Nghệ Phong - Quyển 3


Update Phần 130

Phần 22: Lưu Tinh chặn đường

Đúng như Nghệ Phong dự liệu, lúc Trữ Huyên nuốt Thánh Thủy, toàn bộ đấu khí trong cơ thể tinh lọc một phen, căn cơ của Trữ Huyên càng đề cao thêm mấy lần.

Phát hiện này khiến Trữ Huyên mừng rỡ như điên, căn cơ như vậy, đã vượt xa người thường rồi. Trữ Huyên hơi dò xét đấu khí trong cơ thể nàng một chút, phát hiện thực lực cũng không tăng thêm bao nhiêu, không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Nghệ Phong.

– Tuy rằng năng lượng Thánh Thủy có thể đề cao thực lực cho nàng, chỉ là ta dùng toàn bộ để tinh lọc thân thể của nàng. Nên thực lực không tăng thêm bao nhiêu.

Nghệ Phong giải thích, lúc này mới làm Trữ Huyên minh bạch.

Nhìn Trữ Huyên tuyệt mỹ cao quý trước mặt, Nghệ Phong nắm tay Trữ Huyên, giống như tiểu tình nhân nói:

– Đi thôi!

Trữ Huyên hơi đỏ ửng, cũng nắm lấy tay Nghệ Phong, nhẹ giọng ừ một tiếng, nhẹ nhàng đi theo Nghệ Phong.

Trữ Huyên phản ứng như vậy khiến Nghệ Phong hoài nghi có phải là nhìn làm không. Quay đầu nhìn về phía Trữ Huyên, thấy cái cổ trắng nõn của Trữ Huyên đỏ ửng nhàn nhạt, lúc này mới tin chuyện này là thực.

Trên bàn tay truyền đến hơi ấm, khiến tâm của Nghệ Phong an bình, một loại ấm áp từ đáy lòng mọc lên. Nắm tay bước đi khiến Nghệ Phong hồi tưởng lại kiếp trước.

Loại cảm giác ấm áp an tĩnh này, tựa hồ Nghệ Phong và Trữ Huyên đều không muốn phá. Tốc độ của hai người không nhanh, rất có dáng dấp du sơn ngoạn thủy.

Tuy rằng tốc độ không nhanh, thế nhưng đi hết ban ngày, Lạc Hà Cốc dần dần xa bọn họ. Mà hai người khó có được thời khắc an tĩnh hưởng thụ như vậy, Nghệ Phong và Trữ Huyên đi tới một địa phương trống trải, rốt cục ngừng lại.

Nghệ Phong nhéo nhéo tay Trữ Huyên, ở Trữ Huyên gật đầu, Nghệ Phong hướng trong không gian hô:

– Nếu tới, xin mời ra đi.

Tiếng nói vừa dứt, bốn phía an tĩnh dị thường như trước, thậm chí ngay cả tiếng chim hót cũng không có. Điều này khiến Nghệ Phong khẽ cười cười, nhìn một gò núi không lớn xa xa:

– Sao vậy? Chẳng lẽ còn muốn ta mời các ngươi đi ra sao? Lưu Tinh, làm phế nhân không muốn lại muốn làm rùa đen rút đầu sao?
– Ha ha, Tà Đế đương đại quả nhiên danh bất hư truyền. Rất có phong phạm sư tôn ngươi năm đó. Cách xa như vậy cũng có thể phát hiện chúng ta.

Tiếng nói vừa dứt, trong hư không mạnh mẽ xuất hiện mấy người, trừ Lưu Tinh ra, phía sau còn có hai người, toàn thân hai người đều bao phủ ở trong hắc bào.

Nghệ Phong nhìn hai người kia, ánh mắt ngưng trọng, hai người này khiến hắn cảm giác cực kỳ hồi hộp.

– Bát giai đỉnh phong!

Trữ Huyên nhẹ giọng nói bên tai Nghệ Phong.

Những lời này, làm Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí, ánh mắt nhìn về phía ba người Lưu Tinh, một ngũ giai, một thất giai. Trận doanh như vậy, cực kỳ cường hãn.

– Thiên Phủ?

Nghệ Phong nhìn hai người mặc hắc bào dò hỏi. Tiểu tử ngốc Lưu Tinh này không biết hắn là Tà Đế, Nghệ Phong thậm chí hoài nghi ngay cả danh hiệu Tà Đế hắn cũng chưa từng nghe qua.

– Ha ha! Tà Đế không hổ là Tà Đế!

Người mặc hắc bào xuy xuy cười nói:

– Một người không đến ngũ giai, có thể phế đi nhiều hảo thủ của Thiên Phủ như vậy. Coi như không làm bẩn danh hiệu của Liễu Nhiên.
– Ha ha! Làm bẩn hay không làm bẩn ta không biết, nhưng các ngươi cho rằng hai bát giai đỉnh là có thể thu thập chúng ta sao?

Nghệ Phong nhìn hai người cười nói, âm thầm đề cao đấu khí. Có thể lúc trước còn lo lắng, thế nhưng lúc này Trữ Huyên và hắn đều tấn cấp, cũng không cần quá lo lắng.

Những lời này, khiến hai người mặc hắc bào im lặng một hồi. Ánh mắt tập trung lên trên người Trữ Huyên, lập tức hơi nhíu mày. Hai người phát hiện bọn họ đã nhìn không thấu thực lực của Trữ Huyên.

Đám người lúc trước vây công Nghệ Phong và Trữ Huyên mang về tin tức, Trữ Huyên là Tôn Cấp bát giai đỉnh. Mà thực lực Nghệ Phong không đến ngũ giai, có thể đấu cùng thất giai, đó chỉ là hiệu quả của bí pháp.

Thế nhưng hiện tại xem ra, hiển nhiên Trữ Huyên đã đột phá. Điều này khiến hai người mặc hắc bào nhíu mày, tuy rằng cửu giai và bát giai chỉ kém một bước, thế nhưng hai cấp lại có chênh lệch rất lớn. Lấy thực lực hai bát giai đỉnh của bọn họ cũng không dám bảo chứng có thể lưu lại Trữ Huyên.

– Ngươi đột phá?

Một người mặc hắc bào trong đó trầm mặc hồi lâu, mới quay qua Trữ Huyên hỏi.

Trữ Huyên không trả lời, thanh nhã nhìn bọn họ. Điều này khiến hai người rốt cục tiếp nhận chuyện này là thực. Đáy lòng nhìn Trữ Huyên cũng có chút bội phục, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cư nhiên có thể đột phá lần nữa.

– Trữ Huyên. Chỉ cần ngươi giao thứ đó ra đây, Thiên Phủ ta sẽ không là địch của Nhã Tông ngươi, thế nào?

Một người mặc hắc bào trong đó hiển nhiên cố kỵ Trữ Huyên, nhẹ giọng nói.

Lần này bọn họ có hai nhiệm vụ, một là vì bảo vật sư môn của Trữ Huyên. Một nguyên nhân khác, cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất, chính là giết Tà Đế đương đại. Lúc này tiện thể Tà Đế đương đại trêu chọc bọn họ, không mượn cơ hội này diệt đối phương. Sau này muốn ra tay sẽ rất khó khăn, cho dù lấy thế lực Thiên Phủ, muốn đối phó Tà Đế đương đại cũng phải cố kỵ rất nhiều.

Hai người mặc hắc bào thấy Trữ Huyên không mở miệng như trước, tiếp tục nói:

– Ngươi hẳn là rõ ràng, Thiên Phủ muốn tiêu diệt Nhã Tông, bất quá chỉ là nhấc tay mà thôi. Nếu như ngươi cố ý đối nghịch với Thiên Phủ, Thiên Phủ cũng không ngại diệt Nhã Tông.
– Những lời này, chờ ngươi trở thành Phủ chủ Thiên Phủ rồi hãy nói đi.

Trữ Huyên nhàn nhạt nói, không thèm quan tâm đối phương uy hiếp. Lúc trước Liễu Nhiên nói, Thiên Phủ không dám tùy ý xuất thủ với Nhã Tông, như vậy đã nói lên tầng cao nhất của đại lục tất nhiên có ước định gì đó. Coi như là Thiên Phủ cũng không dám tùy ý xuất thủ với Nhã Tông, cho nên đối với uy hiếp của hai người này, Trữ Huyên không thèm nhìn.

– Ngươi…

Người mặc hắc bào hừ một tiếng, thật không ngờ Trữ Huyên cứng mềm đều không ăn:

– Cho dù ngươi đi vào cửu giai thì có làm sao? Hai người chúng ta muốn cuốn lấy ngươi cũng không phải vấn đề quá lớn, lẽ nào ngươi cho là ngươi giữ được Nghệ Phong sao?
– Giữ không được chỉ là ý nghĩ của các ngươi mà thôi. Bản thiếu rất muốn nhìn, các ngươi có bản lĩnh gì để chém giết ta? Bằng vào những phế vật này sao?

Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, ngón tay chỉ vào Lưu Tinh.

– Ngươi…

Sắc mặt Lưu Tinh trở nên khó coi, trừng mắt nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy sát ý.

– Một thất giai, một ngũ giai, một ngũ giai, nếu như lúc trước muốn giết ta, thật ra có vài phần khả năng. Hiện tại, còn thiếu chút hỏa hầu.

Nghệ Phong nhìn Lưu Tinh nhàn nhạt nói, nhưng thật ra cũng không ngờ chân của Lưu Tinh bị hắn bẻ gãy lại khôi phục nhanh như vậy.

– Lấy thực lực không đến ngũ giai của ngươi, ta lăng trì ngươi cũng rất dễ dàng.

Lưu Tinh cắn răng nói. Đối với Nghệ Phong, hắn đã hận tới cực điểm, nên khi hai người mặc hắc bào này tìm hắn, hắn len lén mang theo hai vị trưởng lão trong tông môn đến đây vây sát Nghệ Phong, chỉ có giết Nghệ Phong mới có thể giải mối hận trong lòng hắn.

– Lăng trì? Yên tâm, ta thiện lương như vậy, sẽ không làm chuyện tình tàn nhẫn thế đâu.

Nghệ Phong hơi cười cười, thế nhưng sát ý trong lòng càng tăng, lần trước nể mặt mũi Lạc Hà Cốc nên buông tha Lưu Tinh, thật không ngờ hắn còn dám tìm mình. Nếu như vậy, thì đưa hắn lên đường vậy. Đối với người muốn giết mình, Nghệ Phong không bao giờ buông tha.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Thông tin truyện
Tên truyện Nghệ Phong - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 12/11/2024 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đại náo học đường
Phần 22 Do vẫn mặc cái quần nên tôi phải vòng tay qua cái cặp mông căng mộng, bung cái cúc quần ra mà kéo xuống. Bờ mông trắng nhễ nhại hiện lên, ở giữa cái khe cái quần lót màu hồng nhạt. Cầm cả cái quần lót kéo xuống thì nơi bí hiểm nhất hiện ra. Cái lỗ đít thâm thâm hơi mở một chút thì cũng đã có hai ba con cặc chọc vào trong cái lỗ đó rồi. Phía bên dưới thì hai cái mép lồn thâm thâm lưa thưa vài cọng lông đen nhánh bết bết vào nhau bởi một thứ nước đặc quánh rồi. Nghiêng bàn tay tôi vuốt nhẹ nhẹ cái khe thì cô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh
Cô gia sư mới quen (Update Phần 3)
Phần 3 Sau khi ngồi lên bụng nó, cu tôi đã cực kỳ cửng nhưng tôi vẫn muốn ngắm nhìn lại ẻm trước khi đụ, rồi từ từ... từ từ tôi kéo áo ẻm lên và bùm, một bộ ngực mà tôi cố tia bấy lâu đã hiện ra trước mặt. Không quá lâu để tôi bắt đầu nghĩ lại những ký ức và tôi có thấy hơi tội lỗi, nhưng ai mà quan tâm chứ khi có nguyên bộ ngực đầy đặn trước mặt chứ? Tôi liền nắm bóp tha thê, tôi bóp liên tục, nó quá mềm! Nó vượt xa những gì tôi tưởng tượng! Bộ ngực mịn màng mà còn đàn hồi, bóp nhô lên nhô sướng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ gia sư Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có hình ảnh Truyện sex có thật Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên
Nhờ chị gái thủ dâm
Phần 20 Tôi chơi chị dồn dập, nhấp ra nhấp vô, vú mốm chị tôi tưng tưng, đầu tóc bay búa xua vì cơn dập như máy của thằng em, rồi hai chị em buông ra những lời tục tĩu nhất có thể. Chị: Đồ hư đố, em hãm chị sướng quá... hư đốn... sướng... a a á á Á Á. Tôi: Em hư chị nè... em đang hư nè... em đang hư đốn vô lồn chị nè... hư nè, hư nè bạch... bạch cho em hư không? Chị: Á á á... chết chị... hư nè, hư nè, cho... em hư đi... hư chị đi, út hư đốn với chị đi... Tôi: Em đang hư lồn của chị, cu em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng