Triệu lão thản nhiên nói. Nghệ Phong nghe những lời này, không nhịn được cười gượng. Lúc trước lão đầu tử đã nói những lời này, cho nên đối với hắn gần như là mặc kệ không hỏi. Chỉ truyền công pháp, kỹ năng xuống, sau đó chính là cả năm cả tháng cũng không thấy được người.
– Đương nhiên, rất nhiều thứ đó có lẽ ngươi không thể học được từ Liễu Nhiên, nhưng tham khảo một chút đối với ngươi cũng có ích.
Triệu lão nói.
Nghệ Phong thấy Triệu lão nói đến Liễu Nhiên, hắn không nhịn được muốn cáo trạng:
– Lão đầu tử sao? Quanh năm suốt tháng ta cũng khó có thể thấy được bóng hắn. Nếu muốn hắn chỉ dẫn ta ta một chút, thật sự rất khó có khả năng.
Triệu lão nghe Nghệ Phong nói, vẻ mặt mang phong cách cổ lão lại lộ ra một nụ cười gượng hiếm hoi:
– Liễu Nhiên một lòng muốn nâng cao thực lực, chưa chiếu cố đến ngươi cũng là chuyện thường. Tuy nhiên nếu ngươi có thắc mắc gì, có thể quay về thánh địa tìm ta.
Nghệ Phong khó có cơ hội được thấy vẻ mặt Triệu lão như thế. Hầu như trong những người Nghệ Phong thực lực lão đầu tử là cao nhất. Nhưng Triệu lão lại còn nói hắn còn một lòng muốn nâng cao thực lực. Nghệ Phong nghĩ vậy, không nhịn được nuốt miệng nước miếng. Rốt cuộc lão đầu tử nghĩ biến thành mạnh tới mức nào?
– Ừ! Tiểu tử hiểu được. Bất quá chỉ là một chuyến tới thánh địa, đường xá xa xôi.
Nghệ Phong cười khổ nói. Với tốc độ của hắn hiện tại, Tội Ác Chi Thành đến thánh địa cũng phải mất thời gian khoảng một tháng.
– Ngược lại không cần lo lắng về điều đó. Hiện tại thực lực của ngươi đạt được Vương cấp, ngươi cũng có thể tiếp xúc đến một chút với tài nguyên chung của cường giả trong đại lục. Chuyện đường xá, trước mặt Truyền Tống Trận cũng không phải chuyện quá lớn.
Triệu lão nói.
– Tài nguyên chung của cường giả?
Nghệ Phong nghi hoặc dò hỏi.
Triệu lão gật đầu nói:
– Về việc này ngươi đến hỏi mấy người Tiểu Ngũ là có thể biết. Hắn sẽ giải đáp tỉ mỉ kỹ càng cho ngươi. Ngươi bước vào Vương cấp, cũng miễn cưỡng có thể tiếp xúc đến chuyện của đại lục.
Nghệ Phong càng nghe càng nghi hoặc. Lông mày gần như mặt nhăn lại một chỗ.
– Đại lục thần bí hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng. Cường giả càng nhiều đếm không xuể. Ha ha, chẳng qua thực lực hiện tại của ngươi không thể tiếp xúc đến một tầng kia mà thôi. Trong đại lục, đế quốc là thế lực bình thường nhất. Hiện tại đế quốc Trạm Lam chỗ ngươi, đừng nói Thánh Tông, cho dù một phân tông Thánh Tông, ví dụ như Thánh Âm Tông, cũng có thể diệt mười nó.
Triệu lão giải thích nói.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, vẻ cười khổ trong mắt càng đậm. Thật sự đúng là thực lực càng mạnh, càng phát hiện mình nhỏ bé.
– Việc này, về sau ngươi từ từ có thể tiếp xúc. Bây giờ nói một chút về ngũ hành đi. Lăng Thần Quyết mơ hồ phân hóa ra năng lượng thuộc tính, nhưng ngươi lại ở có sự trợ giúp của ngũ hành, ngay cả một hàng thuộc tính cũng chưa lĩnh hội.
Khi Triệu lão nói lời này, có một loại cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mặt Nghệ Phong thoáng có chút nóng lên. Ngũ hành ở trong tay hắn vài năm, nhưng không ngờ hắn không thể nhập môn. Cho dù với da mặt dày của hắn cũng không nhịn được đỏ lên.
– Cái kia, tiểu tử đối với những thứ đó không biết chút nào cả!
Nghệ Phong ngượng ngùng cười nói.
Triệu lão cũng có chút bất đắc dĩ. Triệu lão đã từng cho rằng tiểu tử trước mặt là thiên tài. Bởi vì lúc còn ở trên thánh địa, biểu hiện của hắn gần như không gì làm không được. Cầm kỳ thư họa, thơ từ ca phú tinh thông mọi thứ. Còn có các loại thủ đoạn chỉnh người, biện pháp quyến rũ nữ nhân nhiều vô kể. Một chút cũng nhìn không ra hắn là thiếu niên hơn chục tuổi. Ngược lại giống như một kẻ lọc lõi già đời đã lăn lộn ở bên ngoài nhiều năm.
Điều này cũng khiến mọi người ở thánh địa có kỳ vọng rất lớn đối Nghệ Phong, tưởng rằng nhân vật thiên tài như vậy, bọn họ không chỉ là chưa thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Thậm chí bọn họ còn cho rằng Nghệ Phong không gì làm không được. Ít nhất rất nhiều người ở thánh địa chưa đạt được Vương cấp, không ai dám nhảy nhai. Nhưng tiểu tử này vì đùa giỡn Thi Đại Nhi, thả người về phía dưới vách núi đen kia, lúc ấy suýt nữa đã hù chết đám người bọn họ.
Nhưng ra ngoài ý muốn của mọi người chính là, Nghệ Phong lại sử dụng mấy khối gì đó giống như vải, vững vàng rơi xuống đất.
Bắt đầu từ giây phút đó, người vốn có ý kiến khi thánh địa đối xử đặc biệt với Nghệ Phong, đều nhắm mắt, ngậm miệng. Trong lòng cũng chấp nhận thân phận đệ tử thánh địa của Nghệ Phong.
Hết lần này tới lần khác, Nghệ Phong gần như là yêu nghiệt như vậy, ở vũ kỹ và kiến thức phổ thông đại lục lại có vẻ cực kỳ ngu ngốc. Lúc trước sau khi Liễu Nhiên vì hắn trọng tố kinh mạch, thời điểm dạy Nghệ Phong vũ kỹ cơ sở, thiếu chút nữa đã phát cuồng muốn dùng một quyền đập chết Nghệ Phong.
Hắn chưa từng có gặp qua, một người hơn chục tuổi, lại có thể hỏi một vấn đề ngu ngốc “kinh mạch là cái gì vậy? Có phải mạch máu trong cơ thể con người hay không?”. Lúc trước sau khi Liễu Nhiên nghe Nghệ Phong nói những lời này, đã liền một mạch ba ngày không thèm để ý tới Nghệ Phong. Mà đối với tri thức cao thâm hơn, Liễu Nhiên phải tốn hết trăm cay nghìn đắng. Lời nói và việc làm đều mẫu mực, hồn độ, biểu thị, tất cả biện pháp, lúc này mới bù lại tình trạng hoàn toàn không biết gì đối với vũ kỹ của Nghệ Phong trước kia. Chẳng qua, sau khi Liễu Nhiên dạy cho xong, thân thể của hắn cũng bị tra tấn tiều tụy gầy hẳn một vòng…
Triệu lão cũng có chút bất đắc dĩ. Thật không biết vì sao Nghệ Phong sống tại mảnh đất cường giả vi tôn nhiều năm như vậy. Những tri thức này, cho dù không cần người dạy, nghe thôi cũng biết.
Triệu lão bọn họ có lẽ vĩnh viễn không thể tưởng tượng được, Nghệ Phong vốn không phải là người thế giới này.
Nhớ tới cảnh tượng trước kia, khóe miệng Triệu lão cũng thoáng có chút run rẩy. Bỗng nhiên hắn phát hiện để Nghệ Phong tự mình đi nghiên cứu ngũ hành, ngay từ đầu chính là một sai lầm.
Nghĩ tới điểm này, Triệu lão thở dài một hơi, ngón tay thoáng cắt một chút. Một giọt máu xuất hiện phiêu du trong hư không. Dưới sự khống chế của Triệu lão, huyết châu mạnh mẽ xoay tròn lên.
– Nhắm mắt lại, ta trước hồn độ một ít cơ sở ngũ hành cho ngươi.
Nghệ Phong thức thời nhắm mắt lại, hắn nhanh chóng cảm giác được đầu đau đớn từng trận, một tin tức mạnh mẽ vọt vào trong đầu hắn.
– Trước hãy phân tích tình hình một chút, không cần nghiên cứu quá thấu triệt!
Triệu lão nói trực tiếp vang lên trong tinh thần của Nghệ Phong, Nghệ Phong gật đầu cưỡi ngựa xem hoa lướt nhanh qua những tri thức này. Không tốn thời gian quá lâu, lúc này Nghệ Phong mới mở mắt.
Cưỡi ngựa xem hoa quét quá khứ, tất nhiên Nghệ Phong không hy vọng xa vời có thể hiểu biết nhiều hơn. Nhưng trước mặt cũng biết được một chút cơ sở.
Triệu lão thấy Nghệ Phong mở to mắt, nhìn Nghệ Phong nói:
– Lăng Thần Quyết đã phân hóa ra năng lượng thuộc tính, chỉ cần chính ngươi có thể lĩnh hội, thì có thể vận dụng được một loại năng lượng thuộc tính thủy. Đây là năng lượng chỉ cường giả ngũ giai mới có thể lĩnh hội. Nếu lúc này ngươi có thể lĩnh hội, về sau đối mặt với cường giả ngũ giai, cũng vận dụng Nhiếp Hồn Thuật. Với thực lực của ngươi hoàn toàn có thể trực diện đối phó đánh bại hắn. Đương nhiên, nếu ngươi có thể đồng thời lĩnh hội ngũ hành, ha hả, cường giả ngũ giai ở trong tay ngươi cũng không tiếp được ba chiêu.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, ánh mắt lộ ra tinh quang. Đồng thời nắm trong tay ngũ hành, cường giả ngũ giai lại không địch nổi ba chiêu của hắn. Thực lực thật sự có thể lớn đến trình độ khủng khiếp như vậy sao?
Trong lòng Nghệ Phong như có lửa nóng lên. Lăng Thần Quyết vốn là ngũ hành đồng tu. Vậy nắm trong tay ngũ hành đối với người khác mà nói đúng không thể, nhưng đối với hắn mà nói, lại không phải quá khó khăn.
Dưới tình huống ba chiêu đánh bại một cường giả ngũ giai, vẫn không cần vận dụng Phệ Châu và Nhiếp Hồn Thuật. Nghệ Phong tưởng tượng cũng không nhịn được cảm thấy kích động. Nếu có thể lĩnh hội ngũ hành, vậy thực lực của hắn sẽ bay thẳng lên trời.
– Lúc này hồn lực của ngươi đạt được tứ giai đỉnh phong. Nếu ngươi có thể đồng thời lĩnh hội Vương cấp, hẳn là hồn lực có thể đột phá ngũ giai. Đương nhiên, đấu khí cũng có sở đột phá. Tuy nhiên, cái này phải xem bản lĩnh của ngươi.
– Được rồi, ta hồn độ đưa cho ngươi thứ đó, ngươi nghiêm túc nghiên cứu đi. Đối chiếu ngũ hành, nếu không hiểu tới Vũ Kỹ Các tìm ta.
Sau khi Triệu lão nói xong câu đó, nhân ảnh liền biến mất không thấy. Hiển nhiên biết Nghệ Phong đối với ngũ hành chính là một kẻ ngu ngốc, cho Nghệ Phong thời gian nghiên cứu.
Nghệ Phong thấy Triệu lão như thế, trong lòng hắn cũng bắt đầu trở nên hiếu thắng. Hắn ngồi dưới đất, lấy ra ngũ hành bắt đầu nghiêm túc xem.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 31/10/2024 03:36 (GMT+7) |