Nghệ Phong - Quyển 3


Update Phần 235

Phần 19: Thiên Giai nhiếp hồn thuật

Trung niên nhân mặc thanh bào quét mắt nhìn Nghệ Phong nói:

– Ngươi không cần căng thẳng phòng bị như vậy. Nếu ta muốn giết ngươi, cho dù chỉ còn lại có một cổ thần niệm, cũng đủ để chém giết ngươi.
– Cái gì? Tiền bối là thần niệm?

Nghệ Phong không nhịn được kinh hô, trừng to mắt nhìn trung niên nhân trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng. Một cổ thần niệm đã có uy thế như thế, vậy bản thể của hắn cường đại đến mức nào?

– Thánh giả! Tuyệt đối là Thánh giả!

Nghệ Phong cảm giác trái tim nhảy dựng lên, Thánh giả a, đó là tồn tại cao cao tại thượng cỡ nào, này ở thời kỳ Viễn cổ cũng là cường giả đứng đầu, ở trong lòng Nghệ Phong, đây là tồn tại cao không thể với. Ít nhất hiện tại hắn tại trước mặt cường giả như vậy, cùng con kiến hôi không có gì khác nhau.

Người mặc thanh bào không nhìn Nghệ Phong, ánh mắt chuyển tới người Tình Nhi, trong mắt có một tia nhu hòa, cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên bản Tình Nhi bị Nghệ Phong ôm, liền thoát khỏi trong lòng Nghệ Phong, sau đó bay tới trước mặt người mặc thanh bào.

Nghệ Phong hoảng hốt, vừa định thi triển đấu khí đoạt Tình Nhi lại. Ánh mắt Người mặc thanh bào đảo tới trên người Nghệ Phong, trong nháy mắt Nghệ Phong cảm giác toàn thân bị đông cứng, đấu khí cũng không vận chuyển được nữa. Loại tình huống này chưa từng phát sinh qua, khiến Nghệ Phong hoảng loạn.

– Tiểu tử! Chút thực lực của ngươi còn không đáng để ta đặt vào mắt. Ngươi thành thật đứng ở đó. Thấy ngươi và nữ oa này có quan hệ không cạn, lần này tạm tha cho ngươi, có lần sau nữa, hừ…

Theo một tiếng hừ này, Nghệ Phong cảm giác huyết khí cuồn cuộn, phun ra một ngụm máu tươi.

– Nghệ Phong ca ca…

Tình Nhi quá sợ hãi, muốn giãy giụa ra, lại căn bản giãy giụa không ra, phảng phất toàn bộ không gian đều bị đông lại.

– Ngươi yên tâm, hắn không có việc gì! Đại nam nhân phun một ngụm máu có cái gì lo lắng. Chúng ta năm đó, bình thường đều bị trưởng bối dọa phát khiếp, để hắn cảm thụ loại uy áp này một chút, sau này cũng có lợi.

Người mặc thanh bào hiển nhiên đối với Tình Nhi rất hiền lành, cư nhiên giải thích cho Tình Nhi.

Đúng như người mặc thanh bào nói, tuy rằng Nghệ Phong phun một ngụm máu, thế nhưng lại không thụ thương, rất hiển nhiên người này chỉ là cho hắn một hạ mã uy. Chỉ là thấy thái độ của người này đối với Tình Nhi, Nghệ Phong cũng yên tâm.

– Nghĩ không ra, Lạc Hà Cốc cư nhiên có thể sinh ra một người có thể chất như vậy, cũng không uổng phí ta kéo ngươi xuống. Ha ha, thật không ngờ nhi tử không nên thân kia của ta, cư nhiên cũng có hậu nhân như vậy.

Người mặc thanh bào nhìn Tình Nhi, thở nhẹ một hơi, khẽ cười nói.

Tình Nhi nhìn thoáng qua Nghệ Phong, mở miệng hỏi với người mặc thanh bào:

– Không biết tiền bối nói có phải là tổ tiên của ta hay không?

Tình Nhi bị hắn nói dọa sợ rồi, trong bức họa tổ tiên của Lạc Hà Cốc, không có khuôn mặt của người mặc thanh bào.

– Cốc chủ đời thứ nhất Lạc Hà Cốc là nhi tử của ta.

Người mặc thanh bào nhàn nhạt nói.

– Cái gì?

Tình Nhi trừng to mắt nhìn người mặc thanh bào, chỉ vào người mặc thanh bào lắp bắp:

– Người… Người… Người nói người là phụ thân của lão tổ tông?

Tình Nhi tựa hồ bị những lời này dọa thiếu chút nữa té xỉu, phản ứng đầu tiên trong lòng là nghĩ đây là một chuyện cười, thế nhưng mơ hồ lại nghĩ là sự thực.

– Hừ, nếu không ta sao có thể kiến tạo Thánh trì này vì hắn, dẫn nước từ Thánh Tuyền tới đây, nhi tử không nên thân kia của ta có thể duy trì một Lạc Hà Cốc to như vậy sao?

Người mặc thanh bào hừ một tiếng.

Một câu nói này khiến Nghệ Phong có thể cảm giác Tình Nhi và hắn nhảy dựng lên, hai người gắt gao nuốt nước bọt.

Trời ạ! Thánh trì này cư nhiên là hắn kiến tạo, để cho Lạc Hà Cốc hưởng phúc vô số năm, đây là thực lực hạng gì?

– Quên đi! Việc này có chút xa xôi. Vốn là nghĩ sau một thời gian nữa mới kéo ngươi xuống đây, chỉ là tia thần niệm này của ta không kiên trì được bao lâu. Nên mới gấp gáp kéo ngươi xuống. Cuối cùng cũng ở trước khi ta tiêu tán, còn có thể tìm được một truyền nhân.

Người mặc thanh bào hiển nhiên rất hài lòng, ở chỗ này nhiều năm như vậy là vì tìm một hậu nhân làm truyền nhân, thế nhưng nhiều năm như vậy vẫn không ai đạt được tiêu chuẩn của hắn.

Mà hiện tại một người đạt được tiêu chuẩn, thực lực lại quá thấp. Thế nhưng thời gian của hắn không còn nhiều lắm, chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày.

Thấy Tình Nhi nhìn chăm chú, người mặc thanh bào khẽ cười nói:

– Thể chất của ngươi rất giống ta, cũng chỉ có ngươi mới có thể làm truyền nhân của ta.
– Tiền bối… Lão… Lão tổ tông, người nói giỡn sao?

Tình Nhi nhìn người mặc thanh bào, vẫn không phản ứng kịp như trước.

– Nói giỡn?

Người mặc thanh bào mỉm cười, cũng không giải thích, tay phất vào hư không, ở trên hư không, một giọt máu màu đỏ tươi xuất hiện, thời điểm giọt máu xuất hiện, người mặc thanh bào không nói lời vô ích, thẳng tắp phất tới Tình Nhi.

– Đây là tất cả truyền thừa bản thể ta lưu lại. Về phần sau này ngươi có thể đi bao xa, vậy phải nhìn tạo hóa của ngươi.

Nói xong, giọt máu kia dũng mãnh nhập vào trong cơ thể Tình Nhi, nhất thời bạo phát một bạch quang chói mắt trên thân thể Tình Nhi, sau đó những bạch quang này càng ngưng càng dày đặc.

Nghệ Phong ngơ ngác nhìn Tình Nhi tỏa ra ánh sáng giống như thần nữ, hắn kinh ngạc không thôi. Thật không ngờ, người mặc thanh bào này cư nhiên sẽ là tổ tông của Tình Nhi.

Thời điểm Nghệ Phong há miệng kinh ngạc, người mặc thanh bào kia quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, chỉ bất quá lúc này hắn đã có chút suy yếu.

– Ngươi tên là gì?

Người mặc thanh bào đột nhiên quay qua Nghệ Phong hỏi.

Nghệ Phong sửng sốt, cũng không có che giấu, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

– Vãn bối Nghệ Phong!
– Uhm! Không tồi! Cũng xứng đôi với hậu nhân của ta! Chỉ là, ngươi và Tà môn của Thánh Tông có quan hệ gì?

Người mặc thanh bào quay qua Nghệ Phong nói.

– Tà môn?

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức phản ứng qua đây:

– Vãn bối là Tà Đế đương đại của Tà Tông.
– Cái này khó trách. Khó trách trên người ngươi có khí tức của gia hoả kia, chỉ là so với gia hoả kia, đạo khí tức này yếu đến mức có thể bỏ qua.

Người mặc thanh bào mỉm cười, lập tức suy nghĩ một chút:

– Cũng được, ngươi đã là hậu đại truyền nhân của gia hoả kia, năm đó lão gia hỏa kia đã cứu ta một mạng, ta cũng đưa ngươi một phần lễ vật.

Nói xong, người mặc thanh bào chụp tới hư không, nguyên bản không gian hư không trống rỗng, cư nhiên bị hắn chụp ra một hộp gỗ.

Nghệ Phong thấy một màn như vậy, trong lòng bị chấn động lần thứ hai, không gian hư không này, cư nhiên cũng có thể dùng để chưa đồ. Cái này cũng quá trâu bò đi?

– Đón lấy!

Người mặc thanh bào vứt hộp gỗ cho Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhìn hộp gỗ có cảm giác mát lạnh trong tay, quay đầu nhìn về phía người mặc thanh bào, trong mắt tràn đầy ý hỏi.

– Đây là một môn nhiếp hồn thuật, đối với ngươi vừa lúc hữu dụng. Lúc đó ta tốn rất nhiều thủ đoạn mới có nó, nguyên vốn là muốn lưu lại cho hậu nhân, thế nhưng mãi cho đến khi ta rời đi, trong hậu nhân không có xuất hiện một nhiếp hồn sư. Nên giờ tặng cho ngươi, coi như trả nhân tình cho lão gia hoả kia.

Người mặc thanh bào nhìn hộp gỗ trong tay Nghệ Phong nhàn nhạt nói.

– Mất rất nhiều thủ đoạn mới có?

Một câu nói này khiến Nghệ Phong run sợ. Lấy thực lực của hắn, cũng mất thật lớn lực lượng. Có thể nghĩ cái này trân quý cỡ nào.

Về phần lão gia hỏa trong miệng thanh bạo nhân, nghĩ đến tất nhiên là một vị tiền bối của Tà Tông.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi mở hộp gỗ, ở trong hộp gỗ, chứa một khối ngọc, khối ngọc chuyên phát ra quang mang lưu chuyển, mơ hồ có văn tự và tranh vẽ.

Nghệ Phong còn chưa chăm chú nhìn, chợt nghe bên tai truyền đến lời nói của người mặc thanh bào:

– Nhiếp hồn thuật Thiên Giai cấp thấp, phối hợp ngươi có sở hữu Phệ Châu, có thể tăng thêm vài phần thực lực.
– Thiên Giai?

Nghệ Phong như lấy được chí bảo, cảm giác trái tim sắp nhảy ra ngoài. Trong tay hắn trừ thân pháp Mị Ảnh, đâu còn có vũ kỹ Thiên Giai khác? Loại vũ kỹ này, chỉ tồn tại rất ít. Đặc biệt nhiếp hồn thuật, kia càng ít đến thương cảm.

– Đa tạ tiền bối!

Nghệ Phong quay qua người mặc thanh bào khom người thi lễ, cái này quá mức trân quý.

– Ngươi không cần cảm tạ, chỉ là trả một nhân tình mà thôi.

Người mặc thanh bào không cho là đúng, quay đầu nhìn thoáng qua Tình Nhi, suy nghĩ một chút còn nói thêm:

– Truyền nhân của gia hoả kia, tính ra cũng không phải quá xấu. Sau này, ngươi chiếu cố nàng nhiều một chút.

Nghe được người mặc thanh bào nói, Nghệ Phong nhanh chóng gật đầu nói:

– Tiền bối yên tâm, cho dù tiền bối không đề cập tới. Ta cũng sẽ làm như thế!

Người mặc thanh bào gật đầu, tay bắt vào hư không, từng kiện vật phẩm hiện lên từ trong hư không, sau đó nhanh chóng tiến vào giới chỉ của Tình Nhi, Nghệ Phong nhìn mà hoa cả mắt.

– Vật của nàng, ngươi không được nghĩ bậy. Tuy rằng ta chỉ còn lại có cổ thần niệm này, đồng thời lập tức sẽ tiêu tán. Nhưng vật không phải của ngươi thì ngươi không nên có tà niệm, nếu không, cho dù ta tiêu tán. Đồng dạng vẫn có thể cho ngươi sống không bằng chết.

Người mặc thanh bào nhìn Nghệ Phong nhàn nhạt nói.

Một câu nói này Nghệ Phong không chút nghi ngờ, tuy rằng Nghệ Phong ước ao, thế nhưng cũng không đến mức đánh chủ ý với Tình Nhi:

– Tiền bối yên tâm! Kỳ thực tiền bối không biết, ta còn có một biệt hiệu, là cực phẩm quân tử.
– Quân tử?

Người mặc thanh bào cười nhạt:

– Hậu đại truyền nhân của gia hỏa kia sẽ là quân tử sao? Nếu như lời này để hắn nghe, nhất định sẽ đánh ngươi sống không bằng chết.
– Ha ha…

Nghệ Phong ngượng ngùng cười cười, cũng không dám nói cái gì.

Người mặc thanh bào thấy Nghệ Phong an tĩnh xuống, ánh mắt cũng chuyển hướng tới Tình Nhi, lúc này Tình Nhi đã hấp thu bạch quang trở lại trong cơ thể. Nhìn thấy một màn này, người mặc thanh bào mỉm cười, thủ ấn kết mấy cái, thân thể hắn cư nhiên cũng tản ra. Cuối cùng hóa thành một mảnh bạch quang, cũng bị Tình Nhi hấp thu tiến vào trong cơ thể.

Tình Nhi hấp thu một tia bạch quang cuối cùng, trong lòng Nghệ Phong cực kỳ chấn động. Một cường giả Viễn cổ, một tia thần niệm cũng có thể kiên trì đến bây giờ, không biết đã trải qua bao năm a?

Nhìn người mặc thanh bào đã biến mất, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, lập tức lắc đầu nói:

– Đáng tiếc a, cho dù mạnh cỡ nào cũng không đỡ được uy lực năm tháng. Chung quy cũng phải mất đi.

Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, lúc này Tình Nhi đã mở mắt, so với lúc trước có vẻ càng thêm nội liễm. Thế nhưng thực lực lại là ngũ giai như trước.

Chỉ là, Nghệ Phong biết, Tình Nhi trải qua lão tổ tông truyền thừa, lúc tu luyện sẽ có lợi rất nhiều.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Thông tin truyện
Tên truyện Nghệ Phong - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 23/11/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dân buôn đồ âm – Quyển 2 (Full)
“Thái Sơn Thạch Cảm Đương, ném Thái Sơn Thạch Cảm Đương ra!” Trông thấy Nhất Sơ, người kia vừa mừng vừa sợ. Nhất Sơ không chút do dự từ dưới đất nhặt lên một khối đá có khắc ‘Thái Sơn Thạch Cảm Đương’, đập về phía bóng đen. Bóng đen lập tức càng cuồng bạo hơn, ra chiêu nhanh hơn, hiển nhiên hắn vô cùng sợ hãi Thái Sơn Thạch. Tôi nhìn bên cạnh còn có hai khối Thái Sơn Thạch, lập tức nhặt lên, cùng Nhất Sơ công kích bóng đen. Không bao lâu sau, bóng đen bị chúng tôi cho đập toàn thân mờ dần, cho dù như vậy, hắn vẫn không ngừng tấn công người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Sói săn mồi – Quyển 3 - Tác giả BoyTimGirls
“Đứng lại!” Đoàn xe hầm hố đang lăn bánh thì đột nhiên một tiếng quát như sấm nổ vang lên làm toàn thể đám hộ vệ Đoàn gia trên xe bị chấn đến lắc lư đầu óc, mấy tên cầm lái còn chút lý trí ngay tức thì đạp phanh gấp khiến từng chiếc xe láng cong drift dài trên mặt đường, cũng may kẻ vừa quát dường như cũng chỉ muốn dọa nạt nên đám người này mới giữ lại được mạng nhỏ. “Công tử! Làm sao bây giờ?” Một tên hộ vệ quay sang hỏi Đoàn Dự, hắn nhận trách nhiệm dẫn đoàn nên ngồi trên chiếc xe trước Long. “Các ngươi án binh bất động...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ em gái Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Sextoy Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sắc hiệp Truyện sex bạo dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Tuyển tập Sói săn mồi
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61) - Dịch giả Meode
Nam Nhã Ninh nhìn Đinh Trường Sinh, lúc mới bắt đầu không nói một lời, vẫn là Đinh Trường Sinh mở miệng trước: Như thế nào, không biết tôi sao? Nam Nhã Ninh nhếch miệng lên, tiện đà cau mày, bắt đầu vặn vẹo, rồi ủy khuất khóc, ôm chặt lấy Đinh Trường Sinh, hắn cũng bất đắc dĩ... Có phải là anh không còn quan tâm đến em, bọn họ nói anh không còn quan tâm đến em, cũng không có khả năng đến thăm em nữa, làm em rất sợ hãi, anh đi đâu vậy mà không đến thăm em? Nam Nhã Ninh vô cùng ủy khuất khóc nức nở, hỏi. Đinh Trường Sinh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Chinh phục gái đẹp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng