm địa sắt đá!

Lão bản nương cắn môi, đôi mắt sáng nhìn hắn, gằn từng chữ:

– Đừng nghĩ có thể dùng những lời ly biệt này làm mềm lòng ta, nếu thật sự muốn ta… Bất cứ lúc nào ngươi đến thăm ta, ta sẽ cho phép ngươi càn rỡ một lần, trước đó đừng mơ tưởng đụng vào một đầu ngón tay của ta!

Lời này nói ra khiến Miêu Nghị không khỏi lo lắng, im lặng không nói!

Lão bản nương cắn môi cúi đầu, tiếp tục tìm cách tháo sợi dây thừng kia, nhưng cho dù hao hết công phu cũng vẫn không tháo được, không khỏi hỏi:

– Giật đứt có được không?

Miêu Nghị thở dài nói:

– Ngươi muốn giật thì cứ giật đi, dù sao ta đã dùng hết cách cũng không thể làm gì nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 8
Phần 51: Các Ngươi Căn Bản Không Phải Đối Thủ! Bác Lan Tư đang chờ chính là một câu nói này của Hàn Thạc! Lời nói vừa dứt, Bác Lan Tư đột nhiên đằng đằng sát khí lao ra. Sát khí lượn lờ xung quanh thân thể hắn, ngưng tụ thành dạng như sương mù tản ra. Sau khi sát khí ngưng tụ thành thực chất, vài luồng đột nhiên phiêu dật bay đến trước mặt hai tên ở động khẩu. Vẫn đang chuẩn bị nói lời châm chọc bọn An Ni Tháp, hai người lập tức bị làm cho kinh sợ. Dưới sát khí đáng sợ của Bác Lan Tư, cả hai đều cảm thấy hô hấp khó khăn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Miêu Nghị – Quyển 15
Phần 51 Hạ người trợn mắt nhìn nhau. Kỳ thực ý của Bát giới không phải dùng câu này nói mình xuất thân từ đâu, đây là câu cửa miệng của Phật gia. Nói gì cũng có vẻ bề ngoài, huyền diệu khó giải thích. Có thể coi như là thiên cơ để cho người ta liều mạng lĩnh ngộ. Trên thực tế lĩnh ngộ tới cuối cùng vẫn phải ăn và uống. Mà Bát Giới vốn quen lừa gạt người khác, chơi trò này tự nhiên lô hỏa thuần thanh. Hết lần này tới lần khác Hạ Hầu Long Thành còn không muốn mất mặt, giả vờ nửa hiểu nửa không, gật gù hai cái rồi lên tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lưu Phong – Quyển 3
Phần 51 Một thanh âm kỳ diệu, không khỏi làm cho trong lòng Lưu Phong rung động. Hướng theo âm thanh vọng ra, Lưu Phong lập tức nhìn về phía cuối phòng cạnh tường, thấy một chiếc giường lớn bị che phủ bởi chiếc rèm lụa màu phấn hồng, không thể nhìn rõ, nhất thời làm thần trì không thể ổn định. Nghê Thường tú lệ kiều diễm, mặc một chiếc quần dài màu hồng, nằm nghiêng trên chiếc giường lớn, đôi mắt đẹp nhìn Lưu Phong đi tới, má phấn trở nên lấp lánh, hiện ra thần sắc hạnh phúc. Lưu Phong có chút tâm động, đi tới trước giường, trong mắt không khỏi bừng sáng, một mỹ nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng