Miêu Nghị - Quyển 9

Phần 98

So sánh hai chuyện này với nhau, Miêu Nghị lập tức đưa ra suy đoán, chẳng lẽ quang hoa màu cam có thể làm cho người ta trở nên dâm đãng, còn quang hoa màu xanh có thể làm cho người ta trở nên nhát gan?

Nhưng điều thật sự khiến cho Miêu Nghị ngạc nhiên chính là, từ đâu Yến Bắc Hồng lại có được loại pháp bảo này? Chẳng lẽ lần trước nghe chuyện về thuyền rồng U Minh, hắn đã chạy đến Lưu Vân Sa hải tìm được hay sao?

Chuyện này rõ ràng không thể, đường xá xa xôi như vậy, trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể thuận lợi tìm được thuyền rồng U Minh, cho dù có thể tìm được, dựa vào thực lực của Yến Bắc Hồng căn bản không thể lên thuyền đoạt bảo.

Thậm chí, cho dù Yến Bắc Hồng có cách lên thuyền đoạt bảo, vậy không thể trùng hợp tìm ra bảo đao giống cây đao trước kia của hắn như thế, ngoại trừ màu sắc bất đồng, kiểu dáng của hai cây đại đao hoàn toàn giống nhau, chẳng lẽ cây bảo đao của Yến Bắc Hồng thật ra vẫn đang còn?

Vậy bảo đao của Yến Bắc Hồng rút cuộc lấy được ở đâu… Miêu Nghị vô cùng hoài nghi.

– Triệu Phi, Tư Không Vô Úy, hai người các ngươi đứng đó nhìn cái gì? Sớm biết như vậy ta đã cho bọn chúng giết chết các ngươi rồi, còn không mau giúp tới ta ngăn cản bọn chúng!

Yến Bắc Hồng kéo đao trên không trung đuổi theo đám người bỏ chạy, nhưng đuổi không kịp đột nhiên rống lên một tiếng, dường như có chút gấp gáp.

Lúc này vẻ mặt Triệu Phi và Tư Không Vô Úy cứng đờ, nhìn nhau lộ vẻ lúng túng, phát hiện mình thật sự có chút không đúng, người ta tới giải vây cho mình, mình lại đứng ở dưới xem náo nhiệt, thật sự có chút không biết nói gì.

– Đến đây!

Tư Không Vô Úy rống một tiếng, cùng Triệu Phi song song bay vút vào không trung, gia nhập vào hàng ngũ bao vây chặn đánh trên không trung.

Hai mươi bảy người kia cũng không sợ bọn họ, lục tục chia làm ba tổ, chín người một tổ liên thủ chạy trốn, gặp gỡ Yến Bắc Hồng thì bỏ chạy, gặp gỡ những người khác thì ỷ vào người đông thế mạnh liên thủ điên cuồng tấn công, ngại phiền toái thì lách qua bỏ chạy.

Hai mươi bảy người này cũng thất đức, chạy trốn vòng quanh đám người Yến Bắc Hồng, trên căn bản cũng không đánh, cũng không chạy.

Bởi vì bọn họ đang kéo dài thời gian, một khi kéo dài tới bên phía Nhật Hành cung cảm giác có cái gì không đúng, nhất định sẽ nhìn đến tận cùng. Về phần chuyện lâm trận bỏ chạy chắc chắn không thể làm, nếu không quay về vị trí của mình khẳng định giữ không được.

Miêu Nghị đang lắc lư ngắm nhìn đuổi giết trên không trung, đột nhiên con ngươi co rụt lại, nhanh chóng thúc ngựa, liều mạng chạy như điên.

Có một nhóm người đoán chừng cũng ngại vòng tới vòng lui, xông tới phía hắn, đoán chừng là chuẩn bị thuận tay bắt hắn giải quyết.

Miêu Nghị không biết nói gì chạy trối chết, có thể nói hận đến nghiến răng nghiến lợi, một đám súc sinh lại chọn vào kẻ yêu nhất, thấy không thắng được Yến Bắc Hồng thì lại tập trung về phía hắn, sớm biết như thế mình đã sớm rời đi, không ở bên cạnh xem náo nhiệt rồi.

Đám người Yến Bắc Hồng và Triệu Phi cả kinh, lập tức bỏ qua những người khác, cấp tốc gấp rút tiếp viện cho Miêu Nghị. Mà những người khác thấy Yến Bắc Hồng không đuổi theo bọn họ, kết quả lại trở lại đuổi theo đám người Yến Bắc Hồng. – Ha ha…

Chu Diệu Hiển điên cuồng cười lớn không dứt, đã hiểu ý đồ của người bên cạnh mình.

Mau! Mau! Mau! Nhìn thấy người phía sau càng đuổi càng gần, trong lòng Miêu Nghị có thể nói điên cuồng thúc dục Hắc Thán chạy mau.

Không có cách nào, không trốn không được, người ta tránh được phạm vi công kích của hắn, hắn đánh không được nhân gia, chỉ có người ta có thể đánh hắn, hơn nữa còn là chín người đánh một mình hắn, không chạy không được.

Tiếng chân “ù ù” càng ngày càng gấp gáp, cảm nhận được tâm tình lo âu của Miêu Nghị, con ngươi của Hắc Thán dần dần biến sắc, trong ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, hai tròng mắt dần dần trở nên máu đỏ yêu dị, bốn vó nhanh như mị ảnh, lao một bước chính là xa mấy trượng, tứ chi cường tráng mạnh mẽ khiến người ta giận sôi.

Miêu Nghị chỉ cảm giác mình đang bay trong gió, mặt đất không bằng phẳng, tùy tiện lướt qua, gò núi trở ngại, Hắc Thán cũng tung người vượt qua, gặp sông cũng chợt lóe mà qua, cảnh trí xung quanh giống như cuồng phong thổi qua, nhanh chóng lui về phía sau. Ở trên lưng Hắc Thán, Miêu Nghị áp thân thật sát, thật sự tìm được cảm giác bay vút trong không trung, có thể thông qua thân thể của Hắc Thán cảm nhận được sự hùng hậu của cả vùng đất.

Chín người đuổi theo trên không trung nhìn thấy mình sắp sửa đuổi kịp, kết quả phát hiện có cái gì không đúng, tốc độ chạy trốn của kẻ phía dưới và tốc độ đuổi theo của mọi người gần như ngang nhau, làm sao hắn có thể trốn nhanh như vậy? Làm sao tốc độ cưỡi ngựa chạy trốn của hắn lại nhanh như tốc độ phi hành? Là ảo giác của mình, hay là tốc độ phi hành của mình chậm lại?

Chín người đưa mắt nhìn nhau, dường như có chút không biết nói gì, quái sự năm nào cũng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều, chuyện này rốt cuộc là tại sao?

– Chiến giáp của vật cưỡi kia nhất định là pháp bảo có thể gia tăng tốc độ!

Có người lên tiếng nói.

Đám người Yến Bắc Hồng đuổi theo phía sau cũng dần dần nhận ra, phát hiện có cái gì không đúng. Miêu Nghị làm sao trốn nhanh như vậy? Không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Chín người đuổi theo bất kể đông như vậy, đuổi kịp hay không đuổi kịp cũng không quan trọng, chỉ cần có thể tấn công hắn là được. Chín người lập tức xuất thủ cuồng oanh loạn tạc xuống con đường Miêu Nghị đang chạy trốn. Kỳ Lân thương thu lại, Cửu Nhĩ Hàng Ma chày nơi tay, mặc dù Miêu Nghị không khống chế được nó, nhưng lúc này lấy ra làm bia đỡ đạn vẫn dễ dùng hơn Kỳ Lân thương, Kỳ Lân thương thật sự không cách nào đối kháng với tiến công của nhiều Hồng Liên tu sĩ như vậy.

Mặt đất nổ tung “ùng ùng”, bụi đất tung bay, bốn vó Hắc Thán điên cuồng gõ xuống, gặp cự thạch và đất đá tung bay liền trực tiếp né tránh, chở Miêu Nghị không ngừng từ trong bụi mù lao ra. Trên lưng Hắc Thán, Miêu Nghị giận dữ vung Cửu Nhĩ Hàng Ma chày, cạch cạch không ngừng chém vào pháp bảo đang điên cuồng tấn công về phía hắn, cố gắng bảo vệ Hắc Thán không bị công kích, trên người hắn có tam phẩm chiến giáp phòng hộ, còn có thể chống đỡ một chút. Mỗi khi huy động Hàng Ma chày, Hàng Ma chày liền hiện lên bảo quang màu đỏ. Miêu Nghị cũng thật sự không dám kéo dài gia trì làm phép. Pháp lực trên món pháp bảo này tiêu hao không nổi, chỉ có thể dùng tiết kiệm.

Mặc dù như thế, mỗi một lần đánh trả vẫn làm cho hai cánh tay hắn tê dại, Hàng Ma chày mấy lần thiếu chút nữa bay ra khỏi tay. Trong lòng Miêu Nghị bi phẫn, biết tiếp tục như vậy sẽ kéo dài không được bao lâu. Điều này cũng may nhờ cước lực của Hắc Thán, nếu đổi lại là vật cưỡi bình thường, chắc chắn sẽ không chịu được lực đạo va chạm cường đại như thế, chỉ sợ sớm đã bị ném trên mặt đất.

Còn Hắc Thán cũng càng chạy càng điên cuồng. Mỗi khi gặp gò đất và núi đá chặn đường, đều trực tiếp đụng đầu làm cho đất đá tung tóe vỡ vụn, thế đi không giảm, trực tiếp xông qua.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 15
Phần 98 Lại có một Phật Đà lông mày xanh đôi mắt đẹp chạy tới, vội vàng hướng thiếu niên Thông U Thần Đế chào, có chút khờ khờ cười nói: Bệ hạ thứ lỗi, sư huynh đệ bọn ta tuy đào qua một ít mộ phần, nhưng còn không có đào qua đế lăng, đây là lần đầu của bọn ta, có chút khẩn trương, đa tạ bệ hạ cho bọn ta cơ hội đào phần mộ của lão nhân gia ngài này... Sắc mặt của Thông U Thần Đế hắc giống như Thiết Đản, Tam Khuyết Phật Đà lại liên tục hướng Giang Nam nói: Giáo chủ quả nhiên nghĩa khí, chuyện tốt bực này vẫn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 3
Phần 98 Vốn là bởi vì vào một nơi xa lạ mà Tuệ Lâm cúi đầu không dám thở mạnh, nghe người ta nói mình là bạn gái của Dương Thần, thiếu chút nữa ngất xỉu đi, hồi hộp nắm tay lại, hai tay quấn vào nhau, mồ hôi tràn đầy. Dương Thần không chút khách khí dí vào trán cô Triệu: Ánh mắt cô làm sao vậy? Tôi giống như là trâu già gặm cỏ non sao? Giám đốc, ngài không già ạ. Cô Triệu bụm cái trán còn đau, nói. Đây là em họ tôi, tư chất rất xuất sắc, tôi và tổng giám đốc Lâm đã thương lượng sau này để cô ấy ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 44
Phần 98 Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ tỷ tỷ quen biết hắn? Đông Phương Tử Quỳ lại càng thêm nghi hoặc. Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử mặc cung rang màu đỏ hiện lên nụ cười vui vẻ, nụ cười tươi như hoa, giống như hoa anh túc, bên trong sự diễm lệ lại mang theo độc dược, khí tức huyết sát quanh thân giống như vô hình chấn động, hai mắt nhìn Đông Phương Tử Quỳ, mỉm cười nói: Đâu chỉ quen biết, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết a. Nói xong, nữ tử mặc cung trang màu đỏ thì thào nói: Gia hỏa này sao lâu như vậy còn chưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng