Cơ thể tuy không vạm vỡ như trai tráng nhưng chắc nịch, và so với cơ thể Ngân Sương thì to lớn hơn rất nhiều. Con cặc ông tuy không to lớn dũng mãnh như Ba Phát hay trắng hồng như Khánh Long, nó cong vút và lông lá tua tủa. Ông Hùng từ tốn nhấn cặc vào âm đạo của Ngân Sương một cách nhẹ nhàng và điêu luyện.
Cả con cặc như một thanh sắt nung đỏ hồng hào, Ngân Sương như run lên khi nó lọt hết cán, và chùm lông mu của dương vật chạm khẽ vào mông nàng. Đúng là gừng càng già càng cay – Ngọc Cúc nghĩ, chợt nàng lại nhớ đến người ấy cũng nhẹ nhàng từ tốn nhưng phát nào ra phát nấy… Dương vật ông tuy không to bằng người ấy nhưng so với tuổi trung niên thì cũng thuộc dạng gân guốc và chắc nịch.
Ông Hùng ngâm cặc trong người Ngân Sương đến khi nàng thôi xuýt xoa thì bắt đầu nắc. Ban đầu nhẹ sau mạnh dần. Tiếng nhóp nhép ra vào âm đạo càng làm Ngọc Cúc ở phòng bên cảm thấy nóng ran. Từng nhịp húc của ông Hùng là mỗi lần Ngân Sương run lên, cả cơ thể nhấp nhô theo điệu, Ngân Sương tê dại đi và ra chiều sung sướng lắm. Ngọc Cúc đang say mê theo dõi thì bỗng một bàn tay to khỏe bịt miệng nàng…
Ngọc Cúc hơi hoảng vì bị bịt miệng trong lúc cao trào, chưa kịp phản ứng thì bàn tay còn lại đã chụp ngay lấy cặp vú hồng hào và khêu gợi. Nàng cố gắng thoát ra nhưng đã muộn chiếc khăn tắm đã tuột ra từ lúc nào và cả thân hình vệ nữ của nàng lộ ra cho kẻ lạ mặt thưởng thức. Ngọc Cúc định thần, bàn tay lông lá này quen quá, và cả cái mùi đàn ông này nữa, và cả mùi thuốc khét lẹt, nàng đoán ra được là Tiêu Phong, không ai ngoài hắn.
Như một chiến thuật, Tiêu Phong xoa nhẹ núm vú trắng hồng của Ngọc Cúc, và đây chính là điểm tử huyệt của nàng. Hắn chợt nhận ra ở nơi cô quạnh này nàng cũng lâu rồi chưa gần đàn ông, phản ứng cơ thể của nàng tố cáo tất cả. Cảm giác ngày hôm ấy lùa về, hắn nhớ như in khuôn mặt quằn quại của nàng khi hai người quan hệ và cả tiếng rên đầy nhục dục.
Tiêu Phong thừa biết phòng bên kia ông Hùng sếp hắn đang thịt một tiên nữ tuyệt đẹp là Ngân Sương, nên hắn đã âm thầm theo Ngọc Cúc. Do nàng quá vội không kịp khóa cửa phòng tắm nên Tiêu Phong có dịp nhìn thấy cơ thể đẹp đẽ của nàng lần nữa và hắn cũng không ngờ mình lại may mắn đến thế. Hắn đánh liều lò mọ đi vào.
Hắn hôn lên sau gáy nàng và le lưỡi liếm nhẹ vành tai. Ngọc Cúc khẽ rùng mình và sự chống cự bắt đầu yếu ớt, mắt nàng khẽ mở thì bên phòng kia Ngân Sương và ông Hùng đang chìm trong nhục dục, họ đã đổi sang tư thế truyền thống và tiếng rên đã lớn hơn chuẩn bị cho một màn kết thúc hoành tráng. Tiêu Phong nhấm nháp chán chê.
Bàn tay hắn đã chuyển xuống khu vực ẩm ướt bên dưới, và lưỡi hắn bắt đầu chuyển xuống vai nàng, bàn tay bịt miệng đã chuyển xuống thay thế ở núm vú hồng hào. Ngọc Cúc rên khẽ và núm vú nàng bắt đầu cứng lên khi bàn tay lông lá kia liên tục hoạt động. Đã lâu rồi nàng mới được mân mê bởi bàn tay một người đàn ông.
Tiêu Phong là một tên khá sành sỏi, hắn dùng tay vân vê hai mép rồi lướt nhẹ làm Ngọc Cúc run lên sau mỗi cú chạm. Hắn nắm tình hình rất nhanh hắn biết từ trạng thái con mồi giờ đây là Ngọc Cúc đã chuyển sang đồng lõa. Hắn mạnh dạn cắm một ngón tay vào thẳng âm đạo nhỏ nhắn kia làm nàng hự lên một tiếng khẽ.
Chợt nàng nghe thấy tiếng rên lớn của ông Hùng, ông rút cặc ra khỏi người Ngân Sương rồi giật giật vài cái, tinh dịch trắng đục bắn ra xối xả và chả dài trên người Ngân Sương. Ngọc Cúc ngạc nhiên vì cái tuổi này mà tinh dịch ông lại dồi dào đến thế, có thể nói là nhiều hơn Ba Phát và Khánh Long cộng lại.
Bên dưới ông, Ngân Sương sung sướng như đang lịm đi, để mặc dòng tinh dịch chảy dài trên người. Ngọc Cúc co rúm người khi Tiêu Phong nhét hẳn không phải một mà ba ngón tay vào hẳn âm đạo nàng, do âm đạo nàng vốn đã khá nhỏ còn ngón tay hắn lại to bè. Mặt khác, hắn lười cắt móng tay, nên sự cọ xát quá mạnh với thành âm đạo làm Ngọc Cúc không kìm được, nàng thét lên một tiếng lớn không phải vì sướng mà là vì đau, không có bàn tay bịt miệng nên nàng hét lên vì cảm giác thốn.
Tiêu Phong nhận ra hắn đã sai lầm khi quá tham lam. Bên kia ông Hùng và Ngân Sương giật mình. Mặc vội quần áo, ông Hùng lao nhanh về phía phòng tắm cạnh bên trong Ngân Sương còn loay hoay thu gọn chiến tích cuộc làm tình. Ngọc Cúc cảm thấy choáng váng vì trong lúc giật mình đầu nàng đập vào tường khá mạnh.
Tiêu Phong cảm thấy bối rối vì chuyện quá đột ngột, hắn bỏ mặc Ngọc Cúc ngất xỉu trong phòng tắm, định bỏ chạy đi thì nhìn thấy ánh mắt giận dữ của ông Hùng tại cửa, hắn nhận ngay một cái thụi đau điếng vào giữa mặt và gục xuống. Ông Hùng vội ôm lấy Ngọc Cúc lõa lồ rồi đưa nàng về một phòng ngủ khác.
Ngọc Cúc tỉnh dậy trên giường thấy đầu mình đau nhói, chỉ còn lại Ngân Sương bên cạnh. Ông Hùng đã đưa Tiêu Phong về lại thành phố, nghe Ngân Sương kể ông ấy đã rất giận. Ngọc Cúc chỉ bị trầy xát nhẹ thôi nhưng cũng cảm thấy mệt. Ngân Sương đã báo lại với resort rằng Ngọc Cúc trở bệnh nên đã cử nhân viên khác đi thay nàng đón khách. Ngân Sương còn pha trà để nàng uống cho dễ chịu. Ngọc Cúc đón ly trà ấm từ tay Ngân Sương, nàng xấu hổ quá chẳng biết nói gì. Ngân Sương ngồi cạnh nàng trên giường, ân cần hỏi.
– Tên đó định hãm hiếp em ah? – Ngân Sương nhìn nàng cười mỉm.
– Em nghĩ vậy…
– Tại sao lúc đó em không la lên. Nguy hiểm lắm đó. Từ cái ngày đó, chị em mình sống có nhau. Em như vầy chị lo đó. À mà…
– Sao chị? – Ngọc Cúc ngước đôi mắt nai nhìn chăm chú.
– Hay là… lúc đó… em thích được như vậy… thích được hãm hiếp… hihihi – Ngân Sương cười tít mắt.
– Chị Sương… nói gì kỳ – Ngọc Cúc đỏ mặt.
– Hắn là Tiêu Phong đúng không? Cái gã đã tống tình mà em đã kể. Chị gặp hắn một lần, loại đàn ông thấy gái là mắt sáng rỡ. Vả lại hắn đã đụ em rồi, sao nhịn thèm được.
Từ ngày định cư tại Đà Lạt, Ngân Sương mạnh miệng hơn hẳn. Nàng về chuyện chăn gối thẳng thừng, với nàng giờ đây đàn ông chỉ là công cụ để giải tỏa không hơn không kém. Chỉ có Ngọc Cúc là vẫn ngại mỗi khi nói chuyện đó. Hai người đẹp nhưng hai cách nghĩ và cách sống khác nhau hệt như vẻ đẹp của hai nàng. Ngân Sương thì đẹp kiêu kỳ và gợi dục, nàng như một quả bom sex mà mỗi khi nổ thì thằng đàn ông nào cũng gục ngã. Còn Ngọc Cúc thì đẹp trong sáng và mong manh, nàng như một viên ngọc khiến bao gã mơ tưởng và muốn được chiếm hữu.
Ngọc Cúc bất giác nhéo eo Ngân Sương một cái đau điếng, nhưng bù lại Ngân Sương lại cười ngặt nghẽo đến nỗi lăn ra giường.
– Bó tay với chị lun…
– Bó tay hay bó chim nè. Ngân Sương nói xong thò tay bóp vào vùng mu của Ngọc Cúc một phát mạnh bạo.
– Cô nương ơi! Giả nai hoài, lúc cô xỉu tôi biết hết. Chảy nước hẳn hoi… haha.
Ngọc Cúc giận dỗi nhưng ở chung với nhau lâu nàng cũng quen với thói nhây của Ngân Sương. Nàng cười trừ rồi nằm xuống giả vờ ngủ. Ngân Sương nằm bên cạnh thỏ thẻ:
– Cúc…
– Sao chị? Em ngủ rồi…
– Xạo quá! Hỏi cái này nè.
– Chị nói nhanh đi.
– Cái đó được không?
– Cái gì?
– À thì là… cái củ của Tiêu Phong đó. Kaka.
Ngọc Cúc im lặng, nàng đã bắt đầu mệt với trò đùa này rồi.
– Haizz, không nói thì thôi. Em biết tính chị mà. Từ cái ngày đó, chị đã chán nản với bọn đàn ông này rồi, đặc biệt khi nhìn thấy tình cảnh của em. Họ xem chúng ta như công cụ vui đùa, xong chán thì thôi…
– Uhm… Ngọc Cúc vẫn lặng im.
– Vậy còn anh Lê Cường, chồng chị?
– Anh ấy… là một người đàn ông tốt, chị không xứng đáng nữa. Số phận đưa đẩy chị em mình tới cảnh này thì đành chịu vậy. Nếu sống yên bình thì chắc giờ đây chị đã là một người vợ tốt.
Ngọc Cúc chợt thấy lắng đọng, đó cũng chính là mơ ước của nàng. Cả hai lặng im vài giây.
– Từ ngày sống ở đay chị thấy yên bình hơn hẳn…
– Chị không định về Sài Gòn nữa sao?
– Uhm… không em. Có em ở đây bầu bạn, không khí trong lành, cuộc sống nhẹ nhàng, còn đòi hỏi gì nữa. Chị quý em lắm đó biết không?
– Em biết, em cũng quý chị như chị gái mình mà.
– Mà em chưa trả lời chị đó. Cặc Tiêu Phong ngon không?
– Em thua chị rồi? Nhây quá nha. Vậy c… ah dương vật Lê Cường ngon không?
– Ngon – Ngân Sương nói gọn lỏn.
– Thiệt mà, ngon không thua gì Ba Phát của em.
– Lại nữa, Ba Phát nào của em. Với em… hắn chết rồi…
– Lại xạo nữa rồi, chị biết tỏng là đâu đó trong tim em vẫn còn có hắn. Phụ nữ với nhau, em không giấu được chị đâu.
– Ưà, em biết – Ngọc Cúc khẽ chạnh lòng.
– Biết sao ngon không? Cặc chồng chị không có dài nhưng to và chắc lắm, đặc biệt là cái đầu thì tù tù, thích lắm. Lúc mới cưới có ngày chị đè ảnh ra đụ mấy lần. Của Ba Phát cũng được, dài hơn nhưng bữa đó hắn cho chị uống thuốc nên mê mê dại dại, lúc đó thì cặc nào chả được. Rồi chị xong rồi đó, em trả lời đi. Sao hả?
– Ờ thì… hắn… em không biết nói sao… Chắc là hắn không bằng hai người chị kể…
– Mà khi hắn đụ em thích không? Khai thật đi nè.
– Ờ thì cũng có cảm giác với người đàn ông lạ, mà tại hắn ép buộc em nên không thoải mái lắm. Mà chị biết rồi, cái của em nó nhỏ nên nếu dương vật bình thường chắc cũng được.
– Nói vậy cũng nói, cảm giác của em sao? Em thấy kích thích ở điểm nào?
– Thì… thì… hắn có lông…
Ngân Sương cười khúc khích.
– Vậy thôi đó hả? Gu của cô là đàn ông lông lá ah. Cạ nhột chứ gì. Khi đụ lông cạ vào đít thấy sướng phải không. Haha.
– Chị đúng là… vậy được chưa.
– Được rồi, à mà nếu em thích thì…
– Sao nữa…
– Thì chị nhường ông Hùng cho em, chắc cũng gu em đó. Mà cũng lông lá nè, cặc ổng cong lên, cạ cạ sướng lắm cô ơi.
Ngọc Cúc bất giác nhớ lại cảnh làm tình của Ngân Sương hồi nãy thì xấu hổ. Nhưng nàng vẫn không cho Ngân Sương biết chuyện mình nhìn lén.
– Không được, hai người đã… ấy rồi mà. Chị giữ mà xài.
– Trời! Chị nói rồi, giờ đàn ông với chị là công cụ thỏa mãn mà thôi. Với lại, chị và ổng là tức cảnh sinh tình, cả hai đều muốn. Anh Hùng sòng phẳng lắm em biết mà. Chuyện tình dục, đôi khi chị hay cũng thèm, đúng không?
– Thôi cũng kỳ sao đó. Em không có tức cảnh sinh tình như chị đâu.
– Vậy Khánh Long, Ba Phát hay Tiêu Phong làm em sướng nhất?
– Ờ em không biết. Với em Khánh Long là người chồng rất tốt, hiền lành, bên cạnh anh ấy em luôn có cả giác an tâm. Còn Tiêu Phong giống như một món lạ, ăn xong thì sẽ chán, với hắn chỉ có tình dục. Con với Ba Phát, em… em…
– Em cũng yêu hắn rồi phải không? Một phần trong tim em đã có hắn?
– … – Ngọc Cúc im lắng, khẽ quay người đi chỗ khác, không khí trở nên lạnh nhạt dần.
– Thôi thôi, đùa cũng dai quá rồi. Em nghỉ đi, chị lên chợ Đà Lạt mua ít đồ, chị muốn mua ít đồ thăm ba chồng ở Đức Trọng, vài hôm là cũng tới đám giỗ của má chồng rồi. Dù ly dị rồi nhưng chị cũng cảm thấy có lỗi, thôi thì làm được nhiêu thì làm. Chị lên đó 2 – 3 bữa, ở đây có mình em tự chăm sóc, có gì alo cho chị. Hay là… anh Hùng lên đụ phát nhé.
Ngọc Cúc chịu hết nổi nàng ném cái gối về phía Ngân Sương nhưng nàng né kịp. Ngân Sương đi rồi thì trời cũng vừa chập tối, Ngọc Cúc có uống chút thuốc an thần nên từ từ ngủ say…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ngân Sương - Ngọc Cúc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Thuốc kích dục, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện không loạn luân, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sex mạnh, Truyện sex nặng, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 16/08/2019 08:29 (GMT+7) |