Cánh tay đánh tới lập tức khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng lại, lực đạo một quyền này cũng đủ cho Nghệ Phong phải đề phòng. Ngày trước khi Họa Thủy còn có thực lực Tướng giai, khi thi triển bí pháp liền mạnh mẽ đề thăng thực lực tới tiêu chuẩn Vương cấp. Hiện tại, Họa Thủy thi triển bí pháp, lực lượng có thể đạt tới ngoài Vương cấp cửu giai.
Năng lượng màu vang kim quán thâu tới trên cánh tay Nghệ Phong, hóa thành một khối cứng như sắt thép, đón thẳng hướng Họa Thủy.
Binh…
Hai cánh tay hung hăng va chạm một chỗ, một tiếng chấn hưởng vang lên mạnh mẽ, không gian dưới lực lượng va chạm phải rung lên, kình khí lấy trung tâm từ chỗ va chạm bắn ra xung quanh đấu trường, từng khối đá vụn bị nổ tan, kéo theo từng tiếng xé gió.
Họa Thủy và Nghệ Phong đều bị đẩy lui về phía sau mấy bước. Khi Họa Thủy đứng lại được, nàng nhìn thẳng về phía Nghệ Phong, trên nắm tay và cánh tay truyền tới từng cơn đau nhức.
Họa Thủy thật không ngờ, khi thi triển bí pháp mạnh mẽ đề thăng thực lực lên mấy trình tự, hầu như đã đạt được lực lượng thất giai, thế nhưng vẫn bị Nghệ Phong đón đỡ được, nàng phát hiện, lực lượng của Nghệ Phong kém nàng rất nhiều, thế nhưng có năng lượng thuộc tính bù đắp, điểm chênh lệch ấy đã bị san bằng hoàn toàn!
Năng lượng thuộc tính so với đấu khí bình thường mạnh hơn không phải một hai trình tự, thảo nào võ giả dưới ngũ giai đối mặt với ngũ giai, phần thắng ít đến thương cảm, nếu không có kỹ năng cực kỳ đặc biệt, căn bản không có khả năng đánh một trận với ngũ giai.
Đám người Nghị Minh với nhãn lực của mình, tự nhiên cũng thấy được tình huống này, ánh mắt cả đám đều nóng rực, bọn họ rất mong chờ hướng tới năng lượng thuộc tính. Chỉ dựa vào năng lượng thuộc tính, liền mạnh mẽ chặn đứng Họa Thủy khi thi triển bí pháp, điều này sao không khiến bọn họ mong đợi? Ngưỡng cửa ngũ giai, vượt qua được chính là cá chép vượt long môn!
Bốn người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương. Thực lực Nghệ Phong biểu hiện ra còn khó chơi hơn so với tưởng tượng của bọn họ, tất cả đều tự động lấy ra binh khí hay tập trung đấu khí, hoặc chém hoặc phách về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong cũng không dám đón đỡ công kích của mấy người, lưu lại tại chỗ một đạo tàn ảnh, thân hình vừa chuyển, Tiêm Hổ Kiếm đã xuất hiện trong tay, năng lượng màu vàng kim liền dồn tới trên Tiêm Hổ Kiếm, nhanh chóng đón đỡ trường thương của Băng Hồn.
Tiếng sắt theo va chạm vào nhau, đồng thời Băng Hồn cũng bị một chiêu của Nghệ Phong bức bay ngược ra ngoài.
Nghệ Phong dùng một chiêu đẩy lui Băng Hồn, hắn cũng không cảm thấy dễ dàng, lập tức Nghị Minh và Cô Tinh một trước một sau công kích tới. Nghệ Phong quơ Tiêm Hổ Kiếm lên, liên tục ngăn trở hai thanh binh khí của hai người.
Liên tục đón đỡ ba đạo lực lượng công kích, Nghệ Phong bị đẩy lui lại mấy bước, lúc này mới hóa giải hết lực lượng phản chấn trên cánh tay.
Mọi người nhìn Nghệ Phong đối chiến bốn người Cô Tinh, tất cả đều ngưng thở. Tuy rằng vừa mới chiến đấu, thế nhưng độ kịch liệt đủ khiến bọn họ cảm giác nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt với tình huống bốn Vương cấp vây công một người.
– Hừ!
Họa Thủy thấy Nghệ Phong dễ dàng đón đỡ công kích của bốn người, nàng hừ một tiếng, lấy ra lợi kiếm xẹt qua một đạo kiếm hoa, lấy một góc độ cực độ tinh tế, đâm thẳng tới trước ngực Nghệ Phong.
Băng Hồn thấy thế, đồng dạng cũng dồn đấu khí lên trường thương, vượt qua khoảng cách không gian, đâm tới trước ngực Nghệ Phong.
Bốn thanh binh khí, đồng thời xé gió lao nhanh về phía Nghệ Phong. Mọi người dưới đài nhìn lên, nhịn không được đè chặt tâm tình, thiếu nữ áo hồng càng chăm chú nắm chặt tay, móng tay hằn sâu trong thịt mà nàng không hay biết.
Đang đang…
Trong hư không, năm đạo nhân ảnh chớp động, năm người tranh đấu căn bản không cần khởi động, trực tiếp đẩy tới phần gay cấn. Bốn người không ngừng công kích tới Nghệ Phong, mỗi lần công kích đều phát huy tối đa lực lượng, tiếng binh khí va chạm không ngừng vang lên bên tai.
Mỗi lần va chạm, từng đạo kình khí được phát ra, tạo thành từng đạo cơn lốc tàn sát bừa bãi không trung. Thỉnh thoảng có một đạo kình khí lại tấn công xuống giữa sàn đấu, trong nháy mắt cuộn lên từng khối đá vụn. Tiếng đá vụng bị thổi đi cứ vang lên không dứt bên tai mọi người.
Trên hư không chỉ còn thấy được những cái bóng, nhìn vào năm người phía xa xa, những học viên nuốt xuống ngụm nước bọt thật sâu, khó trách các sư huynh muốn kéo bọn họ rời xa giác đầu trường như vậy, lấy cường độ dư kình kiểu này, bọn họ khó khăn lắm mới có thực lực tương đương Sư giai, sao có thể chống đỡ được?
Trên hư không, Nghệ Phong không ngừng huy động Tiêm Hổ Kiếm, một kiếm bức lui công kích của bốn người. Nhưng thế tiến công cả bốn người liên miên không dứt, khiến hắn chống đỡ có chút không kịp, coi như vì sở hữu năng lượng thuộc tính có thể áp chế tuyệt đối năng lượng của bọn họ, thế nhưng vẫn bị bốn người phối hợp ăn ý, tấn công cho hắn phải chật vật.
Nếu không vì ý thức chiến đấu tại truyền thừa Tà Đế, sợ rằng từ sớm đã bị bọn họ công kích lên người rồi. Từ điểm này có thể thấy, nhóm người Họa Thủy đã mạnh hơn nhiều so với Vương cấp tứ giai bình thường, nếu như là Vương cấp bình thường, cả bốn Vương cấp bình thường không thể khiến Nghệ Phong tránh né chật vật thế này.
Đồng dạng, đám người Họa Thủy công kích tới Nghệ Phong cũng phải cau mày, bọn họ không thể ngờ Nghệ Phong khó chơi như vậy, một người một kiếm cư nhiên chặn hết cả công kích của bốn người, thậm chí còn không sử dụng tới kỹ năng, trong khi bọn họ đã có Hỏa Thủy dùng tới bí kỹ Trạm Lam, thực lực tăng thêm không ít.
Trận doanh như vậy, tuy rằng bức Nghệ Phong tới chật vật, thế nhưng vẫn không tạo thành chút thương tổn nào với hắn, ngược lại bởi vì lực lượng bá đạo trên một kiếm của Nghệ Phong, khiến cánh tay bọn họ bị chấn động đau đớn, tính huống như vậy khiến mấy người Cô Tinh nghẹn khuất không thôi.
– Kháo…
Cô Tinh không nhịn được mắng một tiếng, hắn rốt cuộc không chịu nổi, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, rốt cuộc thi triển ra vũ kỹ cao giai. Mấy người Băng Hồn thấy vậy, đồng dạng cũng toàn lực đề cao đấu khí, vung binh khí lên, hung hăng công kích về phía Nghệ Phong.
Bốn người đều thi triển vũ kỹ cao giai, Nghệ Phong bắt đầu lộ ra điểm yếu. Lúc trước hắn còn không dùng tới vũ kỹ cao giai, nhưng hiện tại rốt cuộc phải vận dụng Toái Phá.
Toái Phá là công pháp Nhật giai được Nghệ Phong sáng tạo khi lần đầu thi triển Dung Hợp, có thêm năng lượng thuộc tính kim phối hợp, lực công kích càng được đề cao kinh khủng.
Năm người trong hư không giao tranh gay gắt, tiếng binh khi va chạm không ngừng, kình khí sắc bén như đao, xẹt qua từng đạo vết tích rõ ràng trên hư không.
Mọi người phía dưới theo dõi chăm chú tới ngây dại, cả đám không dời mắt nhìn năm người trên đài, đặc biệt là Nghệ Phong, mọi người đều cảm nhận máu huyết trong mình sôi trào. Tuy bọn họ vẫn nghe nói tới vị sư huynh Nghệ Phong có thể độc chiến với những học viên phong vân trong hàng năm của học viện, thế nhưng chưa nhìn tận mắt nên trong lòng còn hoài nghi, có điều hiện tại đã hoàn toàn tin tưởng.
– Phong thiếu! Bày ra bản lĩnh thực sự của ngươi đi!
Băng Hồn thấy Nghệ Phong chỉ dùng một thanh lợi kiếm đấu ngang lực lượng của bọn họ, đồng thời dần dần đang bị vây trong hạ phong, hắn nhịn không được lạnh lùng nói.
– Các ngươi còn chưa bày ra thực lực chân chính, ta sao dùng tới được?
Nghệ Phong đánh một kiếm bức lui Họa Thủy khiến nàng ta rơi vào điên cuồng, cười to nói.
Đoạn đối thoại này khiến mọi người phía dưới ồ lên một mảnh, nhìn từng tảng đá tại giác đấu trường bị nhấc lên, trái tim mọi người không ngừng bị dọa đánh thót. Lực lượng kinh khủng như vậy, cư nhiên chưa phải toàn lực của bọn họ.
Sau lưng mọi người tuôn đầy mồ hôi, cả đám đều kĩnh hãi, đồng thời lại ước ao nhìn lên năm người trên đài. Học viên có thể đi vào học viện Trạm Lam, thiên phú tự nhiên không thấp, thế nhưng với những người luôn tự tin vào mình này, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được, nguyên lai chênh lệch giữa mình và những học viên phong vân lại lớn đến vậy, loại chênh lệch này tuyệt đại đa số mọi người ở đây dùng cả đời cũng không thể bù đắp được.
– Nếu như ngươi vẫn tiếp tục chơi đùa như vậy, chúng ta sẽ không ngại!
Cô Tinh cười hì hì nói, nếu như Nghệ Phong nguyện ý bồi luyện, bọn họ rất cam tâm tình nguyện.
– Kháo…
Nghệ Phong nghe được Cô Tinh nói, không nhịn được mắng ra một tiếng, đánh một kiếm bức lui Băng Hồn, thi triển thuấn di, chạy ra khỏi vòng vây của bọn họ.
Mấy người Cô Tinh cũng không đuổi theo, ánh mắt đều ngưng tụ trên người Nghệ Phong, quả nhiên bọn họ nghe được Nghệ Phong nói:
– Nếu các ngươi muốn ăn khổ, vậy đừng trách bản thiếu, vừa lúc mặt mũi bản thiếu đang bầm dập, cho các ngươi hết đường gặp người theo!
Nói xong, đầu ngón tay Nghệ Phong không ngừng ngưng tụ ra từng đạo liên hoa màu xanh.
Liên hoa màu xanh yêu dị, không ngừng ngưng tụ linh khí tại hư không xung quanh, hiển nhiên Nghệ Phong không thích lam liên hoa thôn phệ quá chậm, đấu khí màu vàng kim trong cơ thể cũng được quán thâu vào lam liên hoa. Hồn lực cuồn cuộn trong thức hải cũng được dùng tới, thi triển nhiếp hồn thuật bao vây lấy lam liên hoa.
Bốn đóa lam liên hoa yêu dị xếp thành một ký tự giữa không trung, mấy người Cô Tinh nhìn và mấy đóa lam liên hoa, bọn họ cảm giác được tim mình đập nhanh. Cho dù là Họa Thủy luôn tấn công Nghệ Phong hăng hái nhất, lúc này cũng dừng lại, cảnh giác nhìn Nghệ Phong.
– Các ngươi có thể tiếp được mấy đóa liên hoa này của ta, trận so tài này coi như ta thất bại.
Một câu nói buồn cười, cho dù Băng Hồn cũng không nhịn được lộ ra lửa giận. Mấy đóa lam liên hoa này tuy khiến tim bọn họ đập nhanh hơn, nhưng chỉ bằng mấy đóa lam liên hoa nho nhỏ liền muốn thu thập bốn người bọn họ sao? Đây cũng quá miệt thị bọn họ rồi!
– Hừ!
Cả bốn người nhịn không được hừ một tiếng, bọn họ là những học viên ưu tú nhất của học viện Trạm Lam, sự cao ngạo từ trong xương cốt không cho phép họ chịu loại coi thường này.
Đối với cử động của bọn họ, Nghệ Phong không hề bất ngờ, tiếp tục nói:
– Đây là ta dùng năng lượng thuộc tính trong cơ thể cùng ngưng tụ với năng lượng Phệ Châu, thông qua nhiếp hồn thuật thi triển thành công kích. Nhiếp hồn thuật quỷ dị thế nào ta không cần giải thích, võ giả ngang cấp không phải là đối thủ của nhiếp hồn thuật, quan trọng hơn nữa là Phệ Châu, nếu các ngươi biết Phệ Châu là thứ gì, hẳn nên biết mình cần làm như thế nào! Ít nhất, khi ta thi triển nhiếp hồn thuật, coi như là cường giả ngũ giai cũng phải cảnh giác.
Nghệ Phong không muốn bọn họ vì khinh thường rồi ăn phải thiệt thòi lớn, thế nên mới nhắc nhở mấy người Cô Tinh.
Quả nhiên, khi bọn họ nghe được hai chữ Phệ Châu, sắc mặt liền đại biến, trên mặt đầy vẻ kinh hãi. Phệ Châu với người khác có thể xa lạ, nhưng bọn họ đều biết rất rõ. Bốn người đều kinh hãi nhìn Nghệ Phong, thật không ngờ Nghệ Phong cự nhiên dung hợp được thứ nghịch thiên như Phệ Châu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 31/10/2024 03:36 (GMT+7) |