Mưa chiều

Phần 14

Xuống đến nhà thì thấy bé Thảo đang xem tivi, nhìn thấy tôi xuống thì quay qua bĩu môi rồi tiếp tục xem tivi tiếp. Tôi thì lết vào bếp, thấy ba bé Thảo cũng đang vắt chanh, 2 người nhìn nhau cười khổ.

“Uống nước chanh hả, ngồi đi ba tiện tay làm luôn cho” – Ổng khoát tay.

“Dạ, qua con uống đến mấy giờ vậy ba” – Tôi hỏi.

“Ta cũng không nhớ, chỉ biết là ta đứng lên nghe điện thoại rồi quay lại thấy con ôm bình rượu nằm ngủ rồi” – Ổng vỗ vỗ trán nói.

Tôi toát cả mồ hôi, lại còn ôm bình rượu mà ngủ nữa. Rút cục hôm qua uống cỡ nào vậy. Sau khi nốc 1 hơi sạch li nước chanh, tôi lại tìm chè pha 1 ấm đặc rồi làm nửa ấm, chè đắng nghét làm suýt phun ra ngoài. Gắng gượng nuốt xuống rồi ngồi nghỉ xíu, cũng thấy đỡ mệt phần nào. Quay sang thì thấy ổng đang nhìn tôi cười cười.

“Giỏi, biết pha cả nước trà đặc để giải rượu, vậy mà nói không biết nhậu, hay cho một tiểu tử gian xảo”

“Dạ ngoài đó con thấy mấy bác nhà con uống say hay làm thế nên con học theo, chứ con biết nhậu đâu” – Tôi rụt cổ.

“Đàn ông con trai, biết nói là biết, không nói là không, cần gì phải lý sự này nọ” – Ổng nghiêm mặt nhìn tôi.

“Dạ, con nhớ”

“Ừ. Nói được thì phải làm được. Và nên nhớ suy nghĩ tất cả mọi thứ có thể phát sinh xảy ra, một khi đã làm tuyệt đối không hối hận, mặc kệ kết quả như nào. Ta biết cuộc sống trước đây của con khác xa những gì mà những đứa tuổi con có thể trải qua. Nhưng con còn phải học nhiều. Kiến thức trường lớp chỉ là thứ yếu, quan trọng hơn là cách sống, cách làm người như nào để không thẹn với bản tâm. Nhớ kỹ những gì ta nói, sau này chắc chắn con sẽ gặp phải”

“Dạ, con hiểu”

“Rồi, giờ ta phải đi có việc. Khi khác có dịp ta sẽ dạy con một vài điều” – Ổng gật gù rồi vỗ vai tôi – “Cố lên chàng trai, ta biết là con rất khá nhưng con vẫn thiếu nhiều thứ, từ từ mà nhận ra đi”

Tôi vâng dạ rối rít, đang thầm kêu khổ không biết ở đâu ra một bài giảng đạo trên trời rơi xuống này, cũng chỗ hiểu chỗ không. Mãi cho đến 5 năm sau thì tôi mới hiểu được hết những lời này. Vật vã đi lên phòng, đầu vẫn quay như chong chóng nhưng khá hơn lúc nãy, vắt tay lên trán nhớ lại những lời vừa nãy rồi nhanh chóng ném nó qua một bên mà tôi lăn ra ngủ.

Rồi cuộc sống vẫn tiếp tục, tháng 9 xong lại qua tháng 10. Tôi cũng đã dần làm quen được mọi thứ, từ bạn bè trên lớp cho đến lịch tự học, rồi đường phố một số quận nội thành. Mọi thứ đang dần đi vào quỹ đạo, chỉ duy nhất là…

“Trần Trung Hiếu lên bảng trả bài! ” – Dạ vâng, đó là giọng của thầy Phúc dạy Lý khi gọi tôi lên bảng trả bài.

“Em học bài chưa? ” – Thầy nhìn tôi hỏi.

“Dạ… rồi thầy… ”

“Vậy em nêu cho tôi khái niệm thế nào là chuyển động nhanh dần đều. ”

“Dạ, chuyển động nhanh dần đều là chuyển động… theo đường thẳng… ” – Tôi toát mồ hôi. Đêm qua mải ngồi làm bài tập Hóa nên vứt sách Lý sang một bên không ngó ngàng tới.

“Rồi sao nữa” – Thầy Phúc cau mày.

“Với tốc độ nhanh dần… cho đến khi… ”

“Đến khi làm sao”

“Đến khi… tốc độ đạt cực hạn và dừng lại” – Tôi đáp bừa.

“Hả” – Thầy nhìn tôi ngạc nhiên – “Sao lại như vậy”

“Bởi vì khi tốc độ đạt cực hạn có nghĩa là không tăng được nữa, vì thế nó dừng lại” – Lỡ đâm lao đành theo lao vậy, trong khi đó lưng áo tôi đã ướt sũng.

“Làm sao lại không tăng được nữa” – Thầy tiếp tục truy tới bến.

“Bởi vì tốc độ cực hạn có nghĩa là lớn nhất, mà lớn nhất thì sao tăng được nữa thầy”

“Oahahaha… ” – Cả lớp bò ra cười rũ rượi.

“Em không học bài ah” – Thầy nhìn tôi hỏi, mép giật giật đang cố nín cười.

“Dạ có… ơ dạ không” – Tôi cúi đầu nói.

“Giỏi cho một câu tốc độ cực hạn, về chỗ, 0 điểm. Tái phạm nữa là tôi mời phụ huynh” – Thầy phán cái độp.

Tôi ủ rũ về chỗ ngồi, ngang qua bé Thảo thấy đang nhìn tôi khó chịu, nhưng miệng vẫn đang mím cố nén cười.

Chán nản ngồi vào chỗ, mấy ông thần xung quanh lúc này vẫn đang hô hố cười.

“Mày là Einstein tái thế à ku, phán như thánh vậy” – Thằng Minh sau lưng hỏi.

“Thế cái búa, im mồm cho tao” – Tôi sầm mặt.

“Hahaha, mày nổi tiếng phát nữa rồi đó ku, sau vụ ông thầy chủ nhiệm chọc quê mày, giờ là vụ này” – Thằng Hưng cũng chêm vào.

“Dẹp nha, tao bực à! ” – Tôi cau có đáp.

Dạ vâng, Vật Lý là thế, còn Anh văn thì.

“Trần Trung Hiếu lên bảng làm bài” – Cô Tú lật sổ điểm ra gọi.

Tôi chán nản đi lên, lúc sau lại chán nản đi xuống sau khi ăn điểm 2, cùng với câu nói.

“Mất kiến thức căn bản trầm trọng, tính từ mà viết sau danh từ à, rồi thì hiện tại đơn mà cậu viết nguyên cái động từ bất quy tắc vào là sao, viết xong còn thêm – ed – nữa. Cán sự lớp chú ý bạn này nhé”

Thế đấy, 2 cơn ác mộng của tôi bắt đầu. Bù vào đó Toán và Hóa thì điểm cao chót vót, cũng giúp tôi nguôi ngoai phần nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa chiều
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 01/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuộc đời thay đổi - Tác giả Phương Trời Lung Linh
Phần 2 Im lặng... chỉ có hơi thở của cậu bé vang lên nặng dọc, người nữ bác sỹ mới 20 tuổi đang nói với cô hộ lý: Mẹ cậu bé sao rồi? Vẫn còn hôn mê, luôn miệng gọi con yêu, có điều... Sao? Có lúc lại nói con ơi mạnh nữa lên mẹ sướng quá... khi phát hiện thì hai mẹ con không có một mảnh vải... có khi nào hai mẹ con làm ch... Nói bậy, bom nổ xác còn tan nói gì quần áo, còn bà mẹ có thể thường xuyên được con trai xoa bóp mà thôi, chúng ta là bác sỹ, không được có tư tưởng bậy bạ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú
Chuyện cô Bí Thư Đoàn - Tác giả No Name
Phần 2 Sáng hôm sau, cô xuân mở mắt ra, nhìn quanh lều và phát hiện ra mình đang ở trong lều của Hoàn. Cô hoảng hốt, nhìn sang bên cạnh và thấy Hoàn đang nằm ngủ yên bên cô. Cô không tin vào mắt mình, nhìn kỹ lại và nhận ra đó chính là Hoàn. Cô vội ra khỏi lều và về lều của mình làm như chưa có chuyện gì xảy ra, Cô thấy ê ẩm toàn thân chỉ nghĩ là do mình nhậu say, chứ không nghĩ Hoàn dám làm gì mình vì cô khá tin tưởng Hoàn... Nhưng đâu biết đời con gái của mình đã bị Hoàn cướp mất, và hắn còn chụp hình lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Se đầu ti Truyện bóp vú Truyện sex cô giáo Truyện sex phá trinh
Trường giáo dưỡng
Như em đã nói bọn em có nhiều kỉ niệm đẹp hài và bựa, có lần đội 9 phân nửa nam nửa nữ quét dọn khu ngoài, nam bên dãy nhà ăn thầy cô, nữ bên dãy nhà hát, Nga hn thì về rồi, linh cầm cả đội, giờ lại bưởng nên như bố đời, ngồi dũa móng tay quát bọn n làm việc, n ngồi đợi em các bác ạ, chiều nào em cũng dẫn thằng K sang chuồng lợn rồi lấy xe bò về, chỉ là hôm sớm hôm muộn thôi, n cứ chọn việc dãy bên em đi qua, dù không được nc nhưng nhìn nhau cho bớt nhớ, có 1 hôm chả thấy bọn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng