Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!

Phần 4

“Hay cho con ở đây đến hết hè thôi nha mẹ! ” – Tôi nài nỉ.

Mẹ: Không được là không được, cho mày về thành phố học để mày chơi bời lêu lổng hả? – Mẹ mắng tôi.

Nó: Con Ngọc Anh cũng ở nhà đó thôi… – tôi phụng phịu.

Bố: Mày có im đi không? – Bố nhẹ nhàng nói…

Còn về phía tôi, từ lúc bố nói là tôi đã sáng mắt mèo rồi… Tôi sợ mẹ 1 thì sợ bố 10… Tuy không đánh chửi tôi nhiều như mẹ nhưng cứ mỗi lần động đến tôi thì… ~~… sau này sẽ lan man về bố sau…

Bây giờ thì quay lại với nó nào!

“Tôi đang ở một nơi rất xa.

Nơi không có khói bụi thành phố… ” (Đi để trở về – Soobin Hoàng Sơn)

Nó lẩm bẩm hát cho tới khi…

Về đó nhớ học hành chăm chỉ nghe chưa – Mẹ nó nói.

Nó: Con sẽ lại đứng đầu thôi! Vốn dĩ là vậy mà…

Bố: Mày chỉ được cái tinh vi là giỏi… – bố nó mỉm cười… Một nụ cười của sự tự hào.

Mẹ: Về đấy thì đừng có nghịch ngợm nhiều nha con…

Nó: Con đã nói là con về lần này sẽ chăm sóc ông bà mà – . –

Mẹ: Mày chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân mày là mọi người được rồi…

Nó: Xùy… – nó không cãi nữa… mắt lại dán vào cửa kính ô tô…

Gần một giờ sau, nó về tới nhà… ông bà nội ra đón bố mẹ và nó như mọi khi… Bữa cơm trưa tuy đơn giản nhưng nó lại cảm thấy rất ngon… Sự ấm áp của gia đình.

Nó chẳng còn lo lắng hay buồn bực như lần trước nữa… lần này về, số tiền nó cầm về là gần 7 triệu (3 triệu nó tích góp và 4 triệu bố mẹ cho nó… gia đình có điều kiện mà ^. ^) Laptop, smart phone… Vân vân và mây mây…

Đến chiều bố mẹ nó về lại Hà Nội… Trước khi đi mẹ vẫn không ngừng dặn dò nó phải chăm sóc tốt bản thân… mẹ nào chẳng vậy! Ai chẳng lo cho con…

” Hoàng về rồi đó hả? ” – Lộ ra đón thằng cháu mất dạy là tôi.

Tôi: Vâng! – Xách hành lý vào không thèm chào ông bà với một tiếng…

Cái cặp của tôi ngoài quần áo chỉ vỏn vẹn vài trăm nghìn tôi tích cóp kèm theo 1 cái Nokia 1280 hay còn gọi là cục gạch ấy @@ máy tính và điện thoại của tôi đều bị tịch thu ở thành phố không được mang về… Lí do chắc ai cũng đoán ra nhỉ… Do tôi nghịch nhiều quá mà…

Ngồi ăn cơm tôi cũng chẳng thèm với ai cả… Lặng lẽ xới cơm… ăn một vài miếng rồi buông đũa bỏ ra vườn…

Chọn một gốc nhãn tôi ngồi bệt xuống… Tôi tức giận căm ghét tất cả mọi thứ xung quanh… Một lúc sau bố xuất hiện với vẻ giận dữ…

Bố: Thái độ của mày thế là như thế nào?

*Bốp* tai ù đi, nước mắt cũng chỉ chờ có vậy mà tuôn ra.

Bố: Sao tao hỏi mà mày không nói hả?

Thằng mất dạy… *bốp* 1 phát tát nữa… Nhưng rồi cái cứu tinh của tôi xuất hiện trước khi mọi chuyện tệ hơn…

– Nó vừa mới về sao lại đi đánh nó! Bà Nội chạy ra bênh tôi… Rồi đuổi bố vào nhà… Thấy vậy Bố bỏ vào nhà rồi kêu mẹ về thành phố luôn… còn tôi? Lúc đó vẫn sướt mướt sụt sùi… Sau khi bố mẹ lên xe bà nội tẩm khăn ướt lau mặt cho tôi vừa lau vừa thì thầm…

Bà Nội Con không thích ở đây hả?

Tôi: Dạ không phải… – tôi chống chế…

Bà Nội Thế sao cứ khóc mãi thế?

Tôi: … – lại câm như hến.

Nhận ra vẻ lúng túng của tôi bà lại cười bảo.

” Rồi con sẽ quen thôi… Thôi nín đi con trai mà khóc nhè mãi! ”

Có lẽ mọi người sẽ nghĩ bà nội nó bà nội tôi nuông chiều tôi, tôi mất dạy như vậy mà vẫn luôn chiều tôi… Không sai, tôi lúc đó còn hơn cả mất dạy nhưng bà không hề nuông chiều tôi chỉ đơn giản là bà thương tôi thôi…

Sự chăm sóc của bà khi ấy sẽ mãi in sâu trong đầu con!

Thông tin truyện
Tên truyện Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 25/05/2018 06:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Phần 4 Mùa xuân năm ấy, các nhà lãnh đạo Trung Quốc chấp nhận sự uy hiếp nghiêm trọng đến từ các thế lực thù địch quốc tế, liền không ngừng tiến hành điều chỉnh lại toàn bộ chiến lực quân sự như mở rộng quân đội, chuẩn bị tác chiến, đào hầm, trữ lương, đồng thời huy động nhân dân tích cực tham gia các cuộc diễn tập phòng không, chống chiến tranh hạt nhân, và chiến tranh hoá học. Đợt về thăm nhà, có người báo cho tôi một tin nội bộ, rằng vấn đề của gia đình tôi sẽ nhanh chóng được các ban ngành cấp trên làm sáng tỏ, chứng minh ông nội tôi không phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Phần 4 Giữa không trung, từng đạo lưu quang lóe lên, rối rít bay vào Trung Châu Xã Tắc Đồ, tổng cộng có hơn năm ngàn người. Hắc bạch nhị sứ khoanh chân mà ngồi, riêng phần mình khôi phục tu vi, yên lặng im lặng, hiển nhiên thúc dục miệng đại đỉnh này, để cho bọn họ cũng rất là cố hết sức. Hơn 5300 vị cường giả trẻ tuổi, chỉ chọn lựa trăm người, lần này chọn lựa Vọng Tiên Đài, hơn năm mươi chọn một, tỉ lệ đào thải kinh người, không biết ai có thể cười đến cuối cùng? Ánh mắt Hi Hoàng chớp động, nhẹ giọng cười nói. Người khác khó mà nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Phần 4 “Huyết khí, đến!”Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời rống to. Ngón tay hắn đưa xuống, rồi xuất hiện một màn khiến tất cả tu sĩ Trúc cơ Trung Phong đang hóa thành cầu vồng lao đến đều kinh hoảng! Toàn bộ khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong ầm ầm chấn động. Huyết khí như nhận được triệu hoán của Bạch Tiểu Thuần, cảm nhận được lời kêu gọi của cùng mạch mình mà trở nên linh động, tản mát ra một sự sung sướng, sôi nổi, lập tức trào dâng lên. Từng sợi huyết khí bay lên, lao thẳng tới chỗ Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt chui vào trong cơ thể hắn. Lượng huyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng