Mùi vị quê hương

Phần 22

Chửi

Ở làng là thế nào cũng có bài chửi.

Ngày ấy ở quê hay mất trộm vặt lắm toàn là đồ ăn được nào là con gà, buồng chuối, mấy quả cam mới bói… chung quy cũng chỉ vì. Bụng đói thì đầu gối phải bò. Bụng đói và nhạt miệng thì sinh lắm chuyện. Đói kém sinh lèm nhèm. Và mỗi lần như thế là thế nào nhà có đồ mất trộm lại chửi gióng giả. Ối trời ơi từ ngữ để chửi thì phong phú lắm. Nhưng chửi giỏi nhất lâu nhất phải là bà Diệu nhà bà ấy dù mất chỉ vài khóm măng tre không thôi thì bà ấy cũng chửi cả tuần trời. Cứ lúc nào rỗi rãi là bà ấy chửi còn định kỳ là vào lúc chập tối lúc gà vào chuồng lúc mọi nhà chuẩn bị bữa cơm chiều. Bà Diệu người nhỏ thó răng đen kịt mặt mũi lúc nào cũng nhăn nhó, nếp nhăn chạy khắp mặt bà như người da đen chơi xăm hình. Suốt ngày bà ấy bịt cái khăn vấn tóc bằng nhung đã bạc phếch cái quần đen bằng vải xa – tanh với cái áo cánh nâu cứ thế bà ra cầu ao cạnh gốc dừa một chỗ rất rộng và vọng một vị trí đắc lợi vừa quang quẻ rộng rãi vừa mát để cộng hưởng, khếch đại tiếng chửi của bà. Bà thường đứng chống một tay vào cây dừa hoặc vừa cầm cái chổi tre vừa quét quèn quẹt vừa chửi:

– Cha bố mồ mả thằng nào, con nào bắt gà của bà, cha bố mồ mả mày. Ở nhà bà nó là con gà về nhà mày nó thằng con hùng tinh đỏ mỏ nó cắn nó mổ người già người trẻ người lớn người bé nhà mày.

Ăn lông mọc lông, ăn da mọc mụn cha bố mồ mả nhà mày.

Bà Diệu người thì bé nhưng tiếng chửi vừa to vừa gióng giả bà lại biết ngân nga luyến láy tiếng chửi nên bà chửi cứ như người ta hát cho dù câu chửi của bà câu rủa xả của bà cũng chua ngoa độc địa chả kém ai. Bà chửi có bài có vở có lớp có lang vần điệu đoàng hoàng. Mất cáigì thì phải chửi theo kiểu ấy:

– Cha bố mồ mả nhà mày mày ăn thịt gà nhà bà thì thân mày mọc lông mồm mày mọc mỏ. Bà không chửi thì thôi bà mà chửi cho thì nhà mày chỉ có vàng cây héo lá, cơm không muốn nhá cá không muốn ăn, nhà mày cờ xanh cắm đầu ngõ cờ đỏ cắm đầu giường, vái lạy tứ phương rúc đầu vào quần bà chết này. Cha bố mồ mả mày.

– Bà chửi say sưa lắm chửi mà như hát lúc trầm lúc bổng lúc cao lúc thấp. Chả biết người ăn trộm măng, trộm gà có sợ hay lời chửi của bà không thiêng mà, măng với gà nhà bà vẫn bị mất. Có khi còn mất nhiều hơn như người ta lấy để trêu ngươi để cho bà điên lên mà chửi. Bà Diệu cũng là người khó tính bà chửi con trai bà thậm tệ làm cho con bà nhịn mãi không được phải vặc lại thế là bà lại chuyển sang chửi con. Cứ thế ngày nào bà cũng phải có cớ để chửi chửi nhiều mệt quá tiếng của bà xỉu dần rồi bà ngồi bệt xuống gốc dừa chỉnh lại váy áo ngồi nghỉ mệt để chửi tiếp một ca chửi của bà phải đủ cỡ ba tiếng mới đủ liều. Bà chửi giỏi đến mức trong làng có ai mất cái gì chửi lâu lâu một chút là người ta lại ví “ấy gớm thật chửi I như bà diệu chửi ấy”. Bà chửi như một thói quen chửi như người nghiện đến cữ. Tiếng chửi nhiều khi chua chát như chính cuộc đời của bà.

Trong làng còn bà nữa cũng chửi giỏi là bà Sen ăn mày. Ăn mày nhưng chửi giỏi bà chửi vì chủ yếu bị bọn trẻ chúng tôi trêu chọc bắt nạt. Bà Sen lúc nào cũng ăn mặc lôi thôi vừa hôi vừa bẩn quanh năm ngày tháng mặc cái quần vá chằng vá đụp cái áo mốc sì hôi hám. Cứ thấy bà đến là lũ trẻ con ùa theo hát trêu váng lên:

– Bà Sen ăn trộm trứng gà…

Bà Ba bắt được bẻ què đôi chân…

Bà ơi tôi ở đống phân…

Con ma nó bắt tôi lần về đây…

Thế là bà ta nổi xung chửi…

Mả bà chúng mày lũ mất dạy để tao về tao hỏi thằng bố con mẹ chúng mày không biết dạy con để chúng mày hỗn thế à…

Bà Sen thật ra hình như cũng có nhà cửa cẩn thận nhưng không hiểu phẫn chí cái gì mà bỏ đi lang thang ăn xin ăn mày. Bà cứ quanh quẩn ở vùng quê này lâu lâu lại đến người làng cũng không giàu có gì nhưng mỗi lần bà đến lại cưu mang một chút thành ra bà chỉ rách chứ không đói. Bà ăn mày nhưng cũng rất khoảnh. Đồ cho bà mà cho theo kiểu bố thí vứt cho là có chết đói bà cũng không nhận. Mà ai cho bà cái thì bà cũng cố làm lại cho người ta cái gì đó không nhiều thì ít. Bà chỉ ghét bọn trẻ con vì thấy bà ở đâu là chúng nó loẵng ngoẵng theo đuôi đọc vè trêu chọc. Mà đuổi bọn trẻ khó lắm quay lại đuổi chúng là chúng chạy té ra nhiều rồi lại rồng rắn theo sau. Suy cho cùng ngày ấy bọn trẻ chẳng có mấy trò vui người lớn đi làm đồng đi học nửa buổi còn nửa buổi tụ tập cùng nhau vớ gì chơi nấy nên trêu người cũng là trò vui chúng chẳng dại gì mà dừng ngay lại chúng phải trêu cho bà Sen thật cùn chửi càng to chúng càng vui thích, bà chửi đến khản cả tiếng ngồi phệt cả xuống đường có người lớn đi qua can thiệp thì chúng mới thôi. Những trò chơi tinh nghịch thuở bé này sẽ gây ra những thói quen tâm lý mà khi trưởng thành người ta sẽ nhận ra đó thật ra là những thói xấu.

Còn một người nữa cũng hay chửi quàng đó là mụ May. Mụ May là một người đàn bà hơi hơi tâm thần xấu xí suốt ngày lang thang ngõ này xóm nọ ai cho gì cũng ăn ai bảo gì cũng làm nhưng mụ lại thích chơi với trẻ con lũ trẻ thì cứ có gì vui là thích rồi chưa phân biệt được đó là lịch sự hay không. Mụ rất giỏi hát xuyên tạc bậy bạ chả hiểu mụ có dở người thật hay không. Nhưng những bài hát nổi tiếng bị mụ tự xuyên tạc hay người ta dạy mụ thì mụ học thuộc nhanh lắm. Nào là: Thanh niên quê tôi chỉ lấy vợ là nhanh, bảo đi bộ đội thì trốn sạch sành sanh bảo đi dân quân thì nộp đơn lên kiện… đấy đại loại như thế. Vui thì mụ hát vậy còn không vui thì mụ lại chửi quàng mụ chửi vừa bậy vừa tục nên những con nhà nề nếp thấy mụ ở đâu là đều lảng đi chỗ khác chỉ lũ trẻ là thích quây lại. Rồi sau một thời gian dài không thấy mụ May đâu nữa không biết mụ bỏ đi đâu hay bị bệnh mà chết rồi bọn trẻ thì vô tâm vắng mụ chúng cũng chẳng buồn chỉ có điều không có bài hát xuyên tạc nào mới để nhại lại nữa chúng đành nhại đi nhại lại những bài ngày trước của mụ.

Đấy một phần của làng một phần của tuổi thơ. Không phải tất cả đều trong lành đẹp đẽ. Có cả chửi nữa mới thành làng. Phải không các thím…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Thông tin truyện
Tên truyện Mùi vị quê hương
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 17/11/2020 11:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 27
Phần 22 Nhưng so với lực lượng thiên địa này thì sức mạnh của bọn họ quá nhỏ bé, mới đụng độ đã thua. Các pháp bảo bị đè nứt rạn. Ngọc Kinh Thiên Quân vận chuyển Thanh Liên trấn đạo đỉnh, đỉnh to lơ lửng trên cao, ánh sáng xanh phát tán biến thành một đóa sen xanh nâng khung trời. Ngọc Kinh Thiên Quân quát to: Càn Nguyên sư đệ, các người còn không ra tay? Càn Nguyên Thiên Quân định lấy Hồng Mông Kim Phiên ra đối kháng tuyệt sát thì Càn Khôn lão tổ lắc đầu, nói: Thiên Quân chậm đã. Ma Kha tấn công là tự cứu, đợt công kích này chủ yếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 21
Phần 22 Tiếp theo hắn không ngừng thúc dục kiếm quang quét về bốn phía, còn ánh mắt nhìn về phía sau cách đó không xa. Ở bên kia, đám người Lũng gia lão tổ bất ngờ cũng vừa đánh chết một đám ma thú khác. Trong đó, vũ y thiếu nữ búng mười ngón tay, tùng đạo ngân mang như mưa rào bắn ra, khiến mảng lớn ma thú rơi từ không trung xuống. Phi phát nam tử Lâm gia thì trong tay hiện ra một thanh hỏa hồng ngọc xích toàn thân trong suốt, từng đoàn liệt diễm từ đó bắn ra, biến nhũng ma thú gần đó thành cầu lửa. Lũng gia lão tổ và vị Huy...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 5
Phần 22 Ngươi... Ngươi chẳng lẽ không tính toán giải thích một chút? Nam Cung Thường Nhạc cả giận nói. Tốt, ta giải thích! Lăng Tiếu gật đầu ứng một câu, nói tiếp: Lời nói của Liễu Đông toàn bộ là đánh rắm! Ngươi... Ngươi khốn kiếp, thỉnh phong chủ vì ta làm chủ a! Liễu Đông hướng về phía Lăng Tiếu mắng một câu, hướng Nam Cung Thường Nhạc quỳ lạy cầu khẩn nói. Ở trong lòng Lăng Tiếu vạn phần khinh bỉ nói: Còn là lần đầu tiên gặp qua người có thể giả bộ như vậy a! Lăng Tiếu ngươi quá mức làm càn, ngươi không giải thích, ta liền xem...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng