Nghệ Phong - Quyển 3


Update Phần 150

Phần 134: Người Tiên Phủ tới

Nhưng, lúc này tăng thêm lực lượng đã không còn kịp. Phệ Linh Nộ Bạo Tịch Diệt Luân Hồi và năng lượng bọn họ hội tụ đã giao phong cùng một chỗ. Khi hai năng lượng màu vừa tiếp xúc, từ trong iao phong, khí thế một hủy thiên diệt địa đánh ra. Chỉ có điều trong chớp mắt đả kích này đã đập nát toàn bộ hư không. Cùng lúc đó, điện trụ rất lớn này giống như làm bằng đậu hủ, vừa bị đánh vào đã hoàn toàn biến thành bụi phấn.

Không trung dường như tới lúc tận thế. Từng nấm vân rất lớn va chạm vào chỗ đả kích, trong phút chốc tất cả ánh sáng đều mất đi. Năng lượng vốn phát ra dưới đại điện này bị đánh thành bột phấn xông lên trời cao.

Đại điện khiến rất nhiều người cảm thấy hít thở không thông, chỉ trong chốc lát, nó đã hoàn toàn bị phế bỏ. Dưới lực lượng mãnh liệt đánh vào đã bị dập nát.

– Chạy mau!

Đám võ giả đang đứng vây xem không kịp nhìn kết quả, một đám thi triển thân ảnh đến mức tận cùng, tránh né kình khí bởi hai năng lượng đả kích bạo phát.

Lâm Thiên Uy thật sự không ngờ được hai bên giao phong sẽ thành như thế. Nhìn đại điện đã bị hoàn toàn hủy diệt, miệng hắn thoáng run rẩy một hồi. Đấu khí trong cơ thể tuôn ra ra, phòng ngự những kình khí đả kích.

Vị trí Nghệ Phong và đám người Lâm Long đứng thẳng, sớm đã không thấy rõ. Kình khí khắp bầu trời đã chắn tầm mắt của bọn họ. Cho dù là hồn lực thấu nhập trong đó, cũng hoàn toàn bị đánh tan.

Một đám nhanh chân chạy cực xa, nhìn đại điện đã bị san thành đất bằng, một đám trợn mắt nhìn.

Khu vực kia, dường như đã trở thành nơi diệt thế. Trong không gian, từng vết rạn khủng khiếp không ngừng xuất hiện. Những tiếng va chạm, nổ mạnh không ngừng vang lên. Nhưng mặc dù như thế, mọi người vẫn nín thở, chăm chú nhìn không chớp mắt vào giữa sân.

Sự tàn phá bừa bãi như vậy, kiên trì suốt một giờ. Trong một giờ, phần lớn những người này thậm chí còn không chớp mắt. Băng Ngưng nắm chặt tay, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh nhìn giữa sân.

Khi không gian vốn tàn phá bừa bãi dần dần bình phục lại, ngược lại một đám hít một hơi lạnh. Nơi đại điện vừa rồi đã bị hủy diệt, chỉ còn lại một hố to, sâu trên trăm mét.

Mà đám người Nghệ Phong, giờ phút này lại lọt trong hố to. Một đám quần áo rách nát, trên người đầy vết máu. Có người hoặc đứng hoặc nằm, còn Nghệ Phong lấy một tay chống đỡ vẫn đứng ở đó.

– Khụ khụ…

Nghệ Phong khẽ ho vài câu. Trong tiếng ho khan, máu không ngừng từ trào ra miệng của hắn. Băng Ngưng thấy vậy liền kinh hãi, lắc mình mấy cái, bay như tên bắn đến bên cạnh Nghệ Phong, sốt ruột muốn đỡ lấy Nghệ Phong.

Nghệ Phong đẩy tay Băng Ngưng ra, đưa tay lau máu trên khóe miệng, ngay lập tức nhìn thẳng vào Đoạn Vũ và Tiêu Thiên nói:

– Một ván này, ta thắng. Các ngươi không có ý kiến gì chứ?

Đám người Tiêu Thiên cười khổ, lau khóe miệng đang trào máu, không kiên trì nổi, co quắp ngồi dưới đất:

– Một ván này! Chúng ta thua.

Xôn xao!

Một câu này, khiến bốn phía ồ lên một mảnh. Một đám không dám tin nhìn Nghệ Phong.

– Thắng! Không ngờ hắn thật sự thắng! Sao có thể xảy ra chuyện này? Hơn ba mươi võ giả bát giai bao vây tấn công hắn. Không ngờ hắn thắng. Hơn nữa thực lực của hắn chỉ là thất giai.

Một đám nhìn cường giả ngã trên mặt đất, cực kỳ gian nan thừa nhận chuyện này là thực.

Lâm Thiên Uy nhìn Nghệ Phong không ngừng thi châm đối với mình, đồng thời nuốt đan dược, hắn có chút hoảng hốt và không dám chấp nhận. Nghệ Phong thật sự thắng. Một mình hắn khiêu chiến nhiều người như thế, thậm chí ngay cả trận pháp đều thi triển ra, nhưng hắn vẫn thắng.

Nhìn đại điện đã bị hủy diệt, Lâm Thiên Uy thoáng nhìn về phía Lâm quản gia:

– Hắn thật sự làm được. Chiến tích của Liễu Nhiên nhiều năm không ai vượt qua được, nhưng lại bị đệ tử của hắn phá vỡ.

Lâm quản gia cũng cảm thấy chua xót. Đám người Lâm Long tập trung trong một chiêu, hắn không thể toàn thân trở ra. Sao Nghệ Phong có thể tiếp được?

Đương nhiên Lâm quản gia không biết, trong lúc đó Nghệ Phong đã ném ra hai viên Phệ Linh Nộ Bạo. Đan dược tiêu hao một đám to, cuối cùng mượn thức tứ tư Tinh Bạo Thiên Hạ, khiến đám người Tiêu Thiên đã bị trọng thương rơi xuống.

Nhưng sau luân phiên này, cho dù Nghệ Phong có đan dược ủng hộ cũng bị trọng thương không nhẹ.

Đối với tình trạng vết thương như vậy, Nghệ Phong biết mình không thể tránh cho. Dù sao một chiêu kia quá mức khủng khiếp. Cho dù Tịch Diệt Luân Hồi lại thêm Phệ Linh Nộ Bạo đều không thể ngăn cản, khiến hắn không thể không lại thi triển mấy lần Phệ Linh Nộ Bạo.

Nếu không phải hắn có rất nhiều đan dược, sợ là lần này người bị đánh bại chính là hắn.

Sau khi Nghệ Phong nuốt đan dược thấy khí huyết trong cơ thể dần ổn định lại, lúc này Nghệ Phong mới thở phào nhẹ nhõm. May mắn có thân pháp Mị Ảnh ép mở công kích mạnh nhất, bằng không sẽ không chỉ là chút vết thương nhỏ như vậy.

Thương thế của hắn là thấp nhất trong mọi người. Đây chính là lý do vì sao đám người Tiêu Thiên cam tâm tình nguyện nhận thua.

– Nếu…

Nghệ Phong vừa chuẩn bị nói cái gì, nhưng lập tức sắc mặt liền đại biến, nhìn một vị trí quát to.

– Ngươi tự tìm cái chết!

Sau khi mọi người nghe Nghệ Phong nói một câu này liền dọa tới mức hoảng hốt. Lúc này bọn họ mới phát hiện một đạo nhân ảnh ẩn chứa năng lượng khủng khiếp đánh vào bộ vị quan trọng của Nghệ Phong.

– Đê tiện!

Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, không nhịn được mắng to. Đã có người nhân lúc người ta trọng thương để ra tay.

– Kim Ấn Bộ! Ngươi ngây thơ tưởng rằng bản thiếu gia bị chút thương ấy, ngươi có thể làm gì ta cũng không biết sao?

Nghệ Phong hừ một tiếng, không nói những lời dư thừa, một quyền đánh thẳng ra ngoài.

Phụt…

Dưới một quyền này của Nghệ Phong, Kim Ấn Bộ hộc máu bay ngược, hung hăng đập ở phía trên mặt đất, vẻ mặt nhìn Nghệ Phong có phần không dám tin.

– Không có khả năng! Không có khả năng! Tiếp được một chiêu khủng khiếp như vậy, hơn nữa còn đang bị trọng thương, ngươi sao có thể là đối thủ của ta.

Kim Ấn Bộ không thể chấp nhận được chuyện này là sự thực.

Nghệ Phong cười lạnh một tiếng:

– Phế vật!

Một câu này, khiến Kim Ấn Bộ hoàn toàn nổi điên, muốn lại ra tay với Nghệ Phong. Nhưng Băng Ngưng đã kịp phản ứng, sao có thể cho hắn tiếp tục có cơ hội xuất thủ. Một đạo đấu khí đánh thẳng vào người hắn. Miệng Kim Ân Bộ lập tức phun máu tươi.

– Băng Ngưng, phế bỏ tay chân của hắn!

Băng Ngưng nghe Nghệ Phong nói, lập tức đánh ra bốn đạo đấu khí, phế bỏ hoàn toàn chân tay của Kim Ấn Bộ. Kim Ấn Bô kêu lên thảm thiết.

– Giữ lại cái mạng cho ngươi, trở về nói cho sư môn của ngươi biết, món nợ trước đây, không bao lâu nữa, bản thiếu gia sẽ tự mình tới Kim Ưng Tông thăm hỏi.
– Tốt! Tốt! Tốt! Không hổ danh là Tà Đế đương đại. Quả nhiên đủ mạnh, đủ bá đạo, đủ kiêu ngạo tàn nhẫn.

Sau mấy tiếng tốt, một bóng người dừng cách Nghệ Phong không xa, trong tay cầm một cái quạt giấy.

Nghệ Phong nhìn người đột nhiên xuất hiện này liền biến sắc. Từ trên người này, Nghệ Phong không điều tra được thực lực của hắn.

Lâm Thiên Uy nhìn một người này, thoáng nhíu mày, ngay lập tức nghĩ tới điều gì, kinh hãi thành tiếng:

– Người của Tiên Phủ?
– Ha ha, Lâm gia chủ quả nhiên có mắt nhìn người. Gia sư sai ta tới vấn an Lâm gia chủ.

Người vừa tới nhìn Lâm Thiên Uy cười nói, lay động chiếc quạt giấy trong tay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Thông tin truyện
Tên truyện Nghệ Phong - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 14/11/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chị Liên dâm đãng (Update Phần 10)
Sáng hôm sau, đoàn khởi hành sớm. Hành trình ngày thứ 2 tương đối dài và thời gian di chuyển nhiều nên có vẻ ai cũng mệt mỏi. Trên xe tôi có dịp trò chuyện với Hà, con gái thầy hiệu trưởng, cả 2 đều trạc tuổi nhau nên xưng hô là bạn tớ. Hà đang học ở HN, bố mẹ định hướng cho đi nước ngoài mà có vẻ Hà không thích. Tôi hỏi: Chắc bạn trai ở đây nên không muốn đi chứ gì? Hà: Không nhá, tầm này học hành yêu đương gì. Haha! Hà cười nhí nhảnh. Đơn giản là tớ không thích đi thôi, ở đây nhiều bạn bè đang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Tâm sự bạn đọc Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Tứ đại danh bổ (Update Phần 69)
Phần 69: Thiên Toán Thư Sinh “Vậy còn cái bảng gì Mỹ nhân phổ ấy, danh sách cụ thể như thế nào... À chẳng hạn như ái phi của trẫm Lệ Phi xếp hàng thứ mấy trên đó?” Lý Triệt hưng phấn nói... “Khởi bẩm bệ hạ là “Thiên Phương Mỹ Nhân phổ” còn về phần Lệ quý phi do đã gả cho người trở thành Quý Phi nương nương thân phận thập phần cao quý, nên vi thần không dám tùy tiện xếp nương nương vào trong Thiên Phương Mỹ Nhân phổ ” Thiên Toán Thư Sinh ôm quyền làm lễ chậm rãi nói... “Uhm khanh nói cũng có lý nhưng mà trẫm cũng thật tò mò... vậy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc
Học sinh cấp 3
Phần 3 Cả tuần sau đó chẳng hiểu sao mà cái hình ảnh của con nhỏ cứ lởn vởn trong đầu tôi nữa. Không lẽ tôi thích nó hả ta??? Xàm lờ tôi tự nghĩ. Nghĩ là thế nhưng mà chẳng hiểu sao tối cứ thấy nhớ nhớ cái mùi hương của nhỏ rồi lại nhớ tới giọng nói ngọt ngào dễ thương ngây ngất lòng người kia, rồi còn hành động ân cần của nhỏ dành cho tôi nữa chứ. Mọi chuyện cứ thế trôi qua. Đã 1 tháng kể từ khi tôi gặp nhỏ, hình ảnh nhỏ cứ ám ảnh tôi. Haizz, phải tìm thôi để thế này lâu chắc là chết quá tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện không loạn luân Truyện sex học sinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng