Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 57

Trên không, Miêu Nghị với vết máu đọng trên khóe môi cứ quay đầu lại phía sau lưng thật lâu, nhìn từng cây dừa trong cát vàng dần dần rời xa.

Nơi này là địa phương mà sau khi hắn bước chân vào tu hành giới ở được lâu nhất, cũng là chỗ mà đến nay tự mình cảm giác tốt đẹp nhất, chỗ lưu luyến nhất. Khi hắn rời khỏi Nguyệt Hành cung đi Thủy Hành cung đều không có loại cảm giác này.

Muốn mang nàng đi, tiên quốc chứa chấp nàng sao? Bên phía Đạo Thánh cũng nhất định đột nhiên giận dữ, sẽ không tiếp nhận loại nhục nhã cùng cực này.

Một ngàn năm! Nói ra dễ dàng, cũng có chút mạnh dạn tự tin, nhưng mà thật sự có thể làm được ư?

– Tận dụng thời gian trị thương đi!

Mộc Tượng quay đầu lại nhắc nhở một tiếng.

Hắn là cố ý đến hộ tống Miêu Nghị an toàn quay trở về Thủy Vân phủ, cũng không muốn Miêu Nghị xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn trên đường, nếu không trở về không có biện pháp báo cáo kết quả công tác với Lão Bản Nương.

Miêu Nghị quay đầu lại chụp lấy cây tinh hoa tiên thảo há miệng hút vào từng chút tinh hoa…

Tại Tiên Quốc Thương Hội ở Lưu Vân Sa hải, Ngô Chân cùng Ngô Minh song song phi thân đáp xuống trong sân, bước nhanh vào bên trong thương hội.

Hai người thật ra luôn luôn âm thầm bảo vệ Miêu Nghị, phụ trách an toàn bên trong Lưu Vân Sa hải sau khi Miêu Nghị rời khỏi khách điếm. Chỉ có điều sau đó đã xảy ra chuyện khó có thể mở miệng, hai người không còn gặp mặt qua Miêu Nghị nữa, không có chuyện cũng hiện thân gặp mặt hắn. Nói một cách thẳng thừng là hai người không còn mặt mũi nào gặp Miêu Nghị.

Chuyện đó cũng không phải là do Miêu Nghị chủ động, mà là hai người bọn họ dùng sức mạnh bắt hắn… Ngẫm lại tình hình hoang đường đó, hai người cảm thấy thẹn chín cả người!

Hai người đi lên lầu, trực tiếp gõ cửa phòng của An Chính Phong. An Chính Phong ngồi xếp bằng tĩnh tọa bên trong phòng, thấy hai người liền mỉm cười:

– Các ngươi tại sao trở lại rồi?

Trên mặt của hai người đều đeo mặt nạ, bằng không ông ta nhất định có thể nhìn thấu chuyện gì đã xảy ra từ trong thần sắc trên mặt của hai người.

– Cữu cữu, đã xảy ra chuyện!

Trong giọng nói của Ngô Chân lộ ra vẻ bất an.

Trong lòng An Chính Phong chợt rúng động. Hai người này đặc biệt bảo vệ Miêu Nghị, cái gọi là đã xảy ra chuyện còn có thể có chuyện gì? Một cái lắc mình đến bên cạnh hai người trầm giọng bảo:

– Các ngươi ngàn vạn đừng nói với ta là Miêu Nghị đã bị người ta giết rồi!

Đúng lúc này, người mặc áo trắng vừa nhanh bước đến, cửa không khóa, sự tình khẩn cấp, thẳng thừng đi trực tiếp vào, chắp tay nói:

– Chưởng quỹ, Miêu Nghị đã xảy ra chuyện!

Bắp thịt trên mặt của An Chính Phong giật mạnh một cái, cắn răng hỏi:

– Tên đó đã xảy ra chuyện gì rồi? Chẳng lẽ sát thủ lại xuất hiện nữa?

Bạch y nhân nhìn qua Ngô Chân cùng Ngô Minh, không nhận ra hai người, quay đầu lại tiếp tục nhanh chóng giải thích:

– Tôi mới vừa dò la được, nghe nói là Phong Vân Khách Sạn phát hiện Miêu Nghị là gian tế. Tên này vội vàng hoảng hốt bỏ chạy. Đám người Lão Bản Nương tự tay động thủ, đánh Miêu Nghị bị hộc máu trước mặt mọi người, nhưng mà không biết là người nào xuất thủ kịp thời cứu tên đó mang đi rồi! Chuyện này đã truyền ồn ào khắp nơi. Mọi người đang suy đoán rốt cuộc là ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể đưa gian tế nằm vùng bên cạnh Lão Bản Nương, làm thân tín của nàng ta. Nhưng mà người của khách điếm tựa hồ giữ kín như bưng đối với điều này, không có ai chịu nói ra tình hình cụ thể như thế nào.

Người nào có bản lĩnh cao như vậy khiến cho một gian tế biến thành thân tín của Lão Bản Nương? Đây là kiệt tác của An Chính Phong ta a! An Chính Phong vội hỏi:

– Miêu Nghị đâu rồi? Còn sống hay đã chết?

Bạch y nhân lắc đầu đáp:

– Không có ai thấy được người cứu đi Miêu Nghị là ai, trực tiếp kéo hắn vào trong sa mạc độn chạy rồi. Nhưng mà tình huống của Miêu Nghị làm sao có thể tốt được đến đâu cơ chứ. Lão Bản Nương tự mình xuất thủ, dựa vào tu vi của Miêu Nghị sợ là khó ngăn chống được, đoán chừng không chết cũng phải bị trọng thương!

Nhiệm vụ mà Tiên Thánh dặn đi dặn lại giao cho, hiện giờ lại làm hỏng rồi. Hơn nữa còn tthất bại một cách không thể nào giải thích được nữa! An Chính Phong tức giận nói:

– Người nào nói cho ta biết đây là chuyện gì xảy ra không? Hơn một trăm năm không có xảy ra việc gì, mắt thấy hắn và Vân Tri Thu càng đi lại càng gần. Hắn đã trở thành thân tín của Vân Tri Thu, sao lại đột nhiên bại lộ như thế, người nào giải thích cho ta xem?

Ba người rũ đầu không nói nên lời, người của khách điếm không nói, chỉ sợ ngoại trừ Miêu Nghị thì không có ai biết chân tướng của sự tình rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

– Hai người các ngươi!

An Chính Phong bỗng nhiên chỉ về phía Ngô Chân cùng Ngô Minh:

– Bảo cho các ngươi bảo vệ tốt cho hắn, các ngươi bảo vệ như thế nào vậy hả?

Ngô Minh hối lỗi trả lời:

– Chuyện lúc đó thật sự xảy ra quá đột ngột, cũng không thấy hắn đi ra, khi nghe được động tĩnh nhìn thấy thì đã phát hiện hắn trực tiếp bị người ta đánh cho hộc máu bay ra ngoài rồi. Chúng tôi vẫn chưa kịp thực hiện phản ứng, đã có người cứu hắn đi rồi. Sau đó thấy một đám người của khách điếm đuổi theo, Vân Tri Thu cũng ở trong số đó. Chúng tôi cũng không tiện đến gần tra xét, cho nên…

– Cho nên cái gì cũng không biết có phải hay không?

An Chính Phong nổi giận gầm lên một tiếng, tức giận đến mức lồng ngực phập phồng không dứt. Lão cũng không biết phải nên báo cáo kết quả công tác với Tiên Thánh ra sao. Lão giơ tay lên chỉ về phía bạch y nhân:

– Lập tức rải ra người của chúng ta đi tìm, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể, ít nhất phải làm rõ chuyện gì xảy ra! Nếu như ta ngay cả hắn làm sao bị bại lộ cũng không biết, quay đầu về ta làm sao giải thích với bên trên? Đi ngay lập tức!

– Dạ!

Bạch y nhân nhanh chóng lĩnh mệnh mà đi.

An Chính Phong khoanh tay đi tới đi lui không ngừng ở bên trong phòng, cuối cùng đứng trước cửa sổ, nhắm mắt im lặng.

Đợi được một lúc lâu, Ngô Chân yếu ớt nói:

– Cữu cữu, lúc đó thật sự là quá cấp xúc rồi…

An Chính Phong khoát tay ngắt lời, thở dài:

– Không cần nói gì nữa! Chuyện xảy ra trong khách sạn, các ngươi thủ ở bên ngoài cũng không biết được. Thời gian dài như thế, chăm chú theo dõi một người quả là không dễ dàng, không có công lao cũng có khổ lao, những năm này cũng thật là cực khổ cho các ngươi rồi. Tên kia bất luận sống hay chết, nếu như đã bại lộ rồi thì không cần thiết phải bảo vệ nữa. Nhiệm vụ của các ngươi cũng đã xong, trở về đi, sau khi gặp lại cha mẹ của các ngươi thay ta vấn an bọn họ. Nhưng mà vẫn là câu nói đó, chuyện đã xảy ra ở nơi đây không được tiết lộ ra ngoài.

– Dạ!

Hai người chắp tay lui xuống…

Bên trong nội cảnh của Thủy Hành cung thuộc Tiên quốc Thần Lộ, một đạo lưu quang đáp xuống trong núi rừng, chính là Mộc Tượng cùng Miêu Nghị sau khi thay đổi dung mạo.

– Nơi này cách ngươi cũng không xa rồi, ta đưa ngươi tới đây. Vẫn là câu nói đó, không được phụ bạc Lão Bản Nương, nếu không chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Không thu thập được Phong Huyền, thu thập ngươi vẫn là chuyện không thành vấn đề. Ngươi tự bảo trọng đi, ta trở về phục mệnh!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 6
Phần 57 Tôi... Tôi là Tô Tiểu Xán, đang ở phòng 801 khách sạn Tô Thị Liên Tỏa. Bên kia truyền đến một âm thanh có chút đau đớn: Tôi... Tôi sắp không chịu được nữa, cậu... Cậu đến mau... Cứu... Cứu tôi với... Á... Bên kia truyền đến một tiếng thét vang, sau đó điện thoại bị cắt đứt. Tô Tiểu Xán sao? Hạ Thiên không khỏi thầm nói: Giọng điệu của người này sao lại kỳ quái như vậy? Chồng, sao vậy? Mộc Hàm khẽ hỏi. À, Tô Tiểu Xán giống như sắp chết đến nơi, muốn tôi đi cứu anh ta. Hạ Thiên suy nghĩ rồi đưa ra quyết định...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Phần 57 Đội trưởng cũng nhíu mày nhìn Bạch Tiểu Thuần, dù sao Bạch Tiểu Thuần cũng là lính canh của đội chín, cho hắn thử một chút để biết khó khăn, về sau sẽ không nói khoác như vậy, hắn khoát tay và lên tiếng. Được rồi, Bạch Hạo, ngươi đã muốn thử một chút thì đi đi. Bạch Tiểu Thuần nghe vậy liền hất cằm lên, chắp tay sau lưng đi về phía Chu lão ma, đám lính canh ngục sau lưng hắn cũng dùng ánh mắt chế giễu nhìn sang, trong đầu nhìn thấy cảnh Bạch Tiểu Thuần thất bại quay về. Bạch Hạo trong truyền thuyết vô cùng tàn nhẫn, hiện tại không rõ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lăng Tiếu – Quyển 27
Phần 57 Ngày nay tính mạng ngọc đồng của thiếu gia vỡ ra, mặc kệ nàng tiếp không hay không tiếp thụ, cũng đã vô lực cải biến cái gì! Lăng Tiếu chết thì tim của nàng cũng nát, nhưng mà ý chí báo thù giúp nàng tiến lên. Nữ nhân ở đây lòng đau như cắt, đôi mắt dễ thương hiện ra thần sắc đỏ tươi, oán khí trùng thiên, lúc này bất cứ linh thú nào trong Vũ Trạch sơn mạch đều kinh sợ bất an! Sâu trong Vũ Trạch sơn mạch, nơi đó có một phương tiểu thế giới được khai mở ra, ở trong đó chính là tất cả thân bằng hảo hữu của Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng