Như một ngày làm việc bình thường Ngọc Cẩm đang loay hoay với đóng hồ sơ sinh viên mới vào trường làm cô hoa cả mắt bỗng tin nhắn từ điện thoại nàng vang lên. Nàng biết rõ tin nhắn đó của ai và nội dung là gì vì chỉ tiếng tin nhắn riêng biệt đó nàng dành cho ông Thuận và đúng như vậy chỉ một nội dung quen thuộc. Ngọc cẩm thở dài ngao ngán đang định từ chối nhưng nàng lại nghĩ theo một hướng khác.
– Cũng lâu rồi mình chưa làm với ổng thôi thì giải tỏa bản thân một tí chứ cái đóng này nào mới xong…
Nàng trả lời tin nhắn xong vội cất sắp hồ sơ trên bàn vào học tủ đang loay hoay chỉnh lại chiếc váy công sở do ngồi lâu bị bung ra. Nàng nhìn trong gương cái thân thể nõn nà này xíu nữa bị đè bẹp bởi thân hình quá khổ của ông Thuận. Chỉ nghĩ đến thôi mà nàng đã nóng người lên nàng lấy tay xoa bên ngoài phần mu của mình như để giảm bớt căng thẳng.
– Bụp…
Một âm thanh làm Ngọc Cẩm giật thoáng mình lên. Đó là tiếng mở cửa phòng cái tiếng mà làm nàng giật mình biết bao lần nàng đã đề nghị sửa nhưng vẫn chưa được giải quyết. Một cậu trai tráng cũng có thể nói vừa nhìn mở cửa thò đầu vào làm Ngọc Cẩm hoàn hồn.
– Dạ cô ơi phòng quản lý sinh viên ở đây phải không ạ…
Cậu trai nói một giọng bắc rất dễ thương làm Ngọc Cẩm bớt ngại do những hành động của mình vừa rồi. Nàng trả lời cậu sinh viên trước mặt mình.
– Đúng rồi em, em có việc gì sao?
– Dạ em tên Cao Minh Hải em đến bổ sung ảnh 3×4 vào hồ sơ hôm trước em còn thiếu ạ…
– Được rồi em vào đây…
Cả 2 ngồi xuống Ngọc Cẩm nhanh chóng hoàn tất hồ sơ cho cậu, còn Hải thì cứ mải mê nhìn cô hắn nghĩ.
– Đụ giảng viên mà ngon dữ dị…
Cả ngày hôm đó thằng Hải bị hình ảnh của Ngọc Cẩm làm hắn mê mẩn, trong đầu nó xuất hiện suy nghĩ chiếm đoạt Ngọc Cẩm làm của riêng hắn.
Công việc cũng đã xong, ngồi trên xe chạy đến bãi đậu xe nơi mà ông Thuận vẫn hay hẹn Ngọc Cẩm để cùng đi để tránh tai mắt xung quanh. Vừa vào nhà ông Thuận đã nhanh như chóp không để Ngọc Cẩm giây phút nào phản kháng. Ông ta đè nàng xuống sopha mà hôn ngấu nghiến. Ngọc Cẩm cảm nhận rõ bàn tay đang mò mẫm những chỗ nhạy cảm nhất của mình nhưng nàng buông xuôi mặc cho ông Thuận cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của nàng. Nàng đã quá quen với cách làm tình thô bạo này của ông Thuận rồi. Từng mảnh vải trên người Ngọc Cẩm được cởi ra quăng vương vãi trên nền nhà, một vật tù tù nóng hổi chọc vào đùi nàng rồi trượt dần lên hàng Ngọc Cẩm. Nàng biết rõ thứ đó là gì, hai môi âm đạo của cô từ từ tách ra chui vào tận sâu tử cung của nàng. Ngọc Cẩm rướn người lên để vật nóng ấm đó đi thật sâu vào người nàng. Bên trên hai bên vú của nàng bị tay và miệng của ông Thuận bóp, mút nghe thành tiếng chóp chép. Ngọc Cẩm rên to như tiếp thêm động lực cho ông Thuận giao hợp với nàng, đây là nơi duy nhất Ngọc Cẩm có thể rên thoải mái với người tình. Nàng luôn phải kìm nén khi làm tình với thằng Thiên vì sợ các phòng bên chung cư sẽ nghe nhưng ở đây nàng rên to bao nhiêu cũng được làm tăng độ dâm dục của cuộc giao hoan lên cao hơn.
Từng nhịp sopha rung lên do dương vật ra vào âm hộ, cả 2 thân thể run lên theo nhịp nắc. Đôi môi ông Thuận tham lam chiếm trọn đôi môi đỏ mỏng của trong khi tay vẫn bóp đều đôi hồng đào của nàng bên trái rồi bên phải. Phía dưới dương vật vẫn ra vào nhịp nhàng trong người Ngọc Cẩm. Cả trên và dưới ông Thuận phối hợp rất nhịp nhàng không để Ngọc Cẩm có cơ hội chống trả. Ngọc Cẩm đi hết sung sướng này đến sung sướng khác, âm hộ nàng như thác đổ nghe cả tiếng chóp chép của dương vật đâm vào. Cả căn phòng giờ đây tiếng rên của Ngọc Cẩm, tiếng phạch phạch của da thịt chạm vào nhau làm cả căn phòng rộn lên tiếng của nhục dục.
Một hồi lâu ông Thuận rút ra, miệng ông cũng rời môi nàng kéo theo dòng nước bọt như sợi chỉ nối từ môi nàng đến miệng ông Thuận. Ông xoay người nàng lại nằm sấp xuống sopha, nàng nghe theo như một con mèo ngoan đợi chủ, giờ đây thân thể nõn nà trắng không tì vết với cặp mông nhô cao làm ông Thuận càng cứng thêm. Ngọc Cẩm thấy ông Thuận nằm phủ lên người cô, một vật tù tù nóng hổi chọc vào đùi cô rồi trượt dần lên dí vào đúng háng cô từ phía đằng sau rồi từ từ chui vào giữa hai môi âm đạo cô. Ngọc Cẩm cảm nhận rõ cái bụng nặng nề của ông Thuận rời ra khỏi mông cô để nhấc lên một chút trong khi cái đầu tù tù của dương vật vẫn gí vào giữa hai môi âm đạo cô, rồi ông Thuận buông người dập bụng xuống khá mạnh khiến cô bật kêu đến hự một cái, dương vật của ông Thuận lao tuốt ngập lút vào cái âm đạo trơn ướt của nàng…
– Ớ sâu quá anh…
Ngọc Cẩm quíu người, chân nàng co lên trời bàn chân duỗi thẳng sau cú thúc lút cán của ông Thuận. Ngọc Cẩm cố mở rộng đùi nàng để dương vật đi sâu hơn và củng để đỡ đau hơn. Ông Thuận biết nàng muốn làm gì và không để nàng có cơ hội đó. Ông Thuận dùng 2 đầu gối ép chặt đùi nàng vào nhau làm âm hộ nàng ép lại rồi từ từ nhấn dương vật vào người Ngọc Cẩm hết sức có thể. Ngọc Cẩm sung sướng chỉ còn biết nắm chặt tay giữ lấy thành sopha mặt cho ông Thuận hả hê chơi nàng. Chân Ngọc Cẩm giờ bè ra hình chữ V trong khi đùi và âm hộ nàng bị ông Thuận ép chặt. Từ đằng sau ông Thuận nằm sấp lên người Ngọc Cẩm, bụng ông liên tục dập dương vật vào ra âm hộ nàng như cái cối khiến nàng kêu hừ hự liên tục… Ngọc Cẩm chưa bao giờ làm tình theo kiểu kỳ cục như vậy cả mặt dù từng nhiều lần ông Thuận và thằng Thiên chơi nàng từ phía sau. Vừa dập, ông Thuận vừa khen:
– Cẩm em có lưng đẹp lắm, da trắng mịn màng, vai xuôi, cổ lại cao chơi sướng quá…
Rồi ông say sưa hôn lên lưng, lên cổ Thanh Phương trong khi vẫn dập cô từ phía sau rất mạnh tay thì vẫn liên tục xoa xoa đôi hồng đào bị ép chặt xuống sopha… khiến Phương chỉ biết cắn chặt răng vào mép gối chịu đựng, bộ mông tròn trĩnh của cô như bộ giảm xóc va chạm của cái bụng bự của ông Hưng khiến ông ta thoải mái làm mạnh theo ý thích, ở tư thế này cô cũng cảm thấy dương vật của ông Hưng chọc vào âm đạo cô tạo ra cảm giác rất mạnh, chỗ đó của cô cứ ứa nước ra nhoe nhoét khiến việc giao hợp làm phát ra những tiếng động òng ọc.
Đang say sưa làm tình, bỗng có chiếc điện thoại đặt trên kệ đầu giường phát ra tiếng chuông khiến Thanh Phương giật mình. Vẫn cắm chặt dương vật trong người cô thư ký ông Hưng nhoài người nhấc điện thoại, vừa alô trả lời người đầu dây bên kia xong, ông Hưng vội bịt điện thoại thì thầm với Thanh Phương:
– Chị vợ anh đấy.
Thanh Phương sợ hết hồn, cô cứ tưởng ông Hưng sẽ ngừng chuyện làm tình lại để nói chuyện với vợ nhưng trái lại ông Hưng vẫn khéo léo đẩy đưa dương vật trong người cô trong khi vẫn nói chuyện với vợ. Chắc đầu dây bên kia hỏi tại sao ông Hưng lại ở đây, ông Hưng thản nhiên trả lời sau khi đóng một cú khá mạnh ngập lút dương vật đến phọp vào người Thanh Phương:
– Ừ… ừ… anh về để lấy mấy tài liệu anh để ở đây… sẵn dịp đi ngang ghé vào vậy mà…
Thanh Phương rối rít ra hiệu bằng tay cho ông Hưng ngừng lại nhưng ông Hưng cứ phớt lờ tiếp tục nhịp cô như không có chuyện gì xảy ra trong khi tiếp tục trò chuyện với vợ mình, thậm chí ông nhịp còn mạnh hơn khiến những tiếng phọp phọp khe khẽ phát ra từ chỗ đó. Ngọc Cẩm bất lực mặc cho ông Thuận nhịp nhàng chơi nàng. Tội nghiệp Thanh Phương phải nghiến răng cắn chặt gối để khỏi phát ra tiếng hự hự do ngực cô bị ép mạnh bởi cả trọng lượng nặng nề của ông Hưng dập xuống theo mỗi cú nhịp…
Cô vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ, cái ông này thật liều và trơ trẽn hết chỗ nói, ông ta không sợ vợ ông ta nghi ngờ hơi thở dồn dập của ông ta hay nghe thấy những tiếng phọp phọp đó sao, nhất là làm sao ông ta lại có thể trơ trẽn vừa làm tình với cấp dưới mình vừa trò chuyện khá tình cảm với vợ của mình được cơ chứ… Thanh Phương cảm thấy xấu hổ thay cho ông Hưng. Ra hiệu các kiểu cho ông Hưng dừng lại không được, Thanh Phương đành nằm sấp chịu trận cho ông Hưng làm tình trong khi nói chuyện điện thoại với vợ. Cũng phải đến mấy phút sau, ông Hưng mới nói:
– Thôi, bây giờ anh phải đến công ty đây… Cuối tuần a quay lại kêu người dọn dẹp chứ bỏ dơ quá.
Vừa dứt máy, ông Thuận dùng hết sức bình sinh dập thật mạnh vào người Ngọc Cẩm vừa rên vừa thủ thỉ vào tai nàng…
– Em hay thật, vừa nói đến vợ anh thì chảy nước nhiều thật à mà anh xin lỗi nhé… anh đang sướng không sao dừng lại được… nào… tụi mình tiếp tục.
Ông Hưng tăng tốc độ nhịp ngày càng nhanh mạnh hơn khiến đầu hồi chiếc sopha vững trãi đập cành cạch vào tường… Thanh Phương cũng phải ngạc nhiên, cái ông này có tuổi rồi, lại to béo thế mà sung sức như thanh niên. Cái bụng bự của ông Hưng liên tục đập vào mông cô từ phía sau với một tốc độ đáng nể… cái dương vật to dài với cái đầu tù tù căng tròn thọc tới lui trong âm đạo cô với một tốc độ nhanh ghê gớm… Thanh Phương chỉ còn biết nằm chịu trận, chưa bao giờ cô lại bị giao hợp mãnh liệt đến như vậy, cô cảm thấy cực kỳ xấu hổ nhưng cảm giác sung sướng hơn những lần trước làm tình cùng ông Thuận khi, âm đạo cô cứ ứa nước ra liên tục khiến những tiếng ọp ọp ngày càng to… Ông Hưng có vẻ đã lên đến cực điểm, hơi thở của ông ồ ồ như trâu, mặt đỏ bừng, cổ bạnh lên trong nỗ lực nhịp với một tốc độ cực điểm của một vận động viên chạy 100m về đích… Cảm giác sướng của Thanh Phương bùng ra cũng là lúc ông Hưng hộc lên một tiếng với một cú thọc găm chặt vào người Thanh Phương, dương vật ông ta giật giật xuất tinh trùng liên miên vào trong Thanh Phương như một cái vòi nước bị mở van… khiếp, dương vật ông bị ép chặt do ông cố ý dùng đầu gói ép chặt cặp đùi trắng ngần của nàng. Ông Thuận không muốn một giọt tinh nào của ông ra khỏi người Ngọc Cẩm, cái ông này xuất nhiều thế không biết, Thanh Phương cảm thấy đầy ứ ở bên trong… cô cũng rất ngượng vì cái âm đạo bất trị của cô cùng lúc cũng co bóp dương vật ông Hưng liên tục mãi một lúc mới thôi, cô lại càng ngượng hơn khi ông Hưng phủ phục trên người cô nói với cô trong hơi thở ra phì phò đầy thỏa mãn:
– Sướng không em… mà thôi em cứ bóp bóp anh mãi thế… định vắt kiệt hết của anh sao?
– Anh ép người ta chứ bộ…
Mặt nàng đỏ gắt, người nàng nhễ nhại mồ hôi do bị dập tơi tả. Thấy người cứ lâng lâng nên Thanh Phương nằm nguyên như vậy cho ông Hưng phủ lên cô. Nằm âu yếm ôm lấy lưng Thanh Phương, ông Hưng vẫn để cái dương vật mềm của mình trong người cô nghỉ ngơi. Ông ta dịu dàng nói với cô:
– Cho anh tận hưởng cơ thể em tí nữa nhe…
– Tham lam quá đi…
Trở về với cơ thể uể oải tuy ông Thuận chỉ chơi nàng có một cái buổi trưa nhưng những trải nghiệm mới mẻ làm nàng ra đến 2 lần. Ngâm mình dưới dòng nước ấm nóng Ngọc Cẩm lại nghĩ về tư thế lúc trưa. Nàng là một người thích tự do nhưng không hiểu sao lúc làm tình cảm giác bị trói buộc lại làm nàng sung sướng hơn. Mỗi lần quan hệ với thằng Thiên nàng như hoàn toàn bị động mặc cho thằng Thiên thoải mái chơi nàng. Nàng cảm thấy buồn vì bản thân đã không theo khuôn mẫu một người giảng viên chính trực, tài giỏi như lúc đại học nàng mơ ước. Nhưng gạt đi quá khứ đó nàng cảm thấy cuộc sống của mình đầy màu sắc và sung sướng.
Buổi sáng ngày mới lại bắt đầu, hôm nay trường nhộn nhịp hơn hẳn. Ngọc Cẩm nhìn thấy đám sinh viên khóa mới rao rảo trong trường nàng cũng cảm thấy vui. Vì trường hôm nay đông hơn hẳn nên chỗ để xe phải trưng dụng luôn chỗ của giáo viên nên thành ra bãi giữ xe giờ kín mít. Đang loay hoay vì xe đỗ quá sát Ngọc Cẩm không thể đỗ vào thì một tiếng gọi làm nàng hoàn hồn. Đó là giọng nói của thằng Bảo mà cô đã đứng lớp lúc hè.
– Dạ có gì vậy cô?
Ngọc Cẩm bối rối khi gặp Bảo vì lúc làm tình với thằng Thiên nó đã nói hàng của thằng Bảo này to lắm làm nàng đỏ cả mặt. Nhớ lại câu nói mà làm Bảo sững sờ như nó mới nói gì đó không đúng. Bảo tò mò hỏi lại…
– Sao thế cô?
– À à không có gì cô đỗ xe chưa được thôi à…
– Để e giúp cô, xê ra xíu là đỗ được à…
Nói dứt lời Bảo đá chống lại tay cầm tay lái xe Ngọc Cẩm mà chỉnh lại hướng đỗ xe. Ngọc Cẩm vẫn ngồi bất động trên xe chiếc váy công sở làm nàng khó khăn khi lên xuống. Chiếc xe đỗ vào đúng hướng nhưng lại đổ ngược về phía bên kia làm Ngọc Cẩm giật nảy mình, Bảo củng giật mình kéo mạnh xe lại không để đổ vô tình làm Ngọc Cẩm xà vào lòng Bảo. Mùi hương từ người Ngọc Cẩm làm Bảo như đứng hình mấy giây, Ngọc Cẩm củng ý tứ được điều đó nên vội chống chân đẩy Bảo ra.
– À à được rồi em, cô đỗ đây được rồi…
Bảo giật hoàn hồn vội rối rít lùi ra sâu. Lúc này tiếng thằng Thiên từ từ đi lại làm cả hai bớt ngượng ngùng.
– Có chuyện gì thế cô…
– Ờ không có gì Bảo đỗ xe giúp cô thôi. Thôi hai đứa lên học đi cô vào văn phòng, cảm ơn Bảo đỗ xe giúp cô nhé…
Nói với Thiên xong nhưng nàng vẫn không quen cảm ơn bảo, mặt khác nàng không muốn đối diện với Thiên ở trường. Nàng cảm thấy ngại khi ở trường cô cô trò trò rồi ở với nhau lại đè ra địt cô như món đồ chơi vậy. Nói xong Bảo với Thiên cũng đi vào căn tin vừa đi cả hai vừa bàn tán.
– Má thơm quá mậy…
Bảo lên tiếng và biết chắc Thiên đã nhìn thấy sự việc lúc nãy…
– Con gái ai mà chả thơm da thơm thịt…
– Có được con ghệ dị đi chơi chắc đã lắm…
– Người ta là hot girl trường đó chắc thèm mày…
Nói đến đây Thiên bỗng thoáng nghĩ ra một điều gì đó. Thiên khựng lại nhìn thằng Bảo một cái rồi cười mỉm.
– Gì mậy?
– Không có gì chợt nghĩ ra cái này vui thôi…
– Gì có gì chơi mà không cho anh em thế?
– Tao cho sợ mày không dám chơi thôi…
– Thằng này mà thôi dạo này đang bận rộn chắc chiều không ra sân được.
– Mày làm gì bận dữ dị?
– Studio tao dạo này có mấy mẫu ảnh chụp có đầu ra củng ngon tao đang tìm hiểu làm riêng kiếm chút ít…
– Mày giàu chết mẹ còn định làm gì chụp nude à…
– Ờ có mẫu chụp up lên mấy trang out, job đồ đó bán củng bộn tiền à mà không có mẫu thôi mày đừng có đùa…
– Chắc mấy ông già mua chứ hình gái nude cả đóng trên mạng…
– Nude thực tế kìa, ai đâu lên download mấy cái vớ vẩn…
– Là sao?
– Mày quan tâm chụp ảnh bao giờ mà hỏi…
Thằng Thiên tò mò về vụ chụp ảnh nude gặng hỏi mãi thằng Bảo mới nói. Trong đầu nó đã mơ ra một viễn cảnh có tiền như cách thằng Bảo nói chỉ có điều không biết thực hiện nó như thế nào thôi. Nó ngồi cặm cụi tới mấy ngày liền chỉ vì cái câu chuyện chụp ảnh nude của thằng Bảo. Cuối cùng nó cũng có giải pháp Vừa kiếm được tiền vừa thỏa mãn dục tính của nó.
Tối thứ 4 đang mải dở trận game ngoài quán cf chờ thằng Bảo tới để bàn chuyện làm ăn. Chờ một lúc thằng Bảo củng tới, vừa đến gọi nước thằng Thiên đã vào thẳng vấn đề.
– Ê vụ hổm chụp nude á nếu có mẫu chụp là mày kiếm được tiền phải không?
– Đúng rồi mà mẫu phải đẹp mới ăn khách, mày đừng nói với tao mày mẫu nha tao đá bỏ mẹ…
– Đâu mẫu khác đẹp, ngon, trắng đàng hoàng…
– Đâu ra ba…
Thằng Thiên cặm cụi bấm điện thoại trong lúc Bảo tò mò về điều thằng Thiên nói. Bấm một lúc thằng Thiên bảo:
– Tao có này bảo đảm có mẫu cho mày mày lại đây nói to quá kẻo người ta nghe.
Sau một lúc nghe thằng bạn thuyên thuyên về kế hoạch của mình Bảo bỗng giật mình trước điều Thiên nói lúc đầu còn không tin vào những điều nó nghe đến mãi Thiên cho nó xem thứ gì đó trong điện thoại lúc này Bảo mới gật gù đồng ý.
Như mọi khi Ngọc Cẩm trở về nhà với tinh thần mệt mỏi có lẽ công việc dạo này hơi nhiều hơn thì phải mặt khác dạo này nàng cũng đang thiếu thốn tình cảm. Ông Thuận bị vợ quản chặt quá nên không tìm cô cả tuần nay còn với Thiên từ ngày gặp nó ở bãi đậu xe củng mất hút. Vừa dọn xong đóng đồ thì tiếng mở cửa bước vào làm Ngọc Cẩm giật mình, hóa ra là Thiên chỉ mình nó có chìa khóa phòng nàng. Đang định dỗi vì mấy ngày liền không liên lạc thì thằng Thiên như ra lệnh cho nàng.
– Cô thay đồ đi em chở cô đi chỗ này…
Nét mặt nghiêm nghị làm Ngọc Cẩm quên đi sự giận dỗi. Cái cảm giác như bị ra lệnh làm Ngọc Cẩm không cưỡng lại được. Nàng định bụng sẽ thay đồ nhưng chưa kịp Thiên đã nói trồng vào…
– Thôi cô mặt vậy luôn đi mang túi theo được rồi…
– Đi đâu vậy Thiên…
– Cô đi đi rồi biết…
Ngọc Cẩm chỉ còn biết cầm vội túi xách bẽn lẽn theo thằng Thiên đi một mạch. Ngồi trên xe cả nàng và Thiên chẳng ai nói câu nào, hết quẹo hẻm này lại vòng qua đường khác Ngọc Cẩm đang tò mò không biết Thiên chở mình đi đâu thì xe dừng lại ở một ngôi nhà. Genz Studio bản hiệu một cửa tiệm làm Ngọc Cẩm không khỏi tò mò. Xe chạy một mạch vào thẳng studio nàng cũng đành theo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ngọc Cẩm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Thuốc kích dục, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm lồn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex cưỡng dâm |
Ngày cập nhật | 15/11/2022 11:56 (GMT+7) |